Trang chủĐọc TruyệnTruyện Ngắn

Giấc mơ cỏ may

Theo dõi


***

“Chị ấy bị bệnh thận suy” Mạnh Phong ngừng lại một chút.

“Vậy mà mọi người không hề hay biết, mỗi lần chị ấy đau đớn vẫn cứ cho rằng bình thường.” “Lúc anh chị tốt nghiệp cấp 3 thì chị ấy biết bệnh của mình, cũng biết chị Linh rất yêu anh, còn vì anh mà chịu một nhát dao đâm ngang lưng khi đỡ cho anh lúc anh che chắn cho chị ấy khỏi bị đánh. Chị ấy nói chị Linh là người tốt, sống nhạt không có nghĩa không có trái tim, rồi một ngày anh cũng sẽ nhận ra vẻ đẹp tiềm ẩn trong trái tim chị Linh.”

“Cô ấy đã cho Hạnh Linh trái tim của mình, thật là ngốc nghếch.”

“vâng, chị ấy rất ngốc, yêu anh đến mức ngốc nghếch, chị ấy nói chỉ cần trái tim chị còn đập, dù là trong cơ thể một người khác, cũng sẽ mãi bên anh.” “Chỉ không ngờ lại trùng hợp là chị Linh đang cần đến quả tim đó……”

“Đừng nói nữa………, Mạnh Phong”

“Em xin lỗi, nỗi đau này thực sự quá lớn rồi, anh hãy về đọc cuốn nhật ký và giữ nó cẩn thận nhé.”

“Uhm>>>’’

Gió vẫn thổi, hòa cùng tiếng nhạc du dương…

”Ngày…tháng………

Hôm nay mình đàn bản nhạc đó, trong phòng học nhạc, một mình, vì cậu thích bài đó mà, nên mình đã tập mất một tháng, trí nhớ của mình tệ quá phải không, nhưng vì cậu, mình sẽ làm được, mình muốn biết và hiểu tất cả những điều cậu thích. Giờ mình thuộc bài đó rồi, cũng hiểu được tâm trạng trong đó, và biết vì sao cậu lại tâm trạng đến vậy mỗi khi nghe nó.

Mình đàn đoạn giữa thì cậu tỉnh giấc. Thì ra cậu trốn vào phòng nhạc để ngủ. Chắc mình đàn âm thanh lớn quá, làm cậu tỉnh rồi, thật sự xin lỗi nhé. Lúc đó cậu ngồi dậy chăm chú nhìn mình đàn, mình đều biết , nhưng lại vờ như không hay đến sự tồn tại của cậu. Trong lòng bỗng cảm thấy rất vui, vui đến lạ lùng, vì …một chút…hay là nhiều…..rất nhiều tình cảm dành cho cậu. Mình…..thích cậu..!>>..”



“Hôm nay là ngày đen tối nhất trong cuộc đời mình, mình đã không còn là mình nữa. Hôm nay đi học về muộn quá, đường tối quá, mình…sợ…lắm… cuối cùng điều tệ nhất cũng đã xảy ra, bọn họ thật là xấu xa….sao có thể đối với mình như vậy chứ,…mình chỉ là một đứa trẻ…

Mình không còn xứng với cậu nữa rồi, về đến nhà mình dấu mẹ rằng đang khóc, chạy thẳng vào nhà tắm, nhưng không thể gột sạch những thứ dơ bẩn đó. Mình thật sự muốn chết………..

Sau ngày đó mọi thứ dường như đều chấm dứt, tình cảm đầu tiên trong trẻo dành cho cậu. Mình không còn đủ tự tin để tiếp tục thích cậu….

Mình biết Hạnh Linh cũng thích cậu như mình, chỉ là cậu chưa muốn đón nhận tình cảm đó, vì mình đúng không….

Trái tim của mình, đã quyết định trao nó cho cậu thì mãi là của cậu. Chỉ có điều mình phải nhờ một người khác giữ gìn hộ, để nó còn vẹn nguyên, không giống như mình……..

Nước mắt lại rơi rồi, mình muôn gục vào vai cậu để khóc….nhưng lại không thể……”

Nước mắt Tường Vũ cũng lăn dài trên má tự lúc nào, không thể nói thành lời, tay anh cũng đang run lên,vì đau đớn. Có lẽ không có cuốn nhật ký này thì cũng không ai biết chuyện kinh khủng đã xảy ra với Tiểu Giao vào cái đêm nghiệt ngã đó. Sự thật đúng là quá đau lòng. Vậy mà anh vẫn đinh ninh rằng cô gái ấy ra đi nhẹ nhàng , như gió mùa thu, như cái ngày cô đến với cuộc đơi này, một chiều thu nhẹ……

“Linh Linh, chúng ta cần nói chuyện, em đến quán café…gặp anh một chút được không…..bây giờ”

Tường Vũ cúp điện thoại, trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút, có lẽ vì đã đưa ra được quyết định của cuộc đời mình.

“Anh đến lâu chưa vậy, em xin lỗi, tắc đường ghê quá.”

“không sao….em uống nước đi…”

“Nhưng mà có chuyện gì vậy, tại sao anh gọi em gấp như vậy??” Hạnh Linh vẫn ôn tồn hỏi Tiểu Vũ, nhưng không hề có chút lo lắng..

“Chúng ta chia tay đi.”

Ly nước đang định đưa tới miệng, bỗng ngừng lại như thế…”Anh nói gì vậy….chia tay….” >>>………………….

Phải, hai từ chia tay…thực sự quá nặng nề đối với Hạnh Linh, cô đã yêu anh hơn cả tử thần, lúc đứng giữa sự lựa chọn sống chết, và anh, thì cô vẫn chọn anh. Trong hai năm yêu nhau, mà nói chính xác, là được làm người yêu của anh, cô luôn lo lắng sẽ có ngày anh rời xa cô. Chỉ là không ngờ đã đi đến được như bây giờ, sắp bước vào hôn nhân, lại nghe từ đó phát ra từ chính anh. CHIA TAY.

Đơn giản vậy sao?????????????

“Anh xin lôi, vì đã để em yêu anh lâu như vậy.” Tiểu Vũ nhìn Hạnh Linh, ánh mắt dịu dàng không giấu diếm sự hối hận.

“Nhưng tại sao vậy, em đã làm sai điều gì?” Mắt cô rưng rưng nước như muốn khóc.

“Em không sai. Ngay từ ban đầu, anh không nên để em bước vào cuộc đời anh như vậy. “ “Anh đã rất cố gắng yêu em, nhưng không thể. “

“Vì Tiểu Giao đúng không, em biết anh yêu cô ấy, nhưng cô ấy không còn nữa, hãy để em thay cô ấy , được yêu anh.”

“Em có sẵn sang sống cùng một người đàn ông mà trái tim luôn ở cạnh một người con gái khác????” “Anh không muốn lừa dối bản thân nữa, không muốn em phải đau khổ…. Anh chỉ yêu cô ấy thôi, chưa từng có ai khác bước vào trái tim anh…’’ ‘’Chúng ta kết thúc nhé. Em cũng cần đi tìm hạnh phúc thực sự thuộc về mình.”

Đó là ngày tồi tệ trong cuộc đời Hạnh Linh, người con gái tội nghiệp đó, đã dành suốt hai sáu năm tuổi xuân, để yêu một người con trai, mà trái tim luôn hướng về người con gái khác, một người đã khuất…………………………

Chiều hôm đó Tường Vũ lên máy bay trở về Pháp. Một mình.

Trước đó hai giờ, vẫn là trước cửa Bách hóa Phương Hoa, vẫn là gấu bông màu hồng ôm đèn lồng đỏ rực, vẫn là Góc Tĩnh tâm…….quá khứ hiện về mong manh và dịu dàng như thế. Tiểu Giao ngồi yên tĩnh trong góc, bên cạnh tiếng suối nhân tạo chảy đều đặn, và cây nến vẫn sáng…..Trong phút chốc, quá khứ thân thương hiện về bao phủ toàn bộ đầu óc anh. Con đường hai hàng cây chạy dài từ nhà tới trường, Tường Vũ đèo Tiểu Giao trên chiếc xe đạp màu hồng……. Góc lớp có một người con trai đặt nụ hôn trộm lên gương mặt dịu dàng một người con gái…Là hành lang đó, một cô bé ngốc nghếch leo lên lan can ,cậu bé đi bên cạnh, phía dưới…. Dưới gốc phượng hồng, cô bé ngủ gật trên vai ai đó, mỉm cười hạnh phúc và mãn nguyện…….Dưới cơn mưa chiều, hai người, chung một chiếc ô……Trong thư viện, cùng với tay lấy một cuốn sách…………….Cùng tựa lưng nhìn trời xanh,mênh mông và tĩnh lặng…….

************

“Sẽ là một vệt dài đau thương trong trái tim mỗi người, khi yêu thương đi qua

Và nỗi nhớ mãi đong đầy trong ký ức.”

Tác giả: thanhvan1389@…..
«12
Chia sẻ bài viết ???
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?
Thống kê

Polly po-cket