mí mắt xuống, nghĩ đứng dậy rời đi, tay lại bị người một người bắt được.
Cô bỗng nhiên quay đầu lại, đối diện với người đàn ông tròng mắt đen thật sâu, u không lường được , trái tim nháy mắt lộ vẻ sợ hãi kinh hoàng, tựa hồ bị một mũi dao đâm trúng, đau rát đau. . . . . .
Tại sao, chỉ là như vậy nhìn anh, ngực của cô liền tràn đầy đau đớn không cách nào hô hấp ?
“Kết hôn mới ngày thứ hai, cô lại muốn đi phòng khách ngủ?” Giang Lăng cười lạnh nói, tay hơi dùng sức, cô liền cả người đổ vào trong ngực anh, bị anh vững vàng ôm chặt.
“Buông em ra!” Nghê Thủy Tinh quay đầu đi không nhìn anh, anh trên áo sơ mi cùng cổ lưu lại dấu môi son để cho cô đau lòng.
“Nếu như tôi nói không?” Giang Lăng cúi đầu nhìn Nghê Thủy Tinh trong ngực , đôi mắt xinh đẹp xanh triệt như nước, lông mi dài khẽ run rẩy, tựa như cánh bướm dưới ánh mặt trời .
Một cỗ xung động nhỏ từ bụng kéo lên, lý trí không có phản ứng kịp trước, thân thể liền tuần hoàn theo bản năng, chợt hôn lên cô, đôi tay càng thêm không an phận nhanh chóng cởi nút áo cô ra,chạy loạn trên người cô.
“Tôi muốn em. . . . . .” Anh khẽ liếm lấy cô môi dưới mềm mại , lại trằn trọc thăm dò vào khoang miệng cô, cuồn cuộn nổi lên đầu lưỡi quấn quýt, bắt đầu không ngừng vuốt ve.
Chỉ chốc lát sau, lửa nóng hôn liền lan tràn tới cổ thon dài cùng tuyết trắng vú cô .
Vẻ đẹp của cô hảo cùng mềm mại làm anh toàn thân nhiệt huyết sôi trào, mạch bởi vì khát vọng lấy được cô mà cuồng loạn nhảy lên, loại này đột phát kích tình, là chính anh luôn luôn thành thạo chưa bao giờ trải qua.
Chỉ cần hơi dính đến thân thể của cô, anh tựa hồ không cách nào khống chế sự vọng động của mình.
“Ừ. . . . . . Giang Lăng. . . . . .” Nghê Thủy Tinh bất an ở trong lòng anh run rẩy, muốn đẩy anh ra, lại bị anh ôm chặt, không thể động đậy.
Cô không muốn anh đang ôm nữ nhân khác xong, lại tới ôm cô, nhưng là thực lực yếu đuối không cách nào cùng anh cường tráng chỗ chống lại, mà thân thể của cô vừa nhạy cảm như vậy, bị anh nhẹ nhàng một cái sờ, liền lập tức có phản ứng.
“Không cần. . . . . .” Cô lắc đầu liên tục, một giọt nước mắt trong suốt im hơi lặng tiếng lướt qua khóe mắt.
“Đừng sợ,anh sẽ không làm đau em.” Cô buồn bã thê nước mắt làm anh đau lòng, anh liếm sạch nước mắt trên khóe mắt cô , đưa mắt nhìn cô hồi lâu, lại chậm rãi ngậm môi của cô.
Cô giãy giụa nữa mấy cái, liền không phản kháng nữa, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Thân thể cô tuyết trắng xinh đẹp giống như tràn đầy lực hút vô cùng, để cho anh lần nữa điên cuồng, đắm chìm trong đó, mà không cách nào tự kềm chế.
Trong phút chốc, hai thân thể tựa như dấy lên lửa thiêu hừng hực. . . . . .
“A. . . . . . Giang Lăng. . . . . . Chậm một chút. . . . . .” Khi anh đói khát đòi hỏi , trong óc của cô căn bản không cách nào suy tư.
Không biết kích tình, cường đại đến làm cho cô toàn thân run rẩy, nguyên thủy dục hỏa đánh tới dồn dập, đốt cháy tất cả lý trí, trong lúc vô tình, cô bắt đầu kìm lòng không được theo bản năng nghênh hợp cử động của anh, cũng vuốt ve hai vai cường tráng anh. . . . . .
Tựa hồ bởi vì nguyên nhân uống say, Giang Lăng động tác trở nên cực kỳ điên cuồng. Anh tựa như một con ngực bứt dây cương, đối với bộ ngực tuyết trắng mềm mại cô say mê, cơ hồ là nhiệt liệt mút vào đầu vú đỏ thẫm , giống như nơi đó sẽ rỉ ra ngọt sữa tươi, phát ra”Chậc chậc” thanh âm.
“A! A. . . . . . Nơi đó không cần. . . . . . Ừ. . . . . .” Nghê Thủy Tinh không chịu nổi đùa bỡn như vậy, yêu kiều lắc đầu liên tục, thanh âm mị ý tràn đầy không nói ra được, nguyên bản càng thêm kích thích đàn ông nhiệt huyết sôi trào.
Giang Lăng cảm thấy toàn thân nóng lên, không nhịn được cắn một chút đầu vú cô, nhưng lực đạo rất khéo léo, chẳng những sẽ không thương, ngược lại truyền đến khoái cảm, từ đầu vú nhảy lên tới đầu.
“A. . . . . .” Nghê Thủy Tinh thở gấp một tiếng, toàn thân cũng mềm nhũn.
Giang Lăng thở hổn hển, đầu lưỡi dời lên trên, lần nữa hôn môi của cô, đồng thời tay cũng không nhàn rỗi, chậm rãi xuống phía dưới, linh hoạt trượt vào tư mật u xử của cô.”Thì ra là em đã ướt như vậy. . . . . .”
Chạm tay có thể đạt được, đầu ngón tay vừa ướt vừa nóng, Giang Lăng cười nhẹ một tiếng, nhìn gò má của cô hồng hồng, trong nội tâm kích động không thôi. Vốn là cố ý về muộn, cũng cùng nữ nhân khác vui đùa, là muốn hướng cô thị uy, nhưng vừa thấy được cô, lại lập tức hoa thành con sói hung dữ.
Giang Lăng cũng không cách nào giải thích loại mâu thuẫn này trong lòng này của mình, vừa nghĩ muốn yêu cô, rồi lại không nhịn được bắt nạt cô; vừa muốn thương tổn cô để cho cô thương tâm, lại không đành lòng thấy trong con ngươi cô vẻ ảm đạm. . . . . .
Anh có thể đối với bất luận kẻ nào độc ác, nhưng duy chỉ có cô gái nhỏ này, cuối cùng trong lúc vô tình đi vào tim của anh, tóm gọn lý trí của anh .
Anh kháng cự thậm chí căm ghét loại cảm giác này, rồi lại giữa lúc bất tri bất giác bị cô hấp dẫn. Mâu thuẫn tâm tình trong nội tâm hai đầu kéo co, động tác của anh không khỏi thô lỗ , vừa hôn càng sâu, vừa lấy ngón tay dài nhanh chóng ra vào u huyệt cô, qua lại khuấy động.
“A. . . . . . A. . . . . . Ừ. . . . . .” Người đàn ông động tác mặc dù thô lỗ, lại mang cho cô kích tình khác thường , Nghê Thủy Tinh ngẩng đầu lên, phát ra vừa mê người vừa buồn bực rên rỉ.
“Chỗ của emthật nhạy cảm, vừa ướt vừa nóng, hơi vừa động, liền cắn thật chặt ngón tay của anh không thả. . . . . .”
“Không cần. . . . . .” Anh lời nói trắng trợn làm cho cô đỏ bừng cả mặt.
“Không cần? Đợi lát nữa em sẽ quấn anh, muốn không ngừng” trên khóe môi người đàn ông tạo thành nụ cười khêu gợi, động tác nhanh chóng bỏ đi quần áo còn sót lại lẫn nhau , chỉ chốc lát sau, hai thân thể trần truồng liền dính sát hợp ở chung một chỗ