Vô tình chiến hỏa lan tràn đến nửa năm, hoàn toàn ra ngoài ý nghĩ của Quan Long Tam, một trận chiến này đánh tới phá lệ gian khổ.
Cuối cùng rốt cục ở hắn suất lĩnh, thuận lợi đem man tộc đánh lui, nhưng là hao tổn không ít binh lực.
Ngay tại đêm trước hắn khải hoàn trở về kinh, một gã thuộc hạ mang đến tin dữ làm người ta trở tay không kịp.
"Tướng quân, có thư nhà gửi đến."
Thư nhà?
Quan Long Tam cầm qua thư, mở ra vừa thấy, đập vào mi mắt là mấy chữ làm cho hắn đương trường giật mình sững sờ ở tại chỗ.
Hắn tinh tế đọc lại nhiều lần, thủy chung không thể tin chuyện trên thư viết là sự thật.
Quan Long Tam lắc đầu, mày kiếm nhíu chặt, lui về phía sau mấy bước.
"Không, điều đó không có khả năng là sự thật!"
Song Nhi của hắn làm sao có thể sẽ mất tích?
~~~~~~~~~~~~~~~
Nữ phóng viên thân thiết vì hai người làm giới thiệu.
"Thái Lang tiên sinh, Á Hi đại sư, vị này là tổng giám đốc tập đoàn Tường Ưng khai phá của Đài Loan, Quan Long Tam tiên sinh."
Tổng giám đốc? Thật sự là danh hiệu nổi tiếng.
Nhìn hắn toàn thân tản mát ra khí thế khiếp người, còn có tây trang màu đen cao cấp, chỉ biết người này không phải dân nhỏ phố phường, nhất định là đại nhân vật đến .
Mà hắn bộ mặt cương nghị, giống như pho tượng Hy Lạp tuấn mỹ vô trù.
Chính là nam nhân giống vị thần như hắn tại sao lại tới tìm mình, còn vừa thấy mặt đã đối với mình làm ra loại chuyện đó?
Cung Đằng Á Hi cao thấp đánh giá hắn, nghĩ đến mặt không khỏi đỏ lên.
Bởi vì trong lòng còn chú ý nụ hôn vừa rồi, cho nên Cung Đằng Á Hi cố ý ngồi cách Quan Long Tam rất xa, trung gian còn cách nữ phóng viên cùng Cung Đằng Thái Lang.
Hắn đang sợ chính mình? Vì sao?
Lông mày Quan Long Tam lại lần nữa nhíu chặt.
Ở trong mắt Cung Đằng Á Hi, chính mình giống như là mãnh thú và lũ lụt, kết quả như thế làm cho hắn cũng không vừa lòng.
"Gần nhất Quan tổng giám đốc tính cùng công ty mạng Hạnh Phúc của Trung Quốc hợp tác, cũng tính thành lập trang web bói toán, muốn mời Á Hi đại sư làm người phát ngôn." Đây là vừa mới hai người ở cửa gặp , Quan Long Tam nói với cô.
"Nhưng là Á Hi nhà chúng ta rất bận rộn!" Cung Đằng Thái Lang sờ sờ cằm, mặt mang do dự. Chính là hắn muốn ước lượng, có thể thừa dịp phía sau khua một khoản cơ hội tự nhiên không thể buông tha cho.
"Đúng vậy a, đúng vậy a, tôi rất bận rộn, tôi còn công tác của mình nữa." Cung Đằng Á Hi kéo tay Cung Đằng Thái Lan, mãnh liệt gật đầu.
Cung Đằng Á Hi đột nhiên trong lòng căng đầy cảm động hạnh phúc.
Tuy rằng bình thường cha hết ăn lại nằm, không làm việc đàng hoàng, còn thường đem chuyện nhà ném cho hắn làm, hơn nữa tại bên ngoài nơi nơi chọc phiền toái, chỉ khi nào chính mình gặp được phiền toái , hắn vẫn là hội động thân đi ra bảo vệ mình.
"Tôi quyết định xuất ra con số như vậy mời Á Hi đại sư." Quan Long Tam nhướng mày tự tin, vươn năm đầu ngón tay.
Đây là hắn ở trên phi cơ suy tính đến kết quả tệ nhất làm ra tính toán.
Thì phải là vạn nhất Lãnh Song Nhi hoàn toàn không nhận ra hắn, hắn không vội ép nàng nhận ra hắn, hắn sẽ áp dụng tiến hành phương pháp khác làm nàng một lần nữa yêu hắn.
"Năm vạn tiền?" Cung Đằng Thái Lang bĩu môi."Cậu cho tôi đang bán đi con trai nha! Mặc kệ, tôi tuyệt đối không làm!"
Cung Đằng Á Hi đồng dạng lòng đầy căm phẫn quát: "Anh đừng có hy vọng, nhà chúng ta không thiếu số tiền kia."
Trên thực tế là rất thiếu ! Mắt thấy tiền thuê nhà nhanh đến ngày giao nộp, tháng trước cũng chưa có nộp.
Nhưng là muốn hắn vì tiền mà cùng nam nhân khủng bố này có bất kỳ quan hệ, đây là đánh chết hắn cũng không nguyện ý làm.
Quan Long Tam hoàn toàn không có bởi vì khẩu khí của bọn họ không hờn giận mà có nửa điểm biểu tình khó coi, ngược lại lắc đầu, gợi lên một chút tươi cười tự tin mê người.
"Không, là năm trăm ngàn tiền."
Phịch một tiếng, Cung Đằng Thái Lang, Cung Đằng Á Hi cùng với nữ phóng viên lập tức từ trên ghế té xuống .
Nữ phóng viên đẩy kính đen, "Năm, năm, năm. . . . Trăm ngàn? Nhiều như vậy a!"
Năm trăm ngàn?
Cung Đằng Á Hi đương trường sửng sốt, hắn kiếm cả đời cũng kiếm không đến nhiều tiền như vậy!
Cung Đằng Thái Lang lập tức thay đổi hé ra khuôn mặt tươi cười, đánh về phía bên người Quan Long Tam, cũng từ trong túi tiền xuất ra thuốc. "Hút thuốc sao?"
"Không, cảm tạ."
Cung Đằng Á Hi khóe miệng ẩn ẩn co rúm, đây là người cha vừa rồi cùng hắn đứng ở cùng trận tuyến sao? Như thế nào biến sắc mặt trở nên nhanh như vậy?
"Uống Côca sao?" Hắn thùng thùng thùng hướng tủ lạnh xuất ra Côca đưa cho Quan Long Tam."Cậu nếu không uống mà nói, tôi lập tức mệnh lệnh Á Hi đi bên ngoài mua, cậu muốn uống cái gì cứ việc nói không quan hệ." Khẩu khí tương đương a dua nịnh hót.
"Cha!" Cung Đằng Á Hi vẻ mặt không dám tin, nổi trận lôi đình hô lên tiếng. Cha lại đem hắn làm ôsin sai sử, muốn hắn mua đồ uống cấp sắc phôi vừa rồi ăn hắn đậu hủ này uống? Mặc kệ, hắn tuyệt đối không làm!
Chỉ thấy môi mỏng mân thành đường thẳng của Quan Long Tam chậm rãi mở ra, phun ra tiếng nói trầm thấp lại giàu có từ tính, lại giống như có điểm đắc ý.
"Tôi hiện tại thầm nghĩ cùng Á Hi đại sư một chỗ, có thể chứ?"
Cung Đằng Á Hi miệng trương cơ hồ có thể nuốt vào một quả trứng gà, toàn thân không khỏi sợ run cả người.
Nam nhân này rốt cuộc muốn làm gì a?
Trong lòng Cung Đằng Á Hi có dự cảm, người nam nhân này sẽ mang cho hắn tai họa khó có thể tưởng tượng.
Bên trong gian phòng nho nhỏ, trong không khí lộ vẻ mùi mục nát bởi vì phòng ốc cũ kỹ mà sinh ra.
Cung Đằng Á Hi ngồi ở góc giường nhỏ, cùng Quan Long Tam cách khá xa; mà Quan Long Tam thì tại trong phòng đi tới đi lui, đánh giá chỗ ở của hắn, trong lòng chỉ có cảm thấy không tha.
Quan Long Tam đưa mắt nhìn vách tường bong sơn, đối hắn nói: "Em có vẻ rất sợ anh, vì sao?"
"Tôi nào có sợ anh? Mười ba tuổi tôi đã lăn lộn ở ngoài, tôi còn là Không Thủ đạo bát đoạn, nào có cái gì phải sợ ?" Cung Đằng Á Hi lớn tiếng kêu lên.
"Em đang ở đây nói dối."
"Tôi không có!"
Quan Long Tam đến gần hắn, nhìn chòng chọc hắn giống như nhìn con mồi.
"Công lực nói dối của em rất kém cỏi, ánh mắt của em giấu không được tâm sự."
Cung Đằng Á Hi thẹn quá thành giận."Được rồi, anh nói, anh quấn lấy tôi rốt cuộc có mục đích gì?"
"Gần nhất anh cùng Trung Quốc đại lục hợp tác trang web đoán mệnh, muốn mời em làm người phát ngôn."
"Anh mới là đang nói dối đi!"
"Nha, em lại nhìn ra được rồi?" Quan Long Tam vẻ mặt nhiều hứng thú.
"Anh vừa thấy mặt đã đối với tôi làm ra. . . . . Dù sao tôi tin tưởng sự tình tuyệt đối không phải đơn thuần như anh nói, anh cho tôi là trẻ con ba tuổi a!"
"Vậy em nói đâu?"
"Tôi đoán. . . . . Anh là đối với tôi có ý tứ đi!"
Cung Đằng Á Hi cả khuôn mặt hồng đến giống như quả cà chua chín mọng, Quan Long Tam nhìn cảm thấy rất thú vị.
Hắn thật là quá đáng yêu!
"Bingo!" Quan Long Tam đứng vỗ vỗ tay, lộ ra một chút tươi cười "em đáp đúng", cả người tản mát ra sức quyến rũ vô cùng.
"A!" Thật sự còn giả dối?
"Nhưng là anh cũng không tính ép em tiếp nhận anh, anh chính là sẽ cho em một chút thời gian. Anh hi vọng em đáp ứng làm người phát ngôn, cho chúng ta cơ hội nhận thức lẫn nhau, em cảm thấy như thế nào?"
Ánh mắt Quan Long Tam thực thành khẩn, nhưng Cung Đằng Á Hi tự nói với mình không thể đối cầm thú cưỡng hiếp mình mềm lòng, ai biết hắn về sau hắn có thể làm ra chuyện gì kinh khủng hơn không.
Cung Đằng Á Hi mãnh liệt lắc đầu, "Tôi không thể đáp ứng anh, buổi tối tôi còn phải làm người pha chế rượu, hơn nữa đó là việc làm rất khá của tôi, tôi cũng không nghĩ bỏ qua nó."
Quan Long Tam lấn đến gần hắn, gợi lên một chút tươi cười tràn đầy tự tin, khí thế duy ngã độc tôn triển lộ không bỏ sót.
Hắn cúi đầu nhìn nhìn đồng hồ đắt tiền trên cổ tay.
"Nếu anh đoán không lầm, ông chủ của em hiện tại đang ở trên phi cơ bay đi Địa Trung Hải."
"Lời này của anh là có ý gì?"
Jerry đi nghỉ phép? Đây là chuyện gì, hắn như thế nào cũng không biết?
"Anh cho hắn một khoản tiền, hắn đã đem cửa tiệm thu lại, tính cùng người yêu thân mật đi Hy Lạp nghỉ phép. Đổi lại phương thức mà nói, cũng chính là em thất nghiệp.
Cung Đằng Á Hi như thế nào cũng không dám tin hắn cư nhiên làm ra loại chuyện hạ lưu đê tiện này.
Hắn cắn răng, lại như thế nào cũng mắng không ra lời.
Trời ạ, hắn cư nhiên thất nghiệp! Đều là nam nhân thối này làm hại, hắn nói rõ là cố ý !
Cung Đằng Á Hi xem xét vẻ mặt nắm chắc phần thắng của Quan Long Tam, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. "Tôi sẽ không khuất phục như vậy, anh mơ tưởng tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời!"
Đưa mắt nhìn Cung Đằng Á Hi tức giận đến phình hai má, Quan Long Tam đột nhiên thấp lẩm bẩm một câu, giống như là nói cho mình nghe .
"Em quả nhiên là Song Nhi của ta!" Ngay cả biểu tình không chịu thua này đều giống nhau như đúc, đáng yêu đến làm cho người nghĩ không ngừng trêu cợt hắn.
Cung Đằng Á Hi nhận thấy được Quan Long Tam dần dần tới gần, ánh mắt kia tựa như muốn nhìn thấu linh hồn hắn, làm hắn không rét mà run.
Bỗng dưng, Quan Long Tam hôn lên môi Cung Đằng Á Hi.
Nụ hôn này hắn đợi mấy trăm năm rồi!
Cung Đằng Á Hi muốn đẩy hắn ra, nhưng ngực hắn giống như tường đồng vách sắt, một đôi tay lại bị kiềm chế lên trên đỉnh đầu.
"A. . . . . ."
Cung Đằng Á Hi thật ảo não khí lực của hắn thế nhưng đánh không lại nam nhân này!
Ở hai tay không thể phản kháng, hắn chỉ có thể nhếch môi làm chống đỡ tiêu cực.
Cảm giác đầu lưỡi linh hoạt mà ướt át dám cạy mở hàm răng của mình, Cung Đằng Á Hi cảm thấy từng đợt điện lưu không ngừng chui vào trong miệng hắn, lại đi qua yết hầu lan tràn tới trong mạch máu rắc rối phức tạp, sau đó công chiếm tứ chi bách hài của hắn.
Quan Long Tam nhấm nháp tư vị đã lâu này, giống như nghiện, cuối cùng mới quyến luyến không tha rời đi cánh môi bị hắn hôn đến sưng đỏ.
Cung Đằng Á Hi bị hôn đến mau không thể hô hấp, lấy được tự do liền từng ngụm từng ngụm thở gấp .
Người này quá kinh khủng!
Hắn cảm giác mình ở trước mặt Quan Long Tam tựa như con cừu nhỏ yếu đuối vô lực, nửa điểm khí lực phản kháng đều không có.
Tại sao có thể như vậy?
Quan Long Tam mấp máy cánh môi trên có độ ấm còn sót lại, hết sức hài lòng gợi lên cười.
"Em căn bản không thể cự tuyệt anh."
Cung Đằng Á Hi bị hắn nhìn chăm chú cả người không thích hợp, cảm giác hắn giống như tùy thời đều nhào về phía trước, không khỏi túm chặt áo sơmi.