quay đầu, phát hiện bên cạnh, anh vẫn còn đang ngủ, nhìn khuôn mặt anh đang ngủ say khóe miệng giơ lên.
Nếu không phải thực sự phát sinh chuyện này, thật đúng là làm người ta khó mà tưởng tượng được. không nghĩ tới ngày đầu tiên đến sống chung đã cùng anh triền miên trên giường, thật sự tuyệt không giống chuyện cô đã suy tính, thật sự là vượt quá xa!
Cô thừa nhận chính mình đã có quen qua một vài bạn trai, cũng không phải lần đầu tiên cùng nam nhân phát sinh quan hệ, bất quá trên thực tế, cô quen bạn trai không bao giờ vượt quá ba tháng, căn bản từng mơ tưởng được thân thể anh, cho nên may mắn ôm nam nhân của cô, từ đầu tới cuối cùng chỉ có một lần thôi, nhưng nên nói tình huống hiện giờ như thế nào?
Chỉ có thể nói, người này không phải nguy hiểm bình thường!
Nhưng là cô lại phát hiện chính mình không chán ghét tình huống hiện tại, ngược lại lại có điểm mừng thầm.
Cô thích anh.
Lần đầu tiên có cảm giác muốn cùng anh ở chung một chỗ, bỗng nhiên quay đầu lại cảm giác rã rời, hiện tại ngẫm lại, sao cô luôn phải tìm kiếm một người bạn trai hiểu mình? Kỳ thật sớm muộn đã có người con trai tốt xuất hiện bên cạnh cô, không phải sao?
Niếp Huân. Ba năm trước cô đại khái cũng đã nghe qua tên của anh, mà Joe cùng Á Phu cũng kết giao cũng được hai năm, nhưng khoảng cách để bọn họ gần nhau như thế cũng mới xuất hiện thôi, ông trời cũng không khỏi trêu người, đến cuối cùng bọn họ vẫn là chạm trán nhau.
Không tự chủ được cô quay ra mỉm cười, lại cùn lúc thấy Niếp Huân mở hai mắt, hai người vô tình bốn mắt giao nhau, cô ngượng ngùng đỏ mặt.
“Ân, mấy giờ rồi? Bụng em hơi đói, tủ lạnh trong nhà có thức ăn gì có thể nấu không, em đi làm cho.” Cô tránh ánh mắt anh, có chút quẫn bách xoay người nói, chuẩn bị xuống giường, lại bị anh dùng một bàn tay đã đem cô cả người quay trở về, thẳng tiến vào trong lòng anh.
Anh xoay người một cái lại đem cô đặt ở dưới thân, sau đó ở trên người cô dùng ánh mắt thâm thúy ngóng nhìn cô.
Hà Xảo Tình khẩn trương hơi ngừng lại hơi thở.
Anh sẽ không phải còn muốn nữa đi? Toàn bộ thời gian buổi chiều bọn họ đều ở trên giường nha!
“Mặt em đỏ.” Anh nói.
Cô ngẩn ngơ, không nghĩ tới sẽ bị anh nhìn thấy.
“Nào có!” cô chính là không muốn chịu thua.
“Muốn biết hay không anh lấy gương cho em xem nha?” anh trêu tức khóe miệng giơ lên nói.
Anh thật đáng ghét, thế nào lại toàn giễu cợt cô!
“Em đói bụng, anh định đối đãi như vậy với khách sao?” cô hờn dỗi trừng anh.
“Em không phải khách.” Anh khẽ vuốt đôi má đỏ bừng của cô, thích nhan sắc của nó cùng xúc cảm mà nó đem lại.
“Em không phải khách thì là gì?”
“Vị hôn thê của anh.” Anh không chút do dự nói ra.
Cô kinh hỉ hướng anh nở một nụ cười ôn nhu, sau đó thong thả nhíu mày hỏi:
“Cho nên, anh đều đối đãi với vị hôn thê, bỏ đói sao?”
Niếp Huân nhịn không được bị cô làm cho cười ra tiếng, anh hướng thân mình hôn môi cô một chút lại một chút, lưu luyến hôn cô, một thời gian sau mới ngẩng đầu lên ôn nhu đối cô nói:
“Em đi tắm rửa trước, anh đi làm đồ ăn.”
“Anh muốn làm cái gì? Em nói trước là em không muốn ăn mỳ ăn liền nha.” Cô nhíu đôi mi thanh tú, cố ý nói như vậy.
“Chờ coi là được.” anh lại hôn cô một chút rồi mới xoay người xuống giường.
Nghe anh nói như vậy, giống như trừ bỏ nấu mỳ ăn liền, ngoài ra anh có thể nấu cái khác, Hà Xảo Tình mang theo lòng tràn đầy tò mò đi tắm rửa, một bên đoán rằng rốt cuộc anh sẽ nấu cái gì cho cô ăn. Hy vọng không phải là banh sủi cảo đông lạnh!
Bất quá nói chuyện lúc trước, anh nguyện ý “động thủ” nấu cho cô ăn, mà không phải kêu cô đi làm cũng rất khó được. nam nhân này, nói thật cũng không tránh khỏi rất ưu tú đi.
Hai mươi phút sau, Hà Xảo Tình bước chân ra khỏi phòng tắm, xung quanh phòng đã tràn ngập một mùi hương, làm bụng người ta phải kêu lên những tiếng đòi ăn. Trời a, rốt cuộc anh đang nấu cái gì vậy, làm sao có thể thơm như vậy?
Song nhìn vào phòng bếp lại không thấy bóng dáng anh đâu, cô hoài nghi quay đầu tìm kiếm, nhưng vẫn không thấy anh. Anh đã đi đâu rồi?!
Bụng của cô đã đói, hơn nữa trong phòng lại tràn ngập mùi hương quyến rũ của đồ ăn cơ hồ muốn cho người ta phải chảy nước miếng. Mặc kệ, vẫn là ăn trước rồi mới tính sau.
Liếm liếm cánh môi, cô hấp tấp đi qua quầy bar đi vào phòng bếp bên trong, mở một chiếc nồi đang bốc hơi nóng ra một cái. Oa, Spagetty bơ hải sản nha! Còn nữa, đây là cái gì? Cô mở một cái nồi ra khác, phát hiện đó chính là canh hải sản.
Trời ạ, nam nhân này rốt cuộc làm sao trong hai mươi phút ngắn ngủi, có thể biến ra những thứ này?
Không biết hương vị sẽ thế nào đây a?
Cầm một chiếc dĩa ăn lên, cô thổi phù phù một chút sau đó mới bỏ vào miệng.
Trời ạ, ăn thật là ngon, ăn thật là ngon, anh nhất định là thiên tài!
“Xem ra em thật sự rất đói bụng.”
Phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm mang ý cười của anh, Hà Xảo Tình lập tức quay đầu lại, chỉ thấy anh một thân nhẹ nhàng khoan khoái dựa vào bên cạnh quầy bar nhìn cô, nhìn thấy mái tóc ướt cũng cũng đủ biết anh vừa đi nơi nào.
“Anh làm thế nào mà có thể trong một thời gian ngắn nấu ra mấy thứ này, lại còn có thể tắm rửa?” cô nhanh mồm nhanh miệng trực tiếp thốt ra hỏi.
“Bởi vì anh thông minh.” Anh hơi hơi nhíu mày nói.
“Thần kinh!” cô bật cười thiếu chút nữa không cẩn thận cầm dĩa ăn ném anh.
Niếp Huân đi vào khu bếp bên trong quầy bar, cúi người hôn cô một cái, sau mới mang đồ ăn cùng bát đĩa ra bên ngoài bàn ăn.
Anh phụ trách trải bàn, cô liền phụ trách thu xếp đồ ăn, hai người hợp tác rất ăn ý, đem spaghetti bơ hải sản cùng canh để lên bàn.
“Xong.” ấn anh ngồi xuống, cô lập tức khẩn cấp tuyên bố nói, cầm thìa dẫn đầu múc một ngụm canh hải sản, sau lại đổi dĩa cuộn cuộn mỳ đưa vào trong miệng.
Trời ạ, thật sự là rất rất ngon, rất rất ngon, rất rất ngon nha!
“Ăn ngon lắm sao?” anh sủng nịnh hỏi cô.
Hà Xảo Tình chỉ có thể dùng sức gật đầu, không rảnh trả lời anh.
“Đủ lạt sao?”
Cô lại gật đầu, hậu tri bất giác sau mới phát hiện, lấy tiêu chuẩn của Spagheti bơ hải sản ra mà nói, đĩa mỳ ý này có hạt tiêu thật là khoa trương hiếm có nha.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, thấy khóe miệng anh mỉm cười, đột nhiên mới nhớ ra chính mình tựa hồ đã từng nói qua với anh, cô thích ăn nhạt, nam nhân này thật là…
“Cám ơn.” Cô nuốt mỳ vào miệng, mở miệng nói.
“Cảm ơn cái gì?” anh nhướng cao mày.
“Đồ ăn Italia nhạt.”
Anh cười cười.
“Hương vị thế nào, anh không thua đầu bếp hạng sang đi?”
Cô dùng sức gật đầu, lại chợt hoài nghi híp mắt nhìn anh.
“Nói thật, đây thực sự là do anh nấu sao? Sẽ không thừa dịp trong lúc em tắm, gọi điện thoại kêu người ta mang đồ ăn đến chứ?”
“Em cảm thấy sao?” anh không đáp hỏi ngược lại.
Cô còn suy nghĩ một chút.
“Hai mươi phút thời gian quá ngắn, ngay cả thời gian nấu để đưa đến, như thế nào cũng không có khả năng, trừ phi có nhà hàng này ở dưới lầu.”
“Lúc trước em đến đây, em có nhìn thấy dươí lầu có nhà hàng ăn sao?”
“Không có.” Đem ánh mắt dời xuống bàn ăn trước mặt cùng bát canh, cô nhíu mày hoài nghi.
“Những thứ này không phải là đồ ăn đông lạnh đi?” nhưng thực sự đồ ăn đông lạnh có thể ngon như vậy sao? Cô đoán đoán.
“Không phải.” Niếp Huân mỉm cười lắc lắc đầu.
“Cho nên đây thực sự là do anh nấu?”
Anh gật đầu trả lời.
“Sao anh có thể lợi hại như vậy, có thể nấu ra hương vị như thế này?! Anh đã từng học qua sao?”
“Trước kia anh đã từng làm trong phòng bếp của một nhà hàng.”
“Khi nào vậy? anh không phải từ đầu đã làm nghề đầu tư sao?” cô tò mò hỏi.
“chuyên tâm làm việc đầu tư là chuyện gần bảy năm trước, nhưng trước đó anh đã làm những việc không ai tưởng tượng được, đều là những kinh nghiệm rất thú vị.”
“Ví dụ như việc gì?”
“Rửa chén thuê ở phòng bếp nhà ăn, đưa báo, làm người lau dọn kính, phục vụ trong quán ăn đêm, tửu bảo chờ.”
Hà Xảo Tình cứng họng nhìn anh, kinh ngạc ngay cả mặt mũi đã quên muốn ăn.
“Anh đang nói đùa sao?” sau một lúc lâu, cô còn nghi vấn hỏi lại.
Niếp Huân mỉm cười lắc đầu.
“Nhưng không phải trước khi làm nhà đầu tư, anh đã làm việc trong ngân hàng sao?” cô khó hiểu cực kỳ.
“Em nghe ai nói anh đã từng làm việc trong ngân hàng?”
“Rất nhiều người nói như vậy nha.”
“Anh ngay cả đại học còn chưa tốt nghiệp, như thế nào lại có thể ghi danh trong ngân hàng?” anh mỉm cười nói.
Hà Xảo Tình ngạc nhiên trợn tròn hai mắt, đầu trống rỗng. đại học cũng chưa tốt nghiệp?
“Anh…anh là đang nói giỡn đúng không?”
Niếp Huân mỉm cười lắc đầu.
“Nhưng nếu ngay cả đại học anh cũng chưa tốt nghiệp, sao anh lại có bản lĩnh đầu tư như thế nào?” cô khó có thể tin được kêu lên.
“Em nghe nói anh từng dùng mấy vạn trong thời gian vài năm ngắn ngủi kiếm được vài tỷ. chuyện này cũng là tin đồn vô căn cứ sao?”
“Không, chuyện này là thật.”
“Cho nên hết thảy đều là dựa vào chính anh tự học được mà ra, không ai chỉ bảo cho?”
“Có thể nói như vậy.”
“Trời ạ! Anh quả nhiên là thiên tài, quá lợi hại! nếu em có một nửa trí thông minh của anh thì tốt rồi, vài tỷ, một nửa… không, em chỉ cần một phần mười trí thông minh thì tốt rồi, chỉ cần kiếm được một triệu là đủ rồi, em không có lòng tham, thật sự không có lòng tham. Oa, một triệu nha, chỉ tưởng tượng thôi cũng cảm thấy thực vui vẻ.” cô không tự chủ được lộ ra vẻ mặt mộng tưởng hão huyền ngây ngô cười, ha ha…”
Nhìn cô, ánh mắt Niếp Huân dần dần nhu hòa.
Cô quả nhiên không giống người bình thường, không hỏi vì sao anh ngay cả đại học cũng chưa từng tốt nghiệp, không đồng tình, kinh ngạc, khinh bỉ, hoặc tự cho là đúng, an ủi anh, nói cái gì bằng cấp không trọng yếu thì vô nghĩa, chỉ đơn thuần phản ứng trực tiếp, chỉ nghĩ đến thành tựu hiện nay cuả anh, nghĩ đến__tiền.
“Ha ha…” đột nhiên anh nhịn không được bật lên tiếng cười.
“Sao vậy, em nói gì đáng cười sao?” cô giương mắt trừng anh.
“Anh nghĩ em không cần tiền.” anh cười nói.
“Ý nghĩ nào của anh nói như vậy, có tiền ai lại không muốn?”
Xem ra cô tựa hồ quên lúc trước cự tuyệt đề nghị nhân phí chia tay của anh, cũng đưa đẩy chồng tiền hai mươi vạn phí phụng dưỡng.
Nhìn cô cười, anh đột nhiên hỏi:
“Em có bao nhiêu tiền ở ngân hàng, có muốn anh giúp đầu tư quản lý tài sản không? “
Hai mắt Hà Xảo Tình sáng ngời, nói về vấn đề này, thấy lợi gần ngay trước mắt, lập tức lớn tiếng kêu:
“Muốn!”
Niếp Huân muốn giúp cô đầu tư quản lý tài sản nha, trời ạ, bao nhiêu kẻ có tiền, đại phú hào đang cầm bó tiền mặt lớn đều không cầu được thần tài Niếp Huân, thế nhưng anh lại chủ động yêu cầu giúp cô đầu tư quản lý tài sản nha!
Không nghĩ tới có ngày cô cũng trở thành khách hàng của công ty tài chính tư nhân Niếp Huân, xem ra muốn làm phú bà, cuộc sống quá phu nhân chỉ còn là thời gian chờ đợi thôi.