mũi nhọn về phía người mới là em như vậy?” Tốc độ nói chuyện của Sharon rất nhanh, giống như đang lầm bầm.
“Trần Dĩnh đã làm gì?” Trong lòng cô mơ hồ có loại dự cảm không tốt.
Sharon dừng một chút. “Vừa rồi, trong lúc ‘Hồng Trần’ đang quảng bá, cô ta nói em và Tư Không Cảnh đang yêu nhau.”
Cô cầm điên thoại di động, trong nháy mắt ngây dại.
“Trần Dĩnh nói ở ngay nơi tuyên truyền, trong quá trình bộ phim ‘Hống Trần’, Tư Không Cảnh cực kì quan tâm chăm sóc em, đêm khuya còn nói chuyện đùa giỡn với em, điều này chứng tỏ hai người có quan hệ là sự thật, lật đổ toàn bộ tất cả những gì bọn chị tạo nên. Hơn nữa cô ta còn nói bóng nói gió, nói trong quá trình quay phim, em và Tư Không Cảnh liếc mắt đưa tình, truyền thông lập tức liên tưởng đến chuyện có phụ nữ trong phòng Tư Không Cảnh lúc trước, hoài nghi hai người đã sớm yêu nhau.”
Sharon nói chậm rãi. “Dựa vào những lời cô ta nói cũng không có gì là lạ, nhưng vẫn đề là hiện tại ‘Hồng Trần’ đang trong quá trình quảng bá, hai người lại đúng là người yêu, biểu hiện qua bộ phim, đã có rất nhiều người suy đoàn hai người đang yêu nhau, còn nữa, em có nhớ lúc Tư Không Cảnh đăng một hình mèo con lên mạng, mà hình ảnh đại diện Microblogging của em… là hình một con mèo, hiện tại toàn bộ bị đào ra rồi.”
“Bây giờ không chỉ có giới truyền thông, còn có fan hâm mộ,” Sharon thở một hơi. “Em có biết lượng fan hâm mộ của Tư Không Cảnh lớn tới cỡ nào không.”
Cô nghe xong toàn bộ lời nói của Sharon, trong lòng giống như bị sét đánh trúng, lời nói ngược lại vô cùng bình tĩnh. “Tư Không nói thế nào?”
“Lúc ấy Tư Không cũng ở đó, cậu ta không phủ nhận, cũng không nói thêm câu nào, chỉ là vẻ mặt yên lặng, cho nên khiến người khác phỏng đoán.” Sharon nói. “Hiện tại cậu ta tự mình lập công ty, hành động của cậu ta cũng chính là đại biểu cho công ty, bọn họ hiện tại không có bất kì động tĩnh hay giải thích gì, tổng giám đốc Mục có ý là, chúng ta cũng không đáp lại bất kỳ câu hỏi nào, không chấp nhận tất cả các cuộc phỏng vấn.”
“Im lặng không phải chính là khẳng định sự thật bên ngoài sao?” Cô hỏi.
“Hạ Hạ.” Sharon đột nhiên cười. “Đừng quên, em là một minh tinh, em cũng cần được lăng xê, em phải là người giỏi nhất trong cuộc đua của những tân binh, vẫn còn bộ phim của William, bây giờ em phải phải cẩn… Chỉ là đứng ở đầu sóng ngọn gió, công ty sẽ bảo vệ em, huống chi scandal này, cũng không thể coi là một tin tức xấu.”
“Chị chỉ tạm thời báo cho em một tiếng, em không cần phải xem những tin tức trên Microblogging, chỉ cần chuyên tâm quay phim.” Vì Còn có chuyện, Sharon nói xong liền cúp điện thoại.
“Sao vậy?” Tưởng Nghi thấy cô cất điện thoại, vẻ mặt rất dọa người, liền vội vàng hỏi.
Cô lắc đầu, lại cảm thấy mọi suy nghĩ rối như canh hẹ, một câu cũng không thể nói được.
…
Cho đến đêm, cô vẫn không nhận được điện thoại hay chút tin tức nào từ Tư Không Cảnh.
Ngược lại người gọi đầu tiên cho cô là Lâu Dịch, để cho cô không nên suy nghĩ nhiều, thuận tiện nói vài chuyện vui, chọc cô cười.
Lăn qua lộn lại, tâm sự của cô vẫn nặng nề, cho dù thân thể đã mệt mỏi đến cực điểm, nhưng cô nằm trên giường, lại không cách nào để ngủ.
Suy nghĩ không khỏi quay về lúc cô vừa về từ Florence, cô thất kinh, thế nhưng anh lại đối mặt với giới truyền thông, trước mặt công chúng bảo vệ cô, để cô có thể an tâm.
Cô còn nhớ rõ, lúc anh dùng tốc độ nhanh nhất nói cho cô biết, không để cô phải gánh vác, người phụ nữ của anh và nữ chính là một, không có bất luận kẻ nào có thể làm loạn.
Nhưng bây giờ thì sao?
Cô giả bộ trấn định trước mặt mọi người, khổ sở, chỉ chờ anh có thể nói một câu ‘anh ở đây’.
Không biết qua bao lâu, cô mơ mơ màng màng sắp ngủ, màn hình di động chợt sáng.
Tay cô còn nhanh hơn suy nghĩ, lập tức nhẹ ấn một cái.
Là một tin nhắn đến từ anh.
Chỉ có ba chữ.
“Thật xin lỗi.”
Ba chứ này, không phải là ba chữ cô muốn nhìn, cũng có thể nói là ba chữ cô không muốn nhìn nhất,
Tầm mắt của cô rơi lên ba chữ đó, thơi gian trôi qua, màn hình di động dần tối, ánh sáng trong mắt cô cũng dần mất đi, hoàn toàn tối mịt.
Không thể tiếp tục sáng lên.
**
Bộ phim do William chỉ đạo được quay rất nhanh, chỉ chớp mắt một cái, đã gần tới hồi cuối.
Thời điểm nghỉ trưa, trợ lý nói với Phong Hạ, một tạp chỉ trong nước liên lạc với đoàn làm phim, hôm nay sẽ có một ký giả tới đây làm một cuộc phỏng vấn nho nhỏ với cô, cô gật đầu đồng ý, ăn qua hai bát cơm, liền đi theo trợ lý đi gặp người phóng viên đó.
Địa điểm phỏng vấn là một tòa nhà bên cạnh studio, cho nên cạnh đó còn có một ít nhân viên trong đoàn làm phim làm việc, bước chân của cô rất nhanh, không lâu liền nhìn thấy một phóng viên cầm máy ánh và một quyển vở đứng cách đó không xa.
“Chào em.” Trợ lý đi ở một bên, cô đi lên trước, khẽ cười với người phóng viên.
“Chào chị.” Phóng viên là một cô gái, thấy cô lập tức vươn tay. “Summer, chúc mừng chị, hiện tại chị là nhân vật nóng nhất trong các đề tài tranh luận gần đây.”
Dáng người cô phóng viên hơi gầy, da hơi ngăm đen.
Trong quá trình tiếp xúc, cô vẫn nhìn vào ánh mắt cô bé, trở lại màn dạo đầu của đối phương, đáy lòng cô đột nhiên có chút mâu thuẫn không rõ.
Buổi phỏng vấn bắt đầu, đối phương hỏi cô mấy vấn đề, đều là những vấn đề vô cùng bình thường, cô dần đặt phòng bị xuống, lễ độ trả lời.
“Thật xin lỗi, tôi có chút khát.” Phỏng vấn được một nửa, phóng viên cười với cô. “Chờ tôi uống một chút.”
Phong Hạ gật đầu, liền nhìn sang một bên chờ.
“Summer.” Lúc này cô đột nhiên nghe đối phương mở miệng gọi tên mình.
“Hả?”
Cô nghe âm thanh liền quay đầu lại, nhưng trong nháy mắt, cô không kịp nhìn thấy mặt đối phương, đã thấy người nọ đưa tay dốc chai nước suối trong tay lên mặt mình.