ột tiếng: “Mẹ nuôi à, kỳ thậtba con đã giải thích rất rõ ràng, không phải sao? Mặc kệ bên ngoài đàm tiếu, ba vẫn muốnmẹ, không phải bọn họ đã kết hôn sao?”
Viên Linh ngẩn ngơ: “Ừ há!”
Đỗ Vân Hạo đưa hai ngón cáira: “Chính xác!”
Viên Linh suy nghĩ, nói: “Nhưng vẫn có cái gì đó không đúng, động não một chút đi, có rất nhiều phụ nữ bám ba con như thiêu thân, điển hình là Helen, vì nghĩ đến giao tình, bacon lịch sự không muốn cô ta bẽ mặt. Bây giờ giữa đườngxuất hiện thêm một Jodie Tô, ba con nhìn chung cũng không muốn làm khó cô ta, nếu không đã từ chối ngay lúc đó rồi, thậm chí chuyện kết hôn cũng giữ kín,nếu sau này lại xuất hiện chuyện tương tự như thế…”
Ti Ti chỉ yên lặng nghe Đỗ VânHạo cùng Viên linh nói chuyện,đến tận lúc này mới bật thốt lên:”Đúng! Chính là điều này! Mẹ cũng biết rõ ba con không rãnh đi trêu chọc bọn phụ nữ đó,những gì xảy ra không phải lỗicủa ba con, nhưng là…”
Cô cắn cắn môi dưới: “Ba conthật sự không vứt bỏ được bọn họ sao? Cho dù ba con côngkhai thừa nhận đã kết hôn, chỉ sợ vẫn còn nhiều người cam tâm tình nguyện làm tình nhân quấn quít ba con không tha, đến lúc đó mẹ nên làm cái gì bây giờ?Chẳng lẻ mẹ phải mở một con mắt nhắm một con mắt? Hay là cùng ba con ầm ỹ một trận?”
“Hơn nữa…” Cô chần chờ liếchai người: “Không thể chịuđược chính là, những người kiađều đẹp như vậy, thân phận lại cao quý, mẹ mỗi lần nhìn thấytự biết xấu hổ, nhiều lúc tự hỏi,ba con vì sao yêu mẹ? Mẹ không phải mỹ nhân, thân phận cũng không có gì đặc biệt, khônkhéo giỏi giang cũng không có,phụ nữ thanh lịch quí tộc càng không phải…”
“Vì vậy, chỉ cần nghe thấy cóphụ nữ nào thích ba con, lòngmẹ không nhịn được suy nghĩ,có phải lần này ba con phát hiện điều kiện của cô ta tốt hơn mẹ,tiếp đó hiểu được ba con cănbản không yêu mẹ, những gì đã qua bất quá chỉ là nhất thời mêhoặc mà thôi?”
“Con xin mẹ, một lần mê hoặcliền mê hoặc tận mười năm?”Đỗ Vân Hạo chịu không đượckêu lên: “Ba con là người hồ đồnhư vậy sao?”
Ti Ti lắp bắp: “Thì… Thì… Bacon vì mẹ khi đó tuổi còn trẻ lại đơn thuần, thời điểm ba mẹ ngọt ngào nhất mẹ không một lời liền bỏ đi, ba con còn chưakịp phát hiện mẹ không tốt như ba con tưởng, hơn nữa vật mấtđi so với có luôn luôn đáng giá, cho nên ba con mới có thể nhớnhung mười năm. Chính là khi thời gian trôi qua, ba con cuối cùng sẽ phát hiện mẹ không phải là phụ nữ tốt.”
Đỗ Vân Hạo dường như muốn bác lại, rồi lắc đầu bất đắc dĩ nói: “Quên đi, quên đi, hiện tại con có nói cái gì mẹ nghe cũng không lọt. Nếu mẹ khó chịu nhưvậy, sao không cảnh cáo ba mộtlần đi!”
Hai người phụ nữ nghe qua cảmthấy rất hứng thú lập tức hỏi: “Có ý gì?”
Đỗ Vân Hạo nhún nhún vai: “Cảnh cáo ba nhưng không nênquá mức, hay là mẹ đi du lịchmột thời gian đi!”
Hai người phụ nữ bốn mắt nhìnnhau, ánh mắt tràn đầy phấnkhích.
“Có điều, đừng có nói cho con biết hai người đi đâu nha, con không muốn lừa ba.”
“Con không đi theo chúng ta?”Ti Ti ngoài ý muốn hỏi.
“Mẹ quên con còn phải đi họcsao? Hơn nữa, điểm mấu chốtcủa kế hoạch này là ở chỗ con phải nói chuyện với ba như thế nào, thiếu cái này toàn bộ kếhoạch sẽ bị rụng như sung.” Đỗ Vân Hạo âm thầm đổ mồ hôilạnh, giỡn chơi sao, muốn nócùng hai người phụ nữ ngốc này chạy ngược chạy xuôi? Nó chưa ngu xuẩn tới mức đi ngược chính mình, cũng không có sở thích tự ngược nên không cần tham gia câu lạc bộ nhữngngười thích ngược!
“Nhưng.”
“Aiz, còn nhưng nhị gì nữa, thằng nhỏ chín tuổi rồi, lại là ở nhà bà nội, mi còn lo lắng cái gì.” Viên Linh mất kiên nhẫn nói: “Vả lại, trước khi kết hôn mi không muốn trãi qua mùi vịđộc thân quý tộc một lần sao?”
Ti Ti hai mắt sáng ngời: “Ý hay.”
“Quá khen, cũng vì suy nghĩ cho mi sắp mất đi tự do!”
Ti Ti mãnh liệt gật đầu: “Đúng,đúng, mi nói rất đúng, được rồi, bây giờ nói về kế hoạch mộtchút, mọi người nghĩ xem trướcmắt đi Bắc Cực dạo chơi một chuyến như thế nào?”
Nghe vậy, Viên Linh cùng Đỗ Vân Hạo hai mắt trợn trắng.
* * * * * *
Trong thư phòng gia tộc Rocks, vẻ mặt Joel tối tăm sau bàn làmviệc.
“Sh*t, đây là lần thứ hai!” Davy lẩm bẩm nói: “Nhưng lần trướckhá may mắn, Helen chỉ công bố đính hôn trên báo chí, lầnnày là cả hai phương tiện truyềnthông, vũ hội đính hôn, tivi báo chí đều có!”
Philip không ngừng đi tới đi lui trước bàn: “Lão hồ ly khá lắm, dám đem gia tộc Rocks ra bỡncợt, đúng là không biết sốngchết!”
“Lão ta thật sự rất thông minh,cũng rất lớn mật. Em nghĩ cóphải là vì tiểu thư Jodie Tô.”Ngồi ở trước bàn Davy tỉnh táo bình luận: “Có điều, lúc đầu anh đã quyết định không đi, sao phút cuối lại đổi ý?”
Joel ngước đôi mắt âm lãnh chăm chú nhìn bọn họ: “RichardTô điện thoại cho anh, nói con gái ông ta đã uống thuốc ngủ tự sát vì anh từ chối làm bạn nhảyvới cô ta, may mắn phát hiệnsớm nếu không khó cứu.”
Philip kinh ngạc dừng chân:”Thiệt hay giả?”
“Một nửa, một nửa!” Davy trầmtư nói: “Lão hồ ly đó dùng đếnthủ đoạn bẩn thỉu này để ép buộc anh đương nhiên lão đã tính toán đánh cuộc rất lớn.”Hắn liếc mắt thấy Joel dáng vẻ âm trầm: “Nhưng việc tiểu thư Jodie Tô ái mộ anh là thật, một người phụ nữ quanh năm băng giá một khi động tâm thì nhưnúi lửa bùng nổ không thể kiểm soát, nếu như không chiếmđược, sẽ huỷ hoại tất cả.”
“Đáng chết!” Philip nguyền rủa lại bắt đầu đi tới đi lui.
“Sau tuyên bố đó, lão ta bí mậtnói với anh những gì?” Davy hỏi tiếp.
Joel phút chốc nheo mắt lại, không khí nguy hiểm tức thì tràn ngập bốn phía: “Lão ta nói, nếu như anh từ chối cuộc hôn nhân này làm cho con gái ông ta xấu hổ hoặc hành động ngốc nghếch…, lão ta cam đoan giatộc Rocks sẽ có rất nhiều taitiếng ngay lúc đó.”
“Lạy Chúa! Ông ta dám uy hiếp anh!” Philip không thể tin kêu to.
Davy nhíu chặt lông mày: “Anhtính xử lý như thế nào?”
“Anh không biết…”
Cửa thư phòng đột nhiên mở ra, ba người cùng nhìn về đó lạithấy Mary tiến vào, Joel hỏi: “
Mẹ! Có chuyện gì?”
“Jay đến đây.”
Joel bất giác cảm thấy trong lòng hơi bất an: “Thằng bé tớilàm gì? Không phải là đang ở cùng với mẹ nó sao?”
“Mẹ nghĩ…” Mary muốn nói lạithôi: “Con tốt hơn là tự mình đi hỏi thằng bé đi.”
Đỗ Vân Hạo ngồi ở trên ghếsalon tay trái cầm ly nước trái cây, tay phải cầm một miếng điểm tâm nho nhỏ thưởng thức một cách ngon lành. Shana dịu dàng phủi nhẹ vài mãnh bánh vụn rơi trên quần áo của nó, rồi rót nước trái cây vào ly cho nó,Lasan thì bận rôn gọt táo, còn Mina thì không ngừng mang lên nhiều loại đồ ăn nhẹ và bánhngọt.
Tầm mắt Joel đặt ngay túi hànhlý dưới chân thằng con, lòngbỗng nhiên hốt hoảng.
“Jay, sao con đến đây? Mẹđâu?” Joel cùng Davy ngồixuống phía trước Đỗ Vân Hạo,Philip đến quầy bar rót rượu cho ba người, Mary thì bất an nhìn Joel.
“Ba.” Đỗ Vân Hạo uống hết nước trái cây ăn hết miếng điểmtâm mới mở miệng nói: “Mẹkêu con tới đây.”
“Mẹ kêu con tới đây? Đã xảy ra chuyện gì?” Joel chỉ vào túihành lý hỏi.
“Mẹ nói tâm trạng mẹ tồi tệ nên quyết định đi lang thang cùng với mẹ nuôi, không thể chăm sóc con, cho nên bảo con tới tìm ba.” Đỗ Vân Hạo dừng một chút: “Họ đã đi chuyến bay sángsớm, đừng hỏi con hai người đó đi đâu, bởi vì con không biết. Tìm bọn họ cũng vô ích, bởi vì hai người phụ nữ đó đã sớm épcon chỉ họ cách tránh né sự theodõi của mọi người, vì thế mọi người nhất định không tìmthấy.”
Joel vừa nghe cả người cứng lại,ánh mắt trống rỗng vô hồn nhìn thẳng phía trước, những ngườikhác lo lắng bất lực nhìn hắn,không biết an ủi hắn như thếnào mới phải, mà Đỗ Vân Hạo lại như cũ khoái hoạt hưởng thụ điểm tâm ăn dang dở, nó thật sựyêu cực kỳ mấy món điểm tâm do Mina làm.
“Mẹ nói xung quanh ba luôn có nhiều mỹ nhân, hơn nữa mỗi người đều xuất sắc, mẹ không thể đọ được, nghĩ ba nhất định ít nhiều có chút cảm tình dànhcho họ, cho nên mới không đủnhẫn tâm tuyệt tình với nhữngngười đó, một ngày nào đó nếu ba mềm lòng, ở bên ngoài nuôi hai ba tình nhân, mẹ không biết là nên làm bộ như không biếtchuyện hay tìm ba ầm ỹ mộttrận? Tệ nhất là, gần đây ba và mẹ qua lại thân thiết, ba phát hiện mẹ là người kém cỏi nhất, mẹ nên làm gì bây giờ? Tự độngrút lui có trật tự sao?”
“Chết tiệt” Joel thống khổ nhắmhai mắt lại: “Tại sao không thể tin tưởng tôi? Vì sao?”
Mary và Lasan hai mắt đỏ hoethở dài, Philip đem cả bình rượu đi tới, Davy ngập ngừng nhìn Joel muốn nói lại thôi, Đỗ VânHạo thì áy náy thương cảm léndò xét xem ba nó tuyệt vọng cỡnào.
Nếu thấy được bộ dáng ba lúc này, không biết mẹ có đau lòng không đây?
Philip đưa cho Joel ly rượu,Joel không nói tiếng nào ngữacổ uống cạn, Philip lại rót rượu cho hắn, hắn lại một ngụm uốngsạch, tiếp tục rót đầy, mọi việc cứ thế diễn ra trong nháy mắt.
Chắc hành hạ nhiêu đó đủ rồi?Đỗ Vân Hạo thầm nghĩ, đồngthời ho nhẹ hai tiếng.
“Suýt nữa con quên nói với ba cái này, mẹ không có tiền mặtđể tiêu xài, cho nên…, hắc…hắc…, cho nên con nói mẹ xài thẻ ba đưa, chắc không có vấnđề?”
Đột nhiên, mọi người như máy chiếu phim bị đứng hình tạm ngừng trong chốc lát.
Ly rượu đưa tới miệng dừng lại,Joel từ từ khôi phục lại bình tĩnh: “Jay, con vừa mới nói cái gì?” Hắn nhẹ giọng hỏi.
Đỗ Vân Hạo nhún nhún vai: “Con nói là nếu như ba thật sự muốn tìm mẹ, chỉ cần hóa đơnđến đây, chẳng phải ba sẽ biếtđược hai người đó tiêu dao ở đâu sao? Nếu vội, có thể yêucầu hãng phát hành thẻ cung cấp thông tin địa điểm sử dụng thẻ,con nói đúng không?”
“Đồ quỷ!” Joel dở khóc dở cười mắng: “Con sao không chịu nóisớm?”
“Do ba không chịu suy nghĩ đếnnơi đến chốn!” Đỗ Vân Hạo vàng thật không sợ lửa phản báclại.
“Thằng quỷ nhỏ!” Davy cũngmắng phụ hoạ: “Còn bảo nhấtđịnh chúng ta tìm không thấy mẹ con!”
Đỗ Vân Hạo phút chốc nhếch miệng cười. “Mẹ quyết địnhmuốn ba một chút thời gian tỉnh táo tự vấn lòng, thậntrọng suy nghĩ kỹ càng thứ mà ba muốn rốt cuộc là gì! Mẹ nói đợi mẹ tâm tình tốt hơn, tựnhiên sẽ nghĩ xem có trở về tìmba hay không”
Philip cố nén cười kích động nhìn Joel: “Em nghĩ anh tốt nhấtnhanh xử lý chuyện cần xử lý, nếu tâm tình chị dâu vẫn khôngtốt, anh có thể đoán đượcchuyện gì đang đợi anh.” Nói xong tranh thủ quay mặt sang hướng khác cười trộm.
“Jay, con…” Tâm tình Joel hiệngiờ rất muốn đánh vào môngĐỗ Vân Hạo, khiến nó vài ngàykhông ngồi được.
Mắt thấy cha tựa hồ thật sự tức giận, Đỗ Vân Hạo vội vàng vìmình bào chữa. “Ba, mẹ kêu con làm thế, ba không thể trách con, ba đừng có quên, là con kêu mẹ sử dụng thẻ của ba, như vậycũng xem như là giúp ba rồi,phải không?”
Joel thở dài: “Quên đi! Do tự ba chuốc lấy phiền phức thôi.”
Đỗ Vân Hạo nghiêm túc gật gậtđầu: “Ba hiểu được là tốt rồi!”
Joel trừng mắt liếc nó một cái,Mary thấy thế, vội chuyển lựcchú ý của Joel sang vấn đềkhác.
“Joel, bây giờ con định làm thếnào?”
“Làm thế nào?” Joel cười khổ. “Thì nhanh chóng giải quyếtđóng rắc rối này thôi”