Chỉ chốc lát sau, Cát Vô Ưu bước ra, nhìn về cô một cái rồi đi nhanh về phía thang máy. Trợ lý Lâm vội vàng đuổi theo.
"Trợ lý, tôi đã liên lạc được bên Hongkong, tài xế cũng đã đợi ở dưới lầu. Ngoài ra, còn buổi tiệc sinh nhật tổng giám đốc Cao vào bảy giờ rưỡi tối nay. . . . . ."
"Cậu thay tôi tặng quà và thăm hỏi." Ý tứ chính là anh không đi.
"Vâng. Như vậy lịch hẹn với tổng giám đốc Cao lúc ba giờ chiều nay, sẽ được đổi sáng ba giờ chiều mai. . . . . ."
"Hủy bỏ."
"Dạ?"
"Nếu như hợp đồng có vấn đề, mời tổng giám đốc Cao trực tiếp liên lạc với trưởng phòng Xây Dựng. Còn tiệc tùng của các tư nhân khác, đều từ chối khéo léo." Thang máy tới, anh đi vào.
"Vâng, nhưng còn ——" Lời còn chưa dứt, cửa thang máy đã đóng lại. Trợ lý Lâm chỉ có thể nhìn thang máy than thở, gương mặt đau khổ trở lại chỗ ngồi.
"Trợ lý Lâm, anh ổn chứ?" Thật ra thì cô cũng không thích nhiều chuyện, nhưng nhìn đồng nghiệp như vậy. Cô vẫn nên thăm hỏi một chút.
"Cũng ổn."
"Chẳng phải việc trợ lý giao phó, anh đều xử lý xong rồi sao?"
"Xử lý xong?" Trợ lý Lâm mặt mày mờ mịt."Làm sao có thể!" Hồi hồn lại, cậu lấy một tờ chi chít chữ ghi rõ các công việc yêu cầu ra."Đây mới là việc trợ lý giao phó, căn bản tôi còn chưa có làm."
Mạnh Xuân Diễm tò mò cầm lấy nhìn thử.
"Ừ. . . . . ." Dự toán về Daihatsu, báo cáo nghiên cứu thị trường trong tháng Ba, kế hoạch TECO, chiến lược tài chính của các ngân hàng, thời gian gặp mặt tổng giám đốc của công ty bên EU, phân tích hợp đồng mới, văn kiện về việc thu mua nguyên liệu. . . . . .
"Những thứ này đều phải hoàn thành trong hôm nay sao?"
"Ừ." Trợ lý Lâm gật đầu.
"Anh làm hết sao?"
"Chỉ có thể tận lực, nếu không khi trợ lý từ Hongkong trở về, nhất định lại có thêm việc khác, cho nên ta phải nhanh chóng xử lý."
Thì ra, trợ lý không có ở đây cũng không phải là chuyện tốt.
"Cô Mạnh, cô cũng mau chóng xử lý công việc trợ lý đã giao phó đi. Trợ lý không thích cấp dưới của mình làm chậm trễ công việc." Tuy. . . . . . cậu rất muốn nói thêm mấy câu với cô, nhưng nghĩ đến đống công việc trong tay. Trợ lý Lâm cũng không dám đục nước béo cò, vẫn là nhanh chóng hoàn thành công việc trợ lý giao tốt hơn!
Nghĩ tới công việc của mình, Mạnh Xuân Diễm cảm thương cho chính mình, cô thở dài than thở.
Người đàn ông này uống lộn thứ thuốc gì, tại sao lại chú ý tới loài cỏ dại như cô? Anh ta rõ ràng rất ghét người không có năng lực mà!
Tiếp tục như vậy nữa, mơ ước "thanh nhàn đến về hưu" của cô, nhất định sẽ bị anh đánh nát .
Đúng tám giờ Cát Vô Ưu đã trở lại công ty thì thấy trong phòng làm việc của phụ tá, chỉ còn mỗi trợ lý Lâm còn bận rộn, mà cô. . . . . . Chẳng lẽ đã sớm tan sở sao?
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Trợ lý, anh đã về!"
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Cô ấy đâu?" Anh trực tiếp hỏi.
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Cô Mạnh sao?" Phụ tá ngẩn ra, sau đó vội vàng lấy bảng thống kê về các tài liệu của việc vận chuyển buôn bán trong quý đầu tiên ."Đây là thứ cô Mạnh nhờ tôi đưa cho trợ lý ."
die»ndٿanl«equ»yd«on
Cát Vô Ưu đưa tay cầm lấy, mở ra xem thử.
die»ndٿanl«equ»yd«on
Từ số liệu thống kê giá nguyên liệu, doanh thu của thực phẩm, các lô hàng điện tử, chi phí cần sử dụng, thống kê đơn đặt hàng, thống kê số lần giao hàng...... cho đến bảng phân tích cổ phiếu đều đầy đủ, tổng cộng có mười tám biểu đổ thống kê, con số đưa vào rất rõ ràng, khiến cho người đọc nhìn qua liền hiểu ngay.
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Cô ấy tan sở khi nào?"
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Năm giờ." Trợ lý Lâm trả lời.
die»ndٿanl«equ»yd«on
Cát Vô Ưu không khỏi kinh ngạc.
Thành thật mà nói, hôm nay giao công việc này cho cô, là anh cố ý làm khó cô. Thống kê tất cả các mục vận chuyển buôn bán của công ty Đằng Nguyên, sao cô có thể làm xong trong một ngày?
die»ndٿanl«equ»yd«on
Không ngờ, cô lại hoàn thành!
die»ndٿanl«equ»yd«on
Nhớ đến vẻ mặt ai oán của cô vào buổi sáng, Cát Vô Ưu cong môi cười nhạt, xác nhận suy đoán trong lòng.
die»ndٿanl«equ»yd«on
Cô quả nhiên là thâm tàng bất lộ. . . . . .
die»ndٿanl«equ»yd«on
"Hơn nữa. . . . . . hả trợ lý?" Trợ lý Lâm lần đầu tiên nhìn thấy Cát Vô Ưu cười, cậu giật mình hoảng hốt.
Trợ lý. . . . . . Thì ra cũng biết cười ư!
"Trợ lý Lâm, cậu có muốn về lại ban trợ lý không?" Cát Vô Ưu cười hỏi.
Trợ lý Lâm vốn là nhân viên trong ban trợ lý, năm ngoái bởi vì phụ tá trợ lý trước vì lao lực mà phải nhập việc, yêu cầu được chuyển sang nơi khác. Cho nên, cậu mới bị điều lên. Có thể suy ra, nếu tiếp tục như thế, chẳng mấy chốc sẽ đến phiên cậu vào bệnh viện.
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
"Muốn." Trợ lý Lâm lập tức gật đầu.
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
Mặc dù ở bên cạnh trợ lý có thể học hỏi rất nhiều việc, tiền lương cũng cao. Nhưng muốn kiếm nhiều tiền cũng phải mạng để xài. Với tình trạng thỉnh thoáng cậu bị loét dạ dày mà nhìn. . . . . . Vẫn là bảo vệ tánh mạng quan trọng hơn!
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
"Nếu vậy cậu cố gắng chịu khó thêm ba ngày. Tuần sau cậu xuống ban trợ lý, đánh văn bản điều động nhân sự, tuyển thêm cho tôi một số, sau đó đưa đến bộ phận nhân sự công bố."
"Dạ, cám ơn trợ lý." Trợ lý Lâm vừa nghe, thiếu chút nữa mà nhảy cẫng lên.
"Không cần phải khách khí, cầm tài liệu bên Hongkong đã gửi đến vào phòng tôi." Cát Vô Ưu cầm bản thống kê của Mạnh Xuân Diễm, trở về trong phòng làm việc chuẩn bị tiếp tục chiến đấu.
"Vâng" Nghe được cậu có thể rời khỏi phòng làm việc của trợ lý, Trợ lý Lâm bừng bừng khí thế, chỉ là. . . . . ."Trợ lý, nếu tôi quay về, vậy công việc bên này thì sao?"
"Trước cứ giao cho cô Mạnh!"
"Hả?"
Giao cho Mạnh Xuân Diễm! ?
"Ba ngày nay, trước tiên cậu nói cho cô ấy biết những chuyện cần làm mỗi ngày, giao cho cô sắp xếp lịch làm việc. Cậu chi cần hoàn thành phân nửa chuyện của mình là được rồi." Cát Vô Ưu nói.
"Trợ lý, nhưng. . . . . . Giao cho cô Mạnh. . . . . ."
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
"Sao vậy? Cậu có vấn đề à?" Cát Vô Ưu nhíu mày.
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
"À. . . . . . Không có."
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
Trợ lý luôn luôn không tin tưởng vào năng lực làm việc của phụ nữ. Nhưng sao bây giờ anh ta lại tin tưởng năng lực làm phụ tá của cô Mạnh, ách. . . . . . có phải là ảo giác không?Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
Trợ lý chán ghét phụ nữ nhất, không thể nào mới hai ngày liền thay đổi. Ừ, nhất định là cậu bị ảo giác rồi!
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
--- Edit by Mia Leo . DĐLQĐ ---Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
Chuyện gì đã xảy ra?Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
Mạnh Xuân Diễm sững sờ nhìn trợ lý Lâm giao công việc của cậu ta cho cô, còn bảo cô lên lịch sắp xếp lịch làm việc của Cát Vô Ưu.
". . . . . . Những thứ này là chuyện cần làm mỗi ngày, sau đó quan trọng nhất là sắp xếp lịch làm việc. Phong cách hành sự trước giờ của trợ lý không thích lề mà lề mà. Cho nên việc sắp xếp lịch làm việc tuyệt đối không thể quá lỏng. Khi trợ lý có việc gấp, cô phải nghĩ cách gạt các phần sắp xếp kia ra. . . . . ."
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
"Từ từ, từ từ đã!" Mạnh Xuân Diễm hô ngừng."Trợ lý Lâm, những thứ này không phải là việc của anh sao?"
Di»ễnđànL«êQuýĐ»ôn.
"Bắt đầu từ bây giờ liền chuyển sang thành chuyện của cô." Trợ lý Lâm nói cho cô biết.D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Nhưng mà tôiD♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.chẳng qua đến giúp đỡ tạm thời thôi." Tại sao lại như vậy! ?
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Đúng vậy, thế nhưng đây là việc trợ lý giao phó." Trợ lý Lâm cười he he trả lời."Hơn nữa, bắt đầu tuần sau, tôi sẽ quay về ban trợ lý rồi!"
Trởi, nổ, sấm, sét!! Ầm ầm!
"Anh quay về ban trợ lý, như vậy ai sẽ lên thay vị trí phụ tá trợ lý?" Cô hỏi vội.
"Tôi cũng không biết, trợ lý chưa đề cập tới. Chẳng qua, tôi cảm thấy rất có thể người đó là cô."
Tuy Mạnh Xuân DiễmD♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.là đối tượng trợ lý Lâm thầm mến một năm. Nhưng chỉ là thầm mến thôi! Đứng nhìn xa xa là được rồi, với lại nhìn mấy bạn đồng nghiệp chung quanh, đến giờ vẫn chưa có một ai theo đuổi được Mạnh Xuân Diễm. Trợ lý Lâm không có dũng khí biến suy nghĩ thành hành động, cậu quyết định âm thầm thưởng thức là được rồi.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Tôi?" Mạnh Xuân Diễm trợn to mắt.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Ngày hôm qua tôi nhìn thấy trợ lý cười. Anh nhìn bản thống kê của cô mà cười. Cho nên tôi đoán, nhất định trợ lý rất tán thưởng năng lực công tác của cô." Thành thật mà nói, cậu cũng rất bội phục cô ở chỗ này.
Tuy cô Mạnh vào công ty làm được bốn năm, nhưng đều luôn ở tại bộ phận hành chính, chưa bao giờ điều đến những nghành khác. Nhưng cô lại có thể thống kê tất cả theo dạng biểu đồ trong một thời gian ngắn, hơn nữa không hề sai sót gì.
Muốn làm biểu đồ thống kê, trước tiên phải xem toàn bộ tài liệu mới có thể làm được. Cho cậu thúc ngựa chạy nước đại cũng phải mất gần một tuần lễ, nhưng. . . . . . Cô ấy lại có thể hoàn thành xuất sắc trong vòng một ngày, khó trách trợ lý tán thưởng cô ấy.
"Trợ lý Lâm,D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.trợ lý có nói muốn điều tôi lên không?"
"Không có." Trợ lý Lâm cười trừ."Là tôi tự đoán."
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Ồ." Đột nhiên, Mạnh Xuân Diễm có trực giác, cô sắp gặp họa lớn.
Cô chỉ không muốn làm thêm giờ, cho nên mới cố gắng làm hết mọi việc anh giao trước lúc tan sở. . . . . . .Chẳng lẽ, như vậy đã khiến anh nghĩ rằng cô có bản lĩnh cao siêu sao?
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
Ngàn, vạn, đừng, như, thế!D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Cô Mạnh, mời vào." Đang nghĩ ngợi, bộ đàm trên bàn của cô đang vang lên.
๖ۣۜthichtruyen.vn
Mạnh Xuân Diễm trừng mắt nhìn vào bộ đàm, sau đó ngẩng đầu, đưa mắt hỏi trợ lý Lâm.
๖ۣۜthichtruyen.vn
"À, đó là bộ đàm mà trợ lý đã kêu người đến chuẩn bị cho cô vào tối qua."
Từng lời giải thích của trợ lý Lâm nhưng những nhát búa sấm sét nện vào trên đầu cô.
๖ۣۜthichtruyen.vn
--- Edit by Mia Leo . ĐDLQĐ ---๖ۣۜthichtruyen.vn
Mặc dù không cam lòng, Mạnh Xuân Diễm vẫn phải vào phòng làm việc của trợ lý, ai bảo bây giờ Cát Vô Ưu là cấp trên của cô!๖ۣۜthichtruyen.vn
๖ۣۜthichtruyen.vn
Nhưng mà lòng cô không hề vui vẻ chút nào!
"Trợ lý có việc gì cần phân phó?" Cô không muốn ở lại chỗ này chút nào, không muốn bị coi trọng.๖ۣۜthichtruyen.vn
"Lịch làm việc của tôi đâu?"๖ۣۜthichtruyen.vn
"Ở chỗ này." Cô cầm laptop trợ lý Lâm mới vừa giao cho cô, còn nguyên đưa cho anh.
๖ۣۜthichtruyen.vn
"Cô không sửa đổi gì cả à?" Cát Vô Ưu kinh ngạc.
๖ۣۜthichtruyen.vn
"Lịch làm việc này mới đến tay tôi cách đây hai phút trước, trợ lý bảo sửa đổi làm sao?"
Cát Vô Ưu trả lịch làm việc lại cho cô."Mười phút, đủ cho cô sắp xếp xong không?"
"Dĩ nhiên không đủ." Mạnh Xuân Diễm thể hiện nghiêm túc, thật ra ở trong lòng đã le lưỡi trêu chọc anh."Để làm việc này, ít nhất phải hết một buổi sáng."
"Tại sao phải lâu như vậy?"
"Bởi vì trợ lý Lâm còn phải giải thích cho tôi biết những người này là ai, làm những việc gì? Sau đó còn nhờ trợ lý