ầu lưỡi lại khẽ liếm đôi môi, ánh mắt như câu hồn mà bắn thẳng tới hắn.
+ Hạ Thiên Cơ từng gặp qua nhiều phụ nữ phóng đãng, nhưng loại vừa phóng đãng lại vừa biết kiềm chế thế này này quả thực là rất ít.
+ Hắn xoay thân một cái, trấn áp đem cô ta ép nằm bên dưới.
+ “Anh muốn làm gì. . . . . . . . . . . Không cần. . . . . . . . . . Đừng mạnh mẽ quá. . . . . . . . . . . . . Anh như thế làm em sợ a. . . . . . . . . . . .” Cô ta tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng lại khanh khách mà cười.
+ “Nhìn em như là tiểu yêu nhập vào thì còn sợ gì. . . . . . . . . . . A!”
+ Nâng một chân của cô ta bắt vòng qua người mình, thẳng tiến, hai người đồng thời phát ra hưởng thụ sung sướng.
Uông Giai Vi cầm di động đến thẳng biệt thự tư nhân của Hạ Thiên Cơ, vô luận như thế nào, cô hôm nay đều phải tìm được hắn, ả phải nói ý nghĩ của chính mình cho hắn, ả cũng hi vọng hắn cũng chiều theo ý kiến của mình.
+ “Hôm nay sao lại kì quái đến một người cũng không có.” Uông Giai Vi buồn bực, bình thường nơi này tuy rằng người không nhiều lắm, nhưng cũng sẽ có một bảo mẫu quét dọn nhà cửa.
+ Uông Giai Vi căn bản không ngờ Hạ Thiên Cơ sẽ ở biệt thự, nhìn thấy không có ai, ả đang chuẩn bị trở về, lại đột nhiên phát hiện cửa biệt thự không có khóa.
+ Lòng hiếu kì thúc đẩy, cô đẩy cửa đi vào, một đường chậm rãi mà hướng tới bên trong đi đến.
+ “Dì Hoàng này thật là, không ở biệt thự mà ngay cả cửa cổng cũng không khóa, nếu mất đồ vật thì làm sao bây giờ? Đợi lát nữa nhìn thấy Thiên Cơ nhất định phải nói chuyện, tốt nhất là thay luôn người hầu.” ả không gặp dì Hoàng nhiều lần cho lắm, tâm lý sinh ra một cỗ chán ghét.
+ “Sao lại có túi của phụ nữ ở đây?” Ánh mắt Uông Giai Vi trợn to, cầm lấy bao nhanh chóng mở ra, phát hiện là một đồng đồ phụ nữ dùng để trang điểm cùng nước hoa.
+ “Hạ Thiên Cơ. . . . . .” Đôi mắt đẹp của Uông Giai Vi vừa chuyển, lội ra khứu giác nhạy bén của như lang sói.
+ Hạ Thiên Cơ mang đàn bà về nhà? Như vậy,. . . . . . . . . có cái gì ở trong kia, ả tự nhiên hiểu rõ, mà giờ phút này ả càng muốm biết đến tột cùng là loại đàn bà nào đang ở trong phòng kia? Là loại đàn bà nào dám giành giật đàn ông với ả. .
+ Ả phẫn nộ mà phá cửa từng gian phòng một, lại không thấy một người nào, không cam lòng buông tha như vậy, ả nghĩ kĩ, nếu túi này ở đây, thì nhất định con đàn bà kia cũng sẽ ngay gần đây.
+ “Chẳng lẽ là ở trên lầu?” ả ngẩng đầu, nhìn đến thang lầu, giống như một con thỏ nhỏ mà mạnh mẽ chạy lên, hoàn toàn quên mất việc chính mình là một vị thiên kim tiểu thư.
+ ả tới gần một nơi, cái loại cảm giác này rất rõ ràng, đàn bà đều là có trực giác thiên tính gần giống với trực giác động vật.
+ Trong mơ hồ, ả nghe được thanh âm trầm thấp mà đứt quãng, ả càng thêm khẳng định không chút nghi ngờ gì.
+ Thanh âm kia thoát ra khỏi cửa phòng không khóa chặt, ả càng tới gần, lông mi trên mặt càng nhíu chặt, bên trong phòng tiếng của đàn bà ngày càng cao vút.
+ “A. . . . . . . . . . . . em còn muốn. . . . . . . . . . . em còn muốn. . . . . . . . . . . em còn muốn. . . . . . . . . . . .”
+ Uông Giai Vi trong chốc lát mặt mày biến thành xanh mét, con ngươi quả thật là lửa giận thoát ra, trong khoảnh khắc thiêu đốt tới cực hạn.
+ Kinh ngạc, phẫn nộ, cũng chỉ là kinh ngạc cùng phẫn nộ.
+ “Hạ Thiên Cơ, thằng khốn nạn!” Đẩy cửa lớn ra, lớn tiếng mà mắng chửi.
+ Âm thanh của ả làm bừng tỉnh hai người đang chiến đấu kịch liệt trên giường.
+ Hạ Thiên Cơ không nghĩ rằng cô ta cư nhiên sẽ chạy tới đây, trong lòng cực kì khó chịu, nhưng mà động tác căn bản vẫn không dừng lại được, hắn đang ở trên đỉnh . . .
+ “Có người nhìn!” Dưới thân cô gái mở to đôi mắt mị hoặc, nhìn thấy Uông Giai Vi đang phẫn nộ, một chút cũng không có ngại ngùng, ngược lại còn có một tia cười đắc ý.
+ “Các người. . . . . . . . . . . . . . các người đích thật là một đôi cẩu nam nữ!” Uông Giai Vi tức giận tới ánh mắt đều tái đi, cư nhiên hoàn toàn đem ả là không khí, ả tuyệt đối không thể chịu đựng được việc người khác đối với ả như thế, ả hiện tại chính là phải đi ra ngoài, cô tuyệt đối không cam tâm.
+ Phẫn nộ, cô cầm lấy gối ngay bên cạnh, hướng tới hai thân thể kia mà ném.
+ Trên giường hai người đang đạt tới cao trào, sau đó Hạ Thiên Cơ cũng rút thân thể của chính mình ra, tùy tay cầm đồ vật vây quanh mình mà xoay người, thấy được sự phẫn nộ của Uông Giai Vi.
+ Ngữ khí của hắn không mang theo một tia hờn giận mà nói: “Uông Giai Vi, cô tới đây làm cái gì?”
+ Nghe được lời nói của Hạ Thiên Cơ, Uông Giai Vi trợn to đôi mắt đẹp, không thể tin được đêm qua người này còn cùng mình chơi cái loại ML của nam nữ, hiện tại lại cùng con đàn bà khác lên giường, ghê tởm hơn chính là lại còn nói ra những lời như thế làm cho người khác buồn bực khó chịu.
+ “Thiên Cơ!” Dưới thân người đàn bà không hề bận tâm đang lõa thể, từ phía sau dán vào thắt lưng hắn.
+ “Con điếm, cút cho tao!” Uông Giai Vi nổi giận đùng đùng với người đàn bà kia.
+ “Chị thật hung hăng a!” Nói xong, cô ta càng thêm tùy ý mà đem thân thể mình dán lên người Hạ Thiên Cơ, cô ta không sợ, đối với cô ta mà nói, có đôi khi cùng đàn ông chơi đùa mà thấy đàn bà phát hỏa, cô còn có phần vui vẻ.
+ “Miki, em đi trước đi!” Hạ Thiên Cơ biết, nếu hắn dung túng Miki, như vậy chuyện Uông Giai Vi có thể điên lên mà đánh Miki là có khả năng, mà giờ phút này, hắn cảm thấy hắn cũng cần phải cùng người đàn bà này nói chuyện thật rõ ràng.
+ “Em chờ anh gọi em, đừng làm cho người ta chờ lâu quá, em sẽ không chịu nổi đâu.” . cô ta để lộ khuôn ngực trắng nõn đẫy đà, hướng tới môi hắn, hôn cái hôn thật vang dội.
+ “Đồ con điếm!” Uông Giai Vi tức giận đến độ cả người phát run, theo hàm răng mà hung hăng phun ra ba chữ này.
+ “Oa, chị tức giận bộ dạng thật là khó coi, nếp nhăn vì thế mà liền có, như vậy nhanh chóng mà biến thành lão bà nha!” Miki đi đến trước mặt Uông Giai Vi mà nói, không quên mang theo khuôn mặt tươi cười châm chọc.
+ “Mày. . . . . . . Mày. . . . . . . .” Uông Giai Vi lần đầu tiên bị người khác châm chọc như vậy, tức giận đến nhất thời không biết phải làm thế nào, từ trước tới giờ cả chưa hề gặp qua một người không biết xấu hổ như thế, chính là chưa từng thấy nên không biết phải đối mặt thế nào.
+ “Nói đi, cô tìm đến tôi có chuyện gì?” Hạ Thiên Cơ sợ hai người khai chiến, đem Miki đẩy ra ngoài cửa, xoay người lạnh lùng hỏi.
+ “Thiên Cơ, trước kia anh không như thế? Không phải thực tình anh rất thích khoái cảm mà em mang đến cho anh sao?” Uông Giai Vi mang theo ủy khuất, hờn giận nói.
+ “Uông đại tiểu thư, tôi có thể cho cô vui sướng, chính là cô không tất yếu phải cchạy đến nhà một người đàn ông độc thân, hơn nữa không chào hỏi, chẳng lẽ cô là ngày đầu tiên nhận thức Hạ Thiên Cơ tôi sao?” Cô ta thật sự không biết hay giả vờ không biết, hắn, Hạ Thiên Cơ bên người không thể chỉ có một người đàn bà, đào hoa vốn là thiên tính của hắn, không có người đàn bà nào có thể quản được hắn.
+ “Sao anh có thể quá đáng như vậy, chính anhcũng thấy được, anh ở trên giường cùng cái con Miki gì đó làm chuyện kia, em đã đến, mà anh vẫn có thể làm chuyện kia trước mặt em”
+ “Vậy cô nghĩ muốn tôi phải như thế nào? Đàn ông ngay tại thời điểm mấu chốt không thể xuống, nếu không rất dễ bị liệt dương a.” .”
+ “Anh nói như vậy thì tất cả hết thảy đều là sai lầm của tôi rồi.”
+ Uông Giai Vi cảm thấy được chính mình bại trận dưới tay người đàn ông này, vì cái gì mà đến đây, ả cư nhiên còn muốn đứng ở trước mặt hắn; đàn ông trước kia đều là vây lấy ả, ả muốn có trăng sẽ được trăng, muốn sao sẽ có sao, cho tới bây giờ đều là ả đuổi đàn ông đi, thế mà bây giờ đụng phải Hạ Thiên Cơ, hết thảy đều thay đổi.
+ Hạ Thiên Cơ sau khi nghe được, suy nghĩ, nghĩ sau này vẫn nên để ý một chút.
“Giai Vi, tôi nghĩ chúng ta cần có một lần nói chuyện thẳng thắn với nhau!” Hạ Thiên Cơ nằm ở một bên sô pha, nhếch chân lên bắt chéo.
+ “Tốt, em cũng có chuyện quan trọng muốn nói với anh” . Uông Giai Vi đi đến bên người hắn, ngồi xuống bên cạnh, mỉm cười ngọt ngào, sự tình kia ả tạm thời để ở trong lòng, còn cái con Miki gì kia ả nhất định sẽ làm cho nó phải chịu chút đau khổ.
+ Uông Giai Vi kỳ thật để ý cũng không phải Hạ Thiên Cơ chơi đùa đàn bà khác, cái làm cho ả để ý chính là khi ả vội vàng đuổi tới thì hắn lại không khống chế được, tuy rằng ả lấy tình dục làm thế mạnh, nhưng ả biết rõ Hạ Thiên Xơ vốn không thiếu đàn bà đảo quanh, cho nên phải từ từ từng bước mới khống chế được hắn, mà tất cả mọi lỗi lầm ả lại đổ hết lên đầu những người đàn bà nằm dưới thân hắn.
+ “Được, em nói trước đi!” Hạ Thiên Cơ miễn cưỡng mà trả lời, thân thể Uông Giai Vi quả thật có chút mê người, nhưng hắn cũng không thể bởi vì một cây mà buông tha cho cả rừng rậm.
+ “Thiên Cơ, em biết em có thời điểm tùy hứng thiếu suy nghĩ, nhưng là bởi vì em thật sự yêu anh!” Ả tựa đầu, gối lên bờ vai của hắn, nhẹ giọng mà nói.
+ Thân thể Hạ Thiên Cơ đột nhiên cứng ngắc, ả đột ngột thổ lộ làm cho hắn có chút trở tay không kịp, tất cả mọi người đều là vì phong tình mà nhập cuộc chơi, Uông Giai Vi hẳn phải hiểu rõ, bọn họ chẳng qua cũng chỉ là chơi đùa mà thôi.
+ “Chúng ta kết hôn đi!” Còn chưa chờ Hạ Thiên Cơ đáp lời, Uông Giai Vi đem một câu hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ nói tới mà nói ra. Ẩn tình lưu luyến trong đáy mắt phát ra bốn phía, tràn ngập chờ mong cùng tình cảm mãnh liệt.
+ Hạ Thiên Cơ nhìn ả ta, có chút không thể tin, miệng của ả cũng có ngày nói ra những lời này sao.
+ Nhìn thấy hắn kinh ngạc chưa lấy lại tinh thần, Uông Giai Vi “xì” một tiếng liền bật cười; “Thiên Cơ, anh đang choáng váng phải không?” một lần nữa ả vuốt ve cánh tay hắn, tựa đầu trên vai hắn.
+ Tuy bên người Hạ Thiên Cơ, đàn bà nhiều không ngừng, nhưng Uông Giai Vi rất tin, một đống đàn bà đó thì người làm hắn yêu chỉ có ả, bởi vì ả là người ở bên hắn lâu nhất, cũng là người đàn bà hắn tốn tâm tư theo đuổi nhất, mà ả từ trước tới nay chưa từng nghĩ tới, Hạ Thiên Cơ kết giao với đàn bà chính là hắn gặp dịp thì chơi, coi như công cụ phát tiết.
+ Hạ Thiên Cơ đưa tay đem Uông Giai Vi đang tựa trên vai mình mà nhẹ nhàng lôi đến: “Uông Giai Vi, em suy nghĩ quá nhiều rồi, anh tới bây giờ chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn.”
+ Một câu này như một trận thiên lôi đánh ở trên người ả: “Nhưng em muốn kết hôn!” Lúc ả nói lời này, ngữ khí đều trở nên dồn dập.
+ “Uông đại tiểu thư nếu muốn kết hôn, có thể chọn trong một đám người.” Trong lời nói của hắn mang theo sự khinh bỉ, bộ dáng như sự việc không liên quan đến hắn, thậm chí một chút thương tâm, khổ sở đều không có biểu hiện gì để có thể lộ ra ngoài.
+ “Nhưng em chỉ muốn cùng anh kết hôn!” Uông Giai Vi chấp nhất không thôi, ả không nghĩ Hạ Thiên Cơ lại có thể nhanh chóng cự tuyệt như thế, giờ phút này trong tư tưởng của ả nhất định phải gả cho Hạ Thiên Cơ.
+ “Nhưng là tôi chưa nghĩ đến sẽ kết hôn với em, với tất cả đàn bà tôi chỉ là chơi đùa mà thôi, chẳng quan cô là người mà có thời gian lâu hơn mà thôi; cho dù cô kết hôn, nếu ngày sau còn tưởng niệm cơ thể của tôi, ch