Sau khi cùng trợ lý Từ nói chuyện, liên tục mấy ngày, cảm xúc của Đường Hải Nhân đều giảm xuống. Tuy rằng không có biểu hiện ra trước mặt Mạc Kiệt nhưng khắp đầu cô đều xoay quay những lời trợ lý Từ nói.
Thậm chí cô còn lén liên lạc luật sư Vương, đối phương nói quả thực Mạc Kiệt có thông qua thư ký bày tỏ ý nguyện hắn cũng không kế thừa phần cổ phần công ty này, còn hỏi cô khi nào thì muốn tiến hành thủ tục kế thừa nữa, bởi vì Mạc Kiệt nói rõ không cho tạo cô áp lực, cho nên luật sư Vương luôn không dám chủ động thúc giục cô quyết định, kiên nhẫn chờ đợi tin tức của cô.
Hôm nay, Mạc Kiệt tan tầm có vẻ trễ, sau khi một mình cô ăn cơm chiều, thu dọn lại một vài thứ trong nhà, lúc này mới phát hiện một hiện tượng mà cô trước giờ chưa từng đặc biệt lưu ý…
Tuy rằng Mạc Kiệt đã ở đây gần nửa tháng nhưng đồ dùng cá nhân của hắn lại không hề có dấu hiệu “hỗn độn”, đa phần đều bày biện ngăn nắp ở trên bàn trà nhỏ kế bên sofa, ngay cả toàn bộ đồ dùng vệ sinh dành cho nam giới và dao cạo râu trong phòng tắm cũng xếp gọn trong cái giỏ ở một góc nhỏ, giống như là không muốn chiếm dụng đến không gian của cô, lẵng lặng xếp gọn ở hai bên đồ dùng sinh hoạt của cô… Tất cả đồ vật đều như vậy!
Cô ở đi một lần qua các không gian, lướt qua phòng ngủ, không khó phát hiện tại trong phòng này ai là chủ, ai là phó, tất cả những thứ thuộc về hắn vĩnh viễn dựa vào đồ vật của cô một cách gọn gàng, hoàn toàn không ảnh hưởng đến phương thức bày biện theo thói quen của cô.
Đường Hải Nhân ôm gối vuông nhỏ có dính mùi hương của hắn, ngồi ở sofa trầm tư. Qua vật dụng hàng ngày trước mắt, cô luôn luôn hồi tưởng đến cái ngày mà hắn mang theo vali nói muốn ở lại, cùng với những ngày trước đó nữa…
Cẩn thận ngẫm lại, từ khi hai người quen nhau tới nay, nhất là mấy ngày ở chung này, dường như đều là hắn luôn hòa hợp cô, bao dung cô…Tuy rằng trước đây là hắn có sai, cô thật sự không cần cảm thấy quá áy náy, quá cảm động với hắn nhưng vừa nghĩ đến hắn thà rằng buông tha cho cổ phần công ty cũng muốn bù đắp lại cho cô, rõ ràng là bản thân đang gặp nguy cơ, nhưng trước mặt cô, hắn một chữ lại chưa từng đề cập đến…
Cô thở dài, đột nhiên kiểm điểm lại “sự ti bỉ” của bản thân, một mặt trốn tránh lòng thành của hắn trong hơn một tháng này.
Nói là phản ứng hợp lý sau khi bị lừa, cô giận hắn, trốn hắn, đẩy hắn ra nhưng trên thực tế, từ khi bọn họ quen biết đến nay, cô đã thử cố gắng hiểu, thông cảm cho hắn đến cỡ nào? Nhiều nhất là gia thế bối cảnh, công việc bận rộn của hắn mà thôi.
Bởi vì bản thân cô cá tính kín đáo, không thích xa hoa, phô trương, làm náo động, cho nên hắn luôn đặc biệt vì cô đặt trước ghế lô để cô thưởng thức món ăn cao cấp, đồng ý tổ chức hôn lễ cực kì đơn giản, không miễn cưỡng cô tham dự bất cứ trường hợp cô cảm thấy không được thoải mái nào… Nhưng mà, dường như cô chưa từng đứng trên lập trường của hắn, lo lắng thân phận địa vị của hắn, thử hoà hợp lối sinh hoạt của hắn qua.
Cô lên án hắn lừa gạt cô, lại không nghĩ tới mình đã tạo thành cho hắn bao nhiêu thứ “không tiện”!
“Như vậy thực sự có thể chứ?” Cô thẫn thờ thì thào tự nói.
“Cái gì có thể hay không?”
“Hơ…” Cô bị thanh âm bên cạnh đột nhiên xuất hiện làm cho phát hoảng. “Anh trở về từ khi nào!”
“Anh trở về, em cũng không biết, nghĩ cái gì mà nhập thần đến như vậy?” Hắn hí mắt, nhìn chằm chằm người phụ nữ mà ngay cả khi hắn ngồi bên cạnh, cô vẫn hồn nhiên bất giác. “Chắc sẽ không phải là đàn ông chứ?”
Đường Hải Nhân rất muốn trợn trắng mắt lên, bày ra vẻ mặt mặc kệ hắn, thực không hiểu được người đàn này sao lại có sức tưởng tượng đến như vậy, theo lý thuyết phải là cô có vẻ lo lắng hắn ngoại tình mới đúng chứ.
“Em đang suy nghĩ, anh buông tha cho phần cổ phiếu này, thực sự không sao chứ?” Cô nói rõ, vừa khéo cũng muốn nói chuyện này với hắn.
“Sẽ có sao trăng gì chứ, tựa như em nói, cái này vốn cũng không phải là của anh, là tài sản của ông, trước kia không có được tài sản của ông, anh cũng sống tốt đó thôi.” Hắn thoải mái cười nói, hiện tại đối với phần tài sản này đã nghĩ rất thông suốt, nhưng thật ra hắn có chút cảnh giác sao cô đột nhiên lại nhắc tới phần cổ phiếu này?
Nói thực ra, hiện tại hắn rất mẫn cảm với hai chữ “cổ phiếu”, lo lắng vợ yêu lại lấy chuyện này để chia tay với hắn, làm cho quan hệ hai người vừa có xu hướng dịu đi lại nổi lên sóng gió.
“Nhưng đó không phải là mục tiêu anh từ nhỏ đến lớn cố gắng, thành quả anh hao tâm tổn trí kinh doanh, kết tinh tâm huyết nói cái gì cũng không muốn buông tha cho sao?” Thấy hắn một mặt tỏ vẻ không sao cả, giả tạo bình thường rõ lồ lộ, cô mới càng cảm thấy căng thẳng thay cho hắn.
“Oa, bà xã của anh trí nhớ thật tốt!” Hắn kinh hô lên, vợ yêu lại nhớ được mỗi một câu hắn từng nói, chứng minh trong lòng cô có hắn. “Nhưng anh tình nguyện em dùng trí nhớ tốt của mình ở phương diện khác, đừng tính nợ cũ với anh.” Hắn ôm bả vai của cô, cười hì hì cầu xin tha thứ.
“Em không có nói đùa với anh!” Cô tức giận đẩy hắn ra. Nhìn hắn đã gặp phải nguy cơ lớn như vậy, mà còn ở trước mặt cô hì hì lộ ra khuôn mặt tươi cười, giả bộ không có việc gì, thực sự cô rất đau lòng thay cho hắn.
Mạc Kiệt bị cô dùng sức đẩy như vậy cũng ngây ngẩn cả người, nhưng hắn cũng không tức giận, chỉ là lo lắng quan sát vợ yêu đang trong tâm trạng nôn nóng. “Làm sao vậy? Hôm nay có ai chọc bà xã của anh không vui sao?”
Hắn dùng một giây tự mình kiểm điểm, cảm thấy gần đây biểu hiện của mình tốt, chắc không phải là giống “kẻ gây thêm tội” nữa chứ.
Cô bẹt miệng, xem xét hắn, trực tiếp nói trắng ra. “Mấy ngày hôm trước, trợ lý Từ có đến tìm em, nói tình huống của anh ở công ty cho em biết rồi.”
“Cậu ta…”
“Không cho phép trách anh ta, em phát hiện trợ lý Từ thành thực hơn anh, vì sao khi anh gặp chuyện, đều phải gạt em? Còn dám mở miệng ngậm miệng kêu bà xã của anh, thật ra căn bản là anh coi em là người ngoài!” Chíu… Một cái gối ôm “bay” thẳng vào trong lòng hắn, xem ra cô thực sự rất giận hắn!
Người đàn ông vững vàng tiếp được cái gối ôm, cảm giác giống như chiếm được lòng của cô, nụ cười trên mặt cũng mở rộng theo, vui vô cùng.
“Em yêu, chính là anh coi em là người trong nhà nên mới luyến tiếc để em thay anh lo lắng nha.” Hắn bỏ qua cái gối ôm, đem bà xã đáng yêu kéo vào trong lòng, dùng giọng điệu cưng chiều giải thích. “Hơn nữa anh cũng sợ nếu như nhắc tới chuyện đó với em, em sẽ nghĩ lầm anh đang chú ý tới cổ phiếu, không phải đang chú ý tới em.”
“Hừ.” Cô chụp lên bàn tay của kẻ gian tặc đang sờ lên mông cô, hung ác trừng, không nhận cái phần tình cảm này.
Nếu thực sự hắn luyến tiếc để cô lo lắng, vậy không cần làm cái loại chuyện làm cho lương tâm cô áy náy nha! Giữa vợ chồng có khó khăn không phải là nâng đỡ cho nhau sao? Hắn lại chỉ biết tỏ ra anh hùng giấu diếm cô, hại cô suýt chút nữa thành đồng lõa đá hắn ra công ty.
Mạc Kiệt lòng ấm lên, cười nhìn cô gái này thay hắn lo lắng đến như thế, hắn thật sự tự trách lại mừng thầm, càng cảm thấy lựa chọn của mình là thật chính xác.
“Anh thực sự không cần lo, không thể tiếp tục ở lại vị trí này cũng không sao, bởi vì anh đã có thứ càng quan trọng hơn…” Hắn thâm tình chân thành nhìn sâu vào hai tròng mắt của cô, nhẹ ấn ngực của cô. “Nơi này, anh chỉ muốn bảo vệ nơi này là đủ rồi.”
Làm người không thể quá tham lam, mất đi vị trí đó, hắn còn có được rất nhiều, nhưng mất đi phần tình cảm chân thành này, tâm của hắn sẽ như hai bàn tay trắng, hư không khiến hắn hốt hoảng.
Trước mắt, cô là mục tiêu duy nhất của hắn, hắn thực kiên định mà đuổi theo.
Nhưng khi bản thân cô nghe thấy, cô lại thật sự lo lắng, giận người đàn ông này làm cho cô phát hỏa nhưng lại làm cho cô cảm động muốn khóc, ngực được nhiệt độ của lòng bàn tay hắn làm cho yên lòng, hốc mắt cô chua xót, rất muốn mắng to lên hắn đừng ngốc nữa, nhưng lại cảm thấy hắn ngốc rất đáng yêu…
“Nhận lấy phần cổ phiếu này đi, em thực sự không cần, cũng trả không nổi thuế di sản.”
“Anh giúp em trả.”
“Mạc Kiệt!” Cảm động lại cảm động, cô cũng không muốn trở thành tội nhân hại hắn mất đi “giang sơn”, nhất thời cô chán nản uy hiếp. “Anh như vậy… Em thực sự muốn ly hôn với anh nha.”
“Vĩnh viễn không cho phép nhắc tới hai chữ này với anh.” Sắc mặt hắn nghiêm túc, kiên quyết cảnh cáo.
Mặc dù đại nam nhân có lòng sửa đổi nhưng có một ít điểm quan trọng vẫn là không được đụng vào!
“Vậy anh hãy nhận lấy phần cổ phiếu này, em… cũng chỉ muốn cái này là đủ rồi.” Mặt cô hồng dụi vào ngực của hắn, cô tự biết mình đã nói sai nên giọng điệu rất ôn nhu.
Cô cũng không muốn giành giật với hắn nha, chỉ hy vọng hắn đừng cự tuyệt thứ vốn nên thuộc về hắn, khiến lương tâm của cô bất an thôi.
Người đàn ông nhìn chằm chằm khuôn mặt mềm mại đáng yêu động lòng người của cô, sự tức giận đầy ngực phút chốc tan thành mây khói, ngược lại hắn cúi đầu nở nụ cười, bộ dáng tựa hồ rất vui vẻ.
“Cười cái gì?”
“Em thực ngốc.”
“Cái gì!”
Hắn nắm giữ tay cô, dán vào trong lòng hắn. “Tâm của anh đã sớm thuộc về em, không biết sao?”
“… Biết.” Cô mới không ngu ngốc, được không! Nếu không phải cảm giác được tình yêu và thành ý ăn năn của hắn, làm sao cô có thể cho phép hắn ôm ôm ấp ấp cô cả ngày, còn mềm nhũn như vầy nói chuyện với hắn.
“Cho nên em luôn luôn ở trước mặt anh giả ngu hả?”
“…” Cô đỏ mặt, không nói lời nào. Có đôi khi, con gái khó tránh khỏi sẽ hơi chút khẩu thị tâm phi.
“Lại đây, kẻ lừa đảo.” Một tay hắn ôm lấy cô để trên đùi mình, làm bộ muốn hôn cô…
“A! Cổ phiếu a.” Che cái miệng của hắn, cô muốn trước tiên hắn phải lấy chính sự nói cho rõ ràng.
“Em thật khờ a? Cứng rắn muốn đem tiền đẩy ra ngoài.” Hắn hoài nghi cô gái này rốt cuộc có biết phần cổ phiếu này có giá trị bao nhiêu tiền không, cũng không biết thay bản thân tính toán một chút.
Huống hồ hai người bọn họ cứ đẩy đến đẩy đi như vậy, làm như đều đem phần cổ phiếu này trở thành củ khoai lang phỏng tay, không biết ông nội ở trên trời thấy được sẽ nghĩ sao.
“Mới không phải, em rất rất rất thông minh, biết người đàn ông này có năng lực, rất biết cách kiếm tiền, về sau cũng có thể làm cho giá trị tài sản tăng lên, cho nên em chỉ cần nắm chắc anh là được.” Cô cười, vỗ nhẹ mặt hắn, ôm lấy cổ hắn.
“Hóa ra là anh bị lợi dụng.” Mạc Kiệt nheo mắt lại, biểu cảm giống như là đang bừng tỉnh đại ngộ.
Cô đắc ý gật đầu. “Ừm hừm, cho nên không cần tùy tiện muốn từ chức, anh cũng hiểu được tổng giám đốc nếu như thất nghiệp sẽ rất khó tìm được công việc mới mà, em sẽ không kiếm tiền nuôi anh nha.”
“Vâng, bà xã đại nhân, điểm ấy anh sẽ ghi nhớ trong lòng, lời em nói anh đều nghe.” Hắn rất khó ngoan ngoãn nghe lời, cảm giác thích bị người ta lợi dụng như vậy, trước kia tuyệt đối sẽ không ngờ đến, giờ hắn đã hiểu được: buông tay, ngược lại sẽ có được càng nhiều hơn.
“Có điều em có thể cân nhắc một chút, không cần chỉ lợi dụng năng lực công tác của anh, cũng hãy lợi dụng cơ thể của anh một chút đi.” Hắn đem thân mình mềm mại của cô ép về phía bản thân, gần sát hươn