trên cửa sổ nhỏ đều được khảm một vật mảnh tròn tròn với chất liệu trong suốt, mặt trên trong suốt thực giống với "Thiên lý nhãn" .
"Đây là Âu Dương Cái mang từ nước ngoài về, xuyên qua nó, ngươi có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài." Phượng Miên mỉm cười nói! Chính hắn cũng không điều khiển thuyền ngầm nữa mà để tự nó chậm rãi hướng xuống biển, còn hắn kéo một ngăn tủ bên tường kép lấy ra một cái gối đầu Cẩm Tú, đặt ở trên thảm, thản nhiên nằm xuống.
Sắt Sắt để sát mắt vào cửa sổ tròn tròn kia, quả nhiên thấy được cảnh tượng bên ngoài biển.
Bọn họ lúc này còn chưa xuống sâu, trước mặt là một khoảng sáng tỏ, một con cá Ngư nhỏ đang ở trước mặt Sắt Sắt bơi qua chầm chậm , phía sau theo đuôi là một đàn Ngư nhỏ cũng giống nó như đúc, trước mặt Sắt Sắt chậm rãi bơi qua bơi lại nhìn rất đông đúc.
Sắt Sắt chưa bao giờ gặp qua một đàn cá Ngư nhỏ với sắc thái đẹp hơn những cá ngư nhi bắt làm trò chơi trong song hồ . Đầy đủ hình dạng kỳ lạ, làm Sắt Sắt có chút kinh ngạc.
Các loài tảo biển cũng thực kỳ lạ, thật dài và mềm, dáng vẻ diễm lệ như cầu vồng. Đẹp nhất đó là đá san hô, giống như một cánh rừng sum suê.
"Như thế nào, sinh vật trong biển có phải rất được không?" Phượng Miên đan hai tay vào nhau, khóe miệng cười hỏi.
Sắt Sắt nhẹ nhàng vuốt cằm, thản nhiên mỉm cười, trong trí nhớ, dường như đã rất lâu nàng chưa từng vui vẻ như vậy. Một đàn Ngư nhỏ nhìn thấy thuyền ngầm dường như cảm thấy có chút kỳ quái, tiến sát vào mặt kính tròn tròn như là đang xem xét. Sắt Sắt vươn tay chỉ, nhẹ nhàng đánh trên măt kính, đám Ngư nhỏ kinh hãi nhảy dựng, quẫy đuôi, sợ tới mức chạy toán loạn, Sắt Sắt nhịn không được bật cười, thanh âm thanh lệ tuyệt diệu ở trong khoang thuyền thong thả quanh quẩn, cười tươi đẹp như ánh bình minh.
Phượng Miên một tay đỡ đầu, một đôi mắt sáng thật sâu ngắm nhìn Sắt Sắt. Mà Sắt Sắt đang ngồi ở trên thuyền xem phong cảnh bên ngoài, hồn nhiên không biết, lúc này mình cũng trở thành phong cảnh trong mắt người khác.
"Sắt Sắt, ngươi còn yêu chủ thượng không?" âm thanh thanh nhã của Phượng Miên ở trong khoang thuyền chậm rãi vang lên.
Sắt Sắt nghe vậy quay đầu nhìn lại, ánh mắt trở nên mông lung, vẻ thâm tình trong mắt Phượng Miên rõ ràng như vậy. Nàng bị ánh mắt của Phượng Miên nhìn chăm chú cảm thấy trong lòng bị kiềm hãm. Nàng cho tới bây giờ không ngờ tới Phượng Miên lại dùng anh mắt như vậy nhìn nàng. Hơn nữa giờ phút này hắn lại hỏi về vấn đề cảm tình của nàng, nàng nhất thời không biết trả lời như thế nào.
"Yêu thì như thế nào? Không thương lại như thế nào, hai chúng ta kiếp này là nhất định không đi đến cùng nhau!" Sắt Sắt nhẹ nhàng thở dài nói.
Phượng Miên nghe vậy, lông mi run rẩy, ánh mắt thoáng qua một vẻ phức tạp, làm như tiếc nuối thay cho Dạ Vô Yên.
Hai người ở trong biển lưu lại khoảng hai ngày, Phượng Miên điều chỉnh cơ quan một chút, thuyền ngầm liền bắt đầu chậm rãi hướng mặt biển đi lên. Lúc đi là thời điểm sau giữa trưa, khi trở lại mặt biển đã là một bầu trời đầy sao.
Thuyền ngầm trở lại mặt biển, khi đến mặt nước, Phượng Miên liền mở cửa sổ trên đỉnh đầu ra, làm cho làn không khí mới mẻ , xuyên qua cửa sổ ở phía trên tiến vào. Hai người cập bến thuyền ngầm khá thuận lợi, từ trong khoang thuyền đi ra, nghênh đón luồng gió lạnh thấu xương thổi vào người khiến khắp cả người phát lạnh, vừa mới từ trong khoang thuyền ấm áp đi ra nên chưa thích ứng được.
Tối nay vầng trăng không sáng lắm, treo cao ở khoảng không trên bầu trời, tỏa ra ánh sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng, Sắt Sắt bỗng nhiên cảm nhận thấy có chút gì đó không thích hợp, liền giữ chặt Phượng Miên tránh ở phía sau đá ngầm.
Ánh trăng ảm đạm mông lung, nàng cùng Phượng Miên trốn cách đó không xa, Sắt Sắt nhìn thấy có mấy chiến thuyền nhỏ không một tiếng động từ phía trước bọn họ lướt qua, boong thuyền đều là một màu lam cùng mặt biển như hòa thành một, người trên thuyền mặc y phục đi đêm mau đen, thân mình bịt kín mít chỉ lộ ra đôi mắt đang tỏa ra thứ ánh sáng lóng lánh khiến người ta Ị sợ hãi.
Cũng may thuyền ngầm của Sắt Sắt mới vừa rồi đi lên liền sau đó lặn luôn xuống dưới mặt biển mới không bị những người này phát hiện.
Sắt Sắt lại nhìn về nơi xa, xa xa nhìn thấy phía trước còn có không ít các thuyền nhỏ khác, rất đông, trên thuyền cũng đều là những người mặc áo đen. Xem ra có người muốn tập kích đảo Thủy Long , hơn nữa có vẻ phạm vi tập kích rất lớn.
Trong lòng Sắt Sắt kinh hãi, hơn nữa càng làm trong lòng Sắt Sắt kinh hãi là các con thuyền này lại có thể bình yên đi qua vùng đá ngầm chung quanh đao Thủy Long. Đá ngầm chung quanh đảo Thủy Long thật sự hiểm trở, từ sau khi Sắt Sắt đứng đầu đảo Thủy Long , lớp bảo vệ đá ngầm làm thành một trận pháp, nếu người nào đó đi vào không quen các vị trí trận pháp đá ngầm có trên đảo, sẽ rất khó đi qua .
Nhưng mà những thuyền nhỏ này thế nhưng không hề bị trở ngại gì.
Tấm bản đồ phòng ngự của Trầm Ngư không lọt ra ngoài, chẳng lẽ ………Hoặc là còn có một khả năng khác, có phải là Trầm Ngư đã sớm mang tấm bản đồ phòng ngự ra ngoài, còn bản đồ chưa đưa ra ngoài kia chỉ là muốn gạt nàng?
Nhưng trước mắt không có thời gian nghĩ lại, Sắt Sắt loáng thoáng nghe được tiếng tuần tra cướp biển trên đảo thổi kèn ốc biển lên, thanh âm ô ô đang ở gió lạnh vang lên, nghe trong đó lộ ra một vẻ làm người ta cảm thấy thê lương. Xa xa nhìn trên đảo Thủy Long, có cây đuốc sáng cháy lên, từng trận chém giết đa bắt đầu, theo gió biển từ xa xa truyền tới.
Sắt Sắt kiên quyết xoay người, đối diện với Phượng Miên nói: "Phượng Miên, ngươi cùng thuyền ngầm rời đi đi, xem tình cảnh hôm nay đây là cuộc tấn công có quy mô lớn, chỉ sợ phải bào vệ ngươi binh yến rời đi rất khó. Ngươi hãy lập tức rời đi, hiện tại chúng ta chưa đang ở vòng vây, bọn họ còn chưa phát hiện ra chúng ta, ngươi mau mau đi, nếu không bị phát hiện sẽ nguy hiểm."
Phượng Miên ngước mi mắt lên, ánh trăng chiếu vào, nhìn biểu tình như sương lạnh của Sắt Sắt, sóng mắt nàng trong trẻo, như ẩn chứa những tia sáng kiên quyết, lộ ra ý kiên định không thể lay động.
Trong lòng Phượng Miên run lên, tay cầm lấy tay của Sắt Sắt, bình tĩnh nói: "Người áo đen đó có thân pháp quỷ dị, hiển nhiên là Ninja của Y Mạch đảo, lần này tập kích bất ngờ xem ra là có chuẩn bị mà đến, ngươi ngàn lần phải cẩn thận. Ngươi nhất định phải thành công, ta sẽ trở về đây!" Sau khi nói xong, liền trở lại thuyền ngầm mà đi.
Sắt Sắt nghe được Phượng Miên còn muốn trở về, một phen keo lấy cánh tay hắn, ở bên tai hắn thấp giọng nói: "Phượng Miên, nghe ta nói, không cần trở về đây!" Nàng thật sự không hy vọng Phượng Miên xảy ra điều gì ngoài ý muốn .
Phượng Miên cúi đầu nhìn nhìn Sắt Sắt, hắn nắm cánh tay ngọc của nàng, khóe môi gợi lên một chút ý cười say lòng người, “Ngươi đang quan tâm ta sao?" Trong thanh âm của hắn lộ ra sự vui sướng vô cùng.
"Đúng vậy! Ta quan tâm ngươi, ta không hy vọng ngươi có việc gì, nhất định phải bảo trọng." Sắt Sắt bình tĩnh đáp.
"Ta không phải đã nói sao, thuyền ngầm này là công cụ thích hợp nhất để chạy trốn, bên trong tất cả đã đầy đủ. Cho nên ngươi cứ yên tâm, ta đi ngươi phải cẩn thận. Trăm ngàn lần phải cẩn thận!" Phượng Miên nói xong, bước nhanh vào trong thuyền ngầm, hướng Sắt Sắt vẫy tay, thuyền liền chậm rãi chìm vào trong nước biển, ngay lập tức không còn nhìn thấy.
Sắt Sắt bình tĩnh nhìn thuyền ngầm của Phượng Miên chìm vào dưới mặt biển, bình yên rời đi, mới yên tâm xoay người đi về hướng đảo Thủy Long .
Màn đêm nặng nề ở mặt biển, nước biển thong thả mà đập đều mạnh mẽ, sóng biển cũng không lớn, lại giống nhau ẩn chứa lực lượng có thể đập nát cả mọi thứ trên đời . Gió biển thổi tới, có mùi máu tươi theo gió biển bay lại đây, sắc mặt Sắt Sắt ở trong nháy mắt trở nên trắng bệch. Mới vừa rồi trong lòng vẫn còn kinh hoàng, trong nháy mắt thật kì lạ lại trở nên trầm ổn bĩnh tĩnh, nàng tay nắm chặt thành nắm đấm, nàng biết được, tối nay sẽ là có một cuộc đánh nhau kịch liệt.
Sắt Sắt cắn răng một cái, nhảy lên đang ở không trung tụ khí, trên không đạp mấy bước, khinh công của nàng dĩ nhiên đã nâng cao lên một bậc, có thể nín thở trên không, thân hình tung bay , làn váy rộng thùng thình ở trong gió bay lên, giống như một con chim ưng biển cưỡi gió , hướng về cái thuyền nhỏ cuối cùng kia nhảy tới.
Chiếc thuyền nhỏ kia có năm tên Ninja, bọn họ điều khiển thuyền nhỏ hết sức chăm chú để tránh đá ngầm, Sắt Sắt nhẹ nhàng nhảy đến đuôi thuyền khiến chiếc thuyền nhỏ chao đảo, một tên mặc đồ đen quay đầu lại, Sắt Sắt duỗi chân liên tục đá vào hắn, chỉ nghe vài tiếng "phù phù", vài tên Ninja kia liên tiếp bị đá trúng huyệt đạo làm cho thân mình chúng lảo đảo ngã xuống nước.
Con thuyền phía trước nghe được động tĩnh của chiếc thuyền phía sau kinh hãi quay đầu lại, vì thuyền trưởng phân tâm làm cho con thuyền đụng phải đá ngầm, trong nháy mắt bị vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Sắt Sắt đứng yên ở mũi thuyền, xuôi thuyền lướt qua thuyền của Ninja, vừa đến nơi, nàng cầm dây thừng trên thuyền không ngừng vung lên, đánh cho thuyền của Ninja tan tành, chỉ chốc lát sau nàng liền bay nhanh về đảo Thủy Long.
Trên đảo Thủy Long , ánh đuốc sáng ngời, cướp biển cùng Ninja đã sớm liều chết quyết đấu.
Các Ninja Y Mạch quốc này quả thực chính là những tên ác ma.
Bọn họ mang theo trên lưng một cuộn dây màu đen, nhẹ nhàng kéo ra, phía sau lưng liền phóng ra hai miếng vải đen kết thành các cánh, hai cánh tay dang ra, các cánh lập tức căng đầy gió, bọn họ thuận theo làn gió thổi, trong bóng đêm tối đen giống như một bức tường đen ở trong không trung bay tới bay đi như vậy không hề hao phí một chút nội lực nào. Trong tay bọn họ cầm một cây cung, không ngừng bắn về phía đỉnh đầu của các cướp biển.
Còn có một nhóm Ninja ở dưới bóng cây đuốc, ẩn trong những lùm cây sâu thẳm, thân pháp quỷ dị, không tiến đến tấn công bọn cướp biển, chỉ xuất ra một chiêu rồi liền bổ chạy.
Những Ninja này thân pháp nhẹ nhàng, lẩn trốn trong bóng đêm, đem tinh hoa của nhẫn thuật phát huy đến tận cùng. Vung lên thanh đao thật lớn trong tay, ở dưới ánh sáng của ngọn đuốc, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên làm cho người ta sợ hãi.
Tình thế như vậy thật bất lợi cho các cướp biển.
Sắt Sắt dường như có thể nhìn thấy cánh chim mang theo sự chết chóc đang mở ra thật lớn, đang tập tễnh bay lượn nhảy múa trong gio biển đánh thẳng về phía bọn họ.
Mã Dược và Trữ Phóng đang mặc khôi giáp, trấn tĩnh chỉ huy các cướp biển đón đánh Ninja. Bọn cướp biển cũng không phải đều luôn ăn không ngồi rồi, võ công cũng không kém, tuy rằng đối với trận tập kích của những ác ma này có chút bất ngờ không kịp phòng bị nhưng tinh thần vẫn trấn định, tất cả đều thi triển tuyệt chiêu, cùng đánh nhau kịch liệt với Ninja.
Sắt Sắt liên tiếp đánh ngã vài tên Ninja, mắt thấy dưới ánh lửa phía trước, Tử Mê tay cầm huyết tiêu đang đánh nhau với sáu tên Ninja. Sáu tên Ninja kia thực hiển nhiên là những Ninja tinh anh, vây quanh Tử Mê chặt như nêm.
Tử Mê gầm lên một tiếng, vung huyết tiêu lên, cây tiêu màu đỏ sậm dưới ngọn đuốc lóe lên ánh sáng màu đỏ sậm.
Mấy tên nhẫn giả bỗng dưng kéo bao bố phía sau khiến đôi cánh đen sau lưng mở ra, ba cái bay trong không trung, ba cái bay trên mặt đất, từ bốn phương tám hướng công kích Tử Mê, giống như dàn ra một ma trận quyết dồn Tử Mê vào đường chết.