Lúc ấy bề ngoài bẩn thỉu, nội tâm thuần khiết tôi cũng không có ý thức được, ý tứ của những lời này thì tương đương với tôi thừa nhận mình thích tự sờ.
Nhưng Lý Bồi Cổ thật mạnh mẽ, ba giây đồng hồ sau, hắn liền mỉm cười, trong nháy mắt ánh mặt trời nhuộm đầy gương mặt của hắn: “Thật đáng yêu.”
Hắn đánh giá như vậy.
Tôi mặt hồng tim đập, trái tim giống như cá đang nằm trên thớt chờ làm thịt, hỗn loạn mà quẩy đập.
Đang lúc Lý Bồi Cổ đưa tay, chuẩn bị cởi xuống cái áo ướt át của tôi thì một người làm đi vào, cung kính nói cho hắn biết, nói ba của hai người bọn họ – cũng chính là đại ca của bang Thanh Nghĩa, người đàn ông của dì Bích gọi điện thoại về.
Lý Bồi Cổ đi phòng sách nghe, lúc gần đi bắt Lý Lý Cát tiếp tục đem tôi tắm rửa sạch sẽ.
Tôi đưa mắt nhìn Lý Bồi Cổ, ánh mắt lưu luyến, giống như con ruồi nhìn thấy mật đường, con cóc nhìn thấy thiên nga, con rùa nhìn thấy hạt đậu.
Không thể phủ nhận, Lý Bồi Cổ cho tôi cảm giác rất giống thịt, nước miếng của tôi bắt đầu nhanh chóng tiết ra, chỉ có thể láy tay áo mà lau.
Mà tôi cầm, là tay áo Lý Lý Cát — bởi vì tay hắn vừa lúc duỗi đến cổ áo chuẩn bị cởi nút áo của tôi ra.
Một ít nước sáng trong kẹp theo thịt băm dính trong nước miếng, cứ như vậy cố định ở nơi ống tay áo sạch sẽ của Lý Lý Cát.
Lý Lý Cát nổi giận, hắn dùng sức mà chùi vào phần dưới đầu của tôi: “Tao ghét nhất là nước miếng! ”
Tôi bị làm cho choáng váng.
Tôi cảm thấy được mình là một người từ nhỏ đều là có thù tất báo, từ con chó to muốn cắn thịt của tôi lại bị tôi cắn một miếng thịt trong việc này cũng có thể thấy được.
Tôi đây là nói đến việc này có ý tứ gì, Lý Lý Cát ở trong lòng tôi cũng không như con chó to kia. Cho nên, tôi liền trả lại việc ác kia, hóp má lại, chu mỏ, phồng lên, sau đó dùng sức phun.
“Phi”, theo thanh âm, đường kính là ba cm một bãi nước miếng chính xác đáp xuống trước ngực Lý Lý Cát.
Hắn chán ghét cởi xuống cái áo đang bị nước miếng của tôi thấm vào, ném ở một bên, sau đó nhìn tôi, mắt bốc lửa.
Nói thật, mặc dù giờ phút này Lý Lý Cát để trần nửa thân, nhưng thật sự không có gì đáng xem. Ý của tôi là, so với sau khi hắn trưởng thành, kém xa.
Hồi lâu, hắn mới cắn răng nghiến lợi ra lệnh: “Cởi quần áo!”
Nói xong, liền đi tiến lên kéo nút áo tôi.
Mới vừa cùng Lý Bồi Cổ diễn xong phim cổ trang đùa giỡn trên giường tôi đây nhất thời lại hóa thân làm liệt nữ bị ác bá đùa giỡn lại thà chết chứ không chịu khuất phục, che cổ áo thật chặt, thế nào cũng không nguyện ý bị Lý Lý Cát cởi.
“Muốn ăn đòn phải hay không?” Lý Lý Cát rất không thể hiểu được, dù sao hai nơi quan trọng của tôi đều lộ rồi, còn sống chết không chịu như vậy hoàn toàn không có cần thiết.
“Tôi không muốn anh cởi.” Lúc ấy câu trả lời của tôi là như vậy.
Đôi mắt to và đen của Lý Lý Cát nhất thời trầm xuống: “Ý của mày là, muốn cho đợi anh của tao cởi?”
Tôi rất thành thật.
Tôi gật đầu.
Động tác đó của tôi tựa như một đốm lửa mạnh mẽ, đốt Lý Lý Cát này thành củi khô, hoặc là cây Diệp khô(1), hoặc là nắm than. . . . . . Tóm lại, hắn tự do hăng hái mà mạnh mẽ nỗi lửa bừng bừng rồi.
Lý Lý Cát trực tiếp xông lên, nắm lấy hai cánh tay gầy yếu bình thường như cọng giá của tôi, ném tôi vào trong bồn tắm.
Tôi nằm ở trong bồn tắm, còn chưa kịp đứng lên, Lý Lý Cát liền nhảy vào, đem đầu của tôi mạnh mẽ nhấn vào trong nước, một cái tay khác với lấy khăn lông, dùng sức lau chùi mặt của tôi.
Nước ấm tràn vào mũi miệng, hơn nữa bị khăn lông bao lại, tôi cảm thấy được mình gần như hít thở không thông, cái loại tư vị đó, khó chịu giống như hơn nữa tháng không được ăn thít đến mức phải liều mạng.
Thật may là, Lý Lý Cát cũng không muốn cái mạng nhỏ của tôi, ở khi tôi sắp hôn mê, hắn bắt được tóc tôi, đem đầu của tôi kéo lên.
Tôi tắm trôi đi bùn đất gương mặt lần nữa trở nên sạch sẽ, đối mặt với hắn.
Xuyên qua hơi nước cùng những giọt nước, tôi nhìn thấy Lý Lý Cát đang sững sờ.
Qua một hồi lâu, hắn mới phục hồi tinh thần lại, hắng giọng, nói: “Cởi quần áo thôi.”
Tôi vẫn như cũ làm nữ chính trong cảnh diễn ác bá đùa giỡn dân nữ, liều mạng che ngực.
Cái lò nổ Lý Lý Cát lần nữa nổi giận, hắn thô lỗ mà mạnh mẽ níu lấy cổ áo tôi, hướng hai bên xé ra, “Rẹt” một tiếng, tôi cứ như vậy xích lõa ~ trần trụi.
Tôi nói rồi, tôi là có thù tất báo, cho nên tôi đưa tay, kéo lấy quần của hắn, khẽ dùng sức kéo xuống.
Tôi cũng không biết, Lý Lý Cát người này cư nhiên hồi nhỏ cũng không thích mặc quần lót, cho nên sau khi quần bên ngoài bị ta mạnh mẽ cởi xuống, dưa chuột của hắn không có gì ngăn cảng thành công hiện ra giữa không khí.(Bonei: :pray: toàn thể các chị em nhắm mắt lại)
Mặt của Lý Lý Cát đỏ lên, da tay của hắn rất trắng, hai mãng đỏ thẳm làm cho hắn càng nhìn về phía trên càng thêm xinh đẹp.
“Tên nhóc ăn xin thối! ” một tay hắn che kín bộ vị quan trọng của mình, một tay giơ lên cao, nặng nề đánh tôi một bạt tai.
Mặt tôi bị đánh lệch qua một bên, nửa bên mặt nóng rát , lỗ tai ” ong ong” vang dội.
Che mặt, tôi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lý Lý Cát.
“Không phục sao?” Lý Lý Cát tiếp tục dùng lỗ mũi xinh đẹp nhìn xuống mắt tôi.
Nói xong, hắn chuẩn bị cầm khăn tắm trên ghế tới che lại.
Khi một cái củ bạch Lý Lý Cát giữa hai chân trắng lung lay giữa không trung, mà cái tư thế hắn bước một chân ra ngoài chân phần còn lại vẫn còn ở trong bồn tắm, giống như là dưa chuột ở trung tâm phân nhánh phiêu đãng mà non nớt.( Bonei: :pray: diễn tả xong phần này ta thật sự bị hại não)
Là thời cơ tốt, tôi nhắm ngay thời cơ, đưa tay, hung hăng níu lấy phần non nớt của hắn.
Không chỉ có là nhéo, tôi còn dùng móng tay bén nhọn mà báu vào trong thịt, không chỉ có là báu, tôi nắm chặt thành quả đấm rồi liều mạng lôi kéo xuống đất.(Bonei: bởi vậy mới nói có 2 loại người :no: không nên đắc tội, 1 là tiểu nhân và :number1: 2 là phụ nữ)
Thủ đoạn độc ác của tôi, tàn phá dưa chuột của Lý Lý Cát. Truyện được biên tập và post tại website: WWW.77F1.XTGEM.COM (77F1.XTGEM.COM)
Trong phòng tắm, truyền ra tiếng hét thảm thiết, làm người ta nghe thấy cũng muốn rơi lệ.
Đêm hôm đó, tôi bởi vì mang tội danh làm tổn hại hương khói nhà họ Lý nên bị nhốt trong phòng chứa đồ, không cho được ăn cơm.
Tôi uất ức ngồi ở trên sàn nhà lạnh lẽo, để cằm ở trên đầu gối, ôm lấy toàn thân của mình.
Chung quanh đồ vật lẫn lộn giống như là dã thú mai phục ở trong bóng tối, mà bụng, dường như cũng bắt đầu đánh trống.
Ở lúc bi thảm này, một người mở cửa phòng chứa đồ ra, ngay sau đó, mùi thịt nồng nặc quanh quẩn chóp mũi tôi.
Ngẩng đầu, tôi nhìn thấy Lý Bồi Cổ cùng với một mùi hương thịt tản ra trong đĩa trên tay hắn.
Không biết là bởi vì hắn, hay là bởi vì thịt, tôi bắt đầu”Ừng ực ừng ực” nuốt nước miếng.
Lý Bồi Cổ đi tới trước mặt tôi, ngồi xổm xuống, dùng dao nĩa cắt thịt, tự mình đút tôi.
Tôi ngay cả nhai cũng không kịp nhai, liền nuốt xuống.
“Từ từ mà ăn, còn rất nhiều.” Hắn nói, cũng xiêm một khối nữa, đút vào trong miệng của tôi.
Tôi nghe theo lời hắn nói, lần đầu tiên từ khi sinh ra bắt đầu nhai kỹ nuốt chậm.
Lúc chất lỏng của thịt đang chảy ra ở răng, sảng khoái trơn nhẵn đọng lại ở đầu lưỡi, mùi hương lưu lại ở bên môi.
Đây là lần đầu tiên tôi hiểu được, thịt, không phải dùng để ăn, là dùng để hưởng thụ.
Lý Bồi Cổ cực kỳ hài lòng việc tôi nghe lời, hắn dùng một ngón tay nâng cằm của tôi lên, khuôn mặt ôn nhã được chiếu sáng từ ánh trăng bên ngoài cửa sổ, khiến không khí chung quanh trong nháy mắt cũng trở nên nhu hòa động lòng người.
“Nhìn, khuôn mặt nhỏ nhắn đã rửa sạch này, thật đẹp.”
Vừa nói, ngón tay của hắn vừa hoạt động tại bên môi của tôi, lau đi nước thịt dính phía trên, sau đó, hắn thu tay lại, liếm đi nước thịt dó.
Một khắc đó, tôi vô cùng muốn trở thành giọt nước thịt đấy.
Lý Bồi Cổ đem một miếng thịt khác đút vào trong miệng của tôi lần nữa, tròng mắt của hắn từ trước đến giờ đều là khẽ nhếch, lấy một loại tư thái dịu dàng, hắn nói: “Về sau, em chính là người của tôi, bất luận tôi nói cái gì, em đều phải làm theo, hiểu chưa?”(Bonei: :shoot: mới bé thế đã học cái trò bá dạo rồi, lớn lên không thế nào nữa :no: )
Tôi tỉ mỉ nhai khối thịt kia, khiến tư vị nó lan tràn ra ở từng góc trong miệng, như buộc phải lấy được mức giá trị lớn nhất trước khi nó biến mất.
Sau đó, tôi nhìn vào ánh mắt của Lý Bồi Cổ, lần đầu tiên trong đời trịnh trọng thề: “Anh bắt em đi làm cái gì, em nhất định đều sẽ đi làm.”
“Thật biết nghe lời .” Lý Bồi Cổ cười, chỉ cần hắn cười một tiếng, nhất thời cảnh xuân sáng rỡ. Hắn cúi người xuống, hôn một cái ở trên trán của tôi.
“Không thích, anh muốn em vĩnh viễn nhớ lời nói của mình ngày hôm nay.”
Khi môi hắn rời đi, tôi nhìn thấy sau lưng Lý Bồi Cổ, gương mặt âm trầm của Lý Lý Cát đang đứng đó.
Tôi không biết xảy ra chuyện gì, nhưng kể từ sau ngày đó, tôi kết thù cùng Lý Lý Cát, này lớn bằng độ, giống như bộ dáng liều mạng của những người anh em Châu Phi.
Ở Lý gia, thân phận của tôi rất đa dạng.
Đệ tử truyền nhân của dì Bích.
Người chơi đùa của anh em Lý gia.
Người phụ việc của đầu bếp.
Trợ thủ của dì giúp việc.
Nhưng chuẩn xác nhất, phải là — ăn không ngồi rồi.
Mỗi ngày, tôi sẽ cùng anh em Lý gia cùng nhau rời giường, ăn sáng, sau khi bọn hắn đi học, tôi chạy đến thư phòng nhỏ, dì Bích mời gia sư dạy kèm ở nhà cho tôi học tập.
Nội dung học tập rất rộng rãi, văn hóa, âm nhạc, khiêu vũ, mỹ thuật, còn có võ thuật.
Tôi rất thích cuộc sống như thế, bởi vì mỗi ngày, đều có rất nhiều rất nhiều thịt ăn.
Không được hoàn mỹ chính là, trong nhà này, có Lý Lý Cát người này.
Hắn là kể dịch lớn nhất của tôi, cũng như tôi là kẻ địch lớn nhất của hắn.
Mỗi ngày tan giờ học về nhà, bất luận tôi núp ở cái xó nào, Piano, trong rèm cửa sổ, trong bụi cỏ, hắn cũng có thể níu lấy bím tóc của tôi, kéo tôi lôi ra ngoài.
“Nhóc ăn xin, nhìn thấy mày liền cảm thấy phiền.” Đây là câu cửa miệng của hắn.
Tôi cảm thấy được rất kỳ quái, đã như vậy, vậy tại sao mỗi ngày hắn còn phải phí hơi sức lớn như vậy đem bắt tôi kéo tới đây?
Nghĩ thật lâu, chân tướng chỉ có một — Lý Lý Cát bị coi thường.
Tôi ghét Lý Lý Cát bao nhiều, lại ngưỡng mộ Lý Bồi Cổ bấy nhiêu.
Hắn đối với tôi rất tốt rất tốt, mặc dù cái loại tốt đó, giống như là đối đãi vật cưng yêu thích, cũng không đánh chửi, bận rộn, liền sờ sờ đầu của tôi, lấy tư thái thân mật.
Mỗi khi hắn làm như vậy, thì ngày đó Lý Lý Cát sẽ khi dễ tôi dữ dội hơn.
Dĩ nhiên, mỗi một lần, tôi đều sẽ trả thù, có thể tăng lên theo số tuổi, khác biệt sức lực nam nữ cũng càng thấy rõ ràng.
Đang trong lúc đánh nhau cùng Lý Lý Cát, tôi bắt đầu chiếm hạ phong.
Ở liên tiếp một tháng trên mặt lúc nào cũng chảy máu, dì Bích bắt đầu truyền thụ tuyệt chiêu cho tôi.
Một ngày kia, khi anh em Lý gia đã đi học, dì Bích gọi tôi đến bên bể bơi.