h giảng dạy của đối phương cũng dễ dàng tìm thấy, bởi vì trang web của trường không bị hạn chế, Lí Cẩn biết đối phương hôm nay có lớp bắt đầu lúc 9 giờ.
Bánh mì thịt xông khói và rau xà lách, bên cạnh còn có trứng chiên vàng ươm, khoai tây nghiền trộn với pho mát, hơn nữa cũng vừa pha xong cà phê, nhìn thế nào cũng là một bữa cơm phong phú. Tuy là lần đầu tiên chuẩn bị bữa sáng kiểu Tây Âu, bất quá cũng không tệ lắm, Lí Cẩn trong lòng thầm khâm phục tay nghề của mình, đồng thời đi vào phòng gọi đối phương rời giường.
Bởi vì nơi làm việc chỉ cần đi bộ 15 phút là tới nên hiện tại là 8 giờ, Chu Sĩ Tranh còn chưa tỉnh ngủ. Lí Cẩn bò lên giường, nhẹ nhàng đẩy nam nhân, nói: “Mau dậy ăn sáng, sắp tới giờ anh đi làm rồi.”
Chu Sĩ Tranh mơ màng mở mắt, ngơ ngác nhìn cậu hồi lâu, cuối cùng mới chậm chạp ngồi dậy xuống giường, đến phòng tắm rửa mặt. Lí Cẩn xếp gọn chăn bông xong đối phương cũng vừa lúc đi ra, dùng âm thanh có chút mơ hồ nói: “Sớm an.”
“Sớm an.” Lí Cẩn cười trả lời: “Bữa sáng là bánh mì thịt xông khói, lần đầu tiên em làm, nếu không ngon thì anh bỏ qua nhá.”
“Ân.” Nam nhân kiệm lời đáp lại.
Trong lúc Chu Sĩ Tranh ăn sáng, Lí Cẩn dùng ánh mắt kín đáo lại mang theo tia nóng bỏng nhìn đối phương, một lúc lâu sau đột nhiên vươn tay chùi một ít khoai tây nghiền dính bên khóe môi đối phương, có chút buồn cười nói: “Dính trên miệng.”
Cậu cũng không vội thu tay lại mà bình tĩnh trộm nhìn Chu Sĩ Tranh, cơ hồ nhìn thấy trên mặt anh toát ra chút không được tự nhiên…….. việc này rất buồn nôn đi? Lí Cẩn suy nghĩ thu tay lại.
Hai người yên lặng ăn xong bữa sáng, đối phương thay tây trang, Lí Cẩn đi theo sau đối phương ra huyền quan, mới nghĩ có nên có một nụ hôn chia tay không thì đối phương đã muốn quay đầu lại hôn cậu, đó là một nụ hôn dài thật sâu và nóng bỏng, mặc dù Lí Cẩn một thân thân kinh bách chiến cũng miễn cưỡng có chút khó hô hấp, không đề cập tới nụ hôn thôi, bàn tay còn bắt đầu không an phận dao động trên người cậu, nhẹ nhàng xoa bóp những nơi mẫn cảm, cuối cùng dừng lại sau thắt lưng, độ ấm nóng rực làm cậu có chút thất thần.
“Anh đi.”
“Trên đường cẩn thận.”
Lí Cẩn không còn tâm tình để xem xét vẻ mặt đối phương, chỉ biết lúc này ánh mắt mình nhất định là rất ướt át, bộ dáng muốn bị ôm lên giường, bởi vì đối phương ít nhiều cũng có chút mất kiểm soát, hành động rõ ràng có chút chần chờ……..tuy rằng không biết đối phương đánh giá những mặt khác thế nào, nhưng luận đến giường sự, chính mình hẳn là có thể đạt tiêu chuẩn.
Cậu đi vào phòng tắm, rõ ràng đang là mùa đông lại dùng nước lạnh rửa mặt, hữu hiệu làm nguội lạnh nhiệt độ quá mức trên người. Tuy rằng quả thực vì nhìn thấy ảnh chụp của đối phương mới đồng ý hợp đồng này, bất quá cậu hiểu được chính mình tuyệt đối không thể thâm nhập quá sâu, dù sao, quan hệ cả hai chỉ là giao dịch mà thôi.
Chu Sĩ Tranh không có ở nhà, có nghĩa là cậu có tự do tuyệt đối, Lí Cẩn phát hiện trên đầu giường không biết Chu Sĩ Tranh từ khi nào đã lưu lại tài khoản và mật mã, vì thế quyết định ra ngoài mua sắm. Hợp đồng có ghi rõ, Chu Sĩ Tranh sẽ chi trả các chi phí sinh hoạt một năm này, cùng với những chi phí khác, bởi vậy Lí Cẩn dùng tiền của anh cũng không cảm thấy chột dạ.
Ra khỏi tàu điện ngầm, đầu tiên cậu tới hiệu sách, mua một vài quyển sách bán chạy nhất hiện tại, sau đó chọn thêm vài quyển sách dạy nấu ăn, tiếp đó mua tạp dề mới cùng một vài đồ dùng, cuối cùng là tới siêu thị. Chờ đến khi xách bao lớn bao nhỏ chiến lợi phẩm về nhà cũng đã gần hai giờ chiều.
Cậu tùy tiện ăn một chút khoai tây nghiền trộn pho mát buổi sáng còn lại, mở TV, hiện tại vừa vặn thời gian phát lại bộ phim chiếu vào giờ vàng, Lí Cẩn say mê xem một bộ phim được biên soạn lại từ một bộ tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng. Chờ đến khi chạng vạng, chuẩn bị bữa tối xong không bao lâu, Chu Sĩ Tranh liền đúng giờ trở về. Tiếp nhận cặp xách và khăn quàng cổ của đối phương, cậu cảm thấy mình thật sự xứng với chức vụ chủ phu trong gia đình.
“Đúng rồi, hôm nay em có mua sữa tắm mới, là mùi chanh, anh thích không?”
Người kia vừa bận rộn dọn cơm múc canh vừa hỏi như vậy. Chu Sĩ Tranh nói không nên lời, đành phải gật đầu. Kỳ thật không phải anh chán ghét mùi sữa tắm, anh cũng đang dùng nó, nhưng nguyên nhân không thích đối phương dùng giống mình bởi vì người mình tưởng niệm đã lâu lại xuất hiện trước mắt, lại nhiễm hương vị trên người mình, nghĩ thế nào cũng cảm thấy rất phiến tình.
Lúc ở câu lạc bộ nhìn thấy ảnh chụp của cậu trong danh sách, anh quả thực hoài nghi chính mình nhầm lẫn, nhưng sau đó hỏi quản lý một chút mới biết người này đã làm nghề này nhiều năm, được đánh giá rất tốt, trong lòng lập tức vừa chua xót lại đắng chát, cảm giác thứ trân quý trong mộng của mình tựa hồ đã biến mất. Hỏi thêm mới được biết người này là song tính luyến nhưng không tiếp khách nam, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thế là anh chọn cậu.
Lúc Chu Sĩ Tranh về nhà, người kia đeo tạp dề ra đón anh, anh kích động cơ hồ có chút luống cuống, căn bản không làm theo dự định định thưởng thức tay nghề đối phương trước, ngược lại kéo người nọ vào phòng.
Một Lí Cẩn nhu thuận, một chút cũng không giống Lí Cẩn.
Tuy xa lạ nhưng so với đối phương trong trí nhớ, lại có thêm loại thú vị mới mẻ. Anh nghĩ tới đối phương bị thời gian và con người tôi luyện thành bộ dáng hiện tại, không biết vì sao, trái tim dường như bị hung hăng nhéo một chút. Nhưng khi anh chú ý tới đối phương khi không nhìn anh, ánh mắt lại trở nên lạnh như băng, anh biết, đối phương đang diễn trò, ý đồ thử đùa giỡn kim chủ anh. Phát hiện này làm anh kinh ngạc, sau đó lại vô cùng sung sướng ── thật ra không phải diễn xuất của đối phương kém, chính là anh so với tưởng tượng còn hiểu rõ đối phương hơn.
Hung hăng chiếm giữ, hôn môi, thậm chí lưu lại tinh dịch bên trong cơ thể…….mặc kệ làm thế nào cũng cảm thấy không đủ.
Rõ ràng chỉ mới ở cùng nhau ngày thứ hai, ăn xong cơm chiều,Chu Sĩ Tranh vẫn không nhịn được áp đối phương lên sô pha trong phòng khách.
Quần áo phân tán tứ tung, âm thanh cơ thể va chạm lớn đến mức làm người ta cảm thấy xấu hổ vô cùng, anh ôm lấy thắt lưng Lí Cẩn, bắt đối phương càng mở rộng đùi, chính mình lại càng tiến vào thật sâu, tính khí trướng đến phát đau bị dũng đạo mềm mại không ngừng an ủi, Lí Cẩn nằm dưới thân dùng cánh tay muốn che mặt, đồng thời thất thần rên rỉ, loại khoái cảm chiếm giữ đối phương càng làm anh thêm khó nhịn. Tuy rằng biết bộ dạng chân chính của đối phương khi ở trên giường không phải bộ dáng hiện tại nhưng anh cũng nhịn không được kích thích bốc cao.
“Không được, không thể bắn bên trong…….” Lí Cẩn nức nở nói, thân hình lại giống như muốn hấp dẫn người ta mà không ngừng vặn vẹo.
“Vì sao?”
Lí Cẩn không trả lời, hạ thân không ngừng co rút, gương mặt tuấn tú đỏ rực, đôi mắt nửa mở nửa khép, giống như từ phía sau chiếm được khoái cảm thật lớn, hai tay bám trên lưng anh, ngẫu nhiên có khi khó nhịn mà lưu lại vết móng tay. Chu Sĩ Tranh cuối cùng vẫn bắn ở bên trong.
Lần thứ hai ở trong phòng, trên giường lớn mềm mại, anh để Lí Cẩn cưỡi trên người mình, chủ động để vật kia ra vào cơ thể mình.
Chu Sĩ Tranh biết rất rõ, tứ chi đối phương vô cùng linh hoạt, thể lực cũng rất tốt, vì thế bộ dạng vụng về hai chân mềm nhũn ngồi trên người anh nhất định không phải thật sự. Lí Cẩn giống như cẩn thận cử động thắt lưng, nuốt vào thứ kia, chính là có chút gấp gáp thứ đó nhất thời trượt ra ngoài, cứng rắn ướt át nằm giữa hai chân, lúc này thứ lúc trước bị bắn vào trong cơ thể cũng chầm chậm chảy ra, Lí Cẩn khó xử nhìn anh──người mình thích đang dạng hai chân ngồi trước mặt mình, xấu hổ cùng khẩn cầu nhìn mình, ai có thể tiếp tục nhẫn nại được?
Ít nhất Chu Sĩ Tranh không thể.
Cùng nhau tắm rửa sạch sẽ, trở lại giường, Chu Sĩ Tranh ôm chặt đối phương không tha. Lí Cẩn tựa hồ có chút khó xử vì động tác của anh nhưng không hề cự tuyệt, chỉ nhu thuận nằm trong ngực anh. Không biết im lặng bao lâu, dưới ánh đèn mông lung, Chu Sĩ Tranh đột nhiên muốn trò chuyện.
“Trước kia em thế nào?”
“Em? Thực bình thường a, như bình thường, tốt nghiệp trung học, tốt nghiệp đại học không có gì đặc biệt.”
“Vì sao lại làm việc này?”
“Không vì sao cả. Thật ra, chính là có người hỏi có muốn làm hay không nên em đồng ý.”
“……………..”
“Anh không cần suy nghĩ lung tung, Em không phải bởi vì trả nợ gia đình hay là thân nhân sinh bệnh gì đó mà làm việc này, vì thế không cần nghĩ em đáng thương.”
“Ân.”
“Đúng rồi, trước kia anh có giống như bây giờ không, thoạt nhìn là dạng ưu sinh? Em luôn thích dạng người như vậy………”