Nhưng mà, như thế nào cũng là Lý Lý Cát của tôi. Bác nông dân, hoa màu đến cứu người đây! ! !
Dưới đáy lòng tôi hô to một tiếng, tiếp the chuẩn bị dậm chân tại chỗ một cái, bước lên lan can gỗ trực tiép lao ra ngoài đi cứu anh.
Nhưng mới vừa đứng dậy, bắp chân phải bị Hồng Thiếu Nhu nắm chặt lại, tôi như một con chó mập, ngã quỳ ở trên mặt đất.
Dù sao, thiếu chút nữa hắn đã bị tôi dùng hai chân kẹp chết, mà tôi bị hắn dùng chiêu nhất dương chỉ, nói ra thì người nghe cũng không lọt tai được.
Chuyện này giống như một bản nhạc đệm, ở bên kia Lý Lý Cát vẫn còn đang hăng hái chiến đấu đẫm máu.
“Hắn là anh sẽ không muốn giết anh ấy chứ?” Tôi nhắc nhở: “Đừng quên, dừ thế nào đi nữa, anh ấy cũng là cậu hai của bang Thanh Nghĩa.”
“Trong mấy ngày em mất tích, mối hận giữa chúng tôi và bang Thanh Nghĩa đã hiện thực hóa, cho dù có cộng thêm một cái mạng nữa, quan hệ giữa bọn tôi cũng không thể chuyển hóa xấu hơn được nữa.”Hồng Thiếu Nhu lại khôi phục lại bộ dáng bình thảnh, lấy tay vân vê môt quả nho ở trên cái bàn thấp, ném vào trong miệng, chậm rải nhai nuốt.
Một bức ảnh rất đẹp, đẹp đến mức làm cho tôi có chút không nhẫn tâm nói ra lời nói này: “Chẳng lẽ anh không ý thức được, cái tay anh lấy nho kia đúng ngay cái anh đụng vào chỗ kia của tôi sao?”
Đang nói lại chuyện cũ, cả người Hồng Thiếu Nhu trở nên cứng ngắc rồi.
Quả nhiên tôi chính là một ác ma.
Tôi ăn năn.
Nhưng mà cũng không rảnh đi an ủi cái tâm hồn bé nhỏ còn lại của hắn, bởi vì cái màn che ở bên kia vừa bay lên, tôi thấy được rõ ràng cảnh tượng ở trong phòng bên kia, ở phía sau chỗ Lý Lý Cát đang đứng có mộta nh mì ăn liền đang chỉa súng nhắm ngay người Lý Lý Cát.
Cái này, chính là đánh lén trong truyền thuyết nha.
Tôi cố gắng cao giọng nhắc nhở Lý Lý Cát, nhưng cái cách làm này giống như là uống rượu độc để giải khát.
Bởi vì Lý Lý Cát giờ phút này, vô luận có chuyển hướng bên nào, phía sau lưng anh đều sẽ có đòn công kích ảnh hưởng đến tính mạng.
Duy nhất việc anh có thể làm, chính là tiếp tục tấn công về phía trước.
Không kịp suy nghĩ nhiều, tôi trực tiếp cầm lấy tẩu thuốc của Hồng Thiếu Nhu nằm ở trên thảm, tiến hành bước chạy lấy đà, chạy xuyên qua hai cái màng che, thông qua ba bước nhảy, vẽ ra một đường cong màu hồng ở trên không trung, nhảy thẳng đến bên trong căn phòng ở phía đối diện.