Khuôn mặt nhỏ nhắn chuyển sang trắng như tuyết, Lăng Lung hai ba bước vội tiến lên phía trước, hai tay để ở màn hình, hai mắt trừng thật lớn, tròng mắt trong suốt thiếu chút nữa đã rớt ra ngoài.
Ông trời, ở tivi đang chiếu, tin, cư nhiên -- cư nhiên -- cư nhiên là ngày xem mắt hôm đó, trường hợp nàng ở bãi đỗ xe bị Hướng Cương 「 xằng bậy 」!
“Chỉ có đoạn hôn môi kia thôi sao?” Bố Lăng, tay trái mang hộp bắp rang, tay phải đang ôm lon coca mát lạnh, hứng thú dạt dào từ ngoài cửa đi vào, vừa nhìn thấy cô con gái đang ôm cái TV, nụ cười tươi của ông đột nhiên cứng đờ.
Ngay cả hình ảnh Hướng Cương hôn nàng, bọn họ đều xem xét quá? Nói như vậy, lần tụ hội như thế này khẳng định không phải lần đầu tiên!
“Này, này -- là ai chụp ?” Lăng Lung đằng đằng sát khí xoay người, xấu hổ chất vấn, ngón tay ngọc chỉ chỉ màn hình, bởi vì kích động mà run rẩy không ngừng.
Một nam nhân đang chậm rãi cắn cánh gà, mọi người đều nhấc tay chỉ vào hắn.
Tức giận tiếng thét chói tai vang tận mây xanh.
“Vương Đại vĩ! Anh, anh anh anh -- tôi với lão bà của anh vẫn là bạn tốt nha!” Nàng kích động vọt tới sô pha, vừa xấu hổ, gương mặt đỏ hồng toàn bộ. “Nhớ ngày đó, lúc học ở trung học các người yêu nhau nóng như trà, ngay cả thư cũng quên gửi, nếu không nhờ có sự giúp đỡ của tôi, môn lịch sử của cô ấy chắc chắn bị thất bại. Bây giờ anh lại lấy oán trả ơn, chờ tôi nói cho lão bà anh, cô ấy nhất định sẽ --“
“Ách, chuyện này tôi đã biết –”Một nữ nhân nhỏ giọng nói, hổ thẹn cúi đầu, không có mặt mũi đối mặt với bạn cùng trường ngày xưa.
Vong ân phụ nghĩa a!
Lăng Lung cảm thấy trước mắt là một màu đen, chỉ cảm thấy trời đất rung chuyển, hoàn toàn lĩnh ngộ cái gì gọi là chúng bạn xa lánh. Nàng đưa tay lên trán, hai chân mềm nhũn, dường như muốn hôn mê.
Một cánh tay vững chắc vươn đến, ôm chặt ngang thắt lưng của nàng, tiếp nhận chức vụ nàng đỡ lấy thân hình mềm nhũn của nàng, lại thuận thế lôi kéo, liền đem nàng kéo vào một lồng ngực ấm áp.
“Có khỏe không?” Tiếng nói hùng hậu vang lên phía trên đầu nàng.
Huyết khí sôi trào như muốn dâng lên não, vọt vào trong đầu, nàng tức giận đến tỉnh táo lại. “Không khỏe!” Nàng giận dữ hét to, kéo lấy cổ áo của Hướng Cương ép hỏi. “Anh, anh, anh, anh--- Anh biết chuyện này bao lâu rồi?”
“Không bao lâu.” Miệng hắn bất giác khẽ nhếch, hơi chút hoạt động thân mình, làm cho cô bé con trong lòng đang vô cùng tức giận có thể ngồi thoải mái một chút.
Lăng Lung cũng không nhận thấy được hành động săn sóc này của hắn, nàng vô cùng giận dữ.”Gạt người! Tôi không tin, anh nhất định đã sớm biết –“
Còn không có mắng xong, Vương Đại Vĩ đã cắn xong cái cánh gà, chậm rãi mở miệng. “Nếu vạch trần, như vậy, có chuyện em tốt nhất cũng nên biết.”
“Chuyện gì?” Nàng căm tức quay đầu, hai tay vẫn nắm chặt lấy cổ áo của Hướng Cương, không cho hắn có cơ hội chạy án.
“Là giáo sư dạy tin học ra bài tập, muốn chúng tôi làm trang web.” Thằng bé học sinh ban nãy cố sống cố chết ôm lấy cái ti vi xấu hổ giơ tay lên. “Lần xem mắt đêm đó em đã ở nhà ăn, vốn định thay các vị hàng xóm không thể có mặt, chụp được tình hình thực tế việc xem mắt của Dương Hân Hân còn không có chụp được gì, cô ấy đã ngủ say rồi. Hướng nhị ca với chị sau khi rời khỏi đó, em tò mò theo sau, rồi mới -- Ách -- em nghĩ đến, cái này vừa vặn có thể làm đề tài trang web –“
Lăng Lung toàn thân mềm nhũn, dựa vào trên đầu vai Hướng Cương rên rỉ.
Thằng bé học sinh còn làm hết trách nhiệm 「 báo cáo 」thật đầy đủ.
“Ngày đầu tiên tràng web vừa đưa lên đã đột phá hai vạn lượt người truy cập, giáo viên cho em chín mươi lăm điểm. Ngày hôm qua, ngay cả pchome đều gọi điện thoại đến, hỏi em có đồng ý làm sưu tầm hay không.’
A Gai nói vô cùng hăng hái, đương nhiên đối với「 sáng ý 」của chính mình cảm thấy đắc ý vạn phần.
“Em đem đoạn phim nhựa này phóng lên rồi?” Thanh âm của nàng đang run rẩy.
“Ai a, chỉ có phim nhựa làm sao mà đủ?” A Gia vẫy vẫy tay, phi thường chuyên nghiệp trả lời. “Chỉ đăng đoạn video này không nội dung trang web sẽ không đủ phong phú. Cho nên, em từ trên tay của hai bác đây, tìm kiến các bức ảnh của các thời kì, tất cả đều được đăng lên hết.”
“Như vậy em bán vé vào cửa xem.”
A Gia sờ sờ đầu, vẻ mặt cư nhiên còn ngượng ngùng.
“Không có bán. Em làm sao có thể kiếm tiền hàng xóm đâu? Chỉ có ý tứ ý tứ, thu của mọi người năm đồng để làm sở phí mà thôi.”
Thật đúng là bán vé vào xem?!
“Mọi người đều -- đều -- đều lên mạng xem qua ?” Lăng Lung trừng lớn mắt, môi phấn run rẩy, giống bị cả người bị xối nước lạnh từ trên đầu xuống, từ đầu đến chân hoàn toàn lạnh thấu xương.
“Trừ chị và Hân Hân ra, những người khác ai cũng từng xem qua.” Vẻ mặt Vương Đại Vĩ đồng tình.
Khó trách Tiểu Phiến bán thức ăn luôn nhìn nàng cười đến thần bí vô cùng; Khó trách bên ngoài cửa thường có người đến chụp ảnh lưu niệm; Khó trách những bạn học ở nước ngoài mười mấy năm không liên lạc, riêng gọi điện thoại đến nói chuyện phiếm. Nguyên do, tin tức đã được truyền bá, khắp các nơi trong thị trấn dưới「 mạng lưới tình báo 」, chuyện nàng cùng Hướng Cương mọi người đều đã sớm biết.
Thân là nhân vật chính duy nhất trên màn ảnh ti vi kia, Hướng Cương không chút nào không thèm để ý, hắn ôm chặt lấ thắt lưng của nàng, vô cùng thân thiết vỗ vỗ đầu của nàng, cung cấp an ủi.
“Đừng lo lắng, nếu em sợ mọi người biết như thế, chúng ta có thể đến địa phương khác mà hẹn hò.”
“Ai muốn hẹn hò với anh?!” Nàng đỏ mặt phản bác.
Đáng chết, nàng sớm nên biết, chỉ cần cùng Hướng Cương ở chung một chỗ, những ngày bình thản của nàng sẽ nhanh chóng kết thúc, lại lần nữa trở thành tiêu điểm cho muôn người chú ý! Cũng như hiện tại, bất luận là nàng biết, hay không biết, nhưng tất cả mợi người đều biết mọi chuyện của nàng làm.
“Xong rồi, tất cả mọi người biết, là tôi đoạt đi đối tượng xem mắt của Hân Hân—”Nàng ôm lấy đầu thì thào tự nói, cảm thấy cho dù ngày tận thế cũng không bi thảm như giờ phút này.
Lão mẹ ngược lại mở miệng an ủi.
“Cái gì mà tranh hay không tranh chứ ? Là duyên phận !” Lúc trước con gái bà còn cam đoan, sẽ thay Hướng Cương tìm một nữ nhân, làm sao dự đoán được, 「 nữ nhân 」kia chính là nàng bản thân đâu! “Còn có a, Hân Hân cũng đã có bạn khác rồi.” Lăng Lương Nguyệt Nga ha cười ha không ngừng, hiển nhiên tâm tình thật tốt.
“A?” Nàng ngây người ngẩn ngơ.”Là ai?”
“Anh hai của anh.” Hướng Cương mở miệng.
“Anh hai anh? Hướng Cương?” Nàng đột nhiên quay đầu, kinh ngạc môi đỏ mọng mấp máy.
“Đúng.” Miệng hắn khó nén nụ cười, tựa trán vào trán nàng, cho dù ở trước mặt mọi người, cũng không chút nào giấu diếm ôn nhu đối với nàng.
“Đúng vậy,đúng vậy!” A Gia gật đầu mạnh mẽ, bản tin mới nhất chấn động ở thị trấn này. “Bọn họ ngủ cùng nhau, bị chúng ta bắt gặp.”
Cùng cảm giác là ‘người bị hại’ trong lòng Lăng Lung cảm thấy vô cùng đồng tình, cũng âm thầm may mắn, cũng may Hân Hân đã có người trong mộng, nếu không nàng sớm hay muộn sẽ bị cảm giác tội lỗi trong lòng ép tới không thở nổi.
“Khụ, ừm,, được rồi, được rồi, dù sao mọi người đều đã biết, A Gia, đem điều khiển từ xa lấy lại đây, chúng ta lại xem thêm một lần nữa.” Lăng Lương Nguyệt Nga nhìn thấy mọi chuyện đã được làm rõ, rốt cuộc không cần che che lấp dấu, lập tức mở miệng yêu cầu phát lại, muốn thưởng thức lại lần nữa hình ảnh phấn khích cô con gái cùng「 cực phẩm trung cực phẩm
Cái gì? Lại nhìn một lần?
“Chờ một chút!” Lăng Lung cả người cứng đờ, nhảy xuống khỏi đùi Hướng Cương, vội vàng giành lấy cái điều khiển từ xa. Không nghĩ tới tốc độ của A Gia nhanh hơn, trước mặt của nàng giật đi điều khiển từ xa, hai tay dâng lên cho Lăng Lương Nguyệt Nga.
“Đừng giành đừng giành, nếu con không thích xem, thì bước tránh sang một bên, đừng cản trở mọi người, đi đi đi!” Lão mẹ vẫy tay đuổi nhân, lại hò hét muốn mọi người ngồi yên m ột chổ, kiên quyết muốn cùng hàng xóm trở về chỗ cũ「 quang vinh 」 một khắc kia.
Trên màn hình lại lần nữa xuất hiện hình ảnh quen thuộc, trước mặt mọi người tập trung tinh thần nhìn, thân là nữ nhân vật chính phim nhựa Lăng Lung sớm xấu hổ và giận dữ rốt cuộc chịu không nổi, hai tay bịt mắt lại, không dám nhìn tivi liếc mắt một cái, thùng thùng thùng chạy nhanh về phòng.