Không biết có đúng hay không bởi vì trong điếm xuất hiện năm nam nhân cao to trấn giữ, chuyện phía trước cửa hàng bị đập bể cùng với nhân viên công tác bị uy hiếp chưa từng phát sinh nữa, điếm cửa Lực Nhã lại lần nữa khôi phục cát lợi vốn có cùng với bận rộn.
Nghe nói Vệ Thịnh gần đây công tác hội bề bộn, không rảnh đến điếm giúp đỡ, Tiểu Vũ trở về điếm bình thường cùng đi làm.
Chỉ Linh cùng Trạm Na cũng cùng đến như nhau chỉ bất quá thỉnh thoảng sẽ tới trong điếm giúp đỡ, chỉ bất quá không biết là trùng hợp như thế nào, các nàng hai người khi tới, Quý Hi cùng Lý Diệp ngày đó chắc chắn đúng lúc không rảnh đến.
Nàng đoán, Tiểu Vũ nhất định là người báo tin đó.
Về phần Bạch Lăng, nàng xem như là người lẫn mất triệt để nhất. Sau khi đồ thánh xuất hiện ở chỗ này nàng liền hoàn toàn biến mất bóng dáng, không tái xuất hiện qua.
Nàng vẫn nghĩ không ra bốn đối này, tám người rốt cuộc làm cái gì quỷ, nàng rõ ràng có thể cảm giác được bọn họ cũng còn đang yêu đối phương, thế nhưng vì sao hội làm cho đến ly hôn?
Bất quá nói về chuyện quay lại, nàng có cái gì tư cách có thể nói bọn họ, chính mình cũng còn yêu Tề Thác mà Tề Thác cũng còn yêu nàng khi ly hôn?
Nói tóm lại, chuyện vợ chồng chỉ có chính bọn nó biết, ngoại nhân không xen vào, nhiều nhất cũng chỉ có thể truyền lời ý kiến mà thôi.
" Tiểu Vũ, ta cảm thấy con người Vệ Thịnh thực sự không xấu, ngươi tại sao không hề cho hắn một cơ hội chứ?"
" Chỉ Linh, Quý Hi lần trước theo ta nói hắn còn yêu ngươi nha."
" Trạm Na, Lý Diệp hắn muốn ta cùng ngươi nói, đối với ngươi hắn thề nhất định phải nha."
Nhưng mà mặc kệ nàng nói cái gì, nhận được phản ứng thủy chung cũng chỉ có trầm mặc, hại nàng siêu vô lực, cả người cũng không biết có đúng hay không chịu tâm tình sở ảnh hưởng này, cả ngày đều bộ dạng uể oải hoàn toàn không dậy nổi tinh thần tới.
" Ôn tỷ, tỷ gần đây làm sao vậy, làm sao cả ngày xem ra đều hữu khí vô lực?" Tập Tiểu Vũ phát hiện gần nhất nàng cùng thường ngày không quá như nhau.
" Ta cũng không biết." Ôn Lực Nhã uể oải ghé vào quầy hàng. Dù sao trong điếm bây giờ không có khách nhân.
" Tỷ có đúng hay không sinh bệnh?" Tập Tiểu Vũ thân thủ dò xét nhiệt độ trên trán nàng, lo lắng hỏi.
" Không có nha." Nàng miễn cưỡng nói.
" Đó là chuyện gì xảy ra?"
" Không biết, đại khái là bị các ngươi mấy người gian ngoan mất linh khí đến không lực nữa." Nàng nhìn Tiểu Vũ một cái, nhân cơ hội tận dụng triệt để.
" Ôn tỷ...." Đích Tiểu Vũ bất đắc dĩ kêu lên, thực sự không biết nên nói cái gì mới tốt.
" Thực sự làm cho không hiểu, vì sao hai người yêu nhau nhất định phải ngăn cách làm hai, không thể hạnh phúc cùng một chỗ?"
" Ôn tỷ, tỷ có đúng hay không mang thai?" Tập Tiểu Vũ buột miệng loạn hỏi, muốn thay đổi chủ đề.
" Mang thai?" Ôn Lực Nhã ngây người ngẩn ngơ, chậm rãi theo tư thế ghé vào trên quầy hàng ngồi thẳng lên.
Đối, lần trước Tề Thác đến muốn bồi nàng đến khoa phụ sản, kết quả công ty tạm thời tình hình, nàng thì tự mình trực tiếp đến trong điếm, về sau hai người đều bận rộn cũng đã quên chuyện lúc này.
" Ôn,, làm sao vậy?" Nàng phản ứng khác thường, khiến Tp Tiểu Vũ hoài nghi nhìn nàng hỏi, tiếp tục lại trừng mắt to, " Tỷ sẽ không thực sự mang thai chứ?"
" Ta không biết." Ôn Lực Nhã mờ mịt thì thào tự nói.
" Làm sao hội không biết chứ? Hảo bằng hữu của tỷ tháng này có hay không đúng giờ đến?"
" Tháng này... Không, tháng trước hình như cũng không có tới."
" Trời ạ, Ôn tỷ, hảo bằng hữu của tỷ liên tục hai tháng chưa từng đến, tỷ cũng không có phát hiện sao?"
Nàng có chút khẩn trương lắc đầu.
" Trời ạ, tỷ cũng quá mơ hồ đi?" Tập Tiểu Vũ khó có thể tin kinh hô, "Cho nên tỷ là thật mang thai? Cái này giải thích tỷ vì sao hội cả ngày uể oải." Nàng bừng tỉnh đại ngộ vỗ tay.
Ôn Lực Nhã cúi đầu, ngơ ngác nhẹ vỗ về bụng dưới mình, một chút cũng không cảm giác được nó bình thường có cái gì bất đồng.
Nàng thực sự mang thai sao?
Trong bụng của nàng thực sự có một tiểu sinh mệnh tồn tại sao?
Nàng sẽ làm mụ mụ sao?
Nàng nhất định phải đi xác định một chút.
" Tiểu Vũ, ta ra ngoài một chút, phiền ngươi xem điếm." Nàng đột nhiên khom người từ dưới quầy hàng cầm lấy ví da, vội vã mà hướng ngoài cửa đi đến.
" Ôn tỷ, tỷ muốn đi đâu?" Tập Tiểu Vũ ngạc nhiên gọi nàng lại.
" Tới khoa phụ sản." Ôn Lực Nhã cũng không quay đầu lại nói.
***************************
" Tề Thác, ta là Tiểu Vũ, Ôn tỷ có hay không đi tìm ngươi?"
Đột nhiên nhận được điện thoại tập Tiểu Vũ gọi tới, khi Tề Thác còn đang suy nghĩ nàng tìm hắn lại có chuyện gì lại nghe thấy nàng vừa hỏi như vậy, khiến hắn cả trái tim nhất thời nhảy lên.
" Không có, làm sao vậy? Lực Nhã, nàng không phải ở trong điếm sao?"
Đầu điện thoại bên kia tập Tiểu Vũ lưỡng lự trả lời, "Ôn tỷ hai giờ trước đi ra ngoài, đến bây giờ cũng còn không có trở về, gọi điện cho tỷ ấy không có ai tiếp, ta tưởng rằng tỷ ấy đi tìm ngươi..."
" Nàng đi chỗ nào? Một mình sao? Điện thoại của nàng thực sự không ai tiếp sao?"
Hắn hỏi hàng loạt vấn đề tựa như pháo liên thanh, khiến Tiểu Vũ trong lúc nhất thời căn bản không thể nào đáp lại, cũng bắt đầu hối hận, hoài nghi mình có thể hay không quá mức chuyện bé xé ra to, biết đâu một hồi ôn tỷ sẽ trở về, Tiểu Vũ thực sự không cần phải gọi cuộc điện thoại này đem chuyện
náo loạn to ra.
" Ta sẽ chờ một lát được rồi, biết đâu ôn tỷ sẽ lập tức trở về." Tiểu Vũ cẩn thận đổi giọng dây nói dự định cắt điện thoại.
Tề Thác cũng không cho Tiểu Vũ cơ hội này, hắn hỏi: "Nàng đi nơi nào?"
" Cái này...." Tiểu Vũ do dự không biết có nên hay không thành thật mà nói.
" Tập Tiểu Vũ!" Hắn không nhẫn nại mà cảnh cáo.
" Không phải ta không muốn nói với ngươi, mà là ta nghĩ ôn tỷ có lẽ hy vọng có thể chính miệng nói cho ngươi -"
" Khoa phụ sản, nàng tới khoa phụ sản đúng hay không?"
" Ngươi làm sao biết?!" Tập Tiểu Vũ kinh ngạc trợn to mắt, chợt bừng tỉnh đại ngộ thốt ra: "Ngươi sớm biết ôn tỷ mang thai có đúng hay không?"
" Nàng có nói muốn tới khoa phụ sản nào không?" Không vấn đề của Tiểu Vũ, Tề Thác trầm giọng hỏi.
" Không có." TV biết bây giờ không phải lúc thảo luận vấn đề kia, bèn nhanh chóng trả lời câu hỏi của hắn.
" Ngươi tiếp tục giúp ta gọi điện thoại cho nàng, ta bây giờ đi qua." Nói xong, hắn lập tức cắt đứt điện thoại khiến tập Tiểu Vũ hoàn toàn không kịp phản ứng.
Hao tổn tâm trí, hắn phản ứng có thể hay không quá kịch liệt, chính mình gửi điện thông báo căn bản là không nên gọi cuộc điện này đây?
Tập Tiểu Vũ lần thứ hai cảm thấy có chút hối hận, nhưng lo sợ bất an cũng càng nhiều. Không biết phần bất an này rốt cuộc là từ đâu mà đến, hy vọng tất cả chỉ là bản thân nhiều lo lắng, ôn tỷ không phát sinh chuyện gì mới tốt.
Dùng sức thở ra một hơi thở mạnh, nàng cầm lấy điện thoại di động theo lời Tề Thác dặn dò tiếp tục gọi điện thoại cho ôn tỷ, nhưng mà điện thoại trước sau chưa từng có người tiếp, hại nàng càng gọi càng bất an, càng gọi càng lo lắng.
" Linh linh....." Trong điếm điện thoại bất thình lình vang lên, dọa nàng một cú sốc.
Nàng lập tức xoay người nắm lên điện thoại, trực giác phản ứng kêu lên: "Ôn tỷ?"
" Tiểu Vũ, ta là Bạch Lăng."
Đang khẩn trương sợ hãi, đột nhiên nghe thấy âm thanh quen thuộc thân thiết, khiến nàng tạm thời tâm tình có chút không khống chế được, nhịn không được nghẹn ngào.
" Bạch Lăng tỷ -"
" Tiểu Vũ, ngươi hãy nghe ta nói." Bạch Lăng nhanh chóng nói ra, không chú ý tới giọng nghẹn ngào của nàng, "Ta vừa rồi ở trước một bệnh viện trông thấy Lực Nhã bị người bắt cóc, hiện tại đang theo dõi đối phương bằng xe đạp, xem bọn hắn muốn dẫn Lực Nhã đi nơi nào. Ngươi giúp ta liên lạc với Tề Thác, nói cho hắn chúng ta đang hướng Đài Bắc di chuyển, không xác định hội theo người nào trao đổi, gọi hắn nghĩ biện pháp tìm nhiều người đến hỗ trợ. Còn có, xe đối phương biển số là.... Ngươi ghi lại, nói cho Tề Thác."
Thình lình xảy ra tin tức xấu khiến tập Tiểu Vũ khiếp sợ đến ngay cả khóc cũng không khóc, vội vàng ghi lại dãy số của biển số xe Bạch Lăng đọc cho nàng nghe tức khắc sau đó cắt điện thoại, lập tức gọi cho Tề Thác, nói cho hắn chuyện này.
Hắn phản ứng so với trong tưởng tượng bình tĩnh rất nhiều, nhưng mà trong ngữ điệu nói chuyện nhưng nghe được rõ ràng sự kiềm chế sợ hãi và nổi giận.
Hiện tại nên làm cái gì bây giờ? Ôn tỷ hội không có việc gì chứ? Nàng không biết làm sao, khó khăn ngồi đứng trong điếm đảo quanh.
Đối phương rốt cuộc là ai, vì sao muốn bắt cóc ôn tỷ chứ? Tề Thác cho dù có biện pháp và Bạch Lăng tỷ phối hợp, hai người cùng nhau đuổi theo kẻ bắt cóc, nhưng bọn họ đánh thắng được đối phương không? Có thể bình an vô sự đem ôn tỷ cứu ra không?
Nhớ tới đại vóc bị thương ở tay cùng với nói qua đối phương không giống người bình thường, tập Tiểu Vũ càng nghĩ càng bất an.
Nàng có đúng hay không cần phải báo cảnh sát tốt hơn? Nhưng nếu như báo cảnh sát làm đối phương chọc giận, để cho bọn họ động thủ thương tổn ôn tỷ nên làm cái gì bây giờ, đặc biệt là ôn tỷ bây giờ lại đúng lúc có thai....
Nắm chặt điện thoại di động trong tay, nàng cắn cắn môi, lại do dự một chút, rốt cục nhấn chuỗi số kia cho dù đã nhiều năm không gọi, nhưng nàng lại trước sau không quên số điện thoại.
Điện thoại vang ba tiếng liền bị người tiếp.
" Này?" Âm thanh nam nhân trong điện thoại kia nặng nề vang lên.
*********************
Khi Ôn Lực Nhã bị người dùng lực đẩy mạnh trong xe, vẫn làm cho không rõ ràng lắm rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ biết là một giây trước nàng còn chìm đắm trong sự vui sướng vì xác định bản thân đã mang thai, giây tiếp theo đã bị người chặn lối đi, sau đó đẩy mạnh vào trong một chiếc xe xa lạ.
Trong xe tổng cộng có ba nam nhân, một người phụ trách lái xe, ngoài ra hai người thì một tả một hữu đem nàng kẹp ngồi ở phía sau. Ba người thoạt nhìn đều có mùi hắc đạo lưu manh khiến nàng cho dù hậu tri hậu giác hiểu rõ bản thân bị trói cũng không dám lộn xộn một cái, loạn cổ họng một tiếng.
Trời ạ, đây một cơn ác mộng sao? Bằng không chỉ xuất hiện vụ án bắt cóc trong tin tức trên truyền hình, làm sao có thể phát sinh trên người nàng?
Nhưng bất kể nàng nhắm mắt lại rồi mở măt ra, cảnh tượng trước mắt lại một chút cũng không thay đổi, nàng vẫn còn ở trong một chiếc xe xa lạ, hai người ngồi bên cạnh là nam nhân đáng sợ tựa như hung thần ác sát.
Đây không phải một giấc mộng, nàng thực sự bị trói, nhưng tại sao nàng rốt cuộc đắc tội người nào, khiến đối phương một lần lại dùng hết các loại phương thức tìm nàng phiền phức?
Nàng thực sự nghĩ không ra, hiện tại cũng không phải lúc nghĩ việc này, nàng phải suy nghĩ một chút phải làm sao thoát thân hoặc là làm sao bảo vệ bản thân không cho đối phương xúc phạm tới nàng cùng với hài tử trong bụng.
Bác sĩ nói mang thai giai đoạn đầu quan trọng nhất, phải tránh tâm trạng quá kích động, phải cẩn thận va chạm, phải chú ý tất cả chuyện hay vật có hại với cơ thể mẹ.
Nàng yêu hài tử trong bụng nàng nhưng đương nhiên sẽ rất để tâm, nhưng nàng phải làm như thế nào, mới có thể tránh người khác thương tổn nàng, nhất là mạc danh kỳ diệu người bắt cóc nàng?