hay anh phát biểu nói rõ thừa nhận anh và Đỗ Ngôn Ngôn đang kết giao, là tôi không đúng, anh cũng không cần thiết lấy sự nghiệp của chính mình nói giỡn trả thù tôi chứ. Tôi đây đều là vì ai nào? Lúc ấy, loại tình huống đó, tất cả hình đều phát ra rồi, người ta là đàn gái cũng đã lên giọng thừa nhận, nếu như chúng ta phủ nhận bên ngoại sẽ nhìn anh như thế nào?"
"Thật sao? Quan hệ giữa tôi và Thịnh Đản cũng là lời đồn đãi nổi lên bốn phía, nhưng cô vẫn như cũ khuyên tôi phủ nhận tất cả." Tròng mắt anh nghiêng nghiêng, giọng hơi lạnh.
"Cái này làm sao có thể giống nhau, nếu như anh và Thịnh Đản dắt tay bị chụp, tôi cũng sẽ đề nghị anh thừa nhận."
"Không cần phải nói dễ nghe như vậy." Anh quay đầu cười lạnh, nhìn về phía cảnh vật quay ngược lại ngoài cửa xe, việc đã đến nước này, lại đi truy cứu ai phải ai trái hiển nhiên là không có ý nghĩa , Tùy Trần không muốn nói chuyện nhiều.
Nhưng Tinh Tinh không nghĩ để cho anh trốn tránh thực tế, cô kiên trì cảm thấy mình đúng, là chân chính đang vì Tùy Trần: "Dạ, tôi thừa nhận, vừa bắt đầu tôi cũng không hi vọng anh và Thịnh Đản dính dấp quá sâu. Cô ta không phải là nghệ sĩ của tôi, tôi không biết cô ta, tôi chỉ biết nếu như các ngươi thật sự lui tới, một khi truyền đi, đối với anh đối với cô ta cũng không tốt. Tin tức xấu của cô ta nhiều như vậy, anh đi cùng với cô ta, không những trên sự nghiệp không chiếm được chút trợ giúp nào, còn có thể bị liên lụy; bên ngoại đồng thời sẽ cảm thấy cô ta có mưu đồ khác,coi trọng danh tiếng của anh, muốn đi đường tắt. Trước phát ngôn của DP không phải là minh chứng tốt nhất sao? Người người đều cho rằng DP là nể mặt anh, mới dùng cô ta, sự tồn tại của anh, sẽ làm mọi người bỏ qua cố gắng của cô ta."
Tùy Trần rất rõ ràng, anh và Thịnh Đản vừa mới bắt đầu, còn có quá nhiều nhân tố không xác định, nếu như công khai, cần chịu đựng quá nhiều khảo nghiệm, cá tính của cô không chịu nổi. Cho nên cho tới nay, anh đều cho là trước khi kết hôn, tốt nhất là phủ nhận hết thảy.
Nhưng chuyện này cũng không hề đại biểu anh cần thiết phải thừa nhận Đỗ Ngôn Ngôn!
Sự nghiệp? Sự nghiệp của anh không cần bất kỳ cô gái nào trợ giúp, chỉ cần có người, khi anh muốn cô, thời điểm không thể chờ đợi muốn lập tức nhìn thấy cô, có thể thân thiết xuất hiện bên cạnh anh, để cho anh an tâm.
Trừ Thịnh Đản, không có cô gái thứ hai có thể làm được.
"Không nói lời nào rốt cuộc là có ý tứ gì, đến bây giờ anh còn chưa nhận rõ sao? Thịnh Đản không tốt giống như anh nghĩ." Anh trầm mặc, khiến Tinh Tinh ức chế không được rống, rất nhiều lời nói, vốn là cô là tính toán nén ở trong lòng không cần nói ra miệng, "Quan hệ của cô ta và Thẩm Phi không đơn giản, điểm này anh nên thấy rõ rồi. Nếu như anh không quen thân Thẩm Phi, vậy tôi không ngại nói cho anh biết, người ta là ảnh đế, giải thưởng lớn nhỏ cầm vô số, từng là một nhân vật hô phong hoán vũ tại giới văn nghệ, anh hợp tác qua nữ diễn viên, hoặc nhiều hoặc ít từng có quan hệ với anh ta. Sau khi kết hôn, mặc dù anh ta ẩn lui rồi, chỉ là một chút bí mật người đại diện đều nói anh ta và bà xã của anh ta không có tình cảm gì, kết hôn với nữ bậc thầy thuần túy bởi vì để giàu có, còn nói anh ta len lén bao nuôi tiểu nữ sinh nhỏ tuổi hơn rất nhiều so với anh ta, cụ thể là người nào cũng không thể biết được, anh không phải cảm thấy nữ sinh trong truyền thuyết kia chính là Thịnh Đản sao?"
"Không cảm thấy." Anh không cảm thấy Thịnh Đản là thứ người như thế, nhưng •••••• Thẩm Phi có phải hay không thì rất khó nói.
"•••••• anh không phải tin lời của tôi cùng không sao, Nhậm Sâm nói anh ta cũng chưa tin. Anh ta vì tìm được Thịnh Đản cũng điều tra, hỏi chút bạn bè truyền thông, nghe nói rất sớm trước, Thịnh Đản và Thẩm Phi có cử chỉ thân mật ra vào khách sạn liền bị chụp được, bởi vì có người âm thầm làm áp lực, cho nên bọn họ không dám hiện ra, hơn nữa lúc ấy Thịnh Đản vẫn chưa xuất đạo, cũng chỉ là học sinh đại học bình thường, nhà tuần san kia cảm thấy không có báo cáo gì giá trị."
Trên thực tế, những lời này không cần người khác nói tới.
Nếu nói có hình "Thịnh Đản và Thẩm Phi có cử chỉ thân mật ra vào khách sạn", Tùy Trần tận mắt thấy qua, ở nhà Đỗ Ngôn Ngôn.
Xem xong ảnh chụp kia, anh giãy giụa qua, cuối cùng cho ra kết luận, chỉ cần cô nói không có, anh sẽ tin; coi như cô thừa nhận, anh cũng lựa chọn không so đo, mặc kệ ngày trước cô đến tột cùng từng có tình tiết ra sao, chỉ cần từ nay về sau cô là cô gái chỉ thuộc về anh, thế là đủ rồi.
Vậy mà, thực tế chính là châm chọc như thế, anh còn chưa kịp đem quyết định của mình nói cho cô biết, xì căng đan của cô và Thích Huyền liền sôi nổi bay ra.
Anh không có biện pháp không để ý, không có biện pháp bình tâm tĩnh khí phân biệt bản tin này là thật hay giả, cho nên tức giận đi Anh quốc.
Đây coi như là báo ứng sao? Ban đầu anh không nguyện ý nghe Thịnh Đản giải thích, hiện tại cô cũng giống nhau quyết tuyệt không muốn nghe giải thích của anh; vậy ban đầu anh mở điện thoại di động 24h đợi điện thoại của cô, tại sao cô không như thế chứ?
"Tôi nói nhiều như vậy, rốt cuộc anh có nghe được hay không?" Thấy Tùy Trần chỉ nheo lông mày, cũng không phát ra một lời, Tinh Tinh không nhịn được hỏi.