“Giáo sư Tiếu, tôi có thể bắt đầu báo cáo kết quả điều tra được chưa?”
Phạm Thành cẩn thận lắng nghe động tĩnh từ bên trong di động, lát sau không còn nghe tiếng của Tiếu Đồng và Văn Mân nói thêm gì nữa mới dè dặt hỏi ý kiến Tiếu Đồng.
“Nói đi, cũng không phải tôi không cho ông nói.”
Nghe đến giọng nói đầy vô tội của Tiếu Đồng truyền qua, Phạm Thành quả muốn hỏi lại một câu, “Nếu vừa rồi tôi cắt đứt mấy lời khoe khoang của cậu, còn có chuyện hai đứa trẻ các cậu liếc mắt đưa tình, tôi còn không biết sẽ bị cậu hành hạ thành cái dạng gì đâu?”, cũng may, sau một thời gian quen biết, Phạm Thành cũng được coi là khá hiểu biết tính cách của Tiếu Đồng, cho nên trong lòng cũng chỉ có thể oán thầm.
“Giáo sư Tiếu, tôi dựa theo phân tích của cậu sắp xếp lực lượng cảnh sát điều tra, quả nhiên ở Trần gia thôn bên cạnh đã phát hiện cũng có một người mất tích có đặc điểm rất tương xứng với thân phận người bị hại, 3 năm trước cô gái ấy mới bị bán đến thôn này làm vợ của một người què họ Trần.
“Qua việc tìm hiểu người dân chúng tôi được biết, sau khi cô gái này bị bán đến đây, không hề có sự giãy dụa phản kháng, sau khi kết hôn với người què họ Trần tình cảm cũng khá tốt, đối với bên ngoài, người què họ Trần vẫn nói người vợ này là quen biết khi đi xem mắt.”
“Cho đến không lâu trước đây khi cô gái mất tích, hắn ta mới nói cho người trong thôn biết sự thật, nói người vọ này là mua được, chỉ sợ rằng đã bỏ trốn nên phát động người trong thôn tìm kiếm. Sau khi tìm không thấy, cũng biết là có chuyện không hay rồi, bởi vì liên quan đến việc buôn người cho nên hắn cũng không dám báo cảnh sát, mà người trong thôn cũng sợ phiền toái nên không ai dám đứng ra báo án.”
Phạm Thành đem tình huống điều tra trình bày một cách đơn giản, sau đó ngừng nói, muốn nghe được một chút ý kiến của Tiếu Đồng.
Lúc này Văn Mân sau khi rửa xong bát đĩa đã ngồi xuống cạnh Tiếu Đồng, vè sau càng nghe mày càng nhíu chặt, thành phố A là một thành phố ven biển tương đối phát triển, cô không nghĩ tại nơi này lại có thể còn có chuyện mua bán phụ nữ. Nếu đúng là Phạm Thành không có tìm lầm người, cô gái bị lừa bán ấy không chỉ bị thê thảm khi còn sống, mà lúc chết cũng vô cùng đau đớn. Nghĩ đến cô gái đó, Văn Mân lại không tự chủ nghĩ đến bản thân mình, kiếp trước cô không biết tích đức, nhưng cuối cũng vẫn có cơ hội sống lại, cô gái ấy đã gặp đủ khó khăn, đau khổ không biết có thể có cơ hội như thế không.
“Ông đã lấy mẫu DNA của người vợ mất tích khi đến nhà người què họ Trần kia rồi sao?” Tiếu Đồng nghe Phạm Thành nói xong, cũng không có biểu hiện gì khác thường, nhưng nếu nhìn kỹ, có thể thấy ánh mắt của anh so với vừa rồi rõ ràng lạnh lùng hơn rất nhiều.
“Chúng tôi đã lấy mẫu tóc của người mất tích, bởi vì xác chết bị thiêu hủy chỉ còn xương cốt nên chúng tôi cũng không lấy dấu vân tay, tóc đã được gửi đến cho bên pháp ý, để bọn họ nhanh chóng tiến hành đối chiếu DNA với xương cốt người bị hại.”
“Có kết quả thì báo cho tôi biết một tiếng là được.” Tiếu Đồng thản nhiên nói một câu như vậy rồi lập tức cúp điện thoại, sau đó nhìn về phía bàn ăn.
“Tiếu Đồng, anh cảm thấy người què họ Trần này chính là hung thủ sao?”
Qua một lúc lâu sau, Văn Mân mới nhẹ giọng hỏi ra nghi vấn ở trong lòng, tuy hiện tại còn chưa có báo cáo của bên pháp y, nhưng trực giác nói cho cô biết, người bị hại lần này rất có khả năng chính là cô gái mất tích kia.
“Phải hay không, ngày mai chúng ta đi đến Trần gia thôn thử xem sẽ biết.”
Tòa Nhà 5 Tầng
Vì cuộc điện thoại của Phạm Thành, buổi tối Tiếu Đồng ngoan ngoãn trở về phòng ngủ, thật ra thì dù anh có không tự giác, vẫn có ý đồ muốn làm chuyện xấu thì Văn Mân cũng không có tâm trạng mà lo nghĩ.
Dù sao Văn Mân cũng là một cô gái, còn là được sống lại hơn một đời người, cho nên đối với sinh mệnh đặc biệt có sự mẫn cảm và quý trọng hơn nhiều so với những người khác.
Ngày hôm sau, Văn Mân thức dậy từ rất sớm, chuẩn bị bữa sáng cho Tiếu Đồng, hai người vội vàng dùng bữa xong liền chạy tới Trần gia thôn, nơi mà Phạm Thành đã nhắc tới.
Lúc đi, bọn họ cũng không gọi điện thoại thông báo cho Phạm Thành, nếu nói ra, chỉ sợ Phạm Thành vô luận là minh bạch hay bí mật cũng phái người đi theo bọn họ, như vậy lỡ bứt dây động rừng thì sẽ không tốt. Bọn họ chỉ là người dân bình thường, trên người cũng không có tảng bị vũ khí, ngụy trang thành người qua đường vô tình đi vào trong thôn cũng tương đối dễ dàng thu thập tin tức.
“Tiếu Đồng, anh định trực tiếp đến tìm người què họ Trần hỏi thăm tình huống của người mất tích sao?” Văn Mân đem tầm mắt nhìn thoáng qua phong cảnh bên ngoài qua cửa kính xe rồi chuyển đến trên người Tiếu Đồng, thấp thỏm hỏi một câu.
Tuy hiện tại cô rất muốn biết chồng của người bị hại có phải là hung thủ hay không, nhưng cô lại sợ nhỡ đâu anh ta chính là hung thủ giết người, khi trực tiếp đối mặt với một kẻ giết người đốt xác dã man, cô vẫn cảm thấy có chút căng thẳng.
“Không, trước đừng vội đi tìm hắn, chúng ta lượn một vòng chung quanh thôn trước đã, nhìn xem có chỗ nào có tòa nhà hơn 5 tầng không.”
“Tòa nhà hơn 5 tầng? Vì sao?” Văn Mân khó hiểu nhìn Tiếu Đồng, tuy báo cáo kết quả đối chiếu của bên pháp y còn chưa xong, nhưng thời gian người mất tích và thời gian tử vong của người bị hại giống nhau, mô tả hình dáng cũng giống nhau, điều đó nói lên vợ của người què họ Trần này rất có thể chính là người bị hại, bọn họ trực tiếp tìm tới nhà không phải dễ dàng lấy được tin tức có ích hơn sao?
“Em đã quên lúc trước anh từng nói qua, người chết có khả năng là rơi từ trên cao xuống, đập đầu vào đất mà chết sao, dựa theo mức độ gãy của hộp xương sọ, anh đoán người chết phải rơi từ độ cao ít nhất 5 tầng lầu trở lên.”
“Anh nghĩ trước phải tìm hiện trường xảy ra án mạng? Sao trước đây anh không nói cho đội trưởng Phạm bọn họ biết đi, bọn họ có nhiều người, việc tìm kiếm so với chúng ta còn dễ dàng hơn.”
“Hừ, với trình độ của bọn họ!? Từ khi phát hiện vụ án đến bây giờ đã qua nhiều ngày rồi, sau đó trời lại đổ mưa, em cảm thấy bọn họ có thể tìm được chứng cứ sao? Không phá hư bằng chứng ở hiện trường cũng là may mắn lắm rồi.”
“…” Văn Mân nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tiếu Đồng vẫn chuyên tâm lái xe, rất thông minh lựa chọn không nói thêm gì nữa, sựu ngạo mạn của người đàn ông này lại bắt đầu, chỉ cần cô nói tiếp, chỉ sợ một đường này sẽ không ngừng nghe anh tự mình mèo khen mèo dài đuôi rồi, tuy những gì anh nói đều là sự thật, nhưng Văn Mân vẫn không muốn cái lỗ tai của mình chịu cái loại độc hại này.
Xe chạy khoảng 1 giờ cũng tới được Trần gia thôn, không biết rằng đêm qua có rất nhiều cảnh sát đã tìm đến thôn này.
Lúc xe bọn họ vừa tiến vào đến cửa thôn, Văn Mân liền cảm giác được một bầu không khí rất kì quái, bởi vì lúc bọn họ đến cũng đã gần 8 rưỡi sáng, đúng lúc lượng người qua lại trong thôn là đông nhất, nhìn thấy chiếc xe lạ của bọn họ đi ngang qua thì ánh mắt mọi người đều có vẻ hết sức cảnh giác.
Nghề Làm Vườn
Tiếu Đồng dựa theo định vị của GPS bắt đầu lái xe đi vòng một vòng quanh thôn để xem qua bố trí nhà cửa và phòng ốc, xem ra đây quả là một thôn làng rất giàu có và đông đúc, cơ hồ nhà nhà đều là biệt thự riêng biệt rộng lớn, cho nên hầu hết đều xây thấp hơn 3 tầng, toàn bộ trong thôn chỉ có 2 tòa nhà là cao hơn 5 tầng, một chỗ chính là tòa nhà văn phòng của ủy ban nhân dân ở đầu thôn, chỗ còn lại chính là nhà của người què họ Trần nằm ở cuối thôn.
Xem đến đây, Văn Mân chỉ cảm thấy trong long ớn lạnh, nếu cô gái mất tích ấy thực sự là người bị hại như cô đã nghĩ, cho dù là chết ở đâu, cũng làm cho người ta cảm thấy không dễ chịu, một nơi là ủy ban nhân dân, nơi còn lại chính là nhà mình, như vậy chứng minh hung thủ nếu không phải là một cán bộ quốc gia thì cũng chính là chồng của mình. Đương nhiên cũng không thể loại trừ khả năng là nhân viên bên ngoài hoặc những người khác trong thôn gây án, nhưng xác suất xảy ra một trong hai khả năng này đều cực kỳ thấp.
Tiếu Đồng nhìn Văn Mân bên cạnh, cái gì cũng chưa nói, chỉ là vươn tay nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo của cô.
“Yên tâm đi, em không sao.” Văn Mân nở một nụ cười để Tiếu Đồng không cần lo lắng, dù sao tới thì cũng đã tới rồi, dĩ nhiên cũng đã có sự chuẩn bị tốt để đối mặt với mọi chuyện.
Nơi đầu tiên Tiếu Đồng xem xét chính là vùng đất xung quanh tòa nhà ủy ban nhân dân, có thể do đây là không gian văn phòng của chính phủ nên đặc biệt được xanh hóa (trồng nhiều cây xanh), mặt đất xung quanh tòa nhà đều được trồng một lớp cỏ, chỉ có một khảng đất nhỏ trước mặt là được đổ xi măng, rồi đặt thêm một chậu hoa.
Tiếu Đồng cận thận nhìn chậu hoa, phát hiện không hề có dấu vết bị xê dịch, hơn nữa nhìn dấu tích một vòng ở dưới đế chậu hoa, tất cả đều nguyên vẹn, so sánh cùng phía trên chậu hoa là tương xứng.
Sau khi xem xét một vòng, cũng không phát hiện một chút bất thường nào, dù sao xung quanh đây đều trồng cỏ, nếu có người từ trên cao té xuống, trên cỏ khặng định có dấu vết bị dạt sang phía khác, cho dù hung thủ đem cỏ khác trồng thay vào, cỏ mới và cỏ cũ chắc chắn cũng có sự khác biệt.
Tổng hợp lại những điều trên, bọn họ đại khái có thể phán đoán rằng văn phòng ủy ban không phải là hiện trường xảy ra án mạng.
Bởi vì hai người có gương mặt khá lạ lẫm, hơn nữa còn có nhiều hành động rất kỳ quái cho nên lúc bọn họ vừa mới kiểm tra xong, bên trong văn phòng ủy ban cũng đã có nhân viên ra ngoài hỏi thăm bọn họ đang làm gì rồi.
“Này, các người đang làm gì? Len la lén lút ở nơi này tìm cái gì vậy?” Bởi vì trong thôn rất khả năng có phát sinh án mạng, cho nên câu hỏi của người này cũng có nhiều hơn một chút nghiêm nghị, chỉ sợ trong thôn lại xảy ra chuyện gì.”
Tiếu Đồng lạnh lùng nhìn người vừa tới, một bộ dáng thờ ơ đầy cao ngạo, căn bản không có ý định để ý người tới.
Văn Mân vừa nhìn đến phản ứng của người nọ đang nhìn Tiếu Đồng, một lát sau mặt liền sưng như gan heo, trong lòng thầm nói một câu không ổn, bọn họ lúc nãy mới vào trong thôn, không nên đắc tội với người có quyền mới phải.
Vì thế cô dùng sức kéo kéo Tiếu Đồng bên cạnh để cho anh dừng lại không được đi thẳng ra phía chiếc xe của mình, lại nhéo nhéo tay anh ý bảo anh không được nói, lúc này mới cười cười trả lời câu hỏi của người nọ.
“Thật xin lỗi, chúng tôi làm nghề làm vườn, bởi vì gần đây buôn bán không được tốt lắm nên nghĩ muốn đến đây tiếp xúc một chút. Vốn là muốn nhìn nơi này của các anh một chút xem có cần thêm một ít hoa hoa cỏ cỏ hay không, cho nên chưa có sự đồng ý liền tùy tiện đi dạo một vòng, phát hiện các anh chăm sóc hoa cỏ đều rất tốt, xem ra không cần đến chúng tôi rồi, chúng tôi sẽ lập tức đi ngay, thật xin lỗi đã quấy rầy đến các anh.”
Người nọ là một anh chàng khá trẻ tuổi, nhìn thấy Văn Mân xinh đẹp như vậy, giọng nói cũng rất nhỏ nhẹ, trên mặt cuối cùng cũng xuất hiện ý cười, lúc nói chuyện cũng tỏ ra rất niềm nở.
“Thì ra mọi chuyện là như vậy, vậy nếu các cô đã xem xong thì nhanh đi thôi, gần đây trong thôn xảy ra một số việc, đừng nhìn ngó khắp nơi, cẩn thận không lại khiến thôn dân hiểu nhầm là nhóm trộm cắp cái gì chẳng hạn, đến lúc đó xảy ra xu