ng không có người thứ hai đâu. Cho nên anh họ, anh nhất định phải biết quý trọng em nha!!!
Chờ người chướng mắt rời đi, Khương Triệu Đồng chỉ vào chiếc sofa màu đen nói: “Ngồi đi!”
Tiểu Nhã thở dài, cái gì phải đến sớm muộn gì cũng sẽ đến! Lần đầu tiên cùng hắn ngồi ở một nơi rộng lớn như vậy, cô bắt buộc mình phải bình tĩnh. Một bên uống cafe được bày bán ở bên ngoài, một bên đánh giá văn phòng tổng giám đốc. Từ một ít vật trang trí nhỏ cũng có thể nhìn ra được giá trị của con người, vật trang trí trên bàn của ông chủ là con báo đen Châu Mỹ bằng thủy tinh,…
“Nhìn đủ chưa?” Khương Triệu Đồng cũng đang đánh giá cô, có cần giống như Lưu bà bà đi tham quan công viên rực rỡ hay không?
“Tôn thị cũng là một tập đoàn nổi tiếng cô nên nhìn quen mới đúng.”
Nụ cười trên môi cô hệt như phù dung sớm nở tối tàn, Tiểu Nhã cầm cafe lên uống lảng tránh đi đề tài này, Khương Triệu Đồng có chút giác ngộ, cô ấy nhất định là chưa từng đi đến Tôn thị xí nghiệp tham quan, không có xem qua chỗ làm việc của bà nội và ba mình.
“Cô biết nấu cơm không?” Khương Triệu Đồng đột nhiên hỏi.
“Biết một chút.” Tiểu Nhã khách sao đáp.
“ ‘Biết một chút’ là sao?” Khương Triệu Đồng ghét ba chữ này.
“Chỉ biết nấu mấy món ăn gia đình thôi.” Đề tài này có chút kỳ quái!
“Như vậy được rồi. Cô nấu cơm cho tôi ăn, coi như trả hết nợ.”
Tiểu Nhã suýt chút nữa bị sặc cafe: “Khụ! Anh không phải cho vay nặng lãi chứ?”
“Thời gian chính là tiền bạc, cô có biết một giờ của tôi kiếm được bao nhiêu đô la Mĩ không? Cô làm tôi phải chờ mười ngày, làm một bữa cơm coi như cô được lời rồi.”
“Anh nói chuyện không phân rõ phải trái à? Tôi không nghĩ anh không có khả năng mua hoặc pha một ly cafe để uống.”
“Nếu như nghiêm túc mà nói, cô nợ tôi kể từ ngày đầu năm… tính đến nay đã một tháng?”
Tiểu Nhã trừng lớn đôi mắt trong suốt, hắn lãnh khốc nghênh tiếp ánh mắt trừng to của cô, cầm cafe uống hết.
Gian thương a gian thương, xem như bản tiểu thư xông lầm vào hang ổ trộm cướp đi.
Tiểu Nhã thừa nhận: “Làm một bữa cơm thôi sao? Không thành vấn đề. Nhưng mà…”
“Muốn tăng thêm lãi à?” Hắn ngăn chặn không cho cô mượn cớ khước từ.
Cô không nhịn được liếc trắng hắn một cái, mặc kệ thục nữ hay không thục nữ.
“Ở Tôn gia, tôi không được phép sử dụng phòng bếp.” Không phải là cô muốn quỵt nợ mà là cô không có phương tiện thực hiện.
Khương Triệu Đồng mắt cũng không hề chớp nói: “Đơn giản. Đến nhà tôi làm.”
Cô nghĩ kiếm cớ? Hắn không cho cô được như ý!
“Như vậy sao được? Tôi…” Con gái thường hay có ý thức nguy cơ.
“Cô yên tâm! Trừ phi cô cởi sạch dụ hoặc tôi, nếu không tôi cũng sẽ không bá vương ngạnh thượng cung.”
Cô ngây người một lúc, thán phục nói: “Anh thật rất giỏi! Dùng âm thanh vô tình lãnh khốc để nói ra những lời ái muội, quả thật là cao tay, khiến cho người ta nghẹn họng trân trối không thể phản bác!”
“Cô sẽ dụ hoặc tôi à?” Hắn không muốn thừa nhận chính mình có chút mong chờ.
“Anh tốt nhất không cần xem là thật, càng không cần thăm dò tôi.” Tiểu Nhã nhìn thẳng hắn, môi anh đào mềm mỏng trơn bóng, kiêu kỳ mấp máy: “Trước khi trở về Tôn gia, mẹ tôi từng bảo tôi thề, trước khi kết hôn tuyệt đối không lên giường với đàn ông. Nói cách khác, ai chiếm được ‘lợi ích’ của tôi, người đó sẽ phải phụ trách cưới tôi.”
Đến lượt Khương Triệu Đồng ngây người. Hiện tại không phải là thế kỷ hai mươi mốt rồi sao?
“Mẹ tôi nói nếu tôi và em gái tôi cũng giống như bà, bà nhất định sẽ tự tử.” Cô hất cằm, cười mà như không nói: “Sợ rồi sao? Cho nên nói, không phải ‘hoa’ của mình thì đừng có hái, trừ phi anh muốn tạo ra tai nạn chết người nếu không phải dùng hôn nhân cả đời để trả giá. Tính tới tính lui đều phải dùng tiền bồi thường buôn bán nha!”
Ha ha đủ đe dọa rồi chứ?
Lúc cần thiết, đóa hoa xinh đẹp cũng sẽ mọc gai độc tự bảo vệ mình thôi.
“Anh bận rộn như vậy tôi cũng không muốn quấy rầy lâu.” Cô đứng dậy từ biệt: “Trưa chủ nhật tôi sẽ đến nhà anh nấu cơm, có được không?”
“Có thể. Mười giờ sáng tài xế sẽ đến đón cô.”
“Sợ tôi chạy trốn à?”
“Không sợ. Đối với con nợ tôi luôn có biện pháp… chỉ cần đem lãi gộp chung là được.”
Tiểu Nhã bị sặc, liếc hắn một cái.
“Tạm biệt.” Cô muốn bỏ thạch tín vào thức ăn của hắn.
Vấn đề là… thạch tín mua ở đâu???
Để lên mạng tra thử.
“Ha ha anh họ, anh cùng Tôn tiểu thư nói chuyện vui vẻ chứ?”
“Tại sao cậu còn chưa đi.”
“Em làm sao đi được? Em là ai? Em là người em họ có tình có nghĩa, dù chết cũng trung thành với anh – tên vàng ba chữ Giang Nhật Đông. Anh họ lãnh huyết vô tình của em cuối cùng cũng động lòng phàm, em đương nhiên phải quan tâm và duy trì anh rồi. Cho dù sông có cạn đá có mòn cũng không thể ngăn cản tình cảm anh em của chúng ta, nó giống như sông Nile cuồn cuộn…”
“Không cần dùng thành ngữ bậy bạ, tiếng Trung kém như vậy cũng không biết che giấu.” Khương Triệu Đồng lạnh lùng giễu cợt.
“Anh họ, anh lại tổn thương trái tim em một lần nữa.” Giang Nhật Đông ôm tim ai oán. “Anh là người có ý chí sắt đá, nếu em là phụ nữ em cũng sẽ không yêu anh đâu.”
“Vô cùng cảm kích.” Khương Triệu Đồng cười lạnh.
“Bởi em không phải là phụ nữ cho nên em không hiểu, vì sao phụ nữ si mê anh luôn nhiều như vậy? Mặc dù anh đối xử với họ vô tình, họ vẫn cứ như cũ không chịu buông tay, chết sống gì cũng muốn trèo lên giường của anh. Em thường hay nghĩ, phụ nữ yêu thương anh khẳng định có chứng bị cuồng ngược đãi. Anh càng vô tình bọn họ càng yêu thích.” Giang Nhật Đông nói một hơi dài.
Khương Triệu Đồng trầm mặc, hắn không biết bản thân mình vô tình, chỉ là không có hứng thú với phụ nữ cho nên không có động tình thôi, ai mà không như vậy? Đám phụ nữ kia càng kỳ lạ, hắn đều nói rõ hắn ‘không có hứng thú’ vậy mà bọn họ còn muốn dính đi lên không tha, bọn họ càng như vậy hắn càng cảm thấy chán ghét thôi.
“Miệng của cậu sẽ không chua?”
“Không có.” Giang Nhật Đông cảm thấy buồn cười, cười nhạo hai tiếng: “Mới nói mấy câu làm sao có thể chua? Anh họ, chuyện yêu đương của em, em không có giấu anh. Anh cũng nên ‘bánh ít đi, bánh quy lại’ nha! Đem chuyện kết giao của anh và Tôn Tiểu Nhã kể em nghe với, em làm cố vấn tình yêu miễn phí cho anh.”
“Cậu tỉnh lại đi.” Khương Triệu Đồng lời nói như phi đao một phát trúng đích: “Thứ nhất, tôi đối với chuyện yêu đương của cậu không có hứng thú, là cái tính khoe khoang của cậu tự mình nói cho tôi biết. Thứ hai, tôi và Tiểu Nhã chưa kết giao, không thể trả lời. Thứ ba, chờ chuyện tình cảm của cậu đơm hoa kết trái khi đó cậu mới có tư cách dõng dạc làm cố vấn tình yêu.”
Tiếng cười trong trẻo vang lên.
“Anh họ, anh lòi đuôi rồi kìa!” Giang Nhật Đông sớm quen thuộc với những lời nói lạnh nhạt của hắn, da mặt dày có thể sánh cùng mình đồng da sắt: “Tôn Tiểu Nhã gọi anh là Triệu Đồng, anh gọi người ta là Tiểu Nhã. Nếu không phải có tình ý, anh một phần cũng sẽ không chịu nhượng bộ. Sẽ không kéo dài đến tận bây giờ vẫn chưa giải quyết xong vấn đề hôn ước, còn gọi nhũ danh của nhau. Anh họ, anh thật sự động lòng phàm rồi!”
“Bát tự còn chưa có xem, cậu vui mừng cái gì?”
“Không, em rất cảm động. Anh họ, anh có lẽ không cảm thấy, muốn cùng anh sống chung thật sự phải có một trái tim cứng rắn mạnh mẽ, mới chịu đựng được nhiệt độ lạnh đến thấu xương và những lời nói vô tình của anh. Em phải mất ba năm mới có thể thích ứng với cá tính này của anh đó.” Giang Nhật Đông còn giả vờ giả vịt lau nước mắt.
“Không tiền đồ, Lục Nghị thoáng cái liền thích ứng.” Khương Triệu Đồng trời sinh như thế, tự bản thân hắn sẽ không bao giờ cảm thấy không thích hợp.
“Anh không biết phân biệt phải trái à? Anh họ? Lục Nghĩ là nhân viên của công ty, ở trên công việc đương nhiên là việc chung làm chung, em tin tưởng không chỉ có Lục Nghị, tất cả mọi nhân viên trong công ty đều cho rằng anh là một ông chủ tốt, phán đoán sáng suốt, thưởng phạt rõ ràng, có năng lực mang lại lợi ích cao cho công ty, bọn họ cũng không phải lo cuối năm không lãnh được tiền thưởng. Cho dù anh lãnh khốc hay không cũng không liên quan gì họ.”
“Bọn họ không cần phải sống chung với anh, đời sống cá nhân hoàn toàn không xảy ra xung đột, bạn bè và người quen của anh lại càng không giống, vì chúng tôi đã quen thuộc với tính cách của anh rồi. Nhưng trong tương lai, bạn gái hoặc là vợ anh, người phụ nữ phải cùng anh đồng giường cộng chẩm cả đời, anh cũng muốn đối xử với người ta như vậy à? Anh họ à anh họ, em thật lo lắng ‘chị dâu họ’ tương lai sẽ bị anh đông cứng thành ‘băng mỹ nhân’.” Giang Nhật Đông nghĩ đến cảnh tượng đó, thật sự đồng tình rơi lệ.
Khương Triệu Đồng ánh mắt tinh tường, nghe em họ giống như vô tình nói một phen lại ít nhiều khiến nội tâm hắn chấn động.
“Tôi chưa từng nghe phụ nữ oán giận.”
“Vô nghĩa! Làm gì có người phụ nữ nào ngu ngốc đi đắc tội với đại gia có nhiều tiền? Trừ bỏ em luôn nói thật lòng với anh, còn có ai to gan như vậy?”
Tôn Tiểu Nhã! Trong đầu Khương Triệu Đồng xuất hiện cái tên này. Cô ấy chính là một lần lại một lần dùng lời nói ngông nghênh thẳng thắng nói chuyện với hắn, một chút cũng không sợ đắc tội với hắn.
Bởi vì như vậy cho nên hắn mới tìm lý do để cho cô chủ động gần gũi hắn?
Một ly cà phê? Một bữa cơm? Hắn sao lại để ý những thứ đó? Nhưng… suy cho cùng hắn không thể không đòi lấy bồi thường thỏa đáng cho mình.
Khương Triệu Đồng vẫn chưa xác định được động cơ chính xác của mình, hắn chính là không muốn để cho Tôn Tiểu Nhã được như ý bị Tôn gia đuổi về nhà mẹ đẻ, cô phải ở cùng tầng lớp với hắn, để khi nào hắn muốn gặp cô thì có thể gọi tới.
Hắn làm như vậy là lãnh khốc vô tình à?
Kỳ thực không nghĩ hắn cũng biết Tiểu Nhã ở Tôn gia sống không thoải mái. Không có được sự tôn trọng của bọn họ, chỉ là cô coi như biết tự mình tiêu khiển đối đáp trả lời thực sự thỏa đáng mà thôi.
Hắn quyết định gọi một cuộc điện thoại đến Tôn thị xí nghiệp cho Tôn Lí Hàn Thúy. Vì chủ nhật sẽ cho lái xe đến đón Tiểu Nhã mà thông báo một tiếng. Quả nhiên, Tôn Lí Hàn Thúy vui vẻ đáp ứng.
Cầm tặc trước cầm vương.
Chỉ cần Tôn Lí Hàn Thúy để ý Tiểu Nhã nhiều hơn một chút, Tôn Liễu Tĩnh sẽ ít ức hiếp Tiểu Nhã một chút.
Hơn nữa kể từ đó, Tôn Tiểu Nhã, cô chạy không thoát!
Khương Triệu Đồng đột nhiên nở nụ cười, làm Giang Nhật Đông sợ tới mất mức muốn xoay người bỏ chạy.
Tiểu Nhã đột nhiên rùng mình.
“Làm sao vậy?” Kỉ Nhu Trúc quan tâm hỏi.
“Không biết, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh lạnh.”
“Máy điều hòa lạnh lắm à?”
Tiểu Nhã lắc đầu: “Không sao đâu.”
Rời khỏi văn phòng của Khương Triệu Đồng cô đi thẳng đến nhà của Kỉ Nhu Trúc, hai người hẹn nhau thảo luận tìm những vấn đề trọng điểm của tài liệu thi ôn thi đại học sắp tới. Năm nay, học sinh của Kỉ Nhu Trúc cũng chuẩn bị thi lên đại học, nếu có thể thi đậu một trường cao đẳng hạng nhất, các cô cũng sẽ cảm thấy an ủi, rất có cảm giác thành tựu.