a vào đó phỏng đoán giúp anh một đôi giày thật tốt."
"Được, vậy thì giao cho cô hỗ trợ, kỳ thật tô là muốn tặng bạn gái, cô ấy đại khái so với tôi thấp một cái đầu, tuổi hai mươi lăm tuổi, ta và cô ấy cùng một chỗ làm, ta muốn giúp nàng tìm một đôi thích hợp đi làm."
“Xin hỏi có biết cô ấy thương đi size nào?”
"Số 37 đi."
Chu An An gật gật đầu, lại hỏi: "Cô ấy bình thường sẽ đi tàu điện ngầm hay là?" Nếu như thường xuyên phải đi làm, nên biết dùng phương thức gì đi làm, nếu như là đi đường, đáp tàu điện ngầm sẽ có loại giày phù hợp, nếu như lái xe, tiêu chuẩn chọn giày cũng không cần nghiêm khắc...
"Phần lớn thời gian tôi sẽ đưa đón cô ấy, bởi vì chúng tôi cùng một phòng làm việc."
"Tốt, kia lại xin hỏi cô ấy thích màu sắc gì?"
"Hẳn là màu tím, ta thường thấy cô ấy mặc trang phục màu tím..."
Mười hai người hướng mắt nhìn lên màn trình chiếu, trên đó đang hiện ra kế hoạch triển vọng của công ty trong vòng sáu tháng cuối năm. Ai nấy so sánh trên màn trình chiếu cùng tập tài liệu dưới tay, âm thanh lật giở thỉnh thoảng vang lên, không khí thật nghiêm túc.
Trình chiếu kết thúc, đèn mở ra, ở đầu bên kia chiếc bàn lớn, Giang Diễn Đường lên tiếng.
"Mọi người đối với hướng kế hoạch này có ý kiến gì không? Trên bàn là tư liệu, Bắc khu chúng ta sáu tháng cuối năm cần đạt được các mục tiêu trên, mọi người nhiệt tình phát biểu ý kiến, tôi sẽ đem kết quả báo lại cấp trên."
Chủ nhiệm Lâm phụ trách tỉ suất tiêu thụ lên tiếng "Tôi cảm thấy, những dự tính kế hoạch nào có hơi cao quá, cơ bản chúng ta hơn nửa năm đã đạt thành rất nhiều, vượt qúa công trạng, nếu như muốn đạt thành số lượng trong tài liệu, tôi hi vọng có thể đề xuất một khoản quảng cáo dự tính, kỳ thật ngành chúng ta từ đầu năm đã bắt đầu thiết kế hình tượng quảng cáo cho công ty, nhưng vãn chưa thấy đả động..."
Quản lý nghiệp vụ cũng tán thành: "Ta cũng vậy, đồng ý mục tiêu này có điểm quá cao, nhân viên chỗ tôi hơn nửa năm đã rất cố gắng, đương nhiên là có áp lực mới có công trạng, nhưng ta cảm thấy..."
Hội nghị nhiệt liệt thảo luận, kéo dài hết buổi chiều, gần ban đêm, mọi người nối đuôi nhau đi ra phòng họp, đều là không thể che hết vẻ mặt mệt mỏi.
Giang Diễn Đường trở về phòng làm việc của mình, trợ lý Đại Vệ nhìn thấy hắn trở lại phòng làm việc, vội vàng đi vào theo.
"Giám Đốc, bên này là điện thoại tới tìm anh, cần gửi điện trả lời ta đều viết ở chỗ này." Đại Vệ đẩy mắt kính, đưa ra giấy ghi chép đặt trên bàn làm việc của hắn.
Giang Diễn Đường liếc một cái, hỏi: "Anh không phải nói xế chiều hôm nay muốn đi ra ngoài? Anh không đi ra ngoài?"
"Thủ trưởng, hiện tại cũng năm giờ ! Tôi hơn ba giờ đã trở lại." Đại Vệ nhìn thấy hắn họp váng đầu mệt mỏi.
"Đó, vậy anh mua được chứ?"
Đại Vệ nhìn Giang Diễn Đường mệt mỏi đang nhéo nhéo sống mũi "Mua được." Hôm nay hắn xin nghỉ nghĩ đi ra ngoài giúp bạn gái mua lễ vật, chỉ mới nói với Giang Diễn Đường một tiếng, lập tức đã được đáp ứng, nói thật, hắn thực thích Giang Diễn Đường làm thủ trưởng, tâm tình tốt thì nói chuyện vui vẻ không tính, tâm tình không tốt cũng không gây khó dễ hoặc khó chịu với thuộc hạ.
"Ta hôm nay có việc đi trước tan tầm." Giang Diễn Đường nhìn một chút, nói thêm một vài chuyện rồi cầm tập tài liệu đi ra thang máy.
Thang máy một đường đi xuống tầng hầm bãi đỗ xe của nhân viên, hắn rất nhanh tìm được vị trí đỗ xe quen thuộc của mình, phóng xe ra ngoài.
Giang Diễn Đường xoay mở radio, đây là kênh phát thanh hắn hay nghe nhất, thường phát thanh những bài nhạc DJ hay những bài rock US-UK. Cứ thế hắn an nhàn giải toả một ngày mệt mỏi.
Hắn lái xe tới trung tâm thương mại Chu An An chỉ định hôm qua, mặc dù không chắc giờ này cô còn mở shop không, nhưng hắn có thể hỏi một chút ở đây, có hay không biết Chu An An. Hắn không sợ một chuyến tay không, nhất định phải hỏi rõ - - Chu An An có hay không có bạn trai? Ngày hôm qua cái thằng đó là gì của cô?
Hắn hồi tưởng lại bộ dáng An An nói chuyện với hắn đêm qua, khi thì mím môi khi thì nháy mắt, hắn cảm thấy những năm này chia lìa cũng không tạo thành ngăn cách, mặc dù cô ngay từ đầu là muốn thoát đi.
Đến trung tâm thương mại, hắn tìm một chỗ đỗ xe tốt, đi thang máy lên lầu bắt đầu từng tầng đi dạo.
Giang Diễn Đường chỉ chăm chăm tới mấy shop bán giày, ánh mắt của hắn nghiêm túc, tìm được một shop giày liền đi vào hỏi thăm.
"Hoan nghênh quý khách!" Nữ nhân viên trông thấy Giang Diễn Đường tiến đến thì ánh mắt sáng lên. Oa! Khách lớn a! Bởi vậy thanh âm hoan nghênh cũng phải đặc biệt vang dội.
"Xin chào, làm phiền có thể hỏi thăm một chút?" Giang Diễn Đường vừa hỏi vừa không quên ngó nghiên, cố gắng tìm kiếm Chu An An.
"Đương nhiên có thể !"
"Không biết có nhân viên nào bán hàng tên Chu An An?"
"Chu An An?" Nữ nhân viên nụ cười cứng đờ, nghiêng đầu một chút lại lập tức lắc đầu, "Không có anh à, chưa từng nghe qua."
Giang Diễn Đường thất vọng, "vậy à, cảm ơn."
Đi ra khỏi shop nọ, hắn lại vào một shop khác, cùng một kết quả. Nhân viên cửa hàng nào cũng nói chưa từng nghe qua cái tên Chu An An.
Hắn tiếp tục tìm, tìm đến mười giờ tối chuông trung tâm thương mại chuẩn bị đóng cửa vang lên, hắn đã tìm hỏi gần hết cái trung tâm này, thậm chí có vài shop hắn còn hỏi hai lần.
Toàn bộ kết quả đều là - - không biết Chu An An!
Trong lòng Giang Diễn Đường dâng lên một dự cảm không ổn, hắn hồi tưởng vẻ mặt tối qua của An An, vốn là muốn thoát khỏi hắn thật mau, về sau đột nhiên thay đổi, trả lời đến vấn đề đều rất thẳng thắn...
Hắn bất an đoán được.
An An lừa gạt hắn.
Cô không có thành thật cùng hắn nói chuyện của cô, cô không để cho hắn tìm được.
Sững sờ hoà với chua xót, xông thẳng lên tậm tim can hắn, Giang Diễn Đường cảm thấy thật mờ mịt, tối hôm qua gặp lại giống như là công dã tràng...
"Lấy hắn! Lấy hắn! Lấy hắn!"
Âm thanh náo nhiệt ồn ào, tám giờ mười năm tại phòng làm việc.
Nhân viên vẫn chưa đến đông đủ, nhiều lắm là đến đây một nửa, bọn họ vây lấy một đối nam nữ. Chàng trai cầm bó hoa tươi thật to, quỳ một chân trên đất, cô gái hai tay che miệng, vẻ mặt không dám tin.
Nam nhân là Đại Về - trợ lý của Giang Diễn Đường, nữ nhân còn lại là bạn gái hắn nhiều năm.
Đại Vệ đã sớm lên kế hoạch để cầu hôn, địa điểm còn cố ý chọn nơi họ cùng làm việc, bởi vì bọn họ tịa nơi này mà quen biết rời yêu mến nhau. Vì tránh ảnh hưởng giờ làm việc, hắn cẩn thận chọn khoảng thời gian chưa bắt đầu làm, vừa thấy bạn gái bước vào phòng, lập tức liền trình diễn tiết mục cầu hôn.
Thật may những đồng nghiệp ở đây đều là người thích náo nhiệt, rối rít để lại bữa sáng chạy tới khuấy động bầu không khí. Đại Vệ ánh mắt nhu thuận chân tình một lòng hướng nhìn Tiểu Ngọc "Tiểu Ngọc, gả cho anh đi!"
"Lấy hắn! Lấy hắn! Lấy hắn!"
Tiểu Ngọc mặt mũi đỏ ửng, nhận lấy bó hoa tươi.
Bên cạnh một nữu đồng nghiệp hô to: "Cầu hôn lại không có chiếc nhẫn kim cương? Đại Vệ cậu lười biếng nha!"
Đại Vệ giải thích: "Chiếc nhẫn tôi muốn chính Tiểu Ngọc cùng tôi đi chọn, nhưng tôi đã sắm tới rất nhiều lễ vật!"
Quả nhiên, Đại Vệ mang đến rất nhiều lễ vật, tất cả túi lớn túi nhỏ chen chúc bên cạnh bàn làm việc. Tiểu Ngọc cao hứng nhào tới ôm Đại Vệ, đáp ứng cầu hôn của hắn.
Thói quen đến sớm nửa giờ, Giang Diễn Đường vừa vặn nhìn thấy một màn này.
Vốn là hắn muốn đi thẳng vào phòng làm việc của mình, nhưng trông thấy nam chính là Đại Vệ - trợ lý của hắn, vì vậy chần chừ một lúc cũng chịu rẽ tới, mọi người xem thấy hắn đã đến, vội vàng thu lại náo nhiệt ồn ào, Đại Vệ trên mặt vẫn là treo nụ cười hạnh phúc, đối với Giang Diễn Đường nói: "Giám Đốc! Tôi thành công!"
Mấy ngày hôm trước hắn cùng Giang Diễn Đường đề cập qua muốn cầu hôn bạn gái, Giang Diễn Đường còn cẩn thận giúp hắn gợi ý vài cái lễ vật, y phục túi sách không nói, Giang Diễn Đường còn nói có thể tặng chocolate cùng mỹ phẩm, làm cho lễ vật cầu hôn của hắn càng trở nên phong phú.
"Chúc mừng!" Giang Diễn Đường lộ ra nụ cười, vỗ vỗ bả vai Đại Vệ, khóe mắt vô tình liếc đến một cái LOGO quen thuộc. Hắn lặng mấy giây, tay bắt lấy một túi giấy trên bàn làm việc, cầm lên xem xét cẩn thận.
"Giám Đốc?" Mọi người bị hành vi của hắn hù dọa. Đang lúc mọi người suy nghĩ túi này có cái gì tốt mà nhìn kĩ vậy, Giang Diễn Đường đã trực tiếp từ trong túi lấy ra đồ bên trong - -
Một cái hộp giày màu hồng phấn hình chữ nhật.
Giang Diễn Đường đang chuẩn bị muốn đem hộp giày mở ra, Đại Vệ nhịn không được ngăn chặn Giang Diễn Đường.
"Giám Đốc! Đây là tôi muốn tặng Tiểu Ngọc . Nếu anh thích tôi liền dẫn anh đi mua nha! Không cần mở trước - -" Nói xong, kiên quyết đoạt lại cái hộp trong ngực.
Giang Diễn Đường lúc này mới hoàn hồn xin lỗi."Thực xin lỗi, tôi hỏi anh, này cái hộp có phải hay không đựng giày?"
"Đúng vậy, làm sao vậy?"
Giang Diễn Đường ngược lại hướng Tiểu Ngọc bảo: "Tiểu Ngọc, phiền người để ta xem trước lễ vật này, ta cần xác nhận - - "
Tình huống không rõ ràng làm Tiểu Ngọc đành phải nghe lời, cầm lấy hộp phấn hồng từ từ mở ra. Bên trong là một đôi hài xinh xắn, thiết kế có vài điểm tương đồng đôi giày đêm hôm đó Chu An An đi, đoán chừng tới 70% là cùng một hãng sản xuất ra.
Trong đám người có người kinh hô " Đại Vệ cậu hồ đồ, làm gì có người cầu hôn bằng hài! Tặng hài điềm xấu đó? Mọi người đều biết..."
"Cái gì điềm xấu vậy?" Đại Vệ đầu đầy mê hoặc.
"Chính là chia rẽ, tặng giày cho người yêu nghe nói sẽ chia tay cho nên không thể tặng, Tiểu Ngọc, mau tính toán với Đại Vệ, coi như cô cùng hắn mua - - "
Bên cạnh, Giang Diễn Đường nhìn chằm chằm đôi hài thật lâu, không thể tin được vận may của mình. Hắn hít sâu một cái, hỏi Đại Vệ: "Ở nơi nào?"
"Cái gì ở đâu? Là bách hoá XX."
"Ở nơi nào?"
Đại Vệ không giả thích được phản ứng của Diễn Đường , thấy hắn khẩn trương thì cũng khẩn trương báo lại địa điểm cụ thể. Giám Đốc của bọn họ ngày thường ưu nhã nghiêm túc lãnh đạm, giờ phút này lại rảo bước ra ngoài, chạy vội đi bỏ lại một câu - -
"Tôi tối nay mới có thể vào công ty, có chuyện gọi điện thoại cho tôi!"