Chỉ thấy Cung Đằng Thái Lang vung tay lên, trong nháy mắt tất cả ký giả yên lặng như tờ, nín thở chờ đợi hắn lên tiếng.
Cung Đằng Thái Lang chậm rãi mở miệng ——
"Nói đến đứa con trai của nhà ta, từ khi còn bé tôi đã nhìn ra nó có thiên phú dị thường, liền tốn nhiều tiền tài bồi nó. Lúc một tuổi nó có thể nhìn ra tôi không có mặc quần lót, lúc ba tuổi có thể dự đoán mỗi một hạng đoạt huy chương vàng của Olympic, lúc sáu tuổi thậm chí có thể dự đoán giám đốc do ai trúng cử. . . . ."
Tất cả phóng viên đều nghe đến nhập thần, liều mạng gật đầu ghi chép, không có ai chú ý tới Cung Đằng Á Hi rũ xuống đầu nghìn vàng nặng nề, sau đó ôm ngực yên lặng lắc đầu một cái.
Cha lại đang khoác lác! Thật không hỗ là thầy bói, trắng cũng có thể nói thành màu đen !
Quan Long Tam hai tay nắm chặt, không chớp mắt nhìn chăm chú màn ảnh TV, đường cong gương mặt mơ hồ co rút, giống như hưng phấn nói không ra lời.
Mạnh Tam Lang từ trên màn ảnh TV, xoay người nhìn Quan Long Tam, ở trước mặt hắn phất tay một cái.
"Này, cậu có khỏe không? Cậu không sao chớ? Người nầy cậu biết a, nếu không cậu làm gì thoạt nhìn hưng phấn như vậy? Hắn là bạn của cậu sao?"
Quan Long Tam vừa mừng vừa sợ, ánh mắt vẫn thật sâu đưa mắt nhìn nam tử trẻ tuổi trên ti vi, liều mạng cười ngây ngô khó nén tư thái thẹn thùng kia.
"Là hắn! Hắn là Song Nhi của tôi!"
"Hắn? Hắn là nam nha!" Mạnh Tam Lang sợ đến cằm thiếu chút nữa rớt xuống.
"Không sai, tôi có thể cảm giác được hắn chính là Song Nhi! Giọng nói của hắn, ánh mắt của hắn. . . . . .Tôi có thể cảm giác được hắn chính là Song Nhi!"
Huống chi, tâm rung động chắc là sẽ không gạt người.
"Cậu không phải là bởi vì không tìm được người mà nóng rần lên dẫn phát chứng vọng tưởng chứ? Hắn là nam nha!" Mạnh Tam Lang không dám tin, đưa tay dò xét cái trán của Quan Long Tam.
Quan Long Tam xoay người muốn đi, khóe miệng kéo lên, mang nụ cười chiến thắng.
"Tôi nhất định sẽ tìm được hắn."
"Chờ một chút, cậu muốn đi đâu?"
Quan Long Tam đem áo khoác tây trang tiêu sái ném lên đầu vai, đột nhiên quay đầu lại nhìn hắn.
"Tôi muốn đi Nhật Bản một chuyến." Tiếp theo giọng nói Quan Long Tam chợt biến, "Cậu nói cô ấy đầu thai ở Đài Loan, tôi chậm một chút tái tính toán với cậu!"
Mạnh Tam Lang lông tơ từng một cái dựng lên, nói chuyện cũng run rẩy, ánh mắt còn không nhịn được loạn phiêu.
"Ai yêu, nhất định là cậu lầm rồi! Bằng không chính là tôi nhất thời hoa mắt nhìn lầm rồi, đem Nhật Bản nhìn thành Đài Loan. . . . . ."
"Như vậy cậu tốt nhất ở Đài Loan chờ tôi trở lại tính toán nợ với cậu, tìm ra đầy đủ chứng cớ chứng minh cậu lúc đó thật là hoa mắt!" Quan Long Tam ánh mắt phát lạnh, nói xong xoay người rời đi.
"Chờ một chút." Mạnh Tam Lang gan lớn kêu hắn.
"Cậu còn có chuyện gì?"
"Cậu là người Đài Loan, hắn là người Nhật Bản, cậu muốn như thế nào cùng hắn câu thông?" Mạnh Tam Lang mặt nhăn cau mày, lắc đầu một cái, vẻ mặt"Cậu thế nào cũng không ngờ tới".
"Cái này tôi tự có biện pháp, không cần cậu phải quan tâm." Hắn lúc này căn bản không cách nào chờ đợi một khắc nữa, coi như mời phiên dịch đi theo đều được!
"Được rồi, được rồi, đừng nói tôi không có giúp cậu, cái này cho cậu."
Hắn mở ra bàn tay, biến ra một đồ vật.
"Phiên dịch!"
Quan Long Tam khoanh tay trước ngực dù bận vẫn ung dung nhìn hắn rốt cuộc muốn biến ra cái đồ chơi gì,
"Đây là làm gì vậy?" Một bánh pút-đing lớn trong suốt dính cái gì đó, thoạt nhìn giống như nước mũi. Vậy có thể ăn sao?
"Chỉ cần ăn vật như vậy, các cậu câu thông liền có thể hoàn toàn không trở ngại." Mạnh Tam Lang vỗ vỗ bờ vai của hắn, mặt lộ vẻ tự mãn."Vật này đây, coi như vì tôi hoa mắt bồi tội, bất quá nếu như cậu đến lúc đó thật tìm lộn người, đừng quên còn có tôi nha!"
Liếc thấy Quan Long Tam đưa tới ánh mắt rõ ràng, Mạnh Tam Lang nuốt một ngụm nước bọt, càng nói càng nhỏ tiếng.
Quan Long Tam một lòng đã sớm bay đến Nhật Bản.
Hắn một phen cầm lấy phiên dịch, không nói một câu nói liền bước ra cửa lớn, lưu lại Mạnh Ba Lang ở nguyên chỗ mãnh liệt đổ mồ hôi lạnh, thật sâu thở hổn hển một ngụm lớn.
Người nầy thật không dễ trêu, rõ ràng dáng dấp cùng người nọ tương tự như vậy, như thế nào cùng tính khí người nọ kém xa như vậy đây!