Đáng hận là, hai mươi phút nữa lại trôi qua, gương mặt đáng ghét của Lê Bằng vẫn không xuất hiện ở nhà. Tôi cực kỳ tức giận, lần thứ tư gọi điện cho anh, còn chưa kịp nói gì, Lê Bằng đã lên tiếng trước. Anh nói: “Anh vừa bị đụng xe, em đừng có giục anh nữa”.
Tôi hít thật sâu, hỏi: “Anh không sao chứ?”.
“Không sao, anh phải giải quyết xong mới về được”
“Khoảng mấy giờ?”
“Anh cũng không biết, có lẽ nửa tiếng.”
Tôi liếc đồng hồ, nói: “Nếu nửa tiếng nữa anh không xuất hiện trên giường em, thì đừng bao giờ trèo lên đó nữa”.
Anh ngập ngừng một chút, rồi cười nói: “Thiếu anh, em sẽ rất cô đơn”.
“Thiếu anh, vẫn còn có rất nhiều “mô xốp” có thể tự động giãn nở và giương thẳng góc bốn mươi lăm độ theo ý muốn.
Tiếp đó lôi dập máy, tắt điện thoại, lặng lẽ tính từng phút của cái nửa tiếng đó.
Quả nhiên Lê Bằng cũng mò được về đến nhà ở phút thứ hai mươi lăm, hổn hà hổn hển vừa cởi quần, vừa leo lên giường.
Miumiu nói rằng, thẩm vấn đàn ông khi họ bị tinh trùng xông lên não sẽ đạt được hiệu quả cao nhất, thế nên tối hôm đó, tôi rất dài dòng, bướng bỉnh kéo dài những hai mươi phút mà không cho anh làm gì, thậm chí bắt anh khai hết mọi chuyện.
Tôi hỏi: “Vị Ương Sinh0 to hay Lê Bằng to?”.
0 Nam nhân vật chính trong phim điện ánh 3D Nhục bồ đoàn.
“Vị Ương Sinh to.”
“Canada rộng hơn hay Nga rộng hơn?”
“Canada”
“Vậy ngực em to hơn hay ngực Lâm Nhược to hơn?”
“Ngực Lâm Nhược.”
Ôi giời…
Anh không biết rằng thỉnh thoảng phụ nữ cũng thích nghe những lời nói dối sao?
Tôi tiếp tục hỏi: “Anh đã bao giờ cưỡng ép phụ nữ chưa?”.
Lê Bằng nhìn tôi một cách cẩn trọng, nói: “Rồi thì sao, mà chưa thì sao?”.
Anh hỏi như vậy thì tám mươi phần trăm là đã từng làm, tôi cố không nổi cáu, tiến hành một cách có trật tự để lấy lời khai của anh.
Tôi nói: “Đều không sao cả, em chỉ hỏi thế thôi, nếu như anh tình nguyện nói với em, em cũng có thể trả lời một câu hỏi mà anh muốn hỏi”.
Anh nghĩ ngợi, dường như cảm thấy giao dịch này rất có lợi, liền nói: “Có một lần, nhưng không thành công”.
Tôi nói: “Anh mau nói đi, nói cụ thể một chút”.
Theo như lời kể của Lê Bằng, lúc anh học cấp ba, trong lớp có cặp đôi từng thử nếm trái cấm, cậu con trai đó đã chia sẻ kinh nghiệm của mình với các bạn nam trong lớp và nói rằng: Lúc con gái chỉ mặc đồ lót thôi rất đẹp, cả người cậu ấy rộn rạo lên, cảm giác khác hẳn di tinh hoặc thủ dâm. Chỉ có thể dùng một chữ để hình dung đó là: Sướng. Cậu ta còn cổ vũ những cậu trai khác nếu có cơ hội cũng hãy thử cảm giác được lên thiên đường!
Tự nhiên, Lê Bằng bắt đầu nghĩ theo hướng xấu, trong lòng bứt rứt.
Anh kể lúc đó anh thích nhất là được nhìn tấm lưng của cô bạn học ngồi phía trước. Đồng phục mùa hè của trường màu trắng, mờ mờ hằn lên hình áo lót, có hôm cô bạn đó mặc màu hồng, có hôm lại mặc màu đen, chuyện này anh nhớ rất rõ.
Sau đấy, anh tỏ tình cùng cô bạn học đó, cô gái e thẹn vo viên vạt áo, đỏ mặt và đồng ý, hai người nắm tay nhau đi qua mối tình đầu bỡ ngỡ.
Nghe đến đây tôi nổi điên lên, nhưng vẫn hỏi tiếp: “Nói như vậy là cả hai người đều tình nguyện yêu nhau hả, vậy thì làm gì có chuyện cưỡng ép?”.
Lê Bằng nói, anh muốn hôn cô ấy, cô ấy không cho, nhưng Lê Bằng cứ lấn tới. Lúc làm trực nhật sau buổi học xong, tranh thủ lúc không có ai, Lê Bằng đè cô bạn đó xuống bàn cưỡng hôn, cuối cùng cũng hôn được, nhưng lúc đó anh không biết cách hôn chứ đừng nói đến khoản kỹ thuật, chỉ cảm nhận được răng của hai người va mạnh vào nhau, niềng răng của cô gái đó làm sứt môi anh, đúng là không thể tệ hơn được.
Tôi không nói gì rất lâu sau đó, bởi nụ hôn đầu của anh có một kết cục thật bi thảm, tôi cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn nhiều.
Lê Bằng cũng không phải tay vừa, lập tức tranh thủ hỏi tôi: “Thế còn em, vợ yêu, nụ hôn đầu tiên của em như thế nào?”.
Tôi có chút ngạc nhiên, cau mày nói: “Em không nhớ lắm, chỉ nhớ có một cái miệng ướt nhoẹt tiến lại gần, cảm giác không thích lắm, thế nên chẳng mấy mà chia tay”.
Anh cũng cau mày, dường như rất phản cảm với cái từ “ướt nhoẹt” của tôi, lại hỏi: “Thế em và anh chàng “ướt nhoẹt” đó bắt đầu như thế nào?”
“À, cũng là hồi cấp ba, cậu ấy ngồi cùng bàn với em, cậu ấy nói thích nhất là được nhìn em lén lút chỉnh lại dây áo con, rất gợi cảm.”
Lúc đó tôi rất phản cảm với hai chữ “gợi cảm”, cảm thấy nó đại diện cho nhục dục và sự đẫy đà, thậm chí còn cho rằng chỉ có những người phụ nữ ngoại quốc rất béo mới bị hình dung là gợi cảm. Thế nên suốt thời kỳ trưởng thành, hễ có cậu bạn trai nào hình dung tôi như vậy, tôi đều cảm thấy ghê tởm. Sau đó tôi dần hiểu ra rằng, cái gọi là “gợi cảm” chỉ là cảm nhận trực tiếp nhất của đàn ông, là tiêu chí thể hiện sự hứng thú đối với một người phụ nữ.
Cứ như vậy, tôi và Lê Bằng kể cho nhau nghe câu chuyện về nụ hôn đầu, tôi cảm thấy rất chán ghét, bởi đột nhiên nhớ tới lời dặn của Miumiu, cô ấy nói rằng, cho dù thích đào bới những chuyện trước kia của đàn ông, cũng không được lấy bí mật của mình làm vật trao đổi, cái chuôi không thể nằm trong tay hai người, mà chỉ có thể để một người chiếm ưu thế. Cô ấy còn nói, bất kể là đàn ông hay đàn bà đều rất thích nhai lại chuyện cũ, nếu như tôi có thói quen như vậy thì đừng có đi tìm hiểu quá khứ của Lê Bằng tránh làm khổ anh mà cũng làm khó cho chính mình.
Tôi nghĩ ngợi một lúc, cảm thấy mình không phải là người quen bới móc chuyện cũ, nhưng cũng không phải là người không bao giờ nói chuyện xưa…
Tôi là một người thích tìm hiểu về những chuyện mới, tôi nói: “Anh và Trương Mai hôm nay đi gặp khách hàng nào vậy, sao chỗ đó ồn ào thế, còn nữa, mùi nước hoa vương trên người anh quen lắm, anh không tự ngửi thấy à?”.
Lê Bằng ngửi ngửi chính mình nói: “Có lẽ khi đưa Trương Mai về nhà nó đã bám vào người anh, cô ấy ngồi ở ghế lái phụ, nên khó tránh khỏi”.
Hãy tin tôi, bất kỳ người phụ nữ nào khi nghe thấy có người đàn bà nào khác được ngồi ở ghế lái phụ cạnh chồng mình thì đều cảm thấy vô cùng khó chịu, hơn nữa đó còn là một người biết sử dụng nước hoa một cách hữu hiệu và rất thích trang điểm.
Tôi nói: “Ồ, hôm nay cô ta mặc váy màu gì?”.
“Anh không nhớ, hình như màu đen?”
“Anh thấy Trương Mai là người như thế nào?”
Lê Bằng ngừng lại một chút, hỏi lại tôi: “Bà xã, em đang nghi ngờ anh à?”.
Lúc này nếu như tôi nói “đúng vậy”, sẽ làm Lê Bằng không vui, còn nếu tôi nói “không phải” đương nhiên Lê Bằng sẽ không tin.
Tôi nói: “Em chỉ hơi ghen chút thôi, nên muốn thử thăm dò anh, nếu như hai người có chuyện gì đó thật, em còn chuẩn bị tâm lý trước”.
Sự thẳng thắn và bình tĩnh của tôi khiến Lê Bằng không kịp đề phòng, anh lập tức ngồi thẳng lên nói: “Anh thề là giữa anh và cô ta không có chuyện gì!”.
Tôi nói: “Ngoan… Vậy anh nói xem tại sao ngày trước rõ ràng anh biết người ta đeo niềng răng mà vẫn còn muốn hôn?”.
Khi đã điểm trúng huyệt của đàn ông thì phải biết dừng lại đúng lúc và chuyển chủ đề, chắc chắn sẽ thu hoạch được chút gì đó.
Vài ngày sau, tôi và Miumiu đáp máy bay đi Vân Nam, lúc đến sân bay tôi mới nói điều này cho Lê Bằng biết, anh tỏ ra rất kinh ngạc, kêu tôi lập tức quay về nhà, tôi lạnh lùng nói vài câu, dập máy và tắt điện thoại.
Chuyện này do hai nguyên nhân, tôi tin rằng phần lớn phụ nữ đều sẽ đứng về phía tôi.
Thứ nhất, đó là anh từng hứa sẽ bù đắp cho tôi một kỳ nghỉ trăng mật, thậm chí đã định sẵn ngày nhưng bởi anh dùng quá nhiều lần các lý do như: “Công việc rất bận”, “Tạm thời bây giờ không đi được”, cuối cùng khiến tôi không thể chịu đựng được hơn nữa. Tôi nói, công việc là thứ làm không bao giờ xong, chun kéo căng quá thì sẽ đứt. Nếu như công việc của anh bận, em không ngăn cản anh, nhưng anh cũng đừng ngăn cản ý định rời khỏi thành phố này để nghỉ ngơi của em.
Thứ hai, nguyên nhân xuất phát từ mấy hôm trước khi chúng tôi nhắc đến bạn trai và bạn gái cũ. Vào một buổi tối, Lê Bằng đang tắm, còn tôi đang thay ga trải giường trong phòng ngủ, lúc đó điện thoại của anh vang lên, tôi tiện tay cầm lên xem, hóa ra là Lưu Ngọc Đình.
Nghe hay không nghe? Đây là một câu hỏi lớn. Nếu nghe rồi, lát nữa Lê Bằng ra, tôi nên nói thế nào với anh, cứ giả vờ như không có chuyện gì và nói: “Vừa rồi bạn gái cũ của anh gọi điện đến, em đã nghe”, hay là nói: “Tại sao muộn thế này rồi mà bạn gái cũ của anh vẫn còn gọi điện cho anh?”.
Nghĩ đi nghĩ lại, nói thế nào cũng không thuận, thế nên tôi cầm điện thoại ra trước cửa nhà tắm, gọi lớn: “Đại Mao, điện thoại anh cứ kêu mãi kìa!”.
Lê Bằng ngừng lại một chút, rồi nói: “Em nghe hộ anh đi, hỏi xem có chuyện gì?”.
Người phụ nữ phía đầu dây bên kia ngập ngừng một chút, rồi hỏi: “Tôi tìm Lê Bằng, cô là ai?”.
“Tôi là vợ anh ấy.”
“Vợ? Tôi còn là bạn gái cũ của anh ấy đây!”
“Chính cô nói cô là bạn gái cũ, bạn gái cũ thì còn là bạn gái nữa sao?”
Tôi ngắt điện thoại cái rụp, ném điện thoại đi, bực dọc ngồi phía đầu giường. Thật không thể hiểu nổi, cái cô tự xưng là bạn gái cũ kia có ý định gì mà lại gọi điện cho bạn trai cũ lúc nửa đêm, gặp phải bạn gái hiện tại của bạn trai cũ còn lớn tiếng, cô ta đang thị uy, không chịu thua hay đang khiêu chiến?
Lúc Lê Bằng đi ra, tiện miệng hỏi tôi một câu: “Ai tìm anh thế?”.
Tôi nói: “Lưu Ngọc Đình”.
Lê Bằng ngạc nhiên, ngừng động tác lau đầu, nhìn tôi một cái rồi nói: “Ồ, cô ấy có chuyện gì vậy?”.
Tôi chau mày nói: “Câu hỏi này em cũng đang muốn hỏi anh, muộn thế này rồi cô ta còn tìm anh làm gì? Nếu đã là bạn gái cũ thì còn liên lạc làm gì chứ?”.
Anh nói: “Không phải là người yêu thì cũng có thể làm bạn của nhau”.
Tôi nói: “Vậy bạn trai cũ của em gọi điện cho em thì cũng được đúng không?”.
Lê Bằng không nói gì.
Chưa đến nửa tiếng sau, Lưu Ngọc Đình lại gọi đến, tôi hằm hằm nhìn vào cái tên hiện lên trên điện thoại, tỏ ý Lê Bằng hãy nghe điện thoại và trực tiếp nói điều đó với cô ta, nói với cô ta đừng làm rắc rối mọi việc.
Lê Bằng nghe điện thoại, nói với cô ta vài câu, ánh mắt luôn nhìn về phía tôi, những câu anh nói đều rất ngắn gọn, ví dụ như: “ừ”, “thế à”, “ờ”, “được”, “hôm khác nói tiếp nhé”… Xin hãy chú ý, đàn ông nói chuyện điện thoại mà càng cẩn trọng càng dùng những câu nói ngắn gọn thì càng nguy hiểm.
Sau khi cuộc gọi kết thúc, tôi hỏi: “Cô ta tìm anh làm gì?”.
“Chỉ là muốn mượn ít tiền.”
“Anh đồng ý rồi?”
“Đều là bạn bè, có thể cho mượn thì cho người ta mượn.”
Tôi nói một cách kiên quyết: “No way! Không được!”.
Lê Bằng hỏi tôi tại sao.
Tôi nói, chẳng lẽ ngoài bạn trai cũ thì Lưu Ngọc Đình không còn vay mượn của ai được nữa sao, tại sao lại không hỏi vay bạn trai hiện tại hay bố mẹ cô ta? Mượn tiền là có mối liên quan kinh tế,vay một mượn phải gặp nhau rất nhiều lần, đây chẳng phải là tạo cơ hội để gặp gỡ nhau sao, chẳng may ngọn lửa tình trong cô ta lại bùng cháy thì sao. Còn nữa, anh đã cưới em, em là người tham dự v