Tôi phát hiện ra 1 bức ảnh ở trong phòng ngủ nhà lan lan, người phụ nữ trong ảnh giống hệt như lan lan. Tôi lập tức nhớ lại những điều mà anh cả đã nói. Anh nói anh thường cảm thấy lan lan có mối quan hệ gì đó với người phụ nữ mà anh yêu thương, hơn nữa anh cũng nghi ngờ rằng lan lan chính là con gái của thuỷ linh nhi.
Giờ nhìn thấy bức ảnh này,tôi cũng cảm thấy những suy đoán của anh cả là đúng,bởi vì người phụ nữ giống hệt như lan lan ở trong bức ảnh đang ôm 1 đứa bé gái, mà đứa bé gái ấy rất có thể là lan lan. Nhưng người phụ nữ mà anh cả yêu thương đã sớm qua đời từ cách đây 20năm rồi . Người phụ nữ trong bức ảnh này rất có thể chính là người đàn bà điên ở trong căn nhà này, mà tên bà ta cũng là thuỷ linh nhi.
Nhưng trên đời này có nhiều chuyện trùng hợp như vậy không nhỉ? Tôi không phải không dám khẳng định, mà là hàon toàn không thể tin được!
Cẩm tấm gương ngẩn người nhìn hồi lâu, tôi đột nhiên nảy ra 1 ý nghĩ mà ngay chính bản thân mình cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, 2 thuỷ linh nhi rất có thể là 1 ! Cái khả năng này chỉ có thể xuất hiện trong duy nhất 1 trường hợp này, đó là thuỷ linh nhi mà anh cả yêu thương hơn 20 năm trước khi chết!
Nhưng sao có thể thế được? Thuỷ linh nhi ở thôn triệu bảo tử hơn 20năm về trước đã bị kẻ xấu làm nhục nêntreo cổ tự vẫn rồi , chuyện này ai ai ở thôn kim gia và thôn triệu bảo tử cũng biết, hơn nữa sau khi thuỷ linh nhi chết đã được an táng ở khoảnh đất lên bìa rừng, chính mắt tôi cũng đã nhìn thấy mộ của cô ấy rồi mà.
Bà điên không thể nào là hồn ma của thuỷ linh nhi được, mà cả 2 thuỷ linhnhi đều có liên quan mật thiết đến lan lan, biết giải thích chuyện này ra sao đây? Tôi trầm ngâm suy nghĩ, cuối cùng lại nảy ra 1 ý nghĩ hết sức * không tưởng*, liệu bà điên có phải chính là hồn ma của thuỷ linh nhi sau khi chết hồi sinh không? Bởi vì theo thuyết luân hồi của con người , người chết sẽ biến thành ma, mà hồn ma có thể đầu thai làm người trở lại, lẽ nào đó không phải là chết đi sống lại hay sao?
Nhưng tôi nhanh chóng phủ định cái suy nghĩ kì quái của mình. Người phụ nữ trông giống hệt như lan lan ở trong bức ành này chính là bà điên, tuổi tác của bà ta xấp xỉ với tuổi tác của lan lan mà thôi.
Những khả năng có thể sau khi suy luận đã thấy không thể nào xảy ra, nhưng những gì đang diễn ra trước mắt biết phải giải thích ra sao đây? Sáng sớm hôm nay, cái bóng đen ma quỷ ấy đã dẫn tôi đến đây, liệucó phải nó muốn tôi tìm kiếm những câu hỏi chưa có lời đáp không? Nhưng rốt cuộc vì sao nó lại làm như vậy?
đột nhiên tôi có 1 linh cảm không lành. Bản thân mình bị 1 cái bóng đen kì quái dụ vào 1 mê trận, cái mê trận này không chỉ là 1 mớ bòng bong mà rất có thể còn ẩn chứa cả những nguy hiểm không thể dự đoán trước được.
Nghĩ đến đây tôi lập tức muốn rời khỏi căn phòng này, rời khỏi ngôi nhà số 74 này. ông lão chủ nhà nghỉ dành cho người chết đêm qua đã nhắc nhở tôi rằng 74 là con số không may mắn, nó đồng âm với từ *đi chết*. Giờ tôi lại biết được rằng có 1 bài điên tên thuỷ linh nhi sống ở trong căn nhà này, con gái lan lan của bà ta cũng chết rồi , ngôi nhà này đã trở thành 1 ngôi nhà ma thật sự.
Tôi nhẹ nhàng đặt tấm gương vào vị trí cũ trên bàn. đúng lúc tôi đang định quay người đi ra thì đột nhiên nhìn thấy cái gương trước mặt xuất hiện thêm 1 khuôn mặt.
đó là khuôn mặt của 1 người phụ nữ, nói chính xác thì là 1 khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng. Khuôn mặt ấy hốc hác và trắng bệch, trắng như 1 tờ giấy, trắng đến mức chẳng có lấy 1 giọt máu. Nếu như không phải vì khuôn mặt ấy hốc hác đến mức đáng sợ thì tôi còn nghĩ đó chính là hồn ma của lan lan. Tôi hoảng lạon đến mức suýt ngất đi. Não bộ còn chưa kịp phản ứng thì bên tai đã vang lên 1 thứ âm thành đầy ma quái:
- mày là ai? Tại sao lại ở trong nhà của tao?
Tôi bị cái giọng nói kinh dị này khiến cho sợ mất mật. Lúc tôi chầm chậm quay cái thân hình đã cứng đơ của mình lại, nhìn thấy 1 *cô hồn* đang đứng cách minh có vài centimét, hồn vía của tôi thực sự đã bay hết lên cả mây rồi !
Bà ta không giống như người, mà giống hệt như 1 con ma! 1 con ma gầy tới nỗi chĩ còn trơ lại 1 bộ xương khô! Bà ta mặc trên người 1 bộ quần áo bằng vải gai. Thân hình bà ta vô cùng mỏng manh, đến mức gió cũng cò thể thổi bay đi được ! Tôi chưa từng nhìn thấy người nào như thế này. Trên đời sao lại có 1 người như thế này chứ> tôi có thể khẳng định mình lại gặp ma rồi !
Con *ma nữ* trước mắt tôi quả thực quá đáng sợ! Mái tóc rối tung, phẫn nộ tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, 2 con mắt đỏ vằng những tia máu, 2 con ngươi lồi ra như chuẩn bị rơi ra khỏi hốc mắt đến nơi!
Tôi sợđến mức mụ mị cả đầu óc, làm sao mà nhớ ra được phải trả lời bà ta. Thấy tôi không lên tiếng, bà tôi càng phẫn nộ, nghiến răng trèo trẹo nhìn tôi , miệng phát ra những tiếng kêu đầy ma mị. Bà ta nhe nanh múa vuốt lao về phía tôi ...
10 đầu ngón tay của bà ta có những móng vuốt sắc nhọn, móng tay phải dài cả tấc, trông chẳng khác gì móng vuốt của ma quỷ trong truyền thuyết! Tôi đừng yên bất động, không phải là không muốn cử động mà là không thể cử động được! Khoảnh khắc ấy, tim tôi như ngừng đập, cả cơ thể cứng đờ như 1 xác chết.
Những *móng vuốt của quỷ* đã đến sát mặt tôi, thế nhưng tôi vẫn chỉ biết đứng chết lặng ở đó, dán mắt vào khuôn mặt khủng khiếp kia. Bởi vì khuôn mặt của bà ta mặc dù rất gầy guộc nhưng vẫn có thể tìm ra vài nét tương đồng với lan lan.
- lan lan, là em phải không? - vào khoảng khắc những cái móng vuốt kia chẩun bị cắm thẳng vào mắt tôi , tôi đột nhiên bật lên thành tiếng.
Chính câu nói đó đã cứu sống tôi . Bà ta nghe thấy tôi hỏi câu này liền dừng tay, từ từ thu 10 đầu ngón tay lại.
- mày vừa nói lan lan, mày quen lan lan sao? - nghe thấy cái tên lan lan, bà ta tỏ ra vô cùng căng thẳng
- cháu.. Cháu là bạn của lan lan, lúc nãy cháu nhìn thấy ảnh của bác lúc còn trẻ rồi, lan lan giống hệt bác. Cháu đến đây để tìm người nhà của lan lan! - tôi nói bằng giọng run run.
Bà ta chộp lấy cnah1 tay tôi , nghiến rằng trèo trẹo gầm lên:
- mày lừa tao, lan lan của tao 6 năm trước đã mất tích rồi, làm sao mảy có thể gặp nó được? Làm sao mày lại là bạn của nó được?
Não bộ của tôi bắt đầu khôi phục lại ý thức, mặc cho người trước mặt mình là người hay ma, tôi đã nhận ra rằng đó chính là mẹ của lan lan qua biểu cảm và khẩu khí của bà ta. Nếu không sao bà ta lại căng thẳng như vậy khi nhắc đến lan lan.
- điều cháu nói là sự th6ạt, cháu thực sự có quen với lan lan, mấy tháng trước chúng cháu còn ở cạnh nhau...
- vậy thì lan lan của tao hiện giờ đang ở đâu, sao nó không về nhà? Ngày nào tao cũng đi khắp nơi tìm kiếm nó, nó phải biết là mẹ của nó đang lo lắng, đang nhớ thương nó lắm chứ! - lúc nói câu nảy nước mắt bà ta bắt đầu rơi lã chã. Nhữnng điều mà bà ta nói đã khiến tôi xác định được 1 chuyện, bà ta chính là mẹ của lan lan, cũng chính là bà điên trong mắt mọi người ở đây.
- lan lan.. Cô ấy... Không còn trên đời nữa! - tôi nghẹn ngào nói, nước mắt cũng tuôn rơi
- mày nói láo, lan lan của tôi còn chưa gặp được mẹ, sao nó có thể chết được? Nó biết là ngày nào tao cũng chờ đợi nó, tao sống đến giờ cũng là để được gặp lan lan của tao mà! - bà ta vừa nói vừa ra sức giật cánh tay tôi , nhưng vì bà ta sức yếu nên tôi vẫn đứng ên chẳng hề động đậy.
- bác ơi, bác thực sự là mẹ của lan lan chứ? Cuối cùng thì cháu củng gặp được bác rồi ! Cháu từ xa tới đây là để nói cho bác chuyện của lan lan, cô ấy chết quá... - tôi không thể nào nói nên lời! Mẹ lan lan đã đứng không vững nữa, bàn tay bám vào cánh tay tôi vừa buông ra, bà ấy đã ngã ra đất.
Tôi vội vàng dìu bà ấy dậy, cơ thể của bà rất nhẹ, nhẹ như 1 nắm bông. Hơi thở của bà rất yếu, yếu tới mức tôi không thể cảm nhận được. Tôi biết bà quá k1ich động khi hay tin lan lan đã chết, bà ấy đã không chịu nổi cú sốc ấy mà ngất đi.
Tôi hối hận vì đã nói với bà chuyện lan lan đã chết. Nhưng cái chết của lan lan sớm muộn gì cũng phải nói cho bà ấy biết, chỉ có điều tình cảnh trước mắt khiến cho tôi không biết phải làm sao. Tôi ôm mẹ của lan lan trên tay, đứng ngây người ở giữa nhà chẳng biết làm thế nào?
Vài phút sau, tôi bừng tỉnh khỏi trạng thái hoảng lạon cực độ, đang chuẩn bị bế mẹ lan lan đang hôn mê ra bệnh viện huyện cấp cứu thì bà ấy đột nhiên tỉnh lại
- bỏ ta ra! - giọng nói của bà rất nhỏ, rất yếu ớt, nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy.
Tôi lo lắng hỏi:
- giờ cháu đưa bà đến bệnh biện kiểm tra nhé!
- đừng, cậu nghe ta nói, ta vẫn còn chuyện muốn hỏi cậu! - bà giãy giụa trong vòng tay tôi , tôi đành phải đặt bà xuống giường, để bà dựa vào cái gối kê ở thành giường.
- chàng trai, cậu hãy khoá cổng lại, ta có chuyện muốn nói với cậu.
Tôi không biết tại sao bà ấy lại bảo tôi đóng cửa lại, nhưng tôi vẫn làm theo lời dặn của bà. Lúc quay trở lại gian phòng, bà chỉ tay xuống bên giường ra ý bảo tôi ngồi xuống.
- chàng trai, cậu tên là gì, từ đâu đến, tại sao lại biết lan lan?
Bà ấy hỏi 1 tràng mấy câu liền, tôi cũng trả lời thật ngắn gọn. Nghe tôi bảo là người thôn kim gia, bà ấy bỗng ngẩn người hồi lâu.
Tôi liền kể cho bà nghe đầu đuôi câu chuyện, kể từ sau khi lan lan bị lừa bán cho nhà chúng tôi đến bây giờ. Chỉ có điều tôi cố ý không nói những chuyện liên quan đến anh cả. Bà ấy nghe xong, nước mắt cứ tuôn rơi mãi không thôi, có thể bà ấy đang rất đau đớn trước cảnh ngộ của lan lan.
Sau khi tôi kể cho bà nghe hết hàon cảnh của lan lan sau khi đến nah2 tôi, bà lại hỏi:
- cậu nói anh trai cậu làm nghề khia thác mỏ vàng à?
Tôi gật đầu, bà lại hỏi tiếp:
- có thể nói cho ta biết anh trai cậu tên gì không?
- đương nhiên là được ạ, anh trai cháu là người giàu có nhất thôn kim gia, cũng là người giàu có nhất huyện phú dụ, tên anh ấy là kim quý - tôi vừa nói vừa quan sát phản ứng của bà ấy.
Nghe đến tên anh cả tôi, bà ấy đột nhiên tỏ ra vô cùng căng thẳng, giọng nói cũng trở nên run run:
- cái gì, cậu nói lại xem sao, anh traic ậut ên gì?
- anh trai cháu tên kim quý ạ ! - tôi cao giọng
bà ấy ngẩn người hồi lâu mà không nói được câu gì. Từ vẻ mặt của bà ấy, tôi có thể nhận ra là bà ấy có quen anh cả tôi.
Tôi cố ý thở dài nói:
- mọi người ở chỗ cháu anh nấy đều biết anh là 1 người giàu có nhưng chẳng ai biết rằng anh ấy sống khổ sở hơn bất kì ai!
- anh ta có nhiều tiền như vậy thì khổ gì chứ?
- nỗi khổ của anh ấy nằm sâu torng trái tim, bởi vì anh ấy liều mạng kiếm tiền là vì người con gái mà ấy yêu thương. Anh cả cháu vì khia thác mỏ vàng mà thành tàn phế, vì cô gái ấy mà cô độc cả đời. Thế nhưng cô gái ấy đã sớm qua đời từ hơn 20năm trước rồi ! - tôi cố ý nhấn mạnh vào từng câu chữ.
- cái gì? Cậu nói là kim quý vẫn chưa lập gia đình sao? Vậy thì lan lan bị bán đến nhà cậu không phải là để làm vợ cậu mà là...? - hoà ra bà ấy cứ tưởng lan lan bị bán đến nhà tôi là để làm vợ tôi , nhưng khi nghe thấy tôi nói anh cả vẫn độcthân, bà ấy bắt đầu tỏ ra lo lắng,. Căng thẳng.
- vâng, lan lan là do anh cả cháu mua về, nhưng không phải để làm vợ cháu, mà là...
- mà là cái gì? Anh ta sao có thể cùng lan lan.. - bả không đợi tôi nói hết đã cắt ngang, 2 tay kích động ôm chặt lấy đầu, đau khổ thốt lên: - nghiệp chướng, đúng là nghiệp chướng! Bọn họ sao có thể như thế...