m sát hắn , kể cả nói một câu phản kháng đối với hắn , cô cũng không dám đâu!
Những người đó rốt cuộc lo lắng cái gì ? Vì sao vẫn chán ghét cô như vậy ? Chẳng lẽ sự tồn tại của cô thật sự không thể tha thứ như vậy sao?
“Ô …” Thật sự nhịn không được , nước mắt lại cuồn cuộn chảy ra.
Sợ rằng hắn cũng vì vấn đề này mà bị quấy nhễu . Thu một người con gái mà thuộc hạ dưới quyên không chấp nhận , đoạn quan hệ này sẽ không thể lâu dài , có lẽ một ngày nào đó hắn sẽ mở miệng muốn cô rời đi … Nghĩ đến điều này , nước mắt rơi càng dữ hơn .
Không biết đã khóc bao lây , một cái ôm đột ngột từ phía sau rốt cuộc cũng khiến cô ngừng khóc .
Hắn sao lại tới đây vậy ? Những người đó đi chưa? Lạc Lê Nhi có chút giật mình .
“Khóc cái gì ?” Ngang ngược đem người trong lòng xoay lại nhìn về phía hắn .
Nghĩ cũng biết cô nàng này vì sao lại đau buồn . Những người đó dù sao cũng là thủ hạ của hắn , nếu quá cứng rắn , cũng chỉ ngăn chặn miệng của bọn họ mà thôi , giải quyết tận gốc không trừng trị vốn là chuyện hắn không muốn làm , tự nhiên cũng để bọn họ tùy ý nói . Dù thế nào đi nữa trong lòng hắn hiểu rõ là được , nhưng chỉ thật ra khổ cho cô .
“Ô …” Cô ôm eo hắn ,đem khuôn mặt đẫm lệ vùi vào lồng ngực ấm áp của hắn.
“Đừng khóc , khóc như vậy giống như anh đã bắt nạt em vậy !” Cô nàng này nước mắt chảy cũng chảy không hết ? Thật khiến lòng người đau a…
“Không phải anh …” Cô lắc đầu , mặc hắn hôn lên gương mặt đầy nước mắt .
“Em thích khóc như vậy bây giờ nên làm gì mới tốt đây ?” Diêm Le mút lấy đôi môi của cô , nào ngờ lại nếm thấy vị mặn . Lại khóc nữa … Xem ra cần đổi sự chú ý của cô mới được .
“Ư … ưhm ..” Cảm giác nụ hôn dần dần thay đổi , Lạc Lê Nhi vừa thẹn vừa lúng túng , không biết nên làm thế nào cho phải .
“Đừng khóc nữa?” khóe môi hắn thoáng hiện nét cười , ôm lấy cô đặt lên trên bồn hoa sạch sẽ.
“Ưhm …” Trong miệng lưỡi trêu đùa càng thêm điên cuồng , khiến hai chân cô vô lực leo lên eo của hắn
Bàn tay to thăm dò đi vào , thẳng vào hạch tâm !
“A ! ư … “ Cô thẹn thùng đem mặt vùi vào trước đồi ngực của hắn , nhưng cho phép ngón tay của hắn ở trong người ra vào tự nhiên .
Sau đó , đang trong lúc mê loạn , nhiệt năng dục vọng khẩn cấp xông vào hoa huyệt ấm áp đã được thấm ướt , trong nháy mắt bắt đầu một trận ra vào cuồng mãnh …
“A…” Cô mở hai đùi tuyết trắng gắt gao quấy quýt lấy eo hông hắn , thân thể không tự giác cong về phía trước , phụ họa mỗi lần ra vào của hắn .
Mỗi khi được hắn ôm , cô cảm thấy bản thân chính là người cần nhất , sự hiện hữu của mình không phải dư thừa . Hắn cuồng bạo lại dịu dàng giữ lấy luông ngoài ý vuốt lên trái tim bất an của cô .
“Nhiều hơn nữa … Nhiều hơn nữa …” Nước mắt chảy ra từ khóe mắt , cô đem mặt chôn ở cổ hắn , khao khát được an ủi càng nhiều .
Hắn nghe thấy , ra sức va chạm nửa thân dưới sâu thêm nữa , để cái chày thô dài cứng rắn mạnh mẽ tiến sâu vào hơn , nương theo tiếng thở gấp rên rỉ chính là cổ vũ lớn nhất với hắn .
“Uh … Uh …” Môi đỏ hé mở , bật ra tiếng rên rỉ khiến Diêm La nhịn không được che đi cánh môi .
Cắn cắn triền miên , lưỡi với lưỡi nóng ẩm quấn lấy làm cho ham muốn giữ hai người lên cao tới đỉnh điểm , mà thân dưới gắn kết lại càng phóng đãng , phóng túng liên tục va chạm .
Không chịu nổi , mười ngón tay run rẩy nắm chạy lên lưng hắn , cô đem bản thân giao phó cho hắn .
Ban đêm, Lạc Lê Nhi rúc ở trong lòng Diêm la , lo lắng vừa mới quên lại xuất hiện trong đầu .
“Thực xin lỗi …” Cô yếu ớt mở miệng , xin lỗi vì bản thân đã mang điến phiền nhiễu .
“Vì sao?” Hắn nhướn mày , không vui vẻ hỏi lại , Cô nàng này cứ tự mình đau khổ tới khi nào ?!
“Bọn họ chán ghét em … Mới có thể nói những lời này…”
“Vậy thì sao?”
“Anh không cảm thấy phiền nhiễu sao ? Để em ở lại bên cạnh .. A!” Lời nói chưa kịp nói xong , eo nhỏ truyền đến áp lực khiến cô nhíu chặt mi .
“Thế nào ? Em muốn đi ?” Đôi mắt đen sâu thẳm lóe lên lửa giận , hiển nhiên là đã hiểu lầm.
“Không , không phải !” Cô vội vàng phủ nhận .
Có trời mới biết cô có hi vọng bao nhiên cả đời đều được ở bên cạnh hắn , cho dù là với thân phận ái muội như bây giờ cũng tốt .
“Vậy em muốn nói cái gì ? Nếu không … để cho anh cắt đứt họng của mấy người đó , để cho bọn chúng không thể lên tiếng được nữa?” Hắn tà nịnh nói , tàn nhẫn đề nghị gây cho người dưới thân co rúm lại không thôi .
“Không ! Không cần !” Cô không cần lại có người bởi vì cô mà chết , như vậy càng chứng minh sự hiện hữu của cô là một sai lầm mà thôi.
“Thật sự không cần ?Anh chính là vì em mới bằng lòng làm như vâyj !” Hắn muốn biết phản ứng của cô nàng này , nói những lời này thuần túy là để dụ cô .
“Không cần ! Thật sự không cần ! Xin anh !” Cô cầm lấy tay hắn , vẻ mặt kích động không cần nói cũng hiểu .
“Em cầu xin thay bọn họ , bọn họ cũng sẽ không cảm kích em .”
“Không cần bọn họ cảm kích … Dù thế nào đi nữa họn họ nói cũng không có sai..” Thanh âm thấp dần ,cho dù là ai nghe cũng cảm thấy sầu não .
“Oh ? Bọn họ nói không sai sao ? Vậy em thật sự là suy tính dựa vào khuôn mặt này để câu dẫn nam nhân à?” Không vui lành lạnh nói , cảm thấy còn thương khuôn mặt này để cho hắn một tia phiền nòng bực bội.
“Không ! Em không có ! Không có !”Cô mạnh mẽ lắc đầu phủ nhận .
“Em không có ! Nhưng mà …” Hắn hôn xuống đôi môi hơi có vẻ tái nhợt . “ Anh lại bị em mê hoặc rồi !”
Kéo mền lên bao trùm lấy hai người , hắn đem thân hình yếu ớt đặt xuống dưới thân .
“A!” Cô vì thấy rõ ý đồ trong mắt hắn mà bối rối.
Không lâu sau , tiếng kêu kháng cự rất nhỏ nhường cho tiếng thở gấp mãnh liệt . Phảng phất làm cho ánh trăng ngoài cửa sổ phải đỏ mặt .