Tần Tuyên Tuyên lại từ chối cơ hội mà Đỗ Mộ Ngôn đưa tới một lần nữa.
Đỗ Mộ Ngôn vẫn kiên trì, không ngừng đưa tới các loại quà tặng, dĩ nhiên cũng biết rõ thái độ cô vẫn không hề thay đổi, lúc này hắn vẫn không hề hiểu được chỗ thất bại trong kế sách của mình, dần dần mất đi kiên nhẫn, hắn lại đến tìm Tần Tuyên Tuyên một lần nữa.
Hắn gọi điện thoại hẹn gặp mặt Tần Tuyên Tuyên, ngoài dự đoán là cô lại đồng ý ngay lập tức. Hắn vỗn nghĩ hắn phải gọi điện hẹn vài lần, thậm chí phải chờ ở cửa Thiên Vũ mới có thể gặp mặt trao đổi với cô một lần. Đối với hắn mà nói thì chuyện này đúng là một tin tức tốt!
Địa điểm hai người hẹn gặp vẫn là quán cà phê kia, Đỗ Mộ Ngôn sốt ruột muốn gặp cô nên đã đến từ rất sớm. Còn Tần Tuyên Tuyên thì sau khi tan làm mới có thể đến được, lúc đến cô cầm theo một bọc đồ lớn.
Đến trước mặt Đỗ Mộ Ngôn, cô thậm chí không ngồi xuống mà chỉ đặt bọc đồ lớn kia lên bàn, sắc mặt nghiêm túc nói: “Đỗ tổng, mấy thứ này trả lại cho ngài. Còn nữa, tôi lặp lại rằng xin ngài đừng lãng phí thời gian trên người tôi nữa, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý với “Đề nghị” của ngài đâu.
Tần Tuyên Tuyên nói xong những lời này thì như thở phào nhẹ nhõm, buông những thứ đó xuống liền xoay người rời đi.
Mà Đỗ Mộ Ngôn từ đầu đến cuối không có cơ hội nói câu gì thì mang sắc mặt xanh mét nhìn theo bóng dáng cô, thân người ngồi thẳng đứng như một bức tượng.
Cô và chồng tình cảm rất tốt đúng không? Hắn sẽ giúp cô kiểm tra, để cô hiểu rằng tất cả chỉ có mình cô tình nguyện mà thôi!
Đỗ Mộ Ngôn làm việc gì đều không từ thủ đoạn, khi không đạt được kết quả mong muốn ỏ chỗ Tần Tuyên Tuyên, hắn liền bắt đầu từ nơi khác.
Đầu tiên hắn phái người điều tra rõ ràng tình trạng gia đình Tống Kỳ, sau đó hắn dùng lễ nghĩa trước rồi mới dùng binh, tự mình đàm phán với Tống Kỳ. Nhưng mà khác với hoàn cảnh của Tần Tuyên Tuyên, hắn chỉ trao đổi với Tống Kỳ qua điện thoại mà thôi.
“Alo, xin hỏi anh là ai?” Đầu bên kia điện thoại, giọng Tống Kỳ vô cùng khách khí.
“Anh không cần biết tôi là ai. Tôi chỉ gọi để nói cho anh biết rằng anh không xứng với Tuyên Tuyên, vì tốt cho cô ấy thì anh nên lập tức rời khỏi cô ấy đi.”
Giọng điệu của Tống Kỳ thay đổi ngay lập tức, “Cuối cùng thì anh là ai?”
“Đỗ Mộ Ngôn, tập đoàn Minh Khải.”
Nghe được câu trả lời của Đỗ Mộ Ngôn, Tống Kỳ ngây ngẩn cả người, rất lâu sau mới nói: “Anh đang đùa giỡn gì thế!” Đỗ Mộ Ngôn là ai thì cả thành phố này có ai mà không biết, thân phận của anh ta như thế sao có thể gọi cho hắn để nói một câu kỳ lạ thế này chứ?
“Tống tiên sinh, chỉ cần anh rời khỏi Tuyên Tuyên, muốn gì anh cứ việc nói.” Đỗ Mộ Ngôn lạnh lùng thản nhiên nói.
Cuối cùng Tống Kỳ cũng nhận ra được điều kỳ lạ, nắm chặt điện thoại di động, “Anh thật sự là Đỗ tổng Đỗ Mộ Ngôn của tập đoàn Minh Khải?”
“Đúng vậy!” Đỗ Mộ Ngôn nói.
Tống Kỳ lại yên lặng suy nghĩ thật lâu, lâu đến mức Đỗ Mộ Ngôn bắt đầu mất kiên nhẫn.
“Vô cùng xin lỗi, tôi không hiểu rõ ý ngài.” Tống Kỳ nói, “Tôi và Tuyên Tuyên là vợ chồng hợp pháp, ngài không có tư cách gì để yêu cầu tôi rời khỏi cô ấy cả.”
“Anh có thể đưa ra bất cứ điều kiện gì.”
“Tôi căn bản không cần suy nghĩ đến cái đề nghị vớ vẩn này của ngài, về sau đừng đến làm phiền tôi nữa.” Tống Kỳ cúp điện thoại.
Đỗ Mộ Ngôn nhìn màn hình di động đã tối đen, trên mặt thoáng qua sự âm u độc ác, xem ra tên họ Tống này vẫn chưa hiểu hắn là ai rồi.
Sau cú điện thoại này, Đỗ Mộ Ngôn lại liên tiếp gọi cho Tống Kỳ không ít lần nhưng đều bị Tống Kỳ từ chối. Cuối cùng Đỗ Mộ Ngôn càng lúc càng bực bội, trực tiếp tìm gặp ngả bài với Tống Kỳ, nhưng cũng giống lúc gặp Tần Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn vẫn bị từ chối như cũ này. Đôi vợ chồng này, yêu thương nhau hơn hắn nghĩ.
Thấy thủ đoạn tử tế như thế không thể lay động được Tống Kỳ, Đỗ Mộ Ngôn cũng chẳng khách khí nữa. Hắn lợi dụng tài lực trong tay, bắt đầu ác liệt đả kích Tống Kỳ.
Ngay từ đầu lúc Tống Kỳ bị Đỗ Mộ Ngôn tìm đến thì đã cảm thấy kỳ lạ rồi, mà việc này anh ta cũng không nói cho Tần Tuyên Tuyên biết, chỉ hơi đề cập đến Đỗ Mộ Ngôn mà thôi. Lúc ấy Đỗ Mộ Ngôn tạm thời đang chuyển hướng sang đối phó Tống Kỳ, Tần Tuyên Tuyên đã lâu chưa bị Đỗ Mộ Ngôn làm phiền nên gần như đã quên mất đoạn trí nhớ kia, cũng không biểu hiện ra điều gì khác thường, bởi thế nên Tống Kỳ hiểu tất cả chi là Đỗ Mộ Ngôn đơn phương thôi, Tần Tuyên Tuyên căn bản không biết gì cả.
Khi đó Tống Kỳ nghĩ, chỉ cần anh ta vẫn kiên trì từ chối Đỗ Mộ Ngôn thì sớm muộn gì hắn cũng phải buông tha. Nhưng anh ta thật không ngờ rằng để có được Tần Tuyên Tuyên thì Đỗ Mộ Ngôn thật sự có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Có một ngày khi Tống Kỳ đi xã giao với một người khác hàng, uống quá chén một chút, khi tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường xa lạ, bên cạnh còn có một người phụ nữ cũng hoàn toàn xa lạ.
Trước khi kết hôn, Tống Kỳ cũng đã quen biết Tần Tuyên Tuyên rất nhiều năm rồi, anh ta biết ranh giới tha thứ của cô là gì, mà giờ anh ta đã vượt qua ranh giới đó mất rồi. Anh ta sợ hãi, chỉ có thể giao tiền cho người phụ nữ kia, chật vật trốn về nhà. Đối mặt với sự hỏi han thân mật của Tần Tuyên Tuyên, anh ta tìm cớ giải thích cho một đêm không về của mình, sau vài ngày thì càng lúc càng hoảng sợ không chịu nổi.
Buổi tối ba ngày sau, khi anh ta về nhà, chờ đón anh ta chính là sắc mặt xanh mét của Tần Tuyên Tuyên. Thì ra có người gửi bưu kiện đến đây, trong bưu kiện đó hoàn toàn là ảnh chụp và video quay cảnh quan hệ tình dục của anh ta và người phụ nữ kia. Đối mặt với sự nghi ngờ và giận dữ của Tần Tuyên Tuyên, Tống Kỳ cố gắng giải thích, cuối cùng sau một trận cãi vã, anh ta chỉ có thể tạm thời ra khỏi nhà, về nhà cha mẹ anh ta. Sau vài ngày bình tĩnh ở nhà cha mẹ, Tống Kỳ bỗng hiểu được anh ta đã bị Đỗ Mộ Ngôn thiết kế hãm hại, vì không thể dùng tiền tài để uy hiếp ép buộc anh ta rời đi nên người đàn ông đê tiện kia đã dùng đến thủ đoạn hạng ba này.
Khi Tống Kỳ đi tìm Tần Tuyên Tuyên muốn giải thích với cô để cứu vãn cuộc hôn nhân của bọn họ thì thấy cảnh Đỗ Mộ Ngôn mãnh liệt theo đuổi Tần Tuyên Tuyên. Đau khổ tức giận khi bị hãm hại phản bội vợ mình khiến Tống Kỳ bùng nổ, anh ta đánh Đỗ Mộ Ngôn ngay tại chỗ. Nhưng mà Đỗ Mộ Ngôn không hề thiếu người giúp, không nói anh ta chẳng làm gì được hắn, lại còn bị bắt vào sở cảnh sát.
Vốn Đỗ Mộ Ngôn vẫn không tính đuổi tận giết tuyệt, khi Tống Kỳ bị Tần Tuyên Tuyên đuổi ra khỏi nàh thì hắn tính thừa dịp mà tấn công vào. Nhưng Tần Tuyên Tuyên vẫn né tránh hắn như thú dữ, thậm chí lúc Tống Kỳ bị bắt vẫn nhìn theo anh ta. Mà khi nghe được điều Tống Kỳ đoán về cái bưu kiện kia thì Tần Tuyên Tuyên càng khinh thường và né tránh Đỗ Mộ Ngôn như loài rắn rết. Ghen tỵ và lửa giận hừng hực thiêu đốt trong lòng Đỗ Mộ Ngôn, hắn cảm thấy hắn không nên mềm lòng chút nào, hoặc là không làm, nếu đã làm thì nên làm cho triệt để.
Khi đó, quy mô của Minh Khải luôn luôn mở rộng bành trướng, trong tay Đỗ Mộ Ngôn nắm giữ lượng tài lực thật lớn, thậm chí ngay cả thư ký ủy ban thành phố cũng là do hắn ngầm đào tào nên. Nhà Tống Kỳ lại mở siêu thị, bản thân hắn lại mà bên tiêu thụ, gia cảnh có tiền hơn người bình thường nhưng chẳng qua cũng chỉ có thân thế rất tầm tường thôi. Bởi vậy, muốn phá đổ một người như Tống Kỳ thì chẳng khác gì Đỗ Mộ Ngôn ăn một bữa ăn sáng, chỉ khác nhau là muốn làm đến mức nào mà thôi.
Trước khi Tống Kỳ được thả, Tần Tuyên Tuyên có tìm đến Đỗ Mộ Ngôn một lần, nhưng cũng không phải là để nhượng bộ như hắn đã hy vọng mà cô đến để mắng hắn là kẻ hèn hạ vô liêm sỉ, nói cho hắn biết rằng mặc kệ hắn có làm gì thì cô cũng sẽ không thỏa mãn ý đồ của hắn.
Ngày hôm đó Đỗ Mộ Ngôn ngồi một đêm, hôm sau khi Tống Kỳ được thả đi làm trở lại, hắn sai thuộc hạ bắt đầu từ những đơn đặt hàng nhỏ, dẫn Tống Kỳ mắc câu.
Làm Tống Kỳ “tự mình sơ sẩy” để lỡ một chuyến hàng hóa lớn khiến công ty không lấy lại được một đồng tiền vốn, anh ta chẳng những phải đền tiền mà còn bị đuổi việc.
Khi đó Tồng Kỳ vẫn chưa hòa hợp lại với Tần Tuyên Tuyên, tuy nói cơ bản Tần Tuyên Tuyên tin chuyện Tống Kỳ “ăn phở” bên ngoài có liên quan đến Đỗ Mộ Ngôn nhưng sự việc cũng đã thật sự xảy ra, cô sẽ không dễ dàng tha thứ cho Tống Kỳ, thế nên hai người vẫn đang trong trạng thái ở riêng. Mà sau khi biết Tống Kỳ gặp chuyện không may trong công việc, Tần Tuyên Tuyên luôn mềm lòng bắt đầu thường xuyên liên hệ an ủi Tống Kỳ, có thể thấy là sắp nối lại quan hệ, gương vỡ lại lành.
Đỗ Mộ Ngôn dĩ nhiên sẽ không để cho loại chuyện đó xảy ra, hắn lập tức đẩy nhanh kế hoạch của hắn. Chuyện đơn đặt hàng, Đỗ Mộ Ngôn hoàn toàn để người khác ra tay nên Tống Kỳ không thể nghi ngờ gì hắn được, nếu không có lẽ Tần Tuyên Tuyên còn tìm đến để mắt chửi Đỗ Mộ Ngôn đấy. Kế hoạch tiếp theo của hắn dĩ nhiên là cũng mượn tay người khác làm. Từ năm 17 tuổi hắn đã ra ngoài xã hội, quen biết không ít bạn bè không tử tế gì, sau khi hắn phất lên rất nhanh cũng không hoàn toàn cắt đứt liên hệ với những người “bạn bè” này. Vì thế, mấy siêu thị của nhà họ Tống đều bị đốt, mà khi nhà họ Tống mắc nợ ngập đầu thì nhóm chủ nợ nhà họ Tống lại thuê đầu gấu đến đòi tiền.
Những tai họa liên tiếp ập xuống đầuTống Kỳ lại tác động đến Tần Tuyên Tuyên. Lúc biết được nhà họ Tống xảy ra chuyện, Tần Tuyên Tuyên liền cùng cha mẹ đến thăm nhà họ, còn bỏ ra tiền tiết kiệm của nhà mình để trả nợ thay nhà họ Tống. Hơn nữa tài sản cũng đem đi thế chấp để vay tiền, Tống gia cũng cứu vãn được một chút.
Kết quả như thế không phải là điều Đỗ Mộ Ngôn muốn thấy, dưới cơn giận, hắn lại bắt đầu thực hiện kế hoạch tiếp theo. Trên thế giới này không thiếu kẻ vì tiền mà có thể làm bất cứ chuyện gì, dưới sự bày mưu tính kế của Đỗ Mộ Ngôn, vài người đàn ông cùng đường vì để người nhà có thể sống qua ngày thật tốt, bí quá hóa liều bắt cóc cha mẹ Tống Kỳ, mà “tiền chuộc” chính là – Tống Kỳ nhảy lầu tự sát. Nếu anh ta dám báo công an, thì chỉ có đường đến nhặt xác cha mẹ anh ta mà thôi.
Tống Kỳ luôn là một người con hiếu thảo, nhưng dù sao việc nhảy lầu tự sát cũng không phải là một việc nhỏ, khi vừa biết ý đồ của bọn bắt cóc, anh ta rất do dự. Sau đó, anh ta lập tức nhận được một ngón tay của cha anh ta. Biết những kẻ đó đều là kẻ cực kỳ hung ác tàn nhẫn, Tống Kỳ đau đớn gọi điện thoại từ biệt Tần Tuyên Tuyên, dưới sự kêu khóc cầu xin của cô thả người nhảy xuống khỏi sân thượng nhà mình.
Tống Kỳ đã chết.
Nhưng thật ra cha mẹ Tống Kỳ lại bình yên được thả về. Mà sau khi hai ông bà báo công an thì lại nhận được tin, bọn bắt cóc đã tự thú.
Lời khai của bọn bắt cóc không hề nhắc đến Đỗ Mộ Ngôn, nhưng Tần Tuyên Tuyên đang cực kỳ đau đớn lại hiểu rất rõ, cái chết của Tống Kỳ không thể thoát khỏi quan hệ với Đỗ Mộ Ngôn. Cô báo với cảnh sát mối liên hệ của Đỗ Mộ Ngôn trong chuyện này, hy vọng cảnh sát có thể đưa Đỗ Mộ Ngôn ra trước công lý. Nhưng Đỗ Mộ Ngôn đều mượn tay kẻ khác để làm những chuyện này, hơn nữa ở thà