“Anh là .. anh à”. Ánh mắt đủ để thiêu bỏng bất kỳ việc gì, còn làm năng lực nói chuyện của tôi gần như rơi xuống mức số không.
Chưa từng thấy dáng vẻ âm u, tràn ngập tức dận như thế của anh bao giờ. Từng bước tới gần giống như muốn cắn nuốt tôi vậy.
Lần đầu tiên, tôi cảm thấy anh nguy hiểm như thế.
“Nặc..”Tôi có chút khẩn trương, gian nan phát ra tiếng gọi anh rất nhỏ, muốn làm cho anh lý chí một chút.
Trong lòng hiểu được, anh là vì chuyện gì mà tức giận.
Tôi mặt mày ửng hồng,nằm trên giường của người tình cũ, tất cả đều tạo ra vô số tưởng tượng cho người ta.
Hình như khán giả đã tới xem vở kịch quá sớm thì phải.
“Nặc… A—“
Hơi thở nóng rực tỏa lên mặt tôi, tưởng rằng anh sẽ chôn sống tôitrong tíc tắc, lại không ngờ bị anhôm ngang lấy.
“Anh…” Tôi ngẩng đầu, nhìn mặt anh gần trong gang tấc, định giải thích cái gì đó, lại vào lúc chạm đến ánh mắt tức giận của anh mà ngậm miệng lại.
Không phải vì sợ hãi, mà là vì trong đầu tôi đã hiện lên ý nghĩ tà ác.
Anh lạnh lùng nhìn tôi một cái, lồng ngực căng thẳng kề sát tôi, phâp phồng lên xuống. Ngọn lửa khiếp người bao quanh anh, đủ để hủy diệt bất kỳ sinh linh nào. Tôi ngoan ngoãn nằm trong lòng anh, không dám nhúc nhích. Chỉ có lúc cuống cầu thang, vì đề phòng bị ngã, tôi mới đưa cánh tay mình lên đặt trên cổ anh, mà anh cũng vì sợ tôi ngã nên ôm chặt hơn.
HaHa, trong lòng âm thầm vui mừng. Cho dù lúc này anh có tức giận đến thế nào cũng vẫn quan tâm tôi như thế, cảm giác này thật khó tồi.
Ý lạnh của thời khắc đó thật sự thật sự một chút cũng không che dấu được luuwarnongs trong lòng anh đâu.
Tôi ngoan ngoãn im miệng ngồi vững .
Cùng đợi cực hình khi về nhà.
Chạy nhanh như gió , rút ngắn lộ trình về nhà đến một nửa.
“Chuyện gì vậy?” Cái gì mà tiêu rồi? Tôi khó hiểu nhìn anh ta.
“Tôi…… ngủ với người phụ nữ khác.” Anh ta xấu hổ nói xong, vẻ mặt hối hận, ánh mắt cũng không nhìn thẳng tôi nữa.
“Ách……”
Tôi không biết phải trả lời như thế nào, đáp án này thật sự là ngoài dự đoán của tôi.
“Ách……”
“Việc này, việc này cũng không có gì mà. Anh cũng chưa có bạn gái, không phải sao.” Cả buổi, tôi chỉ nói ra một câu như vậy.
Anh ta ngẩng đầu liếc nhìn tôi một cái, ánh mắt kia như là đang nói ‘em biết rõ vì sao’.
“Không phải anh muốn nói với tôi, từ lúc anh thích tôi tới nay, vốn không hề làm chuyện đó cùng người phụ nữ khác chứ.” Tôi nghiêng mắt nhìn anh ta.
Anh ta lắc lắc đầu, thoạt nhìn cực kỳ tang thương.
Một buổi tối đã có thể làm cho anh ta mệt mỏi như thế! Rốt cuộc là dạng phụ nữ gì nhỉ!
“Gần đây thì không còn nữa rồi.” Anh ta liếc nhìn tôi một cái, thản nhiên nói rõ.
“Ách……” Tôi hắng giọng, muốn che dấu phần xấu hổ này. Tới để nói chuyện, lại nói tới cả sinh hoạt cá nhân của người ta.
“Vậy, cũng không đến mức tiêu rồi chứ.” Tôi không tin.
“Cô ấy là lần đầu tiên, mà tôi cũng không sử dụng biện pháp an toàn gì.” Lại là một câu thản nhiên, nhưng lại như một quả bom được ném xuống.
Ông trời……
Tôi lại có loại xúc động muốn cười. Trong đầu còn không ngừng hiện ra bộ dáng lúc anh ta mây mưa. Vội vàng lắc đầu xua đi hình ảnh kia, tôi nghĩ nhất định là do gần đây hưởng thụ quá nhiều tình cảm mãnh liệt rồi! [NV: oạch, chị ác quá, người ta đang dầu sôi lửa bỏng còn nghĩ được thế này =))]
“Ừm…… Vậy anh có quen biết cô ấy không?”
“Tình một đêm thì làm sao quen biết được?” Anh ta liếc nhìn tôi một cái, thở dài thật sâu.
“Này! Tôi ghen rồi đấy.” Tôi đá đá chân anh ta.
“Hả?” Anh ta nâng mí mắt lên.
“Rõ ràng yêu tôi chết đi sống lại, lại chạy đi lên giường cùng người phụ nữ khác. Bây giờ ngay đến cả tôi nói với anh là ‘tôi yêu rồi’ anh cũng vẫn làm thinh. Đàn ông quả nhiên đều là những động vật nửa thân dưới.” Tôi bất đắc dĩ trợn trắng mắt.
“Này! Tôi yêu em chết đi sống lại, em còn không phải ngày đêm cùng ông xã thân yêu của em gần gũi! Đàn ông cùng phụ nữ cũng có khác gì nhau chứ. Chưa hết, phiền muộn nhất chính là dù có ngủ với người khác, miệng vẫn là gọi tên của em.” Anh ta thở dài nói, giống như bị rất nhiều uất ức vậy.
Tôi bị lời nói của anh ta làm trở nên có chút xấu hổ. ‘Làm yêu’ mà còn muốn tôi, xấu hổ chính là xấu hổ, tôi cũng không biết hình dung thế nào.
“Anh…… ngủ cùng người ta. Còn gọi, gọi tên tôi. Vậy mà cô gái kia cũng đồng ý sao?”
“Tôi uống say.” Anh nhìn tôi.
“Uống say?” Vậy sao anh biết được mình gọi tên tôi!
“Xem đi!” Anh ta đưa cho tôi tờ giấy.
Bên trên dùng chữ viết xinh đẹp viết vài chữ to rõ ràng: Tối hôm qua cảm ơn anh, tôi rất vui vẻ. Nhưng mà có điều, tên tôi không phải là Tâm Âm.
“Ha ha ha!” Tôi bật ra tiếng cười to.
“Này!” Anh ta trừng mắt liếc tôi một cái, một tay giật tờ giấy lại.
Nhìn hành động đó của anh ta, trong lòng tôi ít nhiều cũng hiểu một chút.
Những người đàn ông ấy, quả nhiên đều tồn tại bệnh thích xử nữ. Ngay cả tờ giấy người ta để lại cũng luôn mang theo bên người.
“Anh định làm thế nào? Chịu trách nhiệm đến cùng? Một khi đã cho tôi thể xác, sẽ mãi mãi làm người của tôi sao?” Tôi trêu chọc hỏi anh ta.
“Tôi không có bệnh thích xử nữ.” Anh ta nhìn tôi, làm rõ.
“Ừ.” Tôi gật đầu có lệ.
“Nếu có, sao tôi có thể lại bị em mê hoặc đến chết mê chết mệt chứ.” Anh ta ảm đạm nói.
“Em ở cùng Lôi Nặc thật sự hạnh phúc, đúng không?”
“Phải.” Tôi nhìn anh ta, gật đầu.
“Tôi thật sự một chút cơ hội cũng không còn sao?” Vẻ mặt anh ta chật vật hỏi.
“Xin lỗi……” Tôi cầm tay anh ta.
“Cậu ta đã thay đổi.” Anh ta nhướng mày anh tuấn lên, chua xót nói. “Vì em, cậu ta quả thật đã thay đổi rồi.”
“Ở cùng với anh ấy, tôi có cảm giác yêu.” Tôi cúi đầu, nhẹ giọng thừa nhận lòng mình.
“Tâm Âm……”
“Sao?” Tôi nhìn anh ta.
“Thật sự đã quyết định, quyết định muốn cùng với cậu ta sao?” Anh ta hỏi, trong ánh mắt ngoại trừ chân thành tha thiết, còn có phần thương tâm.
“Ừm.” Tôi áy náy nhìn anh ta, nhưng vẫn gật đầu.
Anh ta thở dài, thật sâu, thật sâu, một loại gì đó gọi là hết hi vọng tràn ngập khuôn mặt anh ta. Ngay đến tôi cũng cảm thấy ngực đang mơ hồ đau.
“Phong Nhiên…… anh đáng gặp được người tốt hơn. Thật đấy!” Tay tôi áp lên khuôn mặt góc cạnh rõ rệt của anh ta, đơn thuần muốn xóa đi tất cả ưu thương kia.
Anh ta nhìn tôi một lúc, khó khăn nở ra một nụ cười, cầm lấy tay tôi đang đặt trên mặt anh ta. Ánh mắt nhìn tôi tràn ngập đau đớn.
“Nếu như lúc đó không lấy anh ấy thì bây giờ tôi đã sớm yêu anh đến hết thuốc chữa rồi.” Mũi có chút cay cay, giọng tôi bắt đầu nghẹn ngào.
“Lại đây.” Anh ta bỗng nhiên vươn cánh tay, thâm tình chân thành nhìn tôi. “Vốn muốn hôn em đến ngạt thở, nhưng bây giờ tôi không có lòng tham đó nữa. Một cái ôm, tôi chỉ muốn một cái ôm.”
“Được……” Tôi tới gần anh ta, tiến vào vòng ôm xa lạ kia. Cũng cường tráng như vậy, cũng cực nóng như vậy, nhưng tôi lại không có loại cảm giác tim đập kịch liệt cùng mạnh mẽ.
Gắt gao, anh ta gắt gao ôm tôi. Hô hấp, trở nên khó khăn. Giống như sắp bị đè nát, tôi chống đỡ sức lực lớn mạnh của anh ta.
Thật lâu sau, anh ta mới từ từ buông lỏng tay.
Sức lực giảm bớt, nhưng vẫn ôm lấy tôi, hít lấy hương vị trên người tôi. Đó là một hành động mờ ám vượt qua mức tình bạn, nhưng tôi cũng không ngăn anh ta lại. Dù sao quan hệ giữa tôi và anh ta, cũng không phải tình bạn đơn thuần.
“Được rồi!” Anh ta bỗng nhiên hít sâu một hơi, nhanh chóng đẩy tôi ra. “Còn ôm tiếp nữa tôi sẽ càng luyến tiếc.”
“Lại đây.” Lần này đến lượt tôi gọi anh ta.
“Gì?” Anh ta cũng nghe theo mà sát lại gần tôi.
Đối diện với ánh mắt tràn ngập nghi hoặc của anh ta, tôi sát lại gần hơn. Mà anh ta, rõ ràng khẩn trương. Hầu kết cũng bắt đầu chuyển động lên xuống.
Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, tôi hôn lên môi anh ta.
Không rất sâu, không rất lâu, hơn chuồn chuồn lướt nước một chút, nhưng cũng không đến mức hôn sâu nồng nhiệt.
Trống ngực thình thịch, là của anh ta, rõ ràng làm cho người ta khó có thể xem nhẹ.
Ngay đến cả sau khi vừa hôn xong, anh ta vẫn ngồi ngây ngốc tại chỗ, ngẩn người nhìn tôi.
Trong ánh mắt có thêm một chút thần thái hạnh phúc.
“Hô……” Sau một lúc lâu, anh ta mới thở ra một hơi, khôi phục trở lại. Đôi mắt nhìn tôi tràn ngập ý cười.
“Nếu Lôi Nặc biết được, nhất định lại muốn liều mạng với tôi.” Anh ta cười đến thực muốn ăn đòn, trong giọng nói lộ ra đắc ý.
“Ha ha.” Tôi nở nụ cười, nhớ tới bộ dáng khi ghen của Lôi Nặc.
“Sau khi em cùng Niếp Hoàn Vũ ra ngoài, có biết Lôi Nặc đã nói gì không?”
Tôi lắc đầu.
“Cậu ta muốn tôi dẹp ngay ánh mắt đói khát kia. Còn nói nếu vẫn dám có ý nghĩ không an phận với em, cậu ta nhất định sẽ làm tôi thân bại danh liệt, cuối cùng ngay cả khả năng ăn cơm cũng không còn.” Vẻ mặt Quý Phong Nhiên mang theo ý cười vừa nói, vừa quan sát nhất cử nhất động của tôi.
“Ha ha.” Tôi nở nụ cười, cái gì cũng không nói. Bất ngờ, nhưng lại thấy có lý. Lôi Nặc vốn đã không phải người tốt gì, nói về âm hiểm tôi chưa thấy người nào có thể hơn được anh. Mặc dù như thế, trong lòng lại vẫn cảm thấy ngọt ngào. Yêu thích chủ nghĩa đàn ông của anh sâu sắc.
“Xem ra cậu ta cũng không phải tên đần độn từ đầu đến đuôi, vẫn còn biết được cái tốt của em. Cũng coi như quay đầu đúng lúc.” Quý Phong Nhiên nhàn nhạt nói, giống như đã không quan trọng nữa, nhưng ánh mắt cuối cùng vẫn không lừa được người, nỗi chua chát kia vẫn có thể thấy được rõ rệt.
Tôi thản nhiên cười, yên lặng nhìn anh ta.
“Kỉ Lan…… cũng không phải người phụ nữ đơn giản, tuy rằng số lần gặp qua không nhiều lắm, nhưng theo phán đoán của tôi, cô ta sẽ không dễ dàng từ bỏ Lôi Nặc như vậy. Em có xác định cậu ta đủ định lực không? Nếu không đến lúc đó người bị tổn thương sâu nhất, chính là em đó.”
“Không xác định.” Tôi thật sự không xác định, cho dù giữa bọn họ đã không còn là tình yêu nồng nhiệt, nhưng tôi cho rằng anh vẫn là dùng một loại phương thức khác để yêu cô ta. Giống như Niếp Phong đối với tôi vậy.
“Nhưng em đã hãm vào rồi, đúng không?” Quý Phong Nhiên bày một bộ dáng ‘tôi hiểu được’.
“Đúng.” Tôi khẽ thở dài.
“Vậy em cũng nên cẩn thận. Sau khi Bạch Linh Hân nói chuyện với Lôi Nặc xong, lập tức gọi một cuộc điện thoại, báo cáo lại mỗi một lời nói hành động của Lôi Nặc, ngay cả một ánh mắt cũng không bỏ sót. Không cần tôi nói em cũng biết đầu dây bên kia là ai rồi chứ.” Quý Phong Nhiên chậm rãi nói xong, ánh mắt lại khôi phục sắc bén ngày xưa.
“Anh…… có phải mỗi ngày đều đứng phía sau người khác nghe lén không. Cái gì cũng không thoát khỏi lỗ tai anh!” Tôi cười chế nhạo anh ta.
Anh ta thật sự giống như chó săn vậy, luôn đến báo cho người ta biết gì đó.
“Tình cờ, tình cờ thôi.” Anh ta cười dối trá.
“Tôi nghĩ bước tiếp theo Kỉ Lan chắc hẳn sẽ bày ra cái gì đó, phỏng chừng sẽ không quá mạnh bạo. Tôi đoán cô ta bây giờ nhất định sẽ dùng thủ đoạn đáng thương, cho dù biết Lôi Nặc đối với cô ta là đồng tình, thì cũng không cướp cậu ta về tay là không được.” Anh ta tự nói một mình.