Vốn dĩ Thần Phong định đem chuyện Tử Dương gọi điện thoại nói cho Khả Đồng, lại nghe đến chuyện Khả Đồng cùng với Từ Mộ Ly xảy ra quan hệ, làm cho trái tim hắn đều lạnh đi.
Khả Đồng là người trong lòng hắn, Từ Mộ Ly làm sao có thể có thể trong lúc cõi lòng hắn đang khát khao một đoạn tình duyên mới, lại đem cô cướp đi.
Tuy rằng Thần Phong biết rõ Từ Mộ Ly là một người đàn ông khi đã yêu ai thì yêu rất sâu, Khả Đồng nếu ở cùng hắn nhất định cũng sẽ rất hạnh phúc, nhưng mà muốn hắn yên lặng chúc phúc cho bọn họ, hắn thật sự làm không được.
“Chuyện của em và Từ Mộ Ly, anh sẽ đi giải quyết cho em.” Hắn quyết định đàm phán cùng Từ Mộ Ly, muốn hắn ta buông tha cho Khả Đồng. Từ Mộ Ly là anh trai hắn, hắn hẳn sẽ không cùng em trai mình đi tranh một người phụ nữ.
“Thần Phong, anh đông ý xử lý chuyện này, em rất an tâm, Từ Mộ Ly nhất định sẽ không dây dưa với em nữa.” Khả Đồng tuy rằng trong miệng là nói như thế, nhưng trong lòng lại giống như thực không thoải mái.
Cô như có chút suy nghĩ, Từ Mộ Ly kỳ thật là một người đàn ông tốt, theo cô biết hắn chỉ kết giao qua một người bạn gái, sau đó ngoài ý muốn qua đời, sau đó hắn vẫn độc thân. Nói thực ra, cô thích người đàn ông chuyên tình như vậy, chẳng qua cô đã có Tử Dương, nên không thể lại chấp nhận hắn .
Thật phiền phức! Vì cái gì cô không thể đồng thời cùng thích hai người đàn ông xuất xắc chứ?
Thần Phong nhìn ánh mắt Khả Đồng biến đổi liên tục, như đang giãy dụa, xem ra cô ấy đã thích Từ Mộ Ly , nhưng bởi vì đã có Tử Dương mà khó có thể lựa chọn.
Trước kia Khả Đồng đã nói với Thần Phong, cô ngưỡng mộ Từ Mộ Ly, lúc ấy hắn đã phát hiện Khả Đồng đang có tình cảm ái mộ đối với Từ Mộ Ly, chính là chính cô chưa từng phát giác ra mà thôi. Hiện tại Từ Mộ Ly mở miệng thổ lộ với cô, làm cho tâm cô bắt đầu dao động .
“Kỳ thật sáng hôm nay Tử Dương vừa gọi điện thoại cho anh, cậu ấy nói cậu ấy phụ lòng em, cảm thấy rất có lỗi với em, hi vọng chúng ta… Hi vọng em có thể tìm được một người đàn ông tốt hơn cậu ấy, có thể cho em hạnh phúc.” Thần Phong không muốn làm cho Khả Đồng càng thêm phức tạp, cho nên không nói ra chuyện Tử Dương mong muốn mình và Khả Đồng hai người có thể ở cùng một chỗ.
“Tử Dương, anh ấy nói như thế với anh ? Kỳ thật Tử Dương một thời gian không liên lacj gì với em, em đã đón ra anh ấy có cái gì đó khác thường, có thể anh ấy đã thích người phụ nữ khác hay không?.” Khả Đồng thản nhiên cười, ánh mắt buồn bã mất mát chợt lóe rồi biến mất, nhưng vẫn bị Thần Phong kịp thấy được.
Cô đứng lên, đi đến phía trước cửa sổ ,Thần Phong bước ra theo sau lưng cô.
Hai người lặng yên một hồi, cô lại tiếp tục hỏi: “Tử Dương anh ấy có hạnh phúc, có vui vẻ không?”
Thần Phong vẫn lẳng lặng nhìn Khả Đồng, hắn phát hiện trong mắt cô bắt đầu có nước mắt trong suốt ngưng tụ lại.
“Cậu ấy rất tốt, muốn em không cần lo lắng cho cậu ấy.” Nghe Tử Dương nói vị hôn thê của hắn cũng giống Khả Đồng là một cô gái thiện lương rất am hiểu lý lẽ..
“Như vậy là tốt rồi, em sẽ chân thành chúc phúc cho bọn họ .” khóe miệng Khả Đồng nâng lên một chút ý cười.
Thần Phong khó hiểu nhìn cô, hắn nghĩ Khả Đồng sẽ vì chuyện Tử Dương chia tay cô mà khóc rống rơi lệ, không nghĩ tới cô lại có biểu hiện thật kiên cường.
“Khả Đồng, nếu em muốn khóc liền khóc ra đi, không cần miễn cưỡng chính mình.”
“Thần Phong, em thật sự không có việc gì. Vừa mới nghe anh nói, trong đầu xác thực có chút khổ sở, sau đó nghĩ đến hiệp ước của bọn em trước đây, em liền bình thường trở lại.”
“Hiệp ước của bọn em?”
“Em cùng Tử Dương hai người yêu nhau, luôn luôn tin tưởng đối phương, cũng không hỏi đến nhất cử nhất động bên ngoài của đối phương, cho nhau không gian tự do thoải mái. Bọn em thường thảo luận rất nhiều chuyện, tỷ như, tương lai nếu có một ngày, một trong hai người bọn em chết đi, đối phương nhất định phải sống thật tốt. Lấy chuyện lần này mà nói, bọn em lúc trước cũng có thảo luận qua, nếu như có một ngày hai người chia tay nhau, đều phải chúc phúc cho đối phương. Nhưng mà…” Khả Đồng đột nhiên nghẹn ngào, nói không được nữa.
Thần Phong một tay đem cô ôm vào trong lòng, an ủi cô: “Muốn khóc liền khóc đi!”
“Em thật sự rất Tử Dương, em thật sự rất luyến tiếc anh ấy.”
Tử Dương là người đàn ông đầu tiên của cô, lòng của phụ nữ rất kỳ lạ, các cô vĩnh viễn cũng sẽ không quên người đàn ông đầu tiên của mình. Thần Phong đột nhiên rất hận chính mình, vì cái gì lúc trước không theo đuổi Khả Đồng, ít nhất hiện tại cô sẽ không cần vì Tử Dương mà đau lòng.
Thần Phong ôn nhu an ủi Khả Đồng, để cho cô tựa vào lòng mình khóc thỏa thích, phát tiết cảm xúc ủy khuất trong lòng mình.
“Khả Đồng, anh tin rằng tình cảm của Tử Dương cũng giống như em, cậu ấy rất yêu em, nếu như biết em sẽ hạnh phúc vui vẻ, cậu ấy sẽ rất vui vẻ .”
“Nếu như Tử Dương còn yêu em, anh ấy sẽ không phát triển tình cảm với người phụ nữ khác, anh không cần nói tốt giúp anh ấy .”
Xem ra tình hình này, Khả Đồng đã hiểu lầm Tử Dương, cho rằng hắn là tên đàn ông phụ bạc. Vốn dĩ Thần Phong muốn ích kỷ một chút không nói thật cho Khả Đồng, tình hình thực tế lý do vì sao Tử Dương chia tay với cô, để cho Khả Đồng nghĩ là Tử Dương phụ lòng cô, sẽ để Tử Dương rời khỏi lòng mình, hoàn toàn quên Tử Dương. Sau khi suy nghĩ kỹ, hắn cảm thấy chính mình làm như vậy thực bất nghĩa, vì sao lại để Tử Dương mang trên mình tội danh bội bạc, hắn quyết định nói cho Khả Đồng sự thật.
Sau khi nghe xong Thần Phong nói ra sự thật , Khả Đồng giật mình nhận ra nỗi khổ của Tử Dương, nín khóc mỉm cười: “Thì ra là thế, Tử Dương không phải người đàn ông bội bạc, anh ấy thật sự vẫn còn yêu em. Anh ấy thật đáng thương, cùng với một người phụ nữ xa lạ mình không yêu ở cùng nhau cả đời.”
“Em yên tâm đi, Tử Dương trời sinh rất lạc quan, cho dù bị buộc kết hôn với người phụ nữ mình không yêu, cậu ấy cũng sẽ dũng cảm đối mặt, như đi khiêu chiến với gian khổ vậy.”
Thần phong và Tử Dương đã kết bạn với nhau hơn mười năm, hắn quá rõ ràng cá tính Tử Dương, hắn thích coi khó khăn như là nhiệm vụ lớn là ông trời an bài cho hắn làm, để vượt qua nó hoàn thành nó.
“Ân, cũng là anh có vẻ hiểu rõ Tử Dương, như vậy em cũng yên tâm hơn, sẽ không vướng bận điều gì về chuyện của anh ấy nữa .” Khả Đồng không tiếng động thở dài một hơi.
“Tốt lắm, em xem em kìa, khóc nước mắt nước mũi tèm lem rồi. Đi tắm rửa một cái đi, rồi sớm lên giường nghỉ ngơi .” Thần Phong cẩn thận lau nước mắt cho cô.
Từ khi Tử Dương rời đi tới nay, Khả Đồng cho rằng Thần Phong đối chính mình ân cần như thế là lẽ đương nhiên, hiện tại ngược lại cảm thấy động tác của hắn như vậy, giống như hắn là bạn trai của mình, vừa nghĩ vậy cô hé ra mặt cười, trong phút chốc liền hồng lên.
Bị ngón tay thon dài của Thần Phong khẽ vuốt, mang đến một loại cảm thụ kỳ dị, giống như bị điện giật toàn thân không nhúc nhích được, tim căng thẳng, đập càng ngày càng nhanh.
Chẳng lẽ đây là cái gọi là cảm giác tâm động?
Trước kia thời điểm Tử Dương theo đuổi cô, cô chưa từng có loại này cảm giác động tâm này. Cô vẫn như cũ nhớ rõ năm cô mười tám tuổi ấy, lần đầu tiên nhìn thấy Thần Phong, liền thích hắn , sau đó vụng trộm thầm mến Thần Phong. Nhưng mà Thần Phong vẫn xem cô là em họ của Văn Bân, hơn nữa ngay lúc đó hắn vì thất tình mà thương tâm khổ sở, cũng không có đặc biệt chú ý tới cô, làm cho mối tình đầu mà cô khát khao ngọt ngào cứ như vậy mà tan vỡ.
Sau đó cô cự tuyệt Tử Dương theo đuổi, lấy lý do là tuổi mình còn nhỏ, phải lấy việc học làm trọng. Mãi cho đến sau khi nghiên cứu tốt nghiệp, Thần Phong lại có bạn gái mới, cô mới vui vẻ tiếp nhận Tử Dương bám riết không tha.
Hiện tại Thần Phong không có bạn gái, mà cô lại cùng Tử Dương chia tay , giống như hết thảy mọi chuyện lại trở về điểm xuất phát, đây có phải hàm ý là bây giờ bọn họ có thể phát triển tình cảm rồi không?
Nhưng mà cô không biết lý do Thần Phong vì sao cho đến nay bên người vẫn người phụ nữ nào khác làm bạn, có phải hắn vẫn còn nhớ Vân Vân hay không? Vân Vân một người phụ nữ xuất xắc, là đàn ông đều sẽ thích cô ấy, hay là Thần Phong còn đang chờ đợi Vân Vân hồi tâm chuyển ý!
Thần Phong đối xử với cô thật dịu dàng, quan tâm tận tình, có lẽ là nghe theo lời Tử Dương khẩn cầu mà đặc biệt chiếu cố cô.
Nhưng mà bằng trực giác của người phụ nữ, người đàn ông nếu cứ như vậy vô tư trả giá, khẳng định đối với người phụ nữ này có ý tứ. Cô đoán không ra tâm ý của Thần Phong, hắn rốt cuộc có thật sự thích cô hay không?
“Khả Đồng, em làm sao vậy? Mặt đột nhiên lại hồng như thế, có phải phát sốt hay không?” Thần Phong chú ý thấy cô khác thường, sờ lên trán cô, lo lắng hỏi.
“Không có việc gì không có việc gì, em đi tắm rửa .” Khả Đồng sợ bị Thần Phong nhìn ra tâm tư của cô, vội vàng lấy cớ né ra.
Sau khi được an ủi, cảm xúc của Khả Đồng đã không còn gì đáng ngại, sau khi thấy cô nhẹ nhàng bước vào phòng tắm, Thần Phong liền trở lại phòng của mình.
Chết tiệt, vừa rồi lúc ôm Khả Đồng, bị bộ ngực tròn trịa cao thẳng của cô cọ xát , mình vậy mà lại ở trong tình huống đó, nổi lên phản ứng sinh lý vô cùng mãnh liệt. Mãi cho đến khi hắn vào trong phòng, hạ thân vẫn cương cứng như cũ còn trướng lên đau đớn.
Hắn nhớ rõ lần gần nhất tự an ủi đã là một tuần trước, thời gian cũng khá lâu rồi cũng nên xử lý một chút, cần đúng thời điểm xuất ra tình trùng bị tích trữ trong cơ thể. Bằng không buổi tối đi ngủ nhất định sẽ bị mộng tinh, hắn ở trong mộng tinh hưng phấn quá mức chắc chắn sẽ bắn ra làm bẩn chăn màn.
Thần Phong cởi quần áo toàn thân, trắng trợn nằm trên giường. Thời điểm hắn thủ dâm tự an ủi bản thân, hay có thói quen vừa nhìn phim khiêu dâm trên màn hình vi tính, vừa ảo tưởng người đang cùng hắn làm tình chính là Khả Đồng, chỉ cần làm như vậy sẽ nhanh bắn ra hơn.
Tuy rằng hắn biết không nên lấy bạn gái của bạn thân làm đối tượng để mình ảo tưởng, nhưng mà hiện tại Khả Đồng đã không còn là bạn gái của Tử Dương nữa , hắn bây giờ không những được quang minh chính đại coi Khả Đồng là đối tượng ảo tưởng mà còn có thể tự do theo đuổi cô.
Tay hắn nắm chặt lấy phân thân đang ưỡn lên bắt đầu trượt lên xuống, ảo tưởng Khả Đồng và mình đang tiến hành quá trình kích tình, cuồng nhiệt giao hợp, khi nghĩ như vậy hắn càng bị kích thích sẽ bắn tinh nhanh hơn.
Ở phòng bên cạnh, sau khi tắm rửa xong Khả Đồng vốn muốn tìm Thần Phong nhờ một chút chuyện nhưng khi nhìn thấy thời gian đã hơn mười giờ đêm. Cảm thấy bản thân vừa rồi đã làm làm lỡ rất nhiều thời gian quý giá của hắn, hơn nữa không muốn tiếp tục làm phiền đến thời gian nghỉ ngơi của hắn mà đành từ bỏ ý định.
Cô trở lại phòng mình, cởi áo tắm chuẩn bị thay áo ngủ. Mở ra tủ quần áo, bên trong không chỉ có những trang phục thoải mái cô mua để mặc ở nhà mà còn có rất nhiều áo ngủ gọi cảm tình thú mà Tử Dương mua cho cô, số lượng vô cùng nhiều có cả những cái cô chưa bao giờ mặc.
Cô có nhiều áo ngủ tình thú như vậy cũng là vì lúc trước Tử Dương rất thích xem cô mặc, một lý do khác nữa là loại áo ngủ này khi làm tình có thể gây kích thích thị giác sinh ra hưng phấn tình dục cao hơn.