Thì ra... Viên phòng chính là việc như vậy. Đêm hôm qua, chuyện Đức Tuyển đại ca với nàng làm chính là viên phòng!
Nàng quả thực là đau muốn chết, cũng chảy máu nữa... “Làm sao vậy? Sắc mặt của con sao lại trở nên tái nhợt như vậy?” Lan phúc tấn phát hiện nàng có điểm khác thường, quan tâm hỏi.
Khương Đông Ly mở to đôi mắt trong veo, thuần khiết như một chú nai con nhìn chằm chằm bà, lo lắng sợ hãi nhìn vào khuôn mặt đầy lo lắng của Lan phúc tấn, nàng làm sao có thể nói cho ngạc nương, nàng và đại ca đã viên phòng, hơn nữa từ đầu đến cuối nàng đều rất đau!
“Ngạc nương, con sợ đau, có thể không cần viên phòng được không?” Khương Đông Ly chắt miệng, vẻ mặt bất lực. Nàng không hiểu vì sao làm tiểu thiếp của đại ca thì phải cùng hắn viên phòng, hơn nữa lại không chỉ một lần! Nhớ tới lời nói của đại ca đêm hôm qua, cả người nàng lập tức run rẩy.
Lan phúc tấn vừa nghe, không khỏi lộ ra một nụ cười dịu dàng ấm áp, an ủi nói: “Đừng sợ, chuyện này sẽ đau một chút ở lần đầu tiên, sau đó sẽ không như vậy nữa; vả lại trượng phu và thê tử cùng nhau phát sinh quan hệ kia là chuyện thiên kinh địa nghĩa, không có gì phải sợ hãi!”
“Vì sao nhất định phải làm điều đó?” Khương Đông Ly vẫn còn lúng túng.
Lan phúc tấn hé miệng cười, “Đứa ngốc, không làm như vậy, làm sao có tiểu hài tử, chẳng lẽ con không muốn có bảo bảo* của mình sao?” 0
“Bảo bảo? Không phải Tống Tử nương nương đem đến tặng sao?” Khương Đông Ly kinh ngạc nói.
“Đương nhiên là không phải!” Lan phúc tấn thản nhiên nói.
“Nhưng ngạc nương, khi con còn nhỏ, chính người đã nói với con như vậy nha!”
“Đó là bởi vì con còn nhỏ, ngạc nương mới có thể nói như vậy!” Lan phúc tấn mỉm cười trả lời. “Hiện tại con đã lớn, ngạc nương cho rằng nên nói cho con biết những việc này.”
Khương Đông Ly nghe vậy sửng sốt, một lúc lâu sau mới hồi phục lại tinh thần. “Nói như vậy trong bụng ta cũng đang có tiểu bảo bảo sao?”
“Ly nhi, con đang nói cái gì?” Lan phúc tấn nhíu mày hỏi.
Khương Đông Ly vừa bị bà hỏi vậy, nhất thời cả người bừng tỉnh lại, “Không có gì... Con cảm thấy có chút lạ lùng, khó tưởng!” Nàng cúi đầu nói, sợ bị ngạc nương thấy nàng khác thường, đây là lần đầu tiên nàng nói dối ngạc nương.
Lan phúc tấn hiểu ra gật đầu, vỗ về bàn tay nhỏ bé của nàng, sau đó thở dài, “Ngạc nương hy vọng con có thể sớm sinh hạ quý tử cho Đức Tuyển, theo cách này, ngạc nương có thể giúp con, làm cho Đức Tuyển thay đổi ý định, lập con làm tiểu phúc tấn, trở thành thê tử chính thất của nó.”
“Chính thất và tiểu thiếp có gì khác biệt sao?” Khương Đông Ly ngây thơ hỏi. Ở trong lòng nàng, chỉ cần có thể cùng a mã và ngạc nương ở cùng với nhau, những việc khác nàng không quan tâm.
Vì câu hỏi này của nàng mà trong lòng Lan phúc tấn càng thêm buồn bã và đau khổ, nàng làm sao có thể nói cho Ly nhi, tiểu thiếp căn bản không hề có địa vị, trừ phi có thể được đưa lên làm chính, lập nàng thành trắc phúc tấn, nếu không tiểu thiếp vẫn mãi là tiểu thiếp, địa vị vĩnh viễn ở dưới thê tử! (ở đây có chú thích nhỏ tại sao đưa làm chính mà ko phải là phúc tấn, bởi vì anh Đức Tuyển quyết ko để cho nàng làm thê tử chính, tức là phúc tấn, nên Lan phúc tấn mới hi vọng đưa nàng lên làm vợ hai, tức là trắc phúc tấn, dù sao cũng hơn tiểu thiếp)
“Việc này con không cần biết, cũng đừng suy nghĩ nhiều. Tóm lại, con chỉ cần nghe theo ngạc nương, sớm sinh quý tử cho Đức Tuyển, ngạc nương sẽ thay con làm chủ!” Lan phúc tấn vẻ mặt nghiêm túc nói, chỉ hy vọng bà có thể thật thay đổi tình hình, làm tiểu thiếp thật sự là rất ủy khuất nàng!
Khương Đông Ly gật đầu vâng lời, tuy nhiên nàng không hiểu tại sao ngạc nương lại thay nàng làm chủ, nhưng nàng tin rằng ngạc nương nói luôn đúng, ngạc nương tuyệt đối sẽ không lừa nàng!
Việc Đức Tuyển chưa cưới thê, đã nạp thiếp trước, nhanh chóng lan truyền khắp cả thành Bắc Kinh.
Những người hiểu rõ nội tình bên trong nói, Đức Tuyển làm thế là vì không biết rõ lai lịch xuất thân của Khương Đông Ly, hơn nữa hắn đối với Uyển Thanh cách cách của Cung Thân vương phủ có tình ý, mới đồng ý nạp Khương Đông Ly làm thiếp, sau này nhất định sẽ lấy Uyển Thanh cách cách làm tiểu phúc tấn của Đa La Duệ vương phủ.
Đương nhiên, việc này cũng lan truyền vào hoàng cung, đến tai hoàng thượng. Hoàng thượng cũng không có phản ứng gì, dù sao hắn cũng đã ngầm ưng thuận việc này. Ngược lại Ngũ a ca Dận Kỳ luôn phản đối, vì Khương Đông Ly mà rất bất bình.
Hôm nay, Dận Kỳ quyết chí đi đến Đa La Duệ vương phủ tìm Đức Tuyển, để chất vấn hắn một phen.
Tổng quản Lí Lộc của Đa La Duệ vương phủ dẫn hắn đi vào thư phòng riêng của Đức Tuyển, thấy Đức Tuyển đang ngồi ở thư án xem công văn.
Đợi cho Lí Lộc cáo lui, Dận Kỳ rốt cuộc không nhịn được, bước đến trước mặt Đức Tuyển, liền trực tiếp hỏi: “Ta nghe nói ngươi có ý định nạp Đông Ly làm thiếp, việc này có thật hay không?”
Đức Tuyển không cần nhìn lên trả lời: “Không sai, hơn nữa ngày mai sẽ tiến hành.”
Ngữ điệu thờ ơ và không quan tâm của hắn làm Dận Kỳ càng thêm tức giận. “Ngươi... Ngươi sao có thể làm như vậy?” Hắn giận dữ hỏi.
“Tại sao ta không thể làm như vây?” Đức Tuyển lạnh lùng trả lời. “Nàng là người của ta, ta thích làm thế nào thì làm, ai cũng không có quyền can thiệp!”
“Tại sao ngươi phải ngoan cố vậy chứ?” Dận Kỳ khó hiểu nhìn hắn. “Ngươi không thích Ly nhi mà, có đúng không?”
Đức Tuyển ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười quỷ dị, lười biếng nói: “Điều này ta không đồng ý, hiện tại ta là rất thích nàng nha!”
“Ngươi thích Ly nhi?” đôi mắt Dận Kỳ trợn to, rõ ràng là rất ngạc nhiên. “Ngươi nói… Ngươi yêu nàng, ngươi đồng ý nhận thua?”
“Yêu nàng? Nhận thua?” Đức Tuyển chớp mi nghi hoặc. “ Ngươi đang nói cái gì vậy?”
“Ngươi thích nàng, không phải chứng tỏ ngươi đồng ý vì nàng mà từ bỏ không nghĩ đến cái ước định mười năm trước giữa ngươi cùng lão thầy tướng số nhàm chán ước đó?” Dận Kỳ lộ ra tươi cười, vui sướng nói.
Đức Tuyển chỉ hừ cười một tiếng. “Ta thích nàng, nhưng chưa nói là yêu nàng, lại càng không hề có ý định cúi đầu nhận thua với lão già mù bói toán!”
Dận Kỳ chớp mắt kinh ngạc, không dám tin nhìn chằm chằm hắn, “Ý của ngươi là vẫn tiếp tục đấu với lão già tướng số kia? Ngươi không có ý định cưới Ly nhi?”
“Thích nàng, nạp nàng làm thiếp cũng là đủ rồi.” Sắc mặt Đức Tuyển không chút thay đổi nói. “Ta cũng đã nói sẽ không cưới nàng làm thê tử!”
Dận Kỳ nghe vậy bùng lên giận dữ. Hắn biết Đức Tuyển đã nhiều năm, có thể nói là chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, hắn luôn kiêu ngạo ngang bướng có thể bỏ qua, nhưng hôm nay hắn lãnh đạm hờ hững để nói về việc an bài cho Khương Đông Ly, hắn xem sẽ đối với Đức Tuyển một mặt vô tình.
“Một khi đã như vậy, sao ngươi lại nạp nàng làm thiếp, không bằng ngươi hãy buông tha cho nàng đi!” Dận Kỳ cố nén giận dữ, nhẹ nhàng khuyên nhủ. “Ly nhi là một cô gái tốt đáng được xem như là trân bảo quý giá mà trân trọng, chứ không phải là một tiểu thiếp địa vị thấp kém!”
“Ngươi làm sao biết ta không trân trọng nàng?” Đức Tuyển không hài lòng nheo mắt lại.
“Ngươi...Ngươi không phải trước sau mâu thuẫn hay sao?” Dận Kỳ không khỏi tức giận. “Nếu ngươi thật sự thích Ly nhi, thì hãy chính thức thú nàng làm chính thê chứ không phải nạp nàng làm thiếp!”
“Không có khả năng!” Đức Tuyển quả quyết. “Quyết định của ta sẽ không thay đổi, ta có lý do của ta.” Hắn gần như đã mất hết kiên nhẫn.
Sắc mặt Dận Kỳ cũng không tốt, hắn tức tối hừ một tiếng, giận dữ nói: “Lý do của ngươi là những lời nói của thầy tướng số kia mười năm trước, đúng không? Vì một lời tiên tri vớ vẩn mà hy sinh một nữ tử xinh đẹp thuần khiết, ngươi nhẫn tâm vậy sao? Nói thẳng ra ngươi chính là vì lời nói trước kia, nghĩ tới nghĩ lui chỉ muốn thắng cuộc tên thầy tướng số kia!” Truyện được biên tập và post tại website: WWW.77F1.XTGEM.COM (77F1.XTGEM.COM)
“Việc của nàng không cần ngươi phải lo lắng!” Đức Tuyển tức giận, một Đức An đã làm hắn chịu đủ, giờ lại thêm một Dận Kỳ. Vì cái gì mà tất cả bọn họ đều như trúng phải cổ độc tên là Đông Ly? Tại sao lúc nào cũng vì nàng mà chống lại hắn?
“Ngươi lại sai rồi!” Dận Kỳ không sợ trừng mắt nhìn người bạn tốt. “Ta luôn xem Ly nhi là muội muội của mình mà đối đãi. Mấy năm qua, ngươi không muốn nhìn thấy nàng, không quan tâm hỏi han nàng! Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ta biết nàng là một cô gái tốt lương thiện và thuần khiết, ở gần nàng liền phát hiện nàng ngày càng xinh đẹp, ta không thể đứng đấy xem ngươi đối xử với nàng như thế!”
Hắn càng nói càng làm cho sắc mặt của Đức Tuyển thêm khó coi, một Khương Đông Ly có thể khiến cho những nam tử bên cạnh nàng vì nàng mà khuynh đảo, mỗi người đều tranh nhau bảo vệ nàng, mà hắn dường như là một người vô cùng xấu xa, thật sự là khó chịu.
“Ngươi đối với Đông Ly thật quan tâm khiến cho kẻ khác cảm động a!” Hắn lạnh lùng châm biếm, ngữ điệu đầy chua xót.
“Này! Ngươi đừng hiểu lầm!” Dận Kỳ vội vàng giải thích. “Ta yêu thương nàng như muội muội, nhưng với Đức An, hắn thật sự yêu thích Đông Ly, so với ngươi còn tốt hơn nhiều lắm!” Một câu cuối cùng tràn ngập sự trách móc mỉa mai.
Đức Tuyển khép hờ hai mắt, bắn ra ánh nhìn lạnh lẽo, âm trầm nói: “Nàng đã là người của ta, ai cũng đừng mong có ý tranh giành!”
Dận Kỳ nghe vậy sửng sốt, sau một lúc lâu, hắn thở dài, lắc lắc đầu, “Ta không hiểu trong đầu ngươi nghĩ cái gì, nếu để ý nàng như vây, lại vì cái gì mà đối xử với nàng như thế? Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, hy vọng ngươi thành thật trả lời ta.”
“Ngươi hỏi đi!”
“Ngươi làm thế nào để đối phó với thầy tướng số kia? Hiện taị, tuy ngươi chỉ nạp Đông Ly làm tiểu thiếp, nhưng ngươi cũng không có chính thê, ba tháng sau là mười năm chi ước ngươi lấy cái gì để chứng minh là ngươi đúng?” Dận Kỳ vẻ mặt quan tâm hỏi.
Đức Tuyển im lặng một lúc lâu, cuối cùng vẻ mặt không chút thay đổi, lạnh lùng đáp: “Trong vòng ba tháng, ta sẽ cưới Uyển Thanh cách cách làm chính thê.”
“Ngươi điên rồi!” Dận Kỳ không dám tin nhìn chằm chằm vào hắn. “Ngươi làm cho ta quá thất vọng! Chỉ vì một lời tiên đoán của thầy tướng số, lại làm cho ngươi trở nên mù quáng! Mối giao tình mười năm của chúng ta xem như không có gì!”
Căm giận nói xong, Dận Kỳ lập tức xoay người rời đi, để lại vẻ mặt băng giá của Đức Tuyển. Hắn siết chặt hai tay mình, suy nghĩ lung tung, hắn làm sao có thể ở trên đường phố nhiều người qua lại thừa nhận thất bại trước lão già mù, không bao giờ?
Không! Hắn đúng vây! Hắn không tin thực sự có người khác có thể dự liệu được họa phúc cùng nhân duyên! Hắn sẽ chứng minh là mình đúng!
Ngày hôm sau, Đức Tuyển nạp Khương Đông Ly làm thiếp.
Tuy chỉ là nạp thiếp, nhưng đại sảnh của Đa La Duệ vương phủ vẫn bố trí đa dạng đường hoàng, trang trí khắp mọi nơi, không khí rực rỡ.
Làm như vậy không phải vì hắn, tất cả đều là quận vương Đa La Duệ vương phủ và Lan phúc tấn vì đau lòng Khương Đông Ly, muốn bù đắp cho nàng, đối hai người già bọn họ mà nói, hôm nay cũng có thể nói là ngày thành thân của nữ nhi, thân là cha mẹ làm thế nào mà nhẫn tâm để cho nữ nhi yêu quý chịu khổ được!
Đức Tuyển không phản đối cũng không đồng ý, hắn đã xác định