ền lợi của em chứ. Là anh nói muốn ở bên em cả đời mà!
“Bỏ tất cả công việc?” Anh không phải muốn hỏi tôi nữa mà như là đang trần thuật.
“Ừm.” Tôi cười gật đầu, bày ra một tư thế nữ vương.
Anh nhìn tôi, trong ánh mắt lộ ra thần thái khác thường. Sau đó, nở nụ cười sang sảng.
“Được!” Rồi sảng khoái đáp ứng tôi.
“Em nói con người rốt cuộc là có bao nhiêu mặt?” Anh hỏi tiếp, con ngươi đen bắt đầu híp lại.
“Rất nhiều.”
Đương nhiên tôi biết anh là muốn hỏi tôi, ‘em còn có bao nhiêu mặt mà anh chưa thấy qua’.
Anh cười nhẹ một tiếng xong liền dời lực chú ý để điều khiển xe.
Kỳ thật người với người ở chung cùng nhau, nên là một bức tranh hài hòa. Nếu chuyện gì không quá cần thiết thì cứ để nó trở thành vô hình đi, những việc riêng tư cùng bí mật thì để nó chỉ thuộc về mỗi chúng ta thôi.
Cho nên, tôi cũng không hỏi về cảm nhận trong lòng anh……
Đến tối, chúng tôi nằm trên giường lớn nói chuyện phiếm.
Hàn huyên rất nhiều, nghe anh kể về những chuyện thú vị thời thơ ấu, nghe anh kể về thời niên thiếu hết sức ngông cuồng của mình, nghe anh kể về bà nội, v.v…. Lần đầu tiên, anh kể với tôi nhiều chuyện về anh như vậy.
Còn tôi, chỉ lẳng lặng nghe.
Nằm trong bờ ngực rắn chắc ấm áp của anh, tỉ mỉ thưởng thức chân lý cuộc sống.
Mất mát duy nhất chính là, tình cảm mãnh liệt không thuận theo tự nhiên mà đến.
Chúng tôi cứ như vậy, lặng yên ngủ.
Mà lúc anh tỉnh lại, dục vọng dâng trào, ‘cây trụ giơ lên trời‘, lại chọn đi vào phòng tắm, mà không phải cùng tôi triền miên.
Tôi lặng im nhắm mắt lại, giả vờ ngủ.
Thật ra không chỉ riêng anh còn chưa chuẩn bị tốt cho việc quan hệ xác thịt trở lại, mà cả tôi, cũng vẫn còn khúc mắc.
Thời gian, có lẽ có thể chữa khỏi sự khó chịu dằn vặt người này.
Con người, dẫu sao vẫn là động vật cao cấp có máu có thịt, có tình có lễ……
Ngày hôm sau, Lôi Nặc thật sự đưa tôi đi ngâm suối nước nóng.
Không phải Nhật Bản, mà là câu lạc bộ riêng của anh. Nơi đã từng có một vài ký ức đặc biệt.
Ăn cơm, du ngoạn, nghỉ ngơi, tắm suối nước nóng, tôi tận tình hưởng thụ, vui vẻ thoải mái.
Kỳ thật vào lúc này, tôi không thể không thừa nhận, kẻ có tiền thật sự rất tốt.
Cảm giác tiêu xài, cũng thích thú đến khó có thể hình dung.
“Anh cõng em đi.” Sau khi đi qua một dòng suối nhỏ gần như đóng băng, tôi chơi xấu không muốn đi nữa.
Phía trước dường như còn rất xa, tôi mệt rồi.
Anh dừng bước, xoay người lại nhìn tôi. Anh ở dưới ánh mắt trời vào đông, lóng lánh tia sáng mà ngày xưa khó có thể lộ ra. Mạnh mẽ kia, ý vị kia, cuồng dã kia, thật sâu tiến vào chiếm giữ trái tim tôi.
“Lại đây.” Anh nở nụ cười, nghiêng lưng ngồi xuống.
Nhìn tấm lưng rộng lớn của anh, tôi nở nụ cười khanh khách.
Vui sướng nhảy lên, tận tình vung lên dây cương không tồn tại, bắt ‘con ngựa’ của tôi nhanh chóng tiến lên.
Lại một lần nữa, tôi bị thể lực hơn người của anh thuyết phục.
Cõng tôi từ bên dòng suối mãi cho đến khi đi tới biệt viện chuyên dụng của mình, chặng đường hai mươi phút mà người đàn ông này chỉ tốn phân nửa thời gian.
Để thưởng cho anh, tôi ra sức ấn một cái môi thơm lên mặt anh.
“Ưm……” Anh ý vị sâu xa hưởng thụ, muốn sát lại gần hơn.
“Ha ha.” Tôi cười đẩy anh ra. Không cho tên vô lại này có cơ hội nào.
“A –” Anh một tay ôm lấy tôi, giống như trừng phạt mà ném lên giường lớn.
Tôi vẫn tươi cười không thay đổi, mà anh cũng nổi lòng muốn đùa giỡn. Ngồi trên giường lớn, một tay kéo tôi từ trong góc ra. Ôm vào trong bờ ngực rắn chắc đầy đặn của anh, cười ha ha.
Tôi ngây ngất.
Thật sự. Lần du lịch này là cần thiết. Tôi muốn anh quên đi quá khứ, tôi cũng muốn bản thân mình quên đi quá khứ.
Một lần nữa tiếp nhận anh, một lần nữa mở rộng lòng mình.
“Thích nơi này không?” Anh dịu dàng nói bên tai tôi.
“Có.” Tôi thích bộ dáng anh tựa vào vai tôi vô cùng thân thiết nói chuyện, cái loại cảm giác này rất tuyệt.
“Căn phòng này, là anh thiết kế đấy.” Anh chậm rãi nói xong, trong giọng nói không có kiêu ngạo, không có tự hào, mà có chỉ là bộc lộ một cách thản nhiên.
“Thực không tệ.” Tôi nhìn quanh bốn phía, nói thêm vào. Quả thật rất đẹp, thưởng thức của người đàn ông này là kén chọn bậc nhất.
“Trọng điểm không phải là xấu hay đẹp.” Anh vén vén tóc tôi.
Thật ra tôi vẫn rất tò mò vì sao đàn ông cứ thích ‘chơi đùa’ tóc phụ nữ, là vì nguyên do mình không có nên hâm mộ tóc dài của người khác sao?
Xem đi, anh vẫn còn đang động chạm. Vả lại càng lúc càng tự nhiên hơn.
“Hửm?” Tôi vặn vẹo thân thể.
“Trọng điểm là anh bằng lòng cùng người nào chia sẻ phần tâm huyết đầu tiên của mình.” Anh nói.
Tôi ngẩng đầu lên, đối diện với con ngươi đen sáng ngời của anh.
“Cảm ơn……” Tôi biết cái đó đại diện cho ý gì, một nơi nào đó trong lòng bỗng nhiên được người ta nhẹ nhàng xoa.
Kéo thấp đầu anh xuống, tôi hôn lên môi anh, tay cũng đặt lên khuôn mặt tuấn tú của anh.
Nhìn anh gần trong gang tấc, cộng thêm tay chạm vào anh, trái tim tôi từng chút từng chút rơi xuống.
Xong rồi……
Trái tim một khi đã ra quyết định, vậy cũng nghĩa là cách tình yêu không còn xa.
Em bắt đầu muốn yêu anh rồi, anh biết không?
Nhìn thẳng cặp mắt mê người kia của anh, tôi như đang nói với anh.
Mà anh, dường như cũng giống đã hiểu, ánh mắt trở nên cực nóng, chân tình bắt đầu bộc lộ.
Chính là trong nháy mắt, thiên lôi câu địa hỏa (sấm sét gặp lửa đất).
Anh bắt đầu điên cuồng hôn tôi. Mãnh mẽ, rất lâu.
Tôi mất đi hơi thở, lại hưởng thụ khoái cảm thiếu dưỡng khí này.
Mà anh, tiếp tục chuyển dưỡng khí cho tôi, duy trì sinh mệnh của tôi.
Trái tim, kịch liệt nhảy lên. Giống như muốn nổ tung, tôi chỉ cảm thấy mình không thể chịu được nữa.
Thân thể cao lớn, nặng nề đè ép lên, tôi lọt vào bên trong giường.
Mông lung mở to mắt, muốn nhìn rõ thời khắc vô cùng quan trọng này.
Hơi thở nóng rực của anh nặng nề mà thổi lên mặt tôi, cảm giác quen thuộc đã lâu không thấy đang thổi quét mà đến.
Tôi vươn hai tay, xoa ngực anh.
Quần áo trở thành ngăn cách bất tiện, tôi liều mạng muốn cởi bỏ.
Nhưng một trận tê dại làm cho tôi làm thế nào cũng không dùng lực được, giờ phút này anh đã một tay xé mở quần áo của tôi, ngay đến áo ngực đắt tiền kia cũng rơi ra theo, sức lực của anh thật sự rất lớn! Nhưng tôi, cũng không cảm thấy đau.
Anh gần như điên cuồng, ngậm chặt ở nơi mềm mại trước ngực. Cộng thêm lưỡi, vuốt ve, khiêu khích tôi.
Tình dục nhanh chóng vây quanh chúng tôi.
Điên cuồng cởi áo sơ mi của anh, tôi hôn lên ngực anh, tay cũng chậm rãi duỗi về phía bụng dưới căng thẳng của anh, tìm kiếm vật dục vọng cực đại kia……
‘Vật nam tính’ kia ngạo nghễ đứng thẳng lạ thường.
Qua lớp vải quần, tôi dịu dàng vuốt ve. Cảm nhận được nhiệt độ nóng rực cùng hơi thở khẩn trương khiếp người kia.
Tôi muốn anh!
Bối rối vươn tay đến, tháo dây thắt lưng vướng bận kia, gian nan cởi bỏ hết tất cả quần áo của anh. Vật nam tính khổng lồ rốt cục cũng hiện ra trước mặt tôi.
Thở dốc vì kinh ngạc, tôi càng thêm khẩn trương, lúc vừa định dùng tay ‘an ủi’ ‘vật kia’ thì người đàn ông này lại tập kích một đòn trí mạng. Trở mình đè lên tôi lần nữa, thực hiện hành vi thân mật tiếp theo.
“Ưm……” Rên rỉ không ngăn được phát ra từ miệng tôi.
Anh hôn một đường xuống phía dưới, đã đi tới khu vực cực kỳ mẫn cảm của tôi.
Lưỡi, một đường dọc theo sườn đùi trong, đi tới giải đất trung tâm.
Tim đập, càng lúc càng nhanh, tôi gần như khẽ khóc ra tiếng.
Cái tra tấn người ta của anh chính là không trực tiếp ‘an ủi’ tôi, mà cứ chần chừ ở sát mép nhụy hoa, lúc nhẹ lúc mạnh.
“A……” Tiếng rên rỉ khó nhịn được liên tiếp thốt ra từ miệng tôi.
Mờ ám rối tinh rối mù, tôi đã sắp không khống chế được nữa.
“Anh……” Lúc đang định mở miệng gọi anh.
Lưỡi anh đã vươn ra quấy phá nhụy hoa, dùng đủ kiểu mà liếm mút.
“Ách……” Tôi thở dốc vì kinh ngạc, thân thể run run, không ngừng vặn vẹo. Tay nhỏ bé không an phận cũng bắt đầu ở trên người anh tìm kiếm.
Cuối cùng, anh điều chỉnh tư thế. Tôi nhanh chóng cầm lấy vật dục vọng trêu người của anh, nhẹ nhàng chơi đùa.
Phút chốc, vật khổng lồ kia cương cứng lên.
Tôi đắc ý nở nụ cười.
Tiếng rên rỉ của nữ cùng thở gấp của nam hợp tấu ra một khúc ca tuyệt đẹp của nhân loại.
Chúng tôi, đang từ từ mê muội……
Rì — rì — rì –
Tiếng rung của di động, lại còn không biết sống chết mà vang lên ngay lúc này.
Đó là điện thoại của tôi ~
Chút lý trí còn sót lại làm tôi muốn đưa tay với lấy di động đặt ở đầu giường.
Nhưng bàn tay to của anh đã vung lên, khùa cái di động phiền phức kia xuống đất.
Càng đi vào sâu hơn.
Mà tôi, lại lần nữa bị anh dẫn vào thật sâu trong thế giới tình dục.
Rì — rì — rì –
Di động chết tiệt, vẫn cứ rung lên, quyết không buông xuôi!
Anh tức giận đến hai mắt bốc hỏa, căm tức tên đầu sỏ gây nên kia.
Tôi nhẹ nhàng đẩy anh ra, bật cười ra tiếng.
Hôn lên khuôn mặt tuấn tú của anh, khoác thêm áo choàng vào, nhặt di động dưới đất lên.
Anh thì yếu ớt ngã lên giường lớn, mặt khó chịu hít sâu một cái.
‘Cây trụ giơ lên trời’ kia, cho dù cách lớp chăn mỏng vẫn hùng vĩ như trước.
“Alô?” Tôi ổn định lại hơi thở, nhận điện thoại, tầm mắt lại vẫn dừng ở ‘nó’ cùng phần thân trên của anh.
“Em không sao chứ?” Giọng nói của Quý Phong Nhiên truyền tới.
“Không sao cả.” Tôi thì có làm sao?
“Nếu không sao vậy làm gì mà không đi làm!! Tôi cũng không phải tổ chức từ thiện!” Anh ta rống lên.
Tôi cầm điện thoại cách xa khỏi tai, tránh bị thủng màng nhĩ.
“Hì, anh nguôi giận nguôi giận.” Tôi cười ra tiếng.
“Nguôi giận! Em không đi làm có phải là nên thông báo một tiếng với ông chủ như tôi hay không! Không nói một tiếng mà bảo trợ lý thu xếp ổn là xong rồi à!” Quý Phong Nhiên nghe như càng nói càng giận.
“Thực xin lỗi mà……” Tôi ngượng ngùng nói xong. Quả thật là mình không đúng. Tùy hứng, vốn chỉ hướng đến mình Lôi Nặc, kết quả làm rất nhiều người vô tội bị liên lụy vào.
“Em đang ở đâu!” Giọng điệu Quý Phong Nhiên vẫn không có chuyển biến tốt.
“Tôi à, ở trên núi.” Tôi nhìn Lôi Nặc, lại nhìn xung quanh.
“Em lên núi làm gì! Không phải chịu kích thích gì đó chứ?”
Tôi không để ý đến anh ta.
“Một mình?”
“…… Không phải.”
Tôi do dự.
Đối mặt với truy hỏi của Quý Phong Nhiên, tôi do dự!
Ông trời……
Tôi bị mình làm chấn động. Bởi vì tôi hiểu rõ do dự kia ý nghĩa là gì.
“Cùng bạn?” Anh ta tiếp tục hỏi rõ.
Tôi im lặng.
“Ừm……” Cuối cùng nhẹ giọng hừ đáp.
Người ở đầu bên kia điện thoại cùng người đàn ông trên giường giống như đều cảm giác được khác thường của tôi.
Một người im lặng, còn một người dùng ánh mắt nóng rực nhìn tôi chằm chằm……
“Cứ như vậy đi, mai nói chuyện tiếp.” Tôi vội vã cúp điện thoại. Tầm mắt khẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào ánh mắt tràn ngập nghi vấn kia của