i với chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này làm cho tức giận, điều này làm cho Quách trợ lý có loại thôi thúc xung lực, chưa bao lâu lão bản sẽ để ý loại chuyện nhỏ này, nguyên nhân là đến từ chính đối tượng là quan hệ tới Bạch Thư Dư!
Từ khi Bạch tiểu thư vào ở trong Tưởng gia, đường nét lạnh lùng trên mặt lão bản rõ ràng nhu hòa rất nhiều, lên tiếng nói cũng không lại hung hăng không cần nghĩ cũng biết đây tất cả đều là công lao của Bạch Thư Dư.
“Là ai để nàng làm việc này!” Tưởng Hạo Ân gương cao giọng nói, không vừa lòng hỏi.
Tưởng Hạo Ân nghĩ không giải thích được, làm sao trong lòng hắn sẽ vì nàng làm những công việc nặng nhọc này mà rất không nỡ? Nàng vì sao không giống nữ nhân trước đây gặp gỡ, thuần túy là vì tiền tài mới tiếp cận hắn chứ? Nói như vậy chuyện sẽ không lại phức tạp như thế rồi!
” Anh đừng trách Quách trợ lý, đây tất cả đều là em tự nguyện làm.” Chỉ sợ sẽ làm bị thương người vô tội, Bạch Thư Dư vội vàng tranh nói.
“Chết tiệt, ngươi cho là vào ở cái nhà này thì lên cấp biến thành nữ chủ nhân, có thể muốn làm gì thì làm sao? Đừng quên thân phận của ngươi là cái gì!” Tưởng Hạo Ân không hiểu bản thân phẫn nộ là đến từ nguyên nhân gì, chỉ biết là bản thân một chút cũng không muốn nhìn thấy Bạch Thư Dư làm những việc mà hạ nhân làm này.
“Xin lỗi, em không có cái ý nghĩ đó.” Sự trách cứ của hắn làm Bạch Thư Dư có chút ủ rũ.
Vốn tưởng rằng làm như vậy có thể lấy lòng hắn, không nghĩ tới đổi lấy chính là sự phẫn nộ của hắn…
“Lão bản, ngài đừng nóng giận. Bạch tiểu thư cũng không có ác ý, động cơ của nàng cũng đều là vì ngài tốt!” Quách trợ lý ngoại lệ mở miệng vì Bạch Thư Dư biện giải.
Tưởng Hạo Ân nhìn Quách trợ lý một chút lại nhìn phía dáng dấp một bộ cúi đầu thương cảm hề hề của Bạch Thư Dư, muốn mở miệng mắng chửi chính là lời nói nghẹn ở cổ họng.
“Anh đừng nóng giận nữa, em sau này không phải làm như vậy….” Bạch Thư Dư suy sụp đầu, ủ rũ mà nói.
Bạch Thư Dư hiểu bản thân đã vượt qua phép tắc rồi, nàng vốn tưởng rằng Tưởng Hạo Ân sẽ thích nàng làm như vậy, xem ra nàng đánh giá rất cao địa vị bản thân ở trong lòng hắn.
Nhìn dáng vẻ mất tinh thần của Bạch Thư Dư, Tưởng Hạo Ân mới hiểu được bản thân có bao nhiêu đáng ghét, một nữ nhân yêu hắn sáng sớm dậy một mình giúp hắn làm điểm tâm sáng, hắn không những không cảm ơn, còn hung hăng trách cứ nàng… Tưởng Hạo Ân cảm thấy bản thân rất áy náy với chuyện này, vẻ mặt cô đơn của Bạch Thư Dư làm hắn cảm thấy bản thân một đại phôi đản vạn ác không tha.
“Quên đi, tuỳ ý ngươi, ngươi muốn làm liền làm đi.” Đưa chẳng được vẻ mặt xin lỗi, Tưởng Hạo Ân chỉ có giả vờ không sao cả. Sau khi bỏ lại những lời này, đi nhanh rời khỏi phòng bếp.
Ban đầu hết sức ủ rũ nhưng sau khi Bạch Thư Dư nghe thấy những lời này, giữa đôi mắt mất mát lại lần nữa dấy lên niềm hi vọng.
“Quách trợ lý… Ý tứ của anh ấy là… Ta có thể tiếp tục?” Bạch Thư Dư cẩn cẩn dực dực nhìn Quách trợ lý muốn tìm cách chứng thực nàng vừa mới nghe thấy không phải là ảo giác.
“Ta nghĩ ý của lão bản chính là như vậy.” Quách trợ lý trả lời, cho cô một nụ cười nhợt nhạt.
Xem ra, Bạch tiểu thư với sinh mệnh của lão bản thực sự có ý nghĩa đặc biệt, có thể nàng chính là thiên sứ có thể phóng thích linh hồn nhiều thù hận giam cầm trong thân thể của lão bản.
“Thật tốt quá, thật tốt quá, ta cuối cùng có thể quang minh chính đại tham gia cuộc sống của anh ấy.” Bạch Thư Dư hưng phấn giơ thẳng chân.
Nhìn dáng điệu hài lòng nhảy nhót hoa tay múa chân của cô, Quách trợ lý cũng vì Thư Dư cảm thấy vui mừng.
Sự nhượng bộ của Tưởng Hạo Ân làm Bạch Thư Dư cảm thấy giữa bọn họ sẽ tiến triển nhanh, xem ra, hắn cũng không biểu hiện hắn không thèm để ý tới nàng như vậy!
Bạch Thư Dư ngây ngốc mà cười, cảm thấy lúc này bản thân lại cực kỳ hạnh phúc.
Song lúc này Tưởng Hạo Ân ngoài phòng bếp cũng không có thật sự rời đi, hắn không nói gì đứng ở phía sau cửa nghe lời nói ngây thơ của Thư Dư, một cái việc làm nho nhỏ lại khiến nàng vui vẻ như vậy, nàng thực sự là một cô gái hồn nhiên vô tâm.
Ngay cả Tưởng Hạo Ân bản thân cũng không phát hiện, nhìn nụ cười ngây thơ của nàng, góc miệng của hắn lại hiện lên một nụ cười yếu ớt chẳng bao giờ xuất hiện trong cuộc đời hắn.
Sự thay đổi của Tưởng Hạo Ân làm Bạch Thư Dư mỗi ngày đều đắm chìm vào trong hạnh phúc, nàng tin tưởng hắn không phải một tòa băng sơn lãnh khốc, trong đáy lòng của hắn nhất định cũng khát vọng có ai sưởi ấm cho hắn.
Từ khi bà nội mất đi, Bạch Thư Dư cho rằng bản thân sẽ không có cảm giác sợ hãi mạnh mẽ mất đi một người như vậy. Nhưng Tưởng Hạo Ân lại khiến nàng thôi thúc muốn một lần nữa giữ lấy một người, nàng phát hiện bản thân đã không cách nào rời khỏi Tưởng Hạo Ân, cho dù bọn họ có thể không có tương lai, nhưng Bạch Thư Dư vẫn dứt khoát giao ra trái tim của bản thân.
Nghĩ đến bọn họ mỗi đêm nhiệt liệt triền miên, hai gò má trắng mịn của Bạch Thư Dư lại lần nữa đỏ mặt.
Mỗi buổi tối hắn giống như là không đủ nàng, lúc nào cũng khiến nàng một lần lại một lần cầu xin tha thứ, Bạch Thư Dư thực sự không hiểu hắn sao lại có thể lực tốt như vậy, ban ngày trong công ty đã bận tối mày tối mặt rồi, ban đêm lại vẫn còn dồi dào tinh lực.
Lúc này, điện thoại di động bất ngờ vang lên.
“Thư Dư, là anh….”
“Diêm đại ca?” Diêm Tử Thông điện thoại gọi đến làm Thư Dư có chút bất ngờ, từ ngày rời khỏi cao ốc bọn họ không còn có liên hệ nữa, nàng biết [ Diêm Hải tập đoàn] tình trạng kinh doanh hiện nay cũng không tốt, vì thu dọn tàn cục Diêm Tử Thông nhất định bận đến sứt đầu mẻ trán chứ!
“Anh có thể gặp mặt em không?” Âm thanh của Diêm Tử Thông nghe giống như không có sức.
“Đây….” Nghĩ đến lần trước Diêm Tử Thông lỗ mãng, hành động không thích đáng, Bạch Thư Dư có chút do dự.
“Anh cam đoan sẽ không đối với em làm ra chuyện thất lễ.” Diêm Tử Thông hứa hẹn.
“Được rồi.” Không đành lòng từ chối hắn, vì vậy nàng đáp ứng.
“Chúng ta hẹn ở….” Bạch Thư Dư đúng giờ đến nơi hẹn, nhưng khi nàng đến quán cà phê, Diêm Tử Thông đã chờ bên trong.
Vừa thấy Bạch Thư Dư đến, dáng vẻ được tình yêu nuôi dưỡng trở nên càng xinh đẹp toả sáng, trong lòng Diêm Tử Thông dấy lên một sự ghen tuông và đố kỵ mạnh mẽ.
“Thư Dư, em trở nên đẹp hơn….” Diêm Tử Thông nhịn không được mở miệng khen ngợi.
“Có sao….” Đối mặt sự tán thưởng của Diêm Tử Thông, Bạch Thư Dư có vẻ không được tự nhiên.
“Thư Dư, gần đây em có được khỏe không? Kỳ thực anh vẫn lo lắng cho em….” Đối mặt với Bạch Thư Dư, Diêm Tử Thông vẫn nhịn không được nói ra tưởng niệm trong lòng.
“Diêm đại ca, ngươi tìm ta ra đây có việc sao?” Lời nói của Diêm Tử Thông bộc lộ tình cảm chân thành khiến Bạch Thư Dư có chút không thoải mái. Vì vậy nàng cắt ngang lời của hắn, hỏi thẳng vào vấn đề.
“Thư Dư, kỳ thực anh hẹn em ra đây là muốn xin em giúp anh một việc….” Nói lên chuyện nghiêm chỉnh, Diêm Tử Thông tỏ ra có chút khó xử.
“Chuyện gì? Nếu như ta giúp được, ta nhất định sẽ giúp.” Bạch Thư Dư vẫn muốn tìm cơ hội báo đáp ân tình của Diêm Tử Thông. Vì vậy nàng thẳng thắn đáp ứng.
“Em đương nhiên giúp được… Anh là muốn mời em….” Diêm Tử Thông có chút khó mà mở miệng.
“Hả?”
“Thư Dư, Tưởng Hạo Ân không phải người tốt, hắn đem Diêm gia chúng tôi làm hại rất thảm, giá cả cổ phiếu của [Diêm Hải tập đoàn] cũng bởi vì hắn dụng ý xấu điều khiển mới thấp xuống, anh hy vọng em có thể cung cấp cho anh một ít thông tin có liên quan đến hắn….”
“Ngươi muốn ta làm cơ sở ngầm của ngươi? Không, không có khả năng, ta không có khả năng làm ra chuyện thương tổn Hạo Ân.” Bạch Thư Dư không nghĩ tới Diêm Tử Thông lại sử dụng phương pháp bỉ ổi thấp kém như vậy, đối với nhân cách của hắn trong nháy mắt suy giảm rất nhiều.
” Anh nghĩ việc này đối với em mà nói không phải là việc khó! Em là người thân mật của hắn, phải giúp anh đánh cắp văn kiện cơ mật căn bản là chuyện dễ như trở bàn tay!” Sự phản đối của Bạch Thư Dư khiến Diêm Tử Thông có chút bất ngờ, vẫn cho rằng Bạch Thư Dư sẽ đứng ở phía hắn, không nghĩ tới Thư Dư lại không chút nghĩ ngợi mà từ chối hắn.
“Là Diêm phu nhân muốn ngươi tới sao?” Bạch Thư Dư không cần nghĩ cũng biết đây là thủ đoạn của Lạc Tố Trinh, diêm đại ca không có khả năng lại sử dụng thủ đoạn thấp kém như vậy.
“Anh đã cùng đường… Thư Dư, lẽ nào em nhẫn tâm nhìn anh hai bàn tay trắng sao? Trước đây anh đối đãi với em không tệ, em coi như đền ơn anh đi!” Thấy tâm của Bạch Thư Dư đã hoàn toàn hướng về Tưởng Hạo Ân, Diêm Tử Thông cũng chỉ có lựa chọn giữa tình yêu và danh lợi.
“Diêm đại ca, ngươi….” Bạch Thư Dư không nghĩ tới Diêm Tử Thông sẽ nói như vậy, hắn luôn luôn không phải một người ban ơn để hi vọng được báo đáp, xem ra, quyền lợi và giàu sang cũng thay đổi nhân sinh quan của hắn.
“Thư Dư, chẵng lẽ ngươi muốn ngồi nhìn ta mất đi tất cả hay sao? Đã mất đi ngươi rồi, ta không thể lại mất đi [ Diêm Hải tập đoàn], ngươi sẽ giúp ta đúng không? Ngẫm lại trước đây ta là làm sao đối đãi với ngươi, nếu không phải ta, ngươi bây giờ còn ở thâm sơn cùng cốc kia! Ngươi ngẫm lại, ngươi có từng báo đáp qua ta cái gì?” Diêm Tử Thông kích động nói.
Bạch Thư Dư nhìn Diêm Tử Thông, không nghĩ tới hắn trở nên như vậy…
Bạch Thư Dư thản nhiên cười, lắc đầu.
“Ngươi lắc đầu ý tứ là không muốn giúp ta? Thư Dư ngươi thực sự là không có lương tâm, ta đối với ngươi quá thất vọng rồi!” Liên tục bị Bạch Thư Dư từ chối mấy lần, Diêm Tử Thông có phần thẹn quá hoá giận.
Nhìn dáng vẻ không thèm quan tâm của Bạch Thư Dư, Diêm Tử Thông cũng phát hỏa.
“Thư Dư, ngươi thực sự thấy lợi vong nghĩa! Tốt, ta sẽ cho ngươi hối hận!” Diêm Tử Thông đập bàn xúc động phẫn nộ nói.
Nhìn Diêm Tử Thông trước mặt bị quyền lợi che mờ, Bạch Thư Dư hối hận đáp ứng cùng hắn chạm mặt, nàng đứng lên, cũng không quay đầu lại rời khỏi quán cà phê.
“Chết tiệt!” Diêm Tử Thông xoay nắm đấm hướng trên bàn đấm xuống, không nghĩ tới Bạch Thư Dư sẽ từ chối hắn!