Văn Mân nhìn Tề Tuyền mới vừa rồi còn quấn quýt không buông cô vậy mà chỉ cần Tiếu Đồng khéo léo nhẹ nhàng nói vài câu đã khiến hắn cắp đuôi chạy mất khiến cô lại có thêm những hiểu biết mới về người đàn ông bên cạnh mình.
Vốn cô nghĩ Tiếu Đồng nghe Tề Tuyền nói mấy lời buồn nôn về chuyện quá khứ nhất định sẽ để ý nhưng không ngờ, hắn vẫn có thể trấn định nghe Tề Tuyền thao thao bất tuyệt, đây chẳng lẽ bởi vì hắn không thích cô ư? Cho nên mới lạnh nhạt như vậy… bình tĩnh như vậy. Kiếp trước khi hắn biết cô phản bội mình mà lên giường với Tề Tuyền, hắn một câu cũng không nói chỉ tung ra một cú đấm thôi.
“Anh…anh vừa rồi vì sao không đánh anh ta, đuổi anh ta ra ngoài coi như xong rồi cần gì phải nói nhiều như vậy?” Dự đoán kia khiến trong lòng Văn Mân rối loạn, sau khi rối rắm một lúc, cô vẫn lựa chọn đem vấn đề trong lòng hỏi ra.
Mà phản ứng của Tiếu Đồng đối với vấn đề này của Văn Mân chính là, khóe miệng khẽ cong lên, ngồi ở thềm cửa cởi giầy ra sau đó đi dép lê rồi cứ thẳng tiến vào phòng khách.
Vừa đi vừa mở miệng giải thích nghi hoặc của cô: “Động miệng lưỡi một chút là có thể giải quyết mọi chuyện rồi cần gì phải dùng đến vũ lực. Calo tiêu hao cho việc đánh người nhiều hơn nói chuyện nhiều, nếu như không phải thực cần thiết, anh cũng không thích sử dụng loại phương thức tiêu hao thể lực quá lớn này.”
Khi đến phòng bếp, bước chân Tiếu Đồng chợt dừng lại, hắn nhìn mâm cơm ít ỏi trên bàn lại quay đầu nhìn Văn Mân vẫn yên lặng theo sát sau lưng mình nãy giờ.
“Đồ ăn này, đều là cho em ăn sao?”
Suy nghĩ của Văn Mân đều đang tập trung trong lời nói của Tiếu Đồng nên nhất thời không kịp phản ứng xem Tiếu Đồng đang nói cái gì, cô muốn từ lời nói đó đoán xem hắn đã để ý tới mình chưa nhưng càng khiến người ta phải thất vọng chính là, cô chẳng đoán ra được cái gì.
Văn Mân nghi hoặc nhìn theo tầm mắt của Tiếu Đồng, mới phát hiện Tiếu Đồng đang nhìn đúng mấy món ăn tối nay cô luyện tập, vì thế vội vàng lắc đầu.
“Không phải, chỉ là em muốn tập luyện nấu nướng, làm xong thì đặt lên thôi.”
Văn Mân còn đang nói, Tiếu Đồng đã tự động đến trước bàn ăn, hắn vô cùng tự giác kéo ghế chính giữa ra ngồi, sau khi ngồi xuống chỉnh tề rồi mới nhìn Văn Mân, thấy Văn Mân không có phản ứng gì, lúc này mới mở miệng nói: “Anh đói bụng rồi, còn chưa kịp ăn cơm tối.”
“Ách…anh…anh muốn ăn đồ ăn này sao, nhưng đồ ăn đã nguội rồi, để em làm thêm cho anh một phần nữa, bên trong tủ lạnh vẫn còn nguyên liệu.” Sau khi Văn Mân hiểu rõ lời nói của Tiếu Đồng, nhất thời xuất hiện cảm giác chân tay luống cuống. Tuy đồ ăn trên bàn chính là những món cô hài lòng nhưng đã để lâu như vậy rồi, món ăn đã sớm nguội lạnh, ăn cũng không còn ngon nữa.
Nhưng Văn Mân còn chưa kịp bước vào phòng bếp, ngay lúc cô bước qua người Tiếu Đồng liền bị hắn kéo tay lại.
“Độ ấm thế này mới tốt, ăn nóng dễ bị ung thư thực quản.”
“Ách…”
Văn Mân đứng bên cạnh Tiếu Đồng, nhìn hắn cầm lấy bát đũa cô vừa dùng để ăn cơm, trong lòng liền dâng lên cảm giác ngọt ngào. Mà đáng ghét là trong đầu cô lại hiện lên một suy nghĩ lạ kì, đây có tính là bọn họ đã gián tiếp hôn môi không.
Tuy kiếp này cô vẫn còn là một hoàng hao khuê nữ nhưng kiếp trước cô đã trải qua chuyện chăn gối rồi, theo lý thuyết, cô sẽ không bao giờ xuất hiện những suy nghĩ như vậy chứ nhưng cố tình loại cảm xúc chỉ xuất hiện ở những cô gái mới lớn này lại thừa dịp cô không phòng vệ đã bất ngờ ập tới, ít nhiều gì cũng khiến cô cảm thấy thẹn thùng.
Ở Chung
“Em cũng đói à?” Tuy Tiếu Đồng không hề ngẩng đầu nhìn Văn Mân nhưng dường như hắn đối với biểu cảm trên mặt Văn Mân rõ như lòng bàn tay vậy.
“Không, em chỉ quên nhắc anh, bát đũa anh đang dùng lúc nãy em ăn đã dùng qua rồi, anh có cần em lấy một bộ mới ra không?”
“Không cần, anh cũng không chê em bẩn.”
Rõ ràng đây là một lời nói rất dịu dàng thắm thiết nhưng từ miệng Tiếu Đồng nói ra lại khiến người nghe không những đông cứng mà còn sượng dài cả mặt. Cũng may Văn Mân đã quen với cách hắn nói chuyện cho nên cũng không cảm thấy quá xấu hổ.
Văn Mân thấy Tiếu Đồng ăn uống rất chuyên tâm nên cũng không nói thêm gì nữa, chỉ kéo cái ghế bên cạnh hắn rồi ngồi xuống, yên lặng tiếp lấy bát từ tay hắn, múc cho hắn thêm một bát canh gà nữa. Canh gà này là cô mới nấu xong chưa được bao lâu, độ ấm vừa đủ. Thực ra cô cũng không định dùng món này, làm gì có ai sáng sớm đã uống canh gà đâu.
Nhưng vì thấy thịt gà còn rất tươi, nếu để tới ngày mai mới nấu thì hương vị sẽ không còn ngon như trước cho nên để tránh ngày mai thời gian ít ỏi, cô liền thuận tay nấu luôn, nghĩ buổi tối có đói bụng thì có thể làm vài bát cho đỡ đói, nhưng không ngờ, nó đã phát huy công dụng ngay từ bây giờ rồi.
“Ba mẹ em lại đi công tác rồi sao?” Cho đến khi ăn đã khá no, Tiếu Đồng mới buông bát đũa, cầm lấy canh gà Văn Mân chuẩn bị sẵn cho mình uống.
“Ừ, công tác bên kia của ba mẹ không thể chậm trễ lâu hơn nữa cho nên chiều nay hai người đã lên máy bay đi rồi.” Tuy Văn Mân không hiểu vì sao Tiếu Đồng đột nhiên hỏi câu này nhưng cô vẫn theo bản năng trả lời chi tiết.
“Nói như vậy, hai ba tháng sau này em đều ở một mình?” Tiếu Đồng buông bát canh gà chỉ còn một nửa xuống, nghiêng đầu nhìn tháng qua Văn Mân.
“Ách…Ừ.”
“Vậy sáng sớm mai anh sẽ mang đồ đến ở với em.” Sau khi nói xong, Tiếu Đồng đứng lên, cài lại cúc áo cổ tay, sau đó bước ra ngoài cửa, để lại Văn Mân vẫn còn sửng sốt vì lời nói của hắn lại phía sau.
“Ách, chờ…từ từ đã, Tiếu Đồng, vì sao anh phải đến ở với em? Em…em còn chưa có chuẩn bị tư tưởng.”
Đến khi Tiếu Đồng đã bước ra bậc thềm chuẩn bị thay giày, Văn Mân mới từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần. Sau khi tỉnh táo, cô lập tức ý thức được chuyện gì, vậy nên mới nhanh chóng đuổi theo Tiếu Đồng, đứng trước mặt hắn, đỏ mặt đưa ra ý kiến nho nhỏ.
Tuy cô rất muốn gả cho hắn nhưng cũng không có muốn đến mức đó. Cô vẫn nhớ kiếp này bọn họ mới gặp nhau có hai ba ngày. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã tiến hành ở chung, tốc độ này không khỏi quá mức kinh người.
“Chuẩn bị tư tưởng? Vì sao cần phải chuẩn bị tư tưởng?”
“Ách, không cần sao? Anh nói…nói sẽ đến ở chung với em, chúng ta mới quen biết có vài ngày, cho dù trước đây đã từng quen biết nhưng đã xa cách nhiều năm như vậy, cũng không phải chỉ cần gặp mặt mấy lần là có thể hiểu rõ… Không phải sau này mới cần phát triển từ từ từng bước đến bước này sao?” Văn Mân cảm thấy nói ra những lời này thật xấu hổ nhưng cô sợ Tiếu Đồng có quan niệm khác với người thường, cảm thấy nhanh chóng ở chung như vậy cũng không thành vấn đề cho nên mới kiên trì cẩn thận giải thích.
“Phát triển đến bước này? Bước nào cơ? Bạn trai cũ của em tối nay đến đã không đạt được mục đích, sau này cậu ta nhất định sẽ lại tới tìm em, anh chỉ lo lắng cho an toàn của em thôi, đến ở đây cũng tiện chăm sóc em hơn, những chuyện này cần chuẩn bị tư tưởng gì sao? Hay là phòng khách nhà em quá bẩn, cần tốn thêm chút thời gian quét tước vệ sinh?”
Cho đến lúc này, Văn Mân mới ý thức được Tiếu Đồng nghĩ cái gì, mặt cô nhất thời đỏ hồng, cô nên sớm biết Tiếu Đồng sẽ không nghĩ tới mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt mới phải. Rốt cuộc là đầu óc cô rối loạn đến mức nào mới có thể nghĩ đến phương diện kia cơ chứ?
Dưới Lớp Núi Băng
“Không, phòng khách không bẩn, ngày mai em thu dọn một chút là anh có thể lại đây ở được rồi, bây giờ cũng đã muộn, trên đường về anh nhớ lái xe cẩn thận.” Văn Mân sợ Tiếu Đồng tiếp tục truy cứu câu nói vừa rồi cho nên nhanh chóng giải thích trước, sau đó mở cửa chờ Tiếu Đồng đi giày xong sẽ rời khỏi.
Thấy bộ dáng vội vã đuổi người của cô, Tiếu Đồng nhíu mày thật chặt.
“Người bạn trai trước của em không hợp với em đâu, chia tay là đúng rồi, về sau con mắt nhìn đàn ông nên tốt hơn một chút, đừng bỏ gần tìm xa.”
Sau khi nói xong lời này, Tiếu Đồng rời đi không hề quay đầu lại, chỉ để lại Văn Mân mang vẻ mặt khó hiểu đứng ở cửa.
Văn Mân vẫn lặp lại trạng thái tự hỏi xem lời nói trước khi đi của Tiếu Đồng là có ý gì, đây là đang ám chỉ với cô cái gì sao? Ngay lúc Văn Mân sắp cho rằng như vậy, một cơn gió ngoài hành lang chợt thổi tới, trong thoáng chốc khôi phục tỉnh táo cho đầu óc cô.
Không đúng, làm sao có khả năng hắn đang ám chỉ cái gì được. Hắn là một người khuyết thiếu EQ trầm trọng, nhất định hắn sẽ không biết chiêu ám chỉ này đâu, nếu muốn nói cái gì, hắn nhất định đã nói thẳng ra rồi.
Mất mát lắc đầu, lúc này Văn Mân mới đóng cửa phòng trở lại phòng bếp thu dọn bát đĩa.
Văn Mân đứng cạnh bàn ăn, nhìn vào vị trí Tiếu Đồng vừa ngồi, còn cả cái bát không và đôi đũa được đặt chỉnh tề trên bàn, trước mắt không tự giác hiện ra hình ảnh hắn ngồi ở chỗ này chuyên tâm nhấm nháp đồ ăn cô chuẩn bị.
Ngọt ngào cứ từ từ dâng lên trong lòng, khóe miệng Văn Mân khẽ cong lên.
Một kiếp trước, cô không hề biết đến cảm giác hạnh phúc vì người yêu rửa tay nấu canh, chỉ biết dùng nó để giành lấy trái tim người đàn ông, lúc nào nấu cơm cũng chỉ biết tính kế cho nên khi nấu xong được một bữa cơm thì mệt muốn chết.
Bây giờ tuy cũng phải tiêu phí rất nhiều tâm tư nhưng xuất phát điểm của cô lại hoàn toàn bất đồng. Cô chỉ hy vọng Tiếu Đồng mỗi ngày đều có thể ăn đồ ăn cô tỉ mỉ chuẩn bị vì hắn, cơ thể và tinh thần của hắn sẽ luôn ở vào trạng thái tốt nhất.
Vốn là bữa sáng chuẩn bị cho Tiếu Đồng vào ngày mai đã bị hắn dùng trước rồi cho nên Văn Mân lại bắt đầu nghĩ thêm vài món mới từ chỗ nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh, chỉ thay đổi chút thôi, dù sao cô cũng không thể để Tiếu Đồng hôm nay đã ăn hết chỗ này, sáng sớm ngày mai lại ăn giống hệt như thế. Tuy để thay đổi thì có chút khó khăn nhưng nếu đổi một nửa thì vẫn có thể làm được.
Bởi vì phải điều chỉnh thực đơn nên Văn Mân ngủ rất muộn. Nhưng cô không hề hay biết, có một chiếc xe đỗ ở dưới lầu nhà cô suốt đêm, cho đến khi hừng đông mới yên lặng rời đi.
Ai nói EQ thấp sẽ không biết thể hiện tình yêu, chẳng qua là họ dùng phương thức yên lặng trả giá vì người mình yêu mà người bình thường không thể lí giải. Chỉ cần nhìn kĩ một chút, kiên nhẫn một chút sẽ phát hiện dưới lớp núi băng đó là tình cảm nóng bỏng.
"thói Quen Xấu" Của Tiếu Tiên Sinh?
“Tiếu Đồng, cậu đang đùa phải không?” Chung Phàm nhìn ông sếp kiêm bạn tốt đang cúi đầu chăm chú sửa sang hành lý, cảm giác của hắn lúc này chỉ có thể dùng năm từ để hình dung “kinh ngạc đến cực điểm”.
Người này chính là kẻ sạch sẽ đến mức biến thái, bị người khác chạm vào liền cảm thấy lây dính vi khuẩn sao? Là Tiếu tiên sinh được mỹ nữ tỏ tình mà còn có thể lạnh lùng đáp lại: “trên người cô có hương hóa học khiến tôi bị dị ứng” sao?
Vì sao mới về nước có vài ngày, ăn bữa sáng của bạn gái mỹ nữ chưa được mấy lần liền sốt ruột hốt hoảng chạy đến nhà người ta ở rồi? Cái này hỏi Chung Phàm hắn làm sao tưởng tượng nổi?
“Cậu thấy tớ rất giống người hay đùa cợt sao?” Tiếu Đồng liếc xéo Chung Phám sau đó lại tiếp tục cúi đầu sửa sang quần áo trên tay.
Lúc này trong va li của hắn đã xếp sẵn một chồng quần áo chỉnh tề, áo sơ mi tr