XtGem Forum catalog
Trang chủGóc Thủ ThuậtThủ Thuật LMHT

LMHT, Huyết Thống – Chương III: Bóng Ma Quá Khứ

Ông nhìn theo cô gái nhỏ len lỏi ra khỏi khu phố, và quay lại chỗ bức tường đổ nát của Vekaura. Phần cao nhất cũng chỉ ngang đầu ông, làm bằng gạch nung được sơn cho đồng màu. Dân Vekaura có thể thấy nó thật ấn tượng, nhưng trong mắt ông nó chỉ là một bản sao nghèo nàn của thứ đã tồn tại từ lâu.

Ông sải bước qua cổng, ngắm nghía lớp đá thô ráp mà vừa vặn phía trên. Một người bán nước đang đứng cạnh cỗ máy bằng đồng với những bánh xe liên tục quay để rót nước vào đống chai thủy tinh. Anh ta ngẩng đầu lên nhìn khi ông đi qua.

“Nước không ạ? Mới lấy lên từ Mẹ Của…” người bán nước nói, nhưng chợt nghẹn lời trước hình dáng khổng lồ đang đứng trước mặt.

Ông biết mình nên đi tiếp. Những câu chữ viết bằng máu trên tường Tháp Thiên Văn đã dẫn ông tới đây, cả tên pháp sư đó nữa. Ông cảm nhận được sự hiện diện của Huyết Thống Thăng Hoa tại Vekaura, một người có dòng dõi từ thời đế chế còn trải dài từ bờ đại dương này sang bờ đại dương khác, trước khi nó suy tàn. Tìm ra người đó trước kẻ thù là vô cùng cần thiết, bởi huyết thống Shurima cổ vừa hiếm có vừa chứa đầy sức mạnh. Nó đã đưa Azir trở về từ cõi chết; và khi rơi vào tay kẻ xấu, nó có thể mang diệt vong đến cho đất nước vừa tái sinh.

ảnh minh họa
Tải ảnh gốc

Tìm ra người đó trước kẻ thù là vô cùng cần thiết, bởi huyết thống Shurima cổ vừa hiếm có vừa chứa đầy sức mạnh.

Đúng, ông nên đi tiếp – nhưng ông không làm thế.

“Ngươi đang buôn bán giữa những hồn ma của quá khứ,” ông nói.

“Hồn ma ạ?” giọng người bán nước run run vì sợ.

“Cổng vòm này,” ông trỏ cây gậy vào trần vòm. Dòng người đi ở thành lũy bên trên làm bụi rơi xuống từng mảng qua những kẽ nứt. “Những nghệ nhân bị lưu đày khỏi Icathia đã xây nên nó. Mỗi viên đá lại được cắt xẻ với sự chính xác đến mức chẳng cần vôi vữa gì cũng khiến chúng dính chặt vào nhau.”

“Tôi… tôi không biết chuyện đó.”

“Đám phàm nhân các người đã quên đi quá khứ và chối bỏ những truyền thuyết đáng ra phải được lưu giữ,” ông nói, nỗi cay đắng của ngàn năm lạc trong sa mạc thăm thẳm đang có nguy cơ trỗi dậy thành cơn giận dữ đầy bạo lực. “Ta đã chẳng xây nên Đại Thư Viện để chống lại sự thất lạc tri thức này sao?”

“Làm ơn, thưa ngài,” anh ta lùi lại đến sát chân tường. “Ngài đang nói về thần thoại thời xưa rồi.”

“Với ngươi thôi, nhưng lần đầu ta tới đây, những bức tường này vừa mới được dựng lên. Hai trăm thước bằng cẩm thạch sáng bóng, mỗi viên đá đều cổ xưa và lấp lánh ánh vàng. Ta và em trai tiến vào thành phố, đắc thắng với mười nghìn binh sĩ giáp dày giáo nhọn. Chúng ta diễu hành qua cánh cổng này trong sự chào đón của nhân dân.”

Ông khẽ thở dài rồi tiếp tục. “Chỉ một năm sau, tất cả đã biến mất. Kết thúc cho mọi thứ. Hay có lẽ đó lại là sự khởi đầu. Ta đã xa lánh thế giới quá lâu đến nỗi chẳng nói nổi chuyện gì nữa rồi.”

Người bán nước tái nhợt đi, anh ta nhìn chăm chăm như muốn xuyên thủng tấm màn đen của chiếc mũ trùm. Đôi mắt anh ta mở lớn.

“Ông là Con Trai Đã Mất Của Sa Mạc!” người bán nước kêu lên. “Ông là… Nasus.”

ảnh minh họa
Tải ảnh gốc

“Ông là Con Trai Đã Mất Của Sa Mạc!” người bán nước kêu lên. “Ông là… Nasus.”

“Chính là ta,” ông nói rồi quay lưng đi vào thành phố, “nhưng còn có người khác mất mát nhiều hơn ta.”



ảnh minh họa
Tải ảnh gốc






CHƯƠNG II
CHƯƠNG IV
Chia sẻ bài viết ???
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?
Thống kê