nh vẫn có thể diễn được vai bác sĩ một cách tự tin, bình tĩnh kiên quyết, thần thái và biểu hiện cũng vô cùng nhuần nhuyễn, nhưng anh vẫn cảm thấy về mặt chuyên nghiệp còn có vài khuyết điểm. Bởi vậy anh hy sinh thời gian buổi tối nghỉ ngơi để tới đây quan sát được gần hơn.
Không nghĩ tới vừa vào phòng cấp cứu, lập tức ngây ngẩn cả người, chỉ thấy một dáng người thon thả đang núp ở một góc chỗ nghĩ ngơi dành cho người nhà của bệnh nhân, ngồi trên ghế dài, từ từ nhắm mắt, ngủ gật. Tóc dày tùy ý quấn lên, tóc vén sau tai, có vài sợi rơi xuống, nhẹ nhàng vỗ về đôi má. Bởi vì cuối đầu, gương mặt trái xoan có vẻ nhọn ra, lông mi dài rủ xuống, ngũ quan mềm mại, tinh tế, tạo ra một khoảnh khắc phong tình quyến rũ.
Lý Hạo Nhiên không tự chủ được sải bước dài đi tới, khom lưng xuống nhìn cô. Diệp Gia Dĩnh cũng không thật sự ngủ, cảm giác ánh sáng trước mắt bị người khác che khuất lập tức mởmắt ra. Trước mặt hiện ra một khuôn mặt to tuấn tú đang nhìn mình, cô hoảng sợ ôm ngực thét nhỏ "Má ơi! Sao anh lại tới đây? Làm tôi sợ hết hồn."
Lý Hạo Nhiên đi đến ngồi xuống bên cạnh cô " Anh còn muốn hỏi em, đêm hôm khuya khoắc thế này, tại sao còn ngồi ở đây?"
Diệp Gia Dĩnh ngáp khẽ "Tôi đến đây từ tối xem bác sĩ xử lý những ca cấp cứu thế nào. Tôi cũng đến vài buổi tối rồi, tôi có cảnh liên quan đến cấp cứu."
Lý Hạo nhiên không ngờ còn người nghiêm túc hơn so với mình. "Nhìn mấy buổi tối rồi có cảm giác gì?"
Diệp Gia Dĩnh dụi mắt "Không tệ lắm, tôi thu hoạch được rất nhiều, tối thiểu là cũng biết phải dùng thần, tư thế, giọng nói, thậm chí ánh mắt gì. Chỉ là trong kịch bản đoạn đối thoại so với thực tế bên ngoài có sự chênh lệch nhất định, cái này tôi muốn tự mình dùng tâm để chuyển đổi một chút."
Lý Hạo Nhiên không nhịn được vỗ vỗ vai cô, "Được rồi, có thể cảm nhận được nhiều như vậy cũng không tệ." Anh hỏi cô "Buổi tối em không về, Ba Ni phải làm thế nào?"
“Tôi trở về ăn cơm tối, sau đó chơi với bé một lát, chờ cho bé ngủ say rồi mới đi. Mấy ngày nay Chu Mai sẽ ở lại để trông chừng bé."
Lý Hạo Nhiên kỳ quái hỏi, "Ba Ni có thể tự nguyện đồng ý?"
Diệp Gia Dĩnh cười hả hê, "Tôi có cách."
Lý Hạo Nhiên "Có cách gì? Ba Ni chỉ có một mình em là mẹ, buổi tối em không ở nhà với thằng bé, nhất định thằng bé sẽ không vui."
Diệp Gia Dĩnh nghe không lọt tai "Nói cái gì! Chỉ một mình tôi là mẹ? Nói vậy giống như thằng bé có thể có hai người mẹ sao?"
Lý Hạo Nhiên thầm nói, ‘Ý của anh là Ba Ni không có ba”, chỉ là lời này không thể nói nhiều nên không lên tiếng.
Diệp Gia Dĩnh giải thích, "Tôi nói với Ba Ni, con ngoan ngoãn ngủ với dì Chu Mai, mẹ sẽ lập tức làm bánh ngọt hạnh nhân hương thảo cho con."
Lý Hạo Nhiên cười một tiếng "Cũng biết là vì cái này. Ba Ni đối với việc ăn uống thật sự rất nhiệt tình, may nhờ thể trạng không dễ béo, nếu không nhất định sẽ trở thành một nhóc con mập mạp."
Hai người đang trò chuyện chợt có một bệnh nhân bị viêm ruột cấp tính, nôn mửa kịch liệt, sốt cao 40*. Bệnh nhân vừa được đưa tới, hai người lập tức dừng nói chuyện, cùng nhau đứng qua một bên quan sát.
Ngay sau đó, lại đưa tới một người, không rõ nguyên nhân vì sao huyết áp lên rất cao, nhìn rất trẻ tuổi, tinh thần vẫn tỉnh táo, huyết áp lên tới 200, sợ xảy ra vấn đề nên đưa tới bệnh viện cấp cứu.
Diệp Gia Dĩnh và Lý Hạo Nhiên ở một bên nhìn bác sĩ gấp gáp mang theo y tá xử lý bệnh nhân, đo huyết áp, đường máu, đo điện tim, thử máu, làm kiểm tra đo lường, sau đó lên thuốc, truyền nước biển.
Cho đến khoảng 2 giờ khuya, hai người mới cùng nhau đi từ bệnh viện ra ngoài.
"Anh đưa em về." Lý Hạo Nhiên trước sau như một, trên vẻ mặt sáng láng không hề có một tia mệt mỏi.
"Không cần, lúc này trở về sẽ làm ầm ĩ Ba Ni sẽ tỉnh giấc, mỗi lần đi về tôi đều đến khách sạn ngủ một đêm.” Diệp Gia Dĩnh cho anh xem túi xách có mang theo đồ, "Đồ để thay tôi đều mang theo."
Lý Hạo Nhiên giật mình một cái, câu ‘vậy thì anh cũng đến đó ở’ suýt nữa lại nói ra.
Yên lặng lái xe đưa Diệp Gia Dĩnh đến khách sạn cách bệnh viện hai con đường, thấy rõ đó là khách sạn nổi tiếng, mặc dù không mấy xa hoa, nhưng khẳng định vấn đề an toàn rất tốt, nhìn cô đi vào cửa sau đó anh mới qauy đầu rời đi.
Xe thể thao mới mua nên chạy rất êm, anh mới vừa ngủ một chút sức lực giống như là đã khôi phục, đầu óc hết sức tỉnh táo, nghĩ đến Diệp Gia dĩnh nói cô ấy đã đến đây quan sát vài hôm, Lý Hạo Nhiên coi như đã hiểu vì sao Diệp Gia Dĩnh có thể trong một thời gian ngắn ngủi đã thay đổi từ một tiểu thư luôn được nuông chiều thành một người mẹ hiền đảm đang, nấu cơm, làm việc nhà rất tốt.
Thì ra ưu điểm lớn nhất của Diệp Gai Dĩnh không phải là xinh đẹp, mà là người vô cùng nghiêm túc!
Khi cô cực kỳ nghiêm túc, lúc đó cô lại càng thêm xinh đẹo. Xinh đẹp không phải vì gắn lông mi giả, sắc mặt kiều diễm, quần áo đẹp đắt tiền, giày cao gót tinh xảo. Mà ấy là một loại xinh đẹp tỏa ra từ phong cách bên trong, có thể làm cho đầu tóc rối bời. Ánh mắt cô lại tỉnh táo, bình thường không trang điểm cũng thấy thuận mắt hơn nhiều.