Nghê Thủy Tinh không dám tin vào hai mắt của mình, hết sức dụi mắt, mới tin chắc giờ phút này người đem cô kéo lại ôm trong ngực là anh không phải mơ, mà quả thật tồn tại
Nhìn mặt của người đàn ông gần trong gang tấc, trái tim của cô khống chế cuồng loạn .
Người đàn ông này không thay đổi chút nào, anh tuấn mà mặt lạnh lùng khí thế bức người, thăm thẳm tối tăm hai mắt giờ phút này căng thẳng nhìn chằm chằm cô, dường như muốn đem cô bẻ làm hai, vẻ mặt âm trầm thật đáng sợ, toàn thân anh đều khẽ run, tựa hồ hết sức đè nén tức giận của mình.
Nghê Thủy Tinh không khỏi thầm giật mình, trong mắt cô Giang Lăng, cho tới bây giờ đều là không biểu hiện cảm xúc, bộ dáng sinh động như thế, cô lần đầu tiên thấy.
“Anh ta là ai?” Giang Lăng đối với Nghê Thủy Tinh ngoảnh mặt làm ngơ vấn đề, tự mình nhìn chằm chằm cô.
“Anh, anh ta là. . . . . . Đồng nghiệp của em. . . . . .” Nghê Thủy Tinh thật sự quá giật mình, cơ hồ có chút líu đầu lưỡi.
“Đồng nghiệp? Đồng nghiệp sẽ thân thiết như vậy cùng ôm nhau?” Giang Lăng giọng tựa như một ông chồng ghen tuông, “Nói! Em có phải hay không sau lưng anh cùng anh ta đang bí mật làm chuyện gì rồi?”
“Căn bản không có.” Nghê Thủy Tinh giật mình kinh hãi, anh tại sao có thể nghĩ như vậy?
“Chờ một chút,anh là bạn trai Nghê Thủy Tinh à? Có phải anh hiểu lầm gì hay không?” A Tân rốt cuộc không nhịn được lên tiếng.
Nhìn người đàn ông trước mắt vừa tùy tiện xông vào đây, vừa nhìn chính là cùng bọn họ bất đồng thế giới, toàn thân anh ta trên dưới đều là khí thế tinh anh phần tử, trên người hàng hiệu đủ hơn mấy tháng tiền lương của anh rồi, nhìn anh ta khẩn trương Thủy Tinh bộ dạng như vậy, xem ra anh ta cũng rất để ý Thủy Tinh.
“Tôi cùng Thủy Tinh chỉ là đồng nghiệp, nói thật, thật ra thì vừa bắt đầu tôi muốn theo đuổi cô ấy, cực kỳ. . . . . .” A Tân sờ sờ đầu của mình, “Lập tức liền bị cô ấy cự tuyệt, Thủy Tinh nói cho tôi biết, cô rất yêu bạn trai của mình. . . . . . Ách. . . . . . Chính là anh à? Cho nên anh phải quý trọng cô ấy Thủy Tinh là một cô gái rất tốt.”
Nghe anh ta nói như vậy, Giang Lăng sắc mặt của thoáng hòa hoãn xuống.
“Đi theo anh.” Bắt được tay Nghê Thủy Tinh, anh không nói lời gì đem cô kéo ra ngoài luôn.
“Đúng! Về nhà, trở về nhà của chúng ta.” Giang Lăng đem”Chúng ta” hai chữ này được đặc biệt nhấn mạnh.
“Chúng ta không phải đã ly hôn sao?”
Cái gì? Một bên”Nghe trộm” a Tân tại nội tâm gào khóc một tiếng.
Thật ra thì không phải anh cố ý”Nghe trộm” , chỉ là bọn họ coi anh là người tàng hình, nếu bọn họ không để cho anh tránh, vậy cũng chớ trách anh vẫn nghe tiếp!
“Anh không ký tên.”
Anh lời nói lần nữa khiến Nghê Thủy Tinh mở to hai mắt, “Tại sao. . . . . . Không ký?” Cô cho là anh đã sớm ký, cho là bọn họ đã sớm không phải vợ chồng.
“Anh không có ký, cho nên em bây giờ vợ của anh, cùng anh về nhà!” Giang Lăng lập lại lần nữa, bá đạo lôi cô đi.
Nghê Thủy Tinh bước chân lảo đảo theo sát ở sau lưng Giang Lăng, nhất thời không cách nào tiêu hóa lời của anh.
Cái gì gọi là”Vẫn là vợ của anh” ? Giữa hai người bọn họ, không phải căn bản không có yêu, chỉ có một tờ khế ước lạnh băng sao?
“Thủy Tinh,cô muốn đi đâu?” Bà chủ đuổi theo hỏi.
“Thật xin lỗi, bà chủ, tôi xin nghỉ đi ra ngoài một lát, có thể không?” Nghê Thủy Tinh trên mặt đã rỉ ra mồ hôi lạnh.
“Không cần.” Giang Lăng lạnh lùng cắt đứt cô, móc ra danh thiếp, “Tôi là tổng tài tập đoàn Giang thị, Nghê Thủy Tinh là vợ của tôi, tôi mang đi, bất kỳ phí tổn thất nào, cũng có thể tính với tôi, gọi điện thoại, tôi lập tức trả.”
“Hả. . . . . .” Bà chủ cầm lấy danh thiếp, dáng vẻ ngây người như phỗng.
Giang thị tập đoàn? Bà không nghe lầm chứ? Vốn là nhà giàu nhất! Mà Nghê Thủy Tinh lại là thiên kim thiếu phu nhân, trời ạ! Thiên kim thiếu phu nhân lại ở tiệm ăn nhỏ của bà làm phục vụ?
Bà chủ mắt trợn trắng, cảm giác mình cũng muốn té xỉu.
“Giang Lăng. . . . . .” Bị anh không nói lời gì nhét vào xe hơi chỗ ngồi phía sau, Nghê Thủy Tinh vẫn chưa hoàn toàn phản ứng kịp, chỉ có cảm giác mình như rơi trong mây mù.
Cô không phải là đang nằm mộng chứ?
“Em gầy. . . . . .” Phân phó tài xế lái xe xong, Giang Lăng lấy tay khẽ vuốt Nghê gò má của Thủy Tinh, trong con ngươi có vài phần nồng đậm không thôi.
“Anh chừng nào thì trở về? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?” Anh dịu dàng làm cô muốn khóc, rũ mí mắt xuống, cô tự nói với mình phải kiên cường, không cần ở trước mặt anh rơi lệ.
“Hơn mấy tháng trước trở lại rồi, anh luôn em, tại saolại để lại cho anh là thư này, liên nhẫn cưới chỉ cũng không cần? Anh nói rồiem chờ anh mà.”
“Anh thật cần sao?” Nghê Thủy Tinh hai mắt một tầng mỏng hơi nước nhìn anh, “Giữa chúng ta không có yêu, là anh nói; em không phải loại hình anh sẽ ra tay , cũng là anh nói; để cho em chờ anh, nhưng không có một cuộc điện thoại, cũng là anh. . . . . . Vậy tại sao. . . . . .”
Lời nói đến đây, thanh âm của cô đã có chút nghẹn ngào.
“Em vì cái gì còn phải chờ đợi? Giữa chúng ta có chừng liên lạc cũng chỉ là bà nội, hiện tại bà qua đời, anh không phải cần thiết bởi vì bận tâm bà mà miễn cưỡng mình, em biết rõ em không phải loại hình anh thích, vậy thì ký tên ly hôn a! Em. . . . . . Em đã quyết định phải quên anh.”
Nước mắt trong suốt tự trong mắt cô chuỗi chuỗi chảy xuống, quyết định quên lãng, thì ra là so trí nhớ càng làm cho người ta đau triệt cánh nội tâm.
“Không cho! Anh không cho em quên anh!” Giang Lăng đem đem Nghê Thủy Tinh kéo vào trong ngực, nâng cằm của cô lên, hôn lên lệ cô, không nói lời gì chận môi của cô.
Đôi môi mới chạm được cùng nhau, liền bị ngọn lửa kích tình bắt được.
Giang Lăng đói khát thăm dò môi của cô, cô mềm mại tốt đẹp , đã lâu hơi thở ở giữa lẫn nhau lẻn, mất mà được lại mừng như điên khiến lòng của hai người đồng thời cuồng loạn .
Nghê Thủy Tinh nghĩ đẩy ra anh, lại bị anh nhiệt tình hôn chọc cho trận trận choáng váng đầu, kìm lòng không được ôm lấy cổ của anh, vô lực thừa nhận môi lưỡi của anh, mặc cho mình đắm chìm ở trong vô biên nhiệt tình.
Không biết qua bao lâu, Giang Lăng mới thả mở Nghê Thủy Tinh.
“Tại sao?” Nghê Thủy Tinh tựa hồ như đã hiểu rõ rõ ràng những thứ gì, tựa hồ lại cái gì đều không rõ ràng.
“Bởi vì anh yêu ngươi!” Giang Lăng thật sâu ngưng mắt nhìn cô, tựa hồ muốn cô cả người cắn nuốt.
“Gạt người. . . . . .” Nghê Thủy Tinh dùng sức lắc đầu, nhất định là anh gạt người, bằng không chính là cô đang nằm mộng, đây tất cả không thể nào là thật, tuyệt đối không thể nào. . . . . .
“Nhìn anh!” Giang Lăng lấy đôi tay bưng lấy đầu của cô, để cho cô không chỗ có thể trốn, “Anh yêu em, cho nên mới tới tìm em, cho nên mới không ký tên. Bởi vì anh muốn đem em cả đời cột vào bên cạnh, để cho em nơi nào cũng đi không được! Trước kia thật sự anh nói qua em không phải là loại hình anh sẽ ra tay , thế nhưng chỉ là một người đàn ông ngu xuẩn tự cho là đúng . Khi đó anh cũng không hiểu rõ em, hiểu lầm em là người phụ nữ bụng dạ khó lường , càng không muốn đi theo gót ba anh, cho nên mới đối với em lạnh lùng, tha thứ anh, anh là đại ngốc khắp thiên hạ nhất tự cho là đúng !”
Nghê Thủy Tinhnhìn anh, đã là đôi mắt đẫm lệ mông lung.
“Bà nội sau khi qua đời, trong lòng anh vô cùng khổ sở, ra khỏi nước chỉ là một lý do, anh là muốn cho tâm tình của mình bình phục lại, không mang theo em đi, nghĩ bởi vì nhìn em mà nhớ tới bà nội, cũng sợ lúc anh thời điểm tâm tình không tốt, sẽ nói ra một chút chuyện không nên nói tổn thương em, cho nên mới bỏ lại một mình em. . . . . .”
Giang Lăng thâm nhìn Nghê Thủy Tinh, “Hơn nữa khi đó, anh cũng vậy ngày từng ngày bị em hấp dẫn, rồi lại sợ như vậy thay đổi, cho nên mới phải mượn dịp né ra bênngoài, để cho mình yên tĩnh một chút. Ở nước ngoài trong khoảng thời gian này, cách em càng xa, anh liền càng muốn em, nghĩ đến trắng đêm khó ngủ, khi đó anh mới ý thức tới, thì ra là anh thật yêu em!”
“Em vốn là đợi anh trở về, nhưng. . . . . . Em thấy hình anh cùng cô gái khác ở chung một chỗ .”
“Cái đó Tuyển Mỹ Quan có đúng hay không?” Giang Lăng hừ một tiếng, “Căn bản chuyện không có thật, cô ta là bạn tốt ở Pháp của anh, ngày đó chúng ta một đống người đi uống rượu, mọi người hăng hái cũng rất cao, bạn bè đi lấy xe, cô ta có chút uống say, anh hơi chăm sóc cô ta một cái mà thôi, ai ngờ đến sẽ bị người viết thành như vậy?”
Thì ra là như vậy, Nghê Thủy Tinh không khỏi trách cứ mình vì sao nhẹ tin truyền thông như thế.
“Em có phải vì tin tức này cho nên mới rời khỏi?”
“Ừ. . . . . .” Nghê Thủy Tinh cúi đầu, “Em cho là anh không quan tâm em nữa, cho là anh ra nước ngoài chỉ là uyển chuyển lệnh trục khách mà thôi, cho nên em mới. . . . . .”
“Cho nên em mới gửi giấy thỏa thuận li hôn cho anh?” Giang Lăngkhông khỏi tức giận níu chặt tay Nghê Thủy Tinh, “Anh đã đem nó xé, về sau nếu là nếu để cho anh thấy được cái thứ đồ vật quỷ này,em sẽ phải cùng anh『 yêu 』 đến chết đi sống lại giác ngộ đi!”
Nhận thấy được trong lời nói của anh có điều ngụ ý, Nghê Thủy Tinh không khỏi ửng hồng cả mặt gò má.
“Anh rất nhớ em.” Giang Lăng ôm cô vào trong ngực, thở ra thật dài ra” giọng điệu.
“Em cũng thế.” Nghê Thủy Tinh ngoan ngoãn dựa vào trong ngực anh, mặc dù vẫn không dám tin tưởng vào tình yêu thế nhưng thật giáng lâm đến trên đầu cô, nhưng mà giờ phút này cô thật hạnh phúc, cho dù muốn cô chết ngay bây giờ ở trong lòng anh, cô cũng vui vẻ chịu đựng.
“Anh muốn yêu em. . . . . .” Giang Lăng nhiệt tình hôn không ngừng rơi vàotrán Nghê Thủy Tinh, cánh môi, tiếp đó dao động đến trên gáy trắng như tuyết.
“Chờ một chút, về nhà. . . . . . Không nên ở chỗ này. . . . . .” Nghê Thủy Tinhxấu hổ trái nhanh chóng bên trái phải tránh, trốn tránh nụ hôn của anh.
Trước mặt còn có tài xế ! Anh tại sao có thể hiện tại liền động dục?
“Anh nhẫn nhịn không được. . . . . .” Giang Lăng la ầm lên, mãnh liệt chưa thỏa mãn dục vọng làm anh biểu tình đáng yêu cực kỳ.
“Tốt lắm á…, nhịn một cái a! Chúng ta lập tức thì đến nhà rồi.” Nghê Thủy Tinh không khỏi bật cười, dịu dàng an ủi anh.
Giang Lăng không vui mặt đen lại, ôm sát cô, lần nữa để lên môi của cô. . . . . .
Thật vất vả về đến nhà hậu, khát vọng lẫn nhau hai người, không có lãng phí thời gian dư thừa, liền song song tiến vào phòng ngủ.
Bước tới cừa, Giang Lăng liền chiếm đoạt hôn Nghê Thủy Tinh
“A. . . . . .” Anh mùi vị đã lâu để cho cô cảm thấy thật thoải mái, cô bộ mặt hồng thừa nhận anh hôn, thân thể dần dần hiện lên tình triều quen thuộc. . . . . .
Bộc bạch tâm tình xong, Giang Lăng không giống trước kia dạng tỉnh táo tự giữ, tối tăm tròng mắt giống như bắt lửa, đặt cô đến trên giường sau, liền sạch sẽ gọn gàn lột quần áo của hai người, chỉ chốc lát sau, bọn họ liền tương đối trần trụi.
“Ừ. . . . . .” Nghê Thủy Tinh hơi mở mắt sáng, theo bản năng ôm khối lửa nóng đè trên mình, da thịt xem cảm giác tốt đẹp như thế, làm cho lòng người sợ hãi không dứt, cơ hồ rơi xuống nước mắt.
“A. . . . . . A. . . . . .” Tay của đàn ông bỗng nhiên cắm vào mị huyệt ở bên trong, cô không khỏi ngữa cổ kêu một tiếng, chỗ kín truyền đến tê khoái cảm dại loại .