ho người ta được, tri nhân tri diện bất tri tâm mà!
Máu trong người anh như sôi lên, mặc kệ cơn sốt đang hầm hập trong người và cơn đau đầu dữ dội, Tử Duệ khoác thêm cái áo vào rồi lao xuống giường. Hi Hiểu thấy vậy vội vàng kéo tay anh lại:
- Anh đi đâu đấy?
- Còn đi đâu được nữa? - Tử Duệ như ngồi trên đống lửa. - Đi tìm con chứ đi đâu!
- Vậy em đi cùng với anh!
- Vậy thì nhanh lên! - Tử Duệ lao ra phòng khách, miệng vẫn không ngớt oán thán Hi Hiểu thiếu suy nghĩ: - Anh đã nói rồi mà, lúc đó em nghĩ cái gì thế không biết? Um chỗ nào mà giấu con đi không được hay sao? Cứ phải cho người đưa con đi, lại còn tìm một người không...
Chữ "không" vừa ra đến cửa miệng thì chuông cửa vang lên. Tử Duệ cúi đầu lầm bầm:
- Đã rối rồi còn lắm chuyện! - Nói rồi liền lật đật ra mở cửa.
Cánh cửa vừa mở ra, Tử Duệ đã há hốc mồm kinh ngạc.
- Em xong rồi đây! - Hi Hiểu đã thay xong quần áo, một tay cầm túi xách, một tay chỉnh lại cái thắt lưng trên eo. - Ai thế anh?
- Hi Hiểu, là anh!
Hóa ra là Lục Kỳ Thần.
Mà lúc này, trên tay anh ta đang ôm đứa con của họ, Đồng Đồng, dì Cố đang rụt rè lấp ló sau lưng anh.
Ba người ngồi trên ghế sô pha, không khí có phần ngột ngạt. Hi Hiểu không chỉ một lần nhìn thấy cảnh tượng này trong mơ.
Một Lục Kỳ Thần mấy ngày trước còn có phần ngông cuồng nay đột nhiên trở nên hiền hòa, đôi mắt sâu thẳm ấy lại trở nên trầm lắng và dịu dàng như chưa từng có chuyện gì xảy ra giữa họ:
- Nhan Hi Hiểu! - Anh khẽ gọi tên cô. - Anh đã mang con về cho em đây! Không phải là của anh, rốt cuộc vẫn không phải là của anh. - Lục Kỳ Thần khẽ nhếch môi: - Nhìn thấy hai người vì con mà sốt ruột đến như vậy, anh cũng cảm thấy lo lắng. Em còn nhớ lúc chúng ta chia tay không? Em đã nói một câu rằng: Anh tự làm tự chịu.
Hi Hiểu chợt chột dạ, phản ứng đầu tiên của cô là ngoảnh sang nhìn Tử Duệ, thấy sắc mặt của anh vẫn bình thường, cứ như thể chuyện này chẳng có liên quan gì đến anh cả, trong lòng cô có yên tâm hơn.
- Đúng vậy, anh tự làm tự chịu. - Lục Kỳ Thần thở dài, cúi đầu nhìn đứa bé đang say ngủ ở bên cạnh. - Chuyên vào tù thực ra cũng không hoàn toàn là vào tù thay cho người khác. Đường Đô lúc đó gặp phải tình cảnh khó khăn, anh làm sao có thể bảo vệ sự trong sạch của mình trong dòng chảy thị trường này chứ? Bởi vì một bước sai lầm nên những bước sau đó lại tiếp tục sai lầm, vì thế anh mới ra nông nỗi này. - Lục Kỳ Thần chợt ngẩng đầu nhìn Hi Hiểu. - Hi Hiểu, bước cuối cùng anh cũng đã sai rồi! Lúc đó mặc dù nói chia tay em nhưng anh vẫn ôm hi vọng có thể cùng em làm lại từ đầu. Vì vậy khi hay tin em có con với anh, anh mới liều mạng đánh cược lần cuối. Chi có một điều duy nhất anh không ngờ, đó là em lại dựa dẫm vào người đàn ông này như vậy, chỉ mới một năm thôi đã vượt qua cả tình cảm của chúng ta ngần ấy thời gian. Cuộc hôn nhân trên giấy của hai người không ngờ lại có thế duy trì được lâu như vậy... Thậm chí còn chiến thắng cả tình cảm của chúng tôi bao năm trời. Hi Hiểu, anh nên nói rằng em lãng quên anh quá đơn giản hay em đem lòng yêu thương người khác quá dễ dàng.
Hi Hiểu chỉ lặng im ngồi nghe mà không nói nửa lời, nhưng nghe đến đây cô liền giật mình kinh ngạc:
- Hôn nhân trên giấy á?
Lục Kỳ Thần gật đầu.
Hi Hiểu lập tức ngoảnh đầu nhìn Tử Duệ, nhưng lại thấy anh há hốc miệng kinh ngạc:
- Làm sao anh biết?
- Nhiễm Nhược San, bạn gái cũ của anh đã nói cho tôi biết. - Lý Tử Duệ nhìn Lục Kỳ Thần. - Sau chuyện lùm xùm hôm hai người tổ chức tiệc đầy tháng cho Đồng Đồng, tôi đã biết giữa ba người có chuyện gì đó không bình thường. Vài ngày sau tôi đã đi tìm Nhiễm Nhược San, cô ta nói với tôi rằng hai người chỉ kết hôn với nhau trên giấy tờ, bởi vì muốn nhập hộ khẩu ở đây nên mới kết hôn với nhau, có đúng không?
Hi Hiểu mặt mày tái mét.
- Cùng là người lấy hôn nhân ra làm trò đùa, vậy mà một người bị bỏ rơi, một người lại tìm được một bến đỗ hạnh phúc.
Lục Kỳ Thần đột nhiên ngoảnh đầu lại. - Nhan Hi Hiểu, em đúng là may mắn!
Nói rồi Lục Kỳ Thần đi thẳng ra cửa định bỏ đi.
Hi Hiểu vội vàng ra tiễn, bỗng thấy Lục Kỳ Thần quay lại hỏi:
- Chuyện đã qua rồi, anh vốn có ý định cướp con lại cho mình, nào ngờ lại trở thành một thử thách đối với tình yêu của hai người. Xét đến công lao này, Nhan Hi Hiểu, em có thể thử mở lòng khoan dung với anh, cho phép anh một tháng được gặp con một lần có được không? Anh sẽ không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của con bé, nó cũng có thể gọi Lý Tử Duệ là cha.
Anh chỉ cần nhìn nó một chút thôi, đứng từ xa nhìn con một chút cũng được!
Ánh mắt Lục Kỳ Thần không còn sự sắc lạnh như bức ép người khác mà trở nên buồn bã, van lơn.
Hi Hiểu nhìn anh ta, cảm thấy hơi mềm lòng:
- Để tôi nghĩ đã!
Sau khi nhận được câu trả lời, Lục Kỳ Thần lặng lẽ mở cửa ra về.
Một tháng sau khi sự việc lắng xuống, Lý Tử Duệ đã làm đơn xin thôi việc ở Trụ Dương. Mặc dù không xảy ra vấn đề gì nhưng trải qua mấy đợt sóng gió, những sự chỉ trích về anh đã vượt qua cả sự thừa nhận giá trị của anh. Hi Hiểu cũng tán đồng việc Lý Tử Duệ chuyển công ty. Trụ Dương mặc dù đãi ngộ không tồi nhưng không thể cứ làm việc ở đó mãi được.
Nhận được điện thoại thông báo đưa con đi tiêm vacxin, Hi Hiểu liền vội vàng mặc quần áo cho Đồng Đồng, đang định gọi Tử Duệ lại giúp một tay thì đã thấy anh cầm điện thoại đi ra ngoài rồi.
- Anh làm gì thế hả? - Hi Hiểu cằn nhằn:.- Đồng Đồng càng lớn càng không nghe lời, phải đi đến nơi rồi mà anh còn không qua đây giúp em một tay đi!
Lý Tử Duệ chỉ cười cười không nói, đưa tay ra đón lấy Đồng Đồng trên tay Hi Hiểu một cách thành thạo rồi bảo Hi Hiểu đi thay quần áo.
Càng nghĩ càng cảm thấy nụ cười ban nãy của Tử Duệ có chút gì đó kì lạ, Hi Hiểu liền tò mò hỏi:
- Anh gọi điện cho ai đấy? Sao vẻ mặt lại thế kia?
- Em đoán xem!
- Nhiễm Nhược San! - Hi Hiểu đáp ngay không do dự.
- ... - Tử Duệ ra hiệu im lặng, nhìn thấy bộ dạng sốt ruột của Hi Hiểu, anh liền đáp: - Lục Kỳ Thần.
- Lục Kỳ Thần?
- Hi Hiểu, nói thế nào thì anh ta cũng là bố của Đồng Đồng, không cho anh ta gặp con cũng có chút bất công... Đứng từ xa nhìn cũng đâu mất mát của mình cái gì.
Tử Duệ có thể nghĩ như vậy thật là đáng quý. Hi Hiểu hơi nhíu mày, không đáp lời anh, trước khi ra cửa còn ngoảnh lại nhìn anh, vẻ mặt rất nghiêm nghị hỏi:
- Tử Duệ, anh thành thực trả lời em một câu này!
- Câu gì? - Tâm trạng Tử Duệ hôm nay hình như rất vui. - Vợ hỏi đương nhiên chồng phải trả lời rồi!
- Em có con với người khác, thế mà anh vẫn chấp nhận em, có phải đến tận giờ em vẫn chỉ là gặp may thôi không? - Hi Hiểu cắn chặt môi, nhìn thẳng vào mắt Tử Duệ. - Nói thẳng ra là thực ra anh không hề yêu em mà chả là cảm thấy cuộc hôn nhân này đã trở thành thói quen, đã quen với cái không khí ấm áp mà người phụ nữ ràng buộc với anh trên giấy tờ mang lại?
- Nhan Hi Hiểu, đầu em có vấn đề à? - Nhìn vẻ mặt nghiêm nghi của Hi Hiểu, Tử Duệ bật cười. - Chúng ta sống với nhau hơn một năm nay, thế mà em nghĩ rằng với anh đây chỉ là thói quen thôi sao?
- Thế thì tại sao? - Hi Hiểu ngạc nhiên. - Cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ là...
- Anh yêu em, chẳng liên quan gì đến hôn nhân hết. – Anh nhìn thẳng vào mắt cô, ánh mắt chân thành. - Tình cảm không phải xuất phát từ hôn nhân. Chỉ có điều bây giờ anh thực sự mong muốn dùng hôn nhân kể kéo dài tình cảm này mãi mãi.
Hi Hiểu ngẩn người nhìn anh. Cô còn đang mải chìm đắm trong những điều anh nói thì anh dã bế Đồng Đồng đi dược một đoạn khá xa rồi.
Nhìn bóng dáng cao lớn của anh, trước mắt cô lại hiện ra hình ảnh của anh trước bao nhiêu chuyện đã xảy ra trong một năm qua: dáng vẻ lịch lãm của anh trong bữa tiệc kết hôn, vẻ mặt kìm nén cơn giận dữ khi biết cô mang thai với người khác, bàn tay của anh run run khi chỉ vào tờ đơn xin li hôn mà cô đặt trên bàn... từng cảnh, từng cảnh cứ lần lượt hiện ra như một thước phim quay chậm tái hiện trước mắt cô.
Cứ tưởng rằng một cuộc hôn nhân như thế này chẳng qua chỉ là một cái ngõ cụt, nhưng thật không ngờ những ngày tháng tươi đẹp của họ chỉ mới bắt đầu.
. HẾT . Bạn vừa đọc xong truyện Mảnh Ghép Hôn Nhân tại website: WWW.ThichTruyen.VN. Website đọc truyện online thích hợp trên mọi thiết bị và mọi hệ điều hành.
ThichTruyen.VN duyệt tốt nhất trên các trình duyệt Chrome, Firefox, Opera Mini, UC Browser, Safari
Với hơn 40 nghìn đầu truyện, đa dạng về thể loại, phong phú về nội dung hi vọng ThichTruyen.VN sẽ làm thỏa mãn nhu cầu thích đọc truyện của bạn :)
Hãy ghé thăm ThichTruyen.VN thường xuyên các bạn nhé !