n tại của cô cũng không phải là một người, còn có tiểu bảo bối trong bụng cô. Vì tiểu bảo bối, cô cũng chỉ có thể chấp nhận.
Lại nhìn thoáng qua lão công vẫn đang ngủ say, cô thật cẩn thận lấy tay anh đang để bên hông mình, lặng lẽ bò xuống giường.
Một tháng qua ày, Niếp Huân một bên làm việc, một bên kiên trì chăm sóc cô cẩn thận, quả thực chính là việc hỏng rồi. lão công cô thật đáng thương!
Lặng lẽ rời khỏi phòng, nhẹ nhàng đi đến cửa phòng, cô đi vào phòng bếp tìm đồ ăn. Điểm này cũng không có gì khó, bỏi vì từ khi xác định cô mang thai và rồi về sau kết hôn, tựa như sợ gặp phải đại nạn đói thế kỷ, trong nhà Niếp Huân nhồi đủ loại đồ ăn, mặc kệ là nguyên liệu nấu bữa ăn chính hay là đồ ăn vặt, hoa quả, quả thực cái gì cần cũng đều có cơ hồ cái tủ lạnh nhà cô sắp biến thành một gian của hàng tạp hóa.
Nói tóm lại một câu, thật sự anh muốn nuôi dưỡng cô trở thành một heo mẹ là được rồi.
Mang theo điểm bất đắc dĩ, lại mỉm cười hạnh phúc trăm phần trăm, cô đứng ở trước quầy bar tự mình làm một cái bánh kẹp ruốc cùng một cái bánh kẹp bơ đậu phộng ăn.
Ăn bánh kẹp bơ đậu phộng trước, sau đó mới là bánh kẹp ruốc, cô mỉm cười ngọt ngào một ngụm cắn nốt miếng sandwich kẹp ruốc cuối cùng, đột nhiên cả người cứng đờ. Một trận cảm giác buồn nôn bỗng nhiên làm cô dừng lại tất cả mọi động tác, cô nhanh chóng che miệng lại, bỏ sót lại một ngụm sandwich còn sót lại, ba bước cùng hai bước hướng toilet.
“Ọe,ọe.”
Một trận nôn mửa, làm cho phân nửa hai cái bánh sandwich cô vừa ăn dâng tặng cho bồn cầu hết, cũng làm cho lão công còn đang nằm ngủ trong phòng của cô đánh thức dậy.
“Lão bà, làm sao vậy? em cảm thấy không được khỏe à?” Niếp Huân như trận gió vọt tiến vào, nhìn thấy tình trạng cô, sắc mặt không khỏi biến trắng.
Hà Xảo Tình không còn khí lực nói chuyện, chỉ có thể vô lực đối anh lắc đầu.
Nói thực ra thì, cảm giác sau khi phun hết mọi thứ ra thoái mái hơn là lúc trước khi phun, trận nôn mửa này rốt cuộc là sao vậy? vừa rồi lúc này cô còn ăn hai cái bánh sandwich vẫn còn rất tốt nha, vì sao đang ăn đột nhiên lại ói ra hết, cái này không phải chính là nôn nghén hay sao?
Vấn đề là cô đã mang thai hơn ba tháng, nôn nghén làm sao bây giờ mới bắt đầu, có thể rất khoa trương hay không nha?
“Lão bà, em cảm thấy thế nào, chúng ta đến bệnh viện kiểm tra nha?” vẻ mặt Niếp Huân tới nhợt ngồi xổm bên người cô hỏi.
“Em không sao.” Cô miễn cưỡng mỉm cười một chút với anh.
“Em đã nôn thành như vậy, làm sao có thể không có việc gì?!”
“Đấy là nôn nghén.”
“Nôn nghén.” Vẻ mặt anh thoạt nhìn có điểm ngốc.
“Đúng.’’
“Nhưng mà…em sẽ không nôn nghén nha.”
“Hiện tại thì là có.”
Vẻ mặt Niếp Huân vẫn là bị người ngoài nện cho vào đầu mà trở nên ngốc nghếch làm cho cô nhịn không được cười khẽ lên.
“Đỡ em dậy một chút.” Cô nói.
Anh lập tức hoàn hồn, thật cẩn thận đỡ cô từ trên sàn đứng lên.
“Em muốn súc miệng.”
Anh lập tức rót một cốc nước mang cho cô, trước khi đưa cho cô vẫn còn chần chừ do dự một chút, giống như lo lắng sức nặng của một cốc nước sẽ áp đảo cô vậy. người đàn ông này thật sự là….
Cô trực tiếp đem cốc nước từ trên tay anh nhận lấy, nhanh chóng súc miệng, sau đó đem cốc nước bỏ xuống.
“Em muốn nằm một chút.”
Anh lập tức gật đầu, vốn muốn đỡ cô cô trở về phòng, nhưng suy nghĩ một chút lại đột nhiên khom lưng ôm cả người cô vào lòng rảo bước nhanh về phòng, đưa đến trên giường.
“Đi lên theo giúp em ngủ.” Hà Xảo Tình thanh âm mềm mại yêu cầu. đôi mắt anh đã sắp giống đôi mắt gấu mèo đến nơi rồi, phải ngủ một giấc thật ngon mới được
“Em xác định đây là nôn nghén sao? Anh cảm thấy vẫn là nhanh đi bệnh viện để bác sĩ xem một chút mới được.” hai hàng lông mày anh nhíu chặt lại, vẻ mặt sầu lo đề nghị.
“Em nghĩ ngủ một chút trước, nếu ngủ dậy còn cảm thấy không thoải mái, chúng ta sẽ đi có được không?” cô ôn nhu nói, sau đó hướng anh vươn tay.
“Anh không muốn giúp em ngủ ngon sao?”
Niếp Huân do dự một chút, rốt cuộc thật cẩn thận nằm lên giường, thật cẩn thận đến bên người cô, lại thật cẩn thận đem cô ôm vào lòng.
Cô mỉm cười, đem chính mình tiến sát vào trong lòng anh, nhắm mắt cảm thụ cảm giác hạnh phúc đang vây quanh, sau đó bất tri bất giác nhắm mắt ngủ say.
Ngủ liền một giấc dậy, không ngờ đã là hai giờ chiều, Hà Xảo Tình bị dọa đến choáng váng, nhưng mà điều làm cho cô hoảng sợ chính là lão công bên cạnh cần ngủ bù cho ban tối lại không thấy đâu. Anh lại chạy đến đâu rồi?
“Lão công?” cô không chút nghĩ ngợi lập tức cất giọng kêu lên.
Nghe thấy thanh âm của cô, Niếp Huân rất nhanh xuất hiện trước cửa phòng.
“Em dậy rồi? anh đang nấu chút cháo, có thể ăn được rồi.” anh nhanh chóng hướng cô đi đến ngồi xuống bên giường. “hiện tại em cảm thấy như thế nào?”
“Tốt lắm. anh dậy lúc nào vậy?” cô hỏi. tuy rằng quầng thâm trên đôi mắt không nghiêm trọng giống như buổi sáng, nhưng mà nhìn vẫn rất rõ ràng.
“Một giờ.”
“Sao anh không ngủ nhiều hơn một chút?” cô nhíu mày hỏi.
“Ngủ một mạch qua chiều một chút như vậy đã là ngủ thật lâu rồi, đâu chỉ một chút….”
“Tối hôm qua không biết ngủ sớm hơn anh mấy tiếng đồng hồ, tuy ngủ sớm hơn anh nhưng lại ngủ dậy chậm trễ hơn.” Cô chu miệng nói, càng lúc càng thấy mình giống như con heo.
“Em là phụ nữ có thai mà.” Anh cười hôn môi cô một chút.
“Nếu đã dậy rồi thì đứng lên ăn một chút gì, ăn xong muốn ngủ tiếp thì ngủ, hiện tại trong bụng em hẳn là rất đói rồi.”
Lại muốn ép cô ăn cái gì nữa! cô nhịn không được hờn dỗi trừng mắt nhìn anh một cái.
“Anh muốn biến em thành heo nha, ăn no rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn ?”
“Trên đời này không có heo nào lại xinh đẹp như vậy nha.” Anh giơ khóe miệng lên, nhịn không được lại hôn môi cô một chút.
“Buổi sáng em nói đó là nôn nghén, cho nên anh tránh đồ ăn đầy dầu mỡ, nấu một chút cháo. Em ăn một chút thử xem, nếu không hợp khẩu vị anh lại làm món khác cho em ăn.” Hai người cùng nhau đi ra khỏi phòng ngủ, anh đối với cô nói.
“Cháo đã xong rồi đây.” Cô mỉm cười nói, cảm thấy chính mình cứ như vậy nhất định sẽ bị anh làm hư mất.
Ngẫu nhiên ăn cháo, Hà Xảo Tình phát hiện cháo trắng nấu bằng bột mỳ, ăn kèm với dưa chua, đồ chua ăn thật đúng là ngon, cô lập tức ăn xong một chén thêm bát thứ hai nữa.
Thấy khẩu vị của cô tốt lên, một chút dấu hiệu không thoái mái cũng không thấy, Niếp Huân khong tự giác thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nhưng mà anh vừa mới chút bỏ được gánh nặng trên vai xuống, đã thấy cô nhanh chóng buông bát đũa xuống, lấy tay che miệng, cấp tốc đứng dậy hướng toilet chạy thật nhanh vào.
“Nôn, nôn.”
Anh còn đang chôn chân tại chỗ ngẩn người, từ trong toilet truyền ra thanh âm nôn mửa thống khổ của cô. Anh vội vàng nhảy người lên, nhắm ngay chỗ cô ngồi xổm.
“Lão bà….”
“Em không sao.” Anh mới mở miệng, cô lập tức lên tiếng nói, sau đó ôm bồn cầu lại nôn thêm một trận nữa:
“Nôn.”
Niếp Huân mặt không còn chút máu quỳ gối bên người cô, hoàn toàn không biết nên làm sao.
Đây thật sự là nôn nghén sao? Vì sao hôm qua vẫn cỏn rất tốt, hôm nay lại đột nhiên biến thành như vậy? buổi sáng anh cần phải ép buộc cô đến bác sĩ, không nên chiều theo ý cô. Hiện tại nên làm cái gì bây giờ? Anh hẳn muốn làm gì đó để làm cô cảm thấy thoải mái nhất, không nôn nghén như vậy nữa? rốt cuộc anh nên làm như thế nào?
“Em không sao.” Ngẩng đầu, Hà Xảo Tình vẻ mặt tái nhợt lo lắng của lão công bên cạnh cô, trấn an anh nói.
“Em phải đi bác sĩ” anh nói.
“Em không sao, nôn ra là tốt hơn rồi.” cô lắc đầu nói.
“Em phải đi gặp bác sĩ.” Anh lại nhấn mạnh lần nữa, sắc mặt tuy rằng vẫn rất tái nhợt, nhưng ngữ khí cùng ánh mắt lại thực kiên định.
Xem ra chỉ có bác sĩ mới có thể làm cho anh tin tưởng đây là nôn nghén, là hiện tượng bình thường.
Cô gật đầu, hơi chải đầu rửa mặt một chút, thay áo ngủ xong, theo anh!
Cách nói này có điểm buồn cười, nhưng mà thật là “theo anh” đi tranh phụ sản đấu.
Quả nhiên, bác sĩ nghe lo lắng của anh về bệnh trạng của cô xong, cấp cho vợ chồng bọn họ một đạo ánh mắt biểu tình các người thực khoa trương.
“Tùy từng cơ thể phụ nữ thể chất bất đồng, tình trạng phụ nữ nôn nghén cũng sẽ bất đồng. có phụ nữ mang thai tình trạng nôn nghén sẽ phát sinh trước mấy tháng. Có những phụ nữ mang thai nôn nghén đến lúc sinh, cũng có phụ nữ mang thai hoàn toàn không nôn nghén. Đại khái chỉ cần phụ nữ tình trạng nôn nghén không quá nghiêm trọng , thức ăn vẫn đi vào được cơ thể người mẹ thì dưỡng chất vẫn có thể nuôi dưỡng em bé, vậy thì không phải vấn đề lớn!” bác sĩ kiên nhẫn hướng bọn họ giải thích. “còn có vấn đề gì nữa sao?”
“Có phương pháp nào có thể hạn chế việc nôn nghén không?”
“Nếu tình trạng nôn nghén rất nghiêm trọng như anh nói, có thể dùng châm cứu để hạn chế, nhưng mà bất cứ vật nào tiến vào cơ thể người mẹ, đối với thai nhi đều có ảnh hưởng không tốt, trừ phi tất yếu, làm mẹ vẫn là nên cố gắng chịu đựng là tốt nhất.”
“Cám ơn bác sĩ, tôi sẽ cố gắng chịu đựng.” Hà Xảo Tình vội vàng mở miệng nói, đứng dậy lôi kéo lão công một bộ chuẩn bị cáo từ, nhưng mà –
“Chờ một chút, anh còn có vấn đề muốn hỏi bác sĩ.” Lão công cô lôi kéo tay cô không chịu đi.
“Bác sĩ, có cái gì mà phụ nữ mang thai ăn vào sẽ không nôn ra không?’
Cô nhịn không được ánh mắt trở nên ngại ngùng, lại vừa vặn bị bác sĩ thấy. vị bác sĩ đối với cô cười cười, lộ ra biểu tình lão công cô rất yêu thương cô nha. Là nha, rất yêu thương. Cô thiếu chút nữa không nói thành lời
“Đó là một vấn đề không có đáp án, giống như xem cá nhân từng phụ nữ thể chất không giống nhau mà định vậy—“ bác sĩ mỉm cười nói:
“Niếp tiên sinh, anh không cần quá mức lo lắng, chỉ cần vợ chồng anh đến khám thai định kỳ, sẽ không có vấn đề gì đâu.”
“Tốt lắm, lão công, bên ngoài còn có rất nhiều người đang chờ bác sĩ khám, chúng ta không nên chiếm dụng nhiều thời gian của bác sĩ.” Cô nói xong lập tức ôm lấy cánh tay của lão công, một bên kéo anh ra khỏi cửa, một bên không quên quay đầu đối bác sĩ nói lời cảm ơn:
“Bác sĩ, cám ơn ông, lần sau đi khám thai gặp lại….”
“Gặp lại…”
Bác sĩ cười nói, một bên y tá lại cười đến toe toét.
A nha, thật sự mất mặt—
“ Anh còn có vấn đề chưa hỏi xong.” Lão công cô thế nhưng còn dám kháng nghị.
“Cho dù cho anh thêm một tiếng đồng hồ nữa cũng hỏi không xong.” Hà Xảo Tình nhịn không được xem thường nói, dám kéo anh đi ra khỏi phòng.
Không dám cho lão bà đang mang thai phải cố gắng dùng sức, Niếp Huân đành phải nhận mệnh đi theo cô. Nhưng mà anh nghĩ, anh nhất định sẽ tìm cơ hội đến nơi này đem những nghi vấn hỏi lại một lần nữa cho rõ ràng. Bác sĩ, ông hãy chờ đấy, tôi sẽ còn lại đến.