“Tạm thời không có gì, anh trước đi ra ngoài, có chuyện tôi sẽ gọi anh” Đoan Mộc Mộc nghĩ kỹ phải lên kế hoạch thật tốt, lúc này cô muốn mang cả tiền lời lẫn bị tức cùng vớt trở lại.
Lãnh An Thần gật đầu một cái, “Vậy tôi mang cho ngài ly sữa tươi nhé!”
“Muốn cà phê!” Đoan Mộc Mộc cải chính.
“Vẫn là sữa tươi đi, nếu như mầm mống nhỏ thật nảy mầm, cà phê sẽ làm tổn hại đến” Lãnh An Thần cười, ánh mắt rơi vào trên bụng của cô.
Trên mặt Đoan Mộc Mộc thoáng mây hồng, lạnh lùng nói, “Lãnh An Thần, đây là phòng làm việc!”
“Tôi biết rõ thưa Tổng tài đại nhân, chỉ là chức trách của thư ký chính là phải chăm sóc tốt cho tổng tài, cho nên thân thể của ngài tôi cũng phải quan tâm một phần” Nói xong, anh ngoắc ngoắc khóe môi rời đi, cô gái nhỏ này muốn đấu cùng anh vẫn còn non lắm, hiện tại anh như vậy cũng chỉ là cưng chiều cô, để cho cô sinh bảo bối rồi lại nói.
Đoan Mộc Mộc uống sữa tươi, bút trong tay viết cái gì trên giấy…
Thứ nhất, để cho anh làm thêm giờ, tốt nhất thêm ba ngày làm suốt đêm, đây là trừng phạt anh trước kia thường để cho cô làm thêm giờ.
Thứ hai, để cho anh quét dọn vệ sinh, đem trong ngoài phòng này dọn dẹp sạch sẽ, đây là trả thù anh trước kia coi cô như hầu gái sai bảo.
Viết xong hai điều, Đoan Mộc Mộc nhìn một chút lại gạch mất, bởi vì cô cảm thấy đây đều là trả thù không có hàm lượng kỹ thuật, không phải việc mà Đoan tổng tài làm, cho nên nếu muốn trả thù anh phải có hàm lượng kỹ thuật.
Kết quả là…
Đoan Mộc Mộc nhìn trên giấy mới xuất hiện ba loại kế hoạch trả thù, chợt cười.
Lãnh An Thần, anh chờ xem, đừng tưởng rằng anh là chồng tôi thì mọi việc thuận lợi, phải biết tôi – Mộc Mộc có thù phải trả, hiện tại cũng nên đến phiên anh nhận lấy rồi.
“Bà xã, em cười cái gì vậy?” Lúc Lãnh An Thần tiến vào, Đoan Mộc Mộc đang cười khúc khích.
Nghe được âm thanh của anh, Đoan Mộc Mộc nhanh chóng che kín phía trên sau phần công việc (kế hoạch báo thù)!
“Thư ký Lãnh, làm sao anh không gõ cửa liền đi vào?”
“Anh gõ, em không có trả lời, anh lo lắng em xảy ra chuyện gì?” Lãnh An Thần sờ sờ chóp mũi, thật ra thì anh thật đúng là không có gõ cửa, phải biết đây chính là phòng làm việc của anh, khi nào anh cần gõ cửa mới có thể vào?
Đoan Mộc Mộc cũng không có truy cứu, cho là mình thật mất hồn không có nghe được, chỉ là cô có nhắc nhở, “Lần sau nhất định phải gõ cửa mới có thể vào!”
“Dạ, Tổng tài đại nhân!” Lãnh An Thần nhận lời, trong lòng cũng đang châm chọc, cô gái này thật đúng là có thể túm.
“Anh tìm tôi có chuyện gì?” Thân thể Đoan Mộc Mộc ỷ hướng ghế ngồi, bày ra một bộ dáng tổng tài.
“Đây là lịch trình chương trình trong ngày hôm nay của ngài” Lãnh An Thần đưa tới một trang giấy.
Đoan Mộc Mộc nhìn mấy lần, “Đây là anh làm?”
“Ừm!” Lãnh An Thần gật đầu.
“Khoan hãy nói, làm không tệ nha” Đây là khen anh sao? Phải biết anh đã từng làm tổng tài, làm chút chuyện nhỏ này vẫn dễ như trở bàn tay, cô gái nhỏ này thế nhưng quá xem thường anh.
“Cám ơn tổng tài khích lệ” Lãnh An Thần còn rất có dáng có vẻ.
“Ừ” Đoan Mộc Mộc cười cười, nhớ tới kế hoạch báo thù đầu tiên của mình, cô mấp máy môi, “Từ tổng tài thành thư ký, có phải chỉ cần tổng tài có chuyện phân phó anh sẽ làm phải không?”
“Dĩ nhiên!” Lãnh An Thần đã có dự cảm xấu.
“Cái đó…” Đoan Mộc Mộc đứng lên, sau đó đi về phía anh, thân thể khẽ nghiêng, gần sát bên tai của anh, nhỏ giọng nói, “Tôi đột nhiên tới MC0 rồi, làm phiền thư ký Lãnh xuống mua cho tôi hai bao băng vệ sinh, cộng thêm một cái quần lót khử trùng!”
0 đến tháng
Lãnh An Thần nhất thời hoa lệ lệ hôn mê tại chỗ, cô gái này đang nói cái gì?
Nhìn dáng vẻ anh kinh ngạc, Đoan Mộc Mộc thiếu chút phì cười, cô dùng định lực rất lớn mới chịu đựng được, “MC, anh không hiểu phải không?”
Lãnh An Thần lắc đầu, cả người còn lay động trong mộng.
“MC chính là dì mụ, cũng chính là kinh nguyệt của con gái, hiện tại anh đã hiểu chưa?” Đoan Mộc Mộc rất có kiên nhẫn giải thích.
Lãnh An Thần hiện tại đã hiểu, thật ra thì mới vừa rồi anh cũng hiểu, phải biết anh trà trộn trong đám phụ nữ nhiều năm như vậy, làm sao sẽ không biết MC là cái gì? Nhưng anh mộng chính là cô gái này cư nhiên sai anh đi mua băng vệ sinh cùng quần lót.
“Bây giờ anh phải đi, tôi cần dùng gấp” Đoan Mộc Mộc nói xong, lại vỗ vỗ lên bả vai Lãnh An Thần.
“A” Anh giống như là bị người dùng gậy gõ lên đầu, cả người hỗn độn không thôi.
Nhìn anh như là con rối bị lôi đến, tâm trạng của Đoan Mộc Mộc thật tốt, anh đang chuẩn bị chân trước ra cửa cô chân sau liền cười to thì chợt thấy Lãnh An Thần xoay người lại, “Bà xã, em thật tới MC rồi hả?”
Đoan Mộc Mộc đã không thể mở miệng, bởi vì cô há miệng tuyệt đối phun cười, gật đầu một cái, coi như là thừa nhận, lại không ngờ tới Lãnh An Thần lại hỏi một câu, “Vậy tối hôm qua nòng nọc nhỏ của anh chẳng phải là cống hiến vô ích?”
Cái gì?
Lần này đổi lại là Đoan Mộc Mộc ngoài dự kiến rồi, người đàn ông này cư nhiên nhớ thương chuyện kia, cô còn tưởng rằng anh sẽ như bị sét đánh cơ chứ?
“Lãnh An Thần…” Cô gầm nhẹ.
Chỉ thấy anh xấu xa cười một tiếng, vẻ mặt lại khôi phục được ngày thường trạng thái bình thường, “Không quan trọng, dù sao nòng nọc nhỏ của anh vẫn còn nhiều, chờ em MC xong rồi, anh lại tiếp tục gieo giống là được rồi!”
Lần này đổi lại là Đoan Mộc Mộc hoa lệ lệ hôn mê!
Ra cửa, Lãnh An Thần liền dậm chân, cô gái đáng chết đơn thuần là chỉnh anh, cư nhiên sai anh đi mua băng vệ sinh cùng quần lót nữ, phải biết Lãnh An Thần anh cả đời cũng không đã làm chuyện như vậy.
Tô Hoa Nam cầm thư mời từ bên Úc tới đây, vừa vặn thấy dáng vẻ Lãnh An Thần nhe răng toét miệng, khóe môi cong cong cười nói, “Thư ký Lãnh gặp phải phiền toái gì sao? Thế nào một bộ mặt ủ mày chau như vậy?”
Ba chữ thư ký Lãnh làm cho Lãnh An Thần khó chịu, coi như hiện tại anh là thư ký, nhưng cũng là chồng của tổng tài Đoan, Tô Hoa Nam chú đừng cho rằng tôi xuống chức rồi, chú có thể hài lòng?
Đừng mơ tưởng!
Lãnh An Thần nhíu nhíu mày, “Phải ha, Đoan tổng muốn cháu đi mua giúp cô ấy…” Nói phân nửa lại cố ý dừng lại, “Ai da, mấy thứ quá tư mật thôi, liền không tiện nói cho Tô Phó tổng!”
Muốn nói lại thôi, muốn nói mà ngừng, hiệu quả chỉ sợ là tốt nhất, Lãnh An Thần rõ ràng thấy mặt của Tô Hoa Nam âm trầm, anh cười cười, “Phó tổngTô muốn tìm Đoan tổng báo công việc sao?”
Tô Hoa Nam giơ giơ thư mời trong tay, “Đúng vậy, bên Australia xin tổng tài qua đó một chuyến, ngày mai chúng tôi sẽ phải cùng đi xa nhà rồi, sợ rằng còn phải làm phiền thư ký Lãnh đặt vé máy bay, nhớ đặt khoang cao cấp nhé!”
Anh ta cố ý đem hai chữ ‘chúng tôi’ cắn nặng, mục đích không cần nói cũng biết, Lãnh An Thần đương nhiên nghe được.
Tô Hoa Nam cư nhiên đến bây giờ vẫn còn không hết hi vọng!
“Nhất định rồi” Lãnh An Thần cười nhạt, “Lát nữa Phó tổng Tô báo cáo công việc tốt nhất nói tóm tắt, bởi vì tối hôm qua Đoan tổng mệt chết rồi!”
Lãnh An Thần cũng không phải là ngồi không, chữ mệt mỏi của anh liền đem trái tim nhỏ của Tô Hoa Nam gõ nát.
Đoan Mộc Mộc mới vừa ngồi xuống, liền nghe tiếng gõ cửa, thấy Tô Hoa Nam, cô cũng không ngoài ý muốn, “Phó tổng Tô, ngồi đi!”
Tô Hoa Nam ngồi xuống, nhìn cô có hình có dạng, nhịn cười không được, “Vẫn còn nói khuôn mẫu như vậy à!”
Bị anh nói như vậy, Đoan Mộc Mộc cũng có chút ngượng ngùng, “Haizz, không có biện pháp, trước mặt các vị kia luôn giả vờ giả vịt, chuyện gì?”
Tô Hoa Nam đem thư mời đưa tới, Đoan Mộc Mộc liếc mắt nhìn, liền không che giấu được hưng phấn, “Muốn tôi qua?”
“Ừm!” Tô Hoa Nam biết Đoan Mộc Mộc vẫn mơ ước đi Australia, lúc đi học cô đã nói hi vọng đên xem bò sữa nơi đó, đi xem nông trường một chút, “Chúng ta cùng nhau, ngày mai có thể lên đường.”
“Nhưng tôi mới lên, đảm nhiệm việc này hơi kém…” Đoan Mộc Mộc hình như có chút do dự.
“Không sao, nơi này không phải có Lãnh An Thần sao?” Tô Hoa Nam mặc dù biết Đoan Mộc Mộc bây giờ là tổng tài của Lãnh thị, nhưng trên thực tế người chân chính cầm quyền vẫn là Lãnh An Thần, người đàn ông kia chơi chiêu số gì, trong lòng anh ta rất rõ ràng.
“Vậy cũng tốt” Đoan Mộc Mộc cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy, chuyện lấy việc công làm việc tư mặc dù cô khinh thường, nhưng Australia rất có dụ hoặc đối với cô.
Tô Hoa Nam thấy cô đồng ý, đứng dậy, “Đoan tổng, anh rất mong đợi chuyến du lịch của chúng ta.”
Lời nói có thâm ý khác khiến trái tim Đoan Mộc Mộc nhảy loạn, lúc này cô mới nhớ tới cái gì, vội hỏi, “Hai chúng ta thôi sao?”
“Dĩ nhiên, anh không phải hi vọng có người thứ ba” Tô Hoa Nam không che giấu chút nào biểu đạt ý nghĩ của mình.
Đoan Mộc Mộc mỉm cười hai cái, vuốt vuốt trán, chuyện này làm cô có chút nhức đầu.
“Mệt chết rồi?” Tô Hoa Nam nhìn bộ dạng này của cô, không khỏi nhớ tới lời nói mới vừa rồi của Lãnh An Thần ở tại cửa ra vào.
“Ừ, có chút!” Đoan Mộc Mộc trả lời thật, mặc dù chức vị tổng tài cũng không cần cô làm gì, nhưng không hiểu sao trong lòng vẫn cảm giác rất hồi hộp.
“Cái này có thể hưng phấn tinh thần” Nói xong, Tô Hoa Nam từ trong túi tiền móc ra một cái hộp nhỏ hình chữ nhật.
“Cái gì?” Đoan Mộc Mộc cũng không có nhận.
“Kẹo cao su nhập khẩu, có hiệu quả hưng phấn tinh thần rất tốt, anh làm thêm giờ đều dựa vào cái này để chống đỡ” Tô Hoa Nam vừa nói vừa cầm một viên thả vào trong miệng mình, sau đó đem phần còn dư lại nhét vào trong tay Đoan Mộc Mộc, “Yên tâm, tuyệt đối không phải là độc dược.”
Câu nói sau cùng khiến Đoan Mộc Mộc xấu hổ, khoan hãy nói cô chứng kiến cái miệng kẹo thơm này, thật đúng là nghĩ như vậy rồi!
Bây giờ nán lại Lãnh gia lâu rồi, cô sợ, đối với bất kỳ người nào đều có lòng đề phòng, cư nhiên bây giờ ngay cả ăn viên kẹo cao su cũng cẩn thận như vậy.
“Nếm thử một viên xem mùi vị như thế nào? Nếu như không thích loại này, lần sau anh bảo người đổi một loại khác” Ánh mắt Tô Hoa Nam nhìn chằm chằm tay Đoan Mộc Mộc nắm kẹo cao su.
“A” Đoan Mộc Mộc không chần chờ lấy một viên thả vào trong miệng, “Mùi vị không tệ, tôi thích, cám ơn!”
Nhìn cô ngậm vào trong miệng, trong mắt Tô Hoa Nam thoáng qua buông lỏng, cười, “Vậy thì không quấy rầy Đoan tổng nữa, anh đi ra ngoài làm việc!”
Ra cửa, Tô Hoa Nam liền đem kẹo cao su trong miệng ói vào trong thùng rác, sau đó hướng phòng làm việc của mình đi tới, vừa vặn lúc này, đâm đầu vào một người đi tới, bước chân vội vàng.
“Ah, giám đốc Lý lúc này không có cửa hàng, thế nào lại đến công ty?” Tô Hoa Nam nhìn người đàn ông cầm gì đó trong tay, tò mò hỏi.
“Phó tổng Tô tốt, là Lãnh tổng bảo tôi đưa chút đồ” Giám đốc Lý nhận được điện thoại liền chạy mang đi, một phút cũng không dám trì hoãn!
“Thứ gì?” Tô Hoa Nam nghĩ đến mới vừa rồi Lãnh An Thần muốn nói lại thôi, đưa tay đem mấy thứ từ trong tay Giám đốc Lý cầm qua, nhưng sau khi nhìn qua, mặt liền thay đổi màu sắc.
“Vật này tôi sẽ chuyển cho Lãnh tổng, anh trở về đi” Tô Hoa Nam nói khiến Giám đốc Lý sững sờ, vừa muốn há mồm nói gì, liền nghe thấy Tô Hoa Nam còn nói, “Tiêu thụ tháng này của các anh giảm 3%, viết phần báo cáo nói rõ cho t