h để cố kỵ phản ứng của Hiểu Quân, chép bài xong lại tiếp tục đọc sách. Trình Hiểu Quân ngồi bên cạnh, suy nghĩ thật lâu rồi mới mở miệng nói: “Quân Quân?”
“Có chuyện gì?” Đang bận rộn chép bài nên cô không rảnh để hắng giọng với cậu.
“Cậu thích đọc sách lắm sao?” Trình Hiểu Quân cẩn thận nhìn Quân Quân, không hề bỏ qua một nét mặt nào của cô.
“Thích!” Trần Hiểu Quân đương nhiên trả lời.
“Nhưng bác Trần về cậu sẽ không được đọc nữa, bác Trần nhất định không cho cậu đọc những quyển sách này.” Trình Hiểu Quân cảm giác, đây là lần đầu tiên Quân Quân hưởng ứng cậu đến vậy.
“Aiz!” Trần Hiểu Quân đặt bút xuống, cau mày, nét mặt buồn rầu vô cùng, “Đúng vậy, năm ngày nữa ba sẽ về, tôi không được đọc sách nữa rồi, Chán quỷ? Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì? Muốn đuổi tôi đi à?”
Dưới con mắt “ác độc” của Quân Quân, Hiểu Quân thoáng lùi bước, nhưng lại tiếp tục hiên ngang hỏi: “Quân Quân… Cậu có muốn tiếp tục đọc sách ở đây không?”
“Cậu đang nói gì vậy?” Trần Hiểu Quân không nhịn được, đá cái bàn một phát, tôi còn chưa đuổi cậu đi, câu đã đuổi tôi rồi à? Cậu còn dám nói nữa, tôi lập tức đá chết cậu!
“Tớ có cách để cậu có thể tiếp tục đọc sách ở đây.” Trình Hiểu Quân đánh bạo nói ra, không biết chừng Quân Quân sẽ đồng ý.
“Cậu nói gì?” Trần Hiểu Quân cứ nghĩ rằng mình đang nghe nhầm.
Trình Hiểu Quân thấy vẻ mặt Quân Quân nửa tin nửa ngờ, lặp lại lần nữa: “Tớ nói, tớ có cách để cậu tiếp tục đọc sách ở đây.”
Quả thật là ý đó? Lúc này, Trần Hiểu Quân vô cùng chân thành nhìn cậu: “Cậu có cách gì?” Nếu thật sự có cách, vậy chẳng phải có thể thoát khỏi bể khổ của ba sao?
“Nếu cậu đồng ý để tớ dạy cậu, bác Trần nhất định sẽ đồng ý để cậu sang nhà tớ.” Trình Hiểu Quân nói ra suy nghĩ của mình.
“Để cậu dạy tôi học?” Trần Hiểu Quân nghĩ, đúng là vì thành tích học tập của tên này rất tốt nên ba mới quăng cô ở đây, nói vậy, ba nhất định sẽ đồng ý. Nhưng tên quỷ này tốt đến vậy sao, còn có thể dạy học nữa? Ba dạy còn không được, không biết cậu ta có bản lĩnh gì, “Thế nào mới coi là dạy được?” Trần Hiểu Quân cuối cùng cũng sáng suốt được một lần.
“Cậu biết?” Trình Hiểu Quân kinh ngạc, không ngờ Quân Quân đoán được ý nghĩ của cậu.
“Nói mau!” Lần này cô lại hung hăng liếc người ta.
Trình Hiểu Quân rụt tay về: “Quân Quân, mỗi ngày cậu phải để tớ dạy cậu bài tập do thầy cho, cậu không thể lấy bài của tớ chép là được.” Trình Hiểu Quân cường điệu, “Sau đó cho cậu thêm năm bài toán làm là được.”
Bài tập thầy cho? Ngày nào cũng nhiều, không giật tập cậu ta thì không biết phải mất bao nhiêu thời gian, lại thêm năm bài toán? Không gọi là nhiều, chỉ năm bài toán thôi mà! Không thể so với ba, ngày nào cũng không cho cô ngủ, có lời! Cân nhắc thiệt hơn một cách nhanh chóng, cô gật đầu nói: “Được, đây là cậu nói, đừng có đổi ý đó! Còn chuyện này nữa, cậu phải tự nói với ba, lỡ như ba không đồng ý thì tôi sẽ…” Trần Hiểu Quân nhìn chán quỷ, cười vui vẻ, “Nếu ba không đồng ý, tôi sẽ lấy hết sách đi, không để lại cho cậu một quyển nào.” Hắc hắc, như vậy mặc kệ ba có đồng ý hay không, đều có sách đọc. Trần Hiểu Quân hoàn toàn không ngờ đến, dù cô có học hay không, chỉ cần cô muốn, cậu có thể cho hết cô cả phòng sách này cũng được.
“Được!” Trần Hiểu Quân thấy Quân Quân đồng ý, vui vẻ cười rạng rỡ.
Hai đứa bé bí mật tạo ra một hiệp nghị, nhưng kết quả của hiệp nghị này thế nào thì phải chờ một thời gian mới biết được.
Trước khi ba Trần trở về, Trần Hiểu Quân quyết định phải chơi mấy ngày cho thật đã, không biết chừng khi ba trở về cô sẽ không bao giờ được chơi nữa. Cho nên ở trường cô lại khôi phục hình tượng trước kia của mình, muốn chơi như thế nào thì chơi như thế, có lúc Xà Âm cũng quản không được thở hồng hộc kéo cô đến gần phòng học.
“Quân Quân, cậu có biết cậu đã 12 tuổi rồi hay không?”
Trần Hiểu Quân bĩu môi, chuyện này ai mà chẳng biết chứ, bèn hỏi ngược lại: “Thế thì làm sao?”
“Làm sao? Làm sao? Cậu quên mất bác trai đã nói gì rồi à? Cậu sắp lên lớp sáu rồi? Vẫn hơi một tí lại cùng các bạn chơi nào là nhảy dây nào là phi máy bay giấy?”
“Dĩ nhiên là tớ biết!” Trần Hiểu Quân bất mãn oán giận, “Chính vì biết nên mới thừa dịp ba tớ không có ở đây chơi cho sướng.” Trần Hiểu Quân thấy sắc mặt Xà Âm càng ngày càng nghiêm trọng liền vỗ vỗ vai Xà Âm.
“Âm Âm, cậu yên tâm, tớ không có quên việc học hành đâu, không phải còn những hơn nửa năm nữa cơ mà, tớ đã đồng ý với chán quỷ để cậu ta dạy tớ làm bài tập mỗi ngày rồi.”
“Hiểu Quân!” Xà Âm ngạc nhiên há hốc miệng, “Cậu đồng ý để Hiểu Quân dạy cậu làm bài tập?”
“Không phải là tớ để thế, mà là cậu ta xin tớ!” Trần Hiểu Quân sửa lại, dù sao cũng không thể để cho Âm Âm biết vì sao mình lại dễ dàng đáp ứng đề nghị của chán quỷ.
“Cậu sẽ học sao?” Xà Âm không biết mình nên lo lắng xem Hiểu Quân có bị “Ngược đãi” không hay nên lo lắng hi vọng được học chung với Quân Quân càng ngày càng xa vời.
“Tất nhiên tớ sẽ học mà!” Trần Hiểu Quân nói rất kiêu ngạo, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ đến những chuyện chơi đùa hơn là chuyện “Học”.
“Chỉ hy vọng như thế!” Xà Âm cầu khấn nói.
Bảy ngày, trừ những ngày Trần Hiểu Quân đáp ứng với chán quỷ làm năm đề bài tập, thời gian chơi đùa vui sướng của Quân Quân nhanh chóng kết thúc, chiều thứ sáu thì Ba Trần trở về. Vì muốn cám ơn Tần Uyển Linh đã chăm sóc con mình, tối hôm đó bọn họ tới nhà hàng ăn cơm.
Ngồi xuống không bao lâu, các món ăn đã được bưng lên đầy đủ, Trần Hiểu Quân nhìn thấy mà nước miếng chảy ròng ròng, không phải là cô chưa từng tới nhà hàng bao giờ, cũng không phải là cô quá mê mẩn những món ăn đầy đủ sắc vị này, mà là cô rất đói bụng. Buổi chiều học xong một tiết thể dục đã muốn phát điên rồi, vừa tan học cả lớp lại phải đi tổng vệ sinh, thể lực hao tổn biết bao nhiêu. Trình Hiểu Quân vừa nhìn đã biết Quân Quân rất đói bụng bèn tự giác lấy đôi đũa gắp một chiếc đùi gà thả vào trong bát của Quân Quân nói:
“Quân Quân, cậu ăn đi!”
Sau khi để xuống lại bị Quân Quân trừng mắt lườm, cậu vội rút tay về, mới vừa rồi cậu đã hoàn toàn quên mất – Quân Quân rất chán ghét cậu.
Nhưng lần này Trần Hiểu Quân cũng chẳng trừng được bao lâu, lực chú ý của cô đã bị chiếc đùi gà to tướng hấp dẫn, không thèm để ý đến chán quỷ đang ngồi buồn bã, thản nhiên gắp ăn.
Hai đại nhân ngồi bên cạnh nhìn thấy không khỏi mỉm cười:
“Quân Quân lớn lên nhất định sẽ là một mỹ nữ có đôi mắt to rất đẹp!”
Thật ra thì Tần Uyển Linh vẫn biết Quân Quân không thích con trai của mình, nhưng nhìn hai đứa trẻ “mắt đi mày lại” như vậy cũng rất thú vị, cứ làm ra vẻ như không hề hay biết, còn thường xuyên kéo hai đứa lại gần nhau bồi dưỡng tình cảm, xem ra hiệu quả cũng không tệ, chẳng qua là, kết quả: trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
Ba Trần ngượng ngùng cười nói: “Cũng tại tôi nên nó mới sinh hư, một tuần nay làm phiền cô quá, tôi lấy đồ uống thay rượu mời cô một chén!”
“Đừng nhắc đến chuyện phiền toán làm gì, anh không cần khách khí như thế, Quân Quân ở nhà cũng giúp tôi rất nhiều!” Tần Uyển Linh vẫn rất thích Quân Quân, cũng không lo rằng khen ngợi Quân Quân trước mặt cô bé sẽ làm cô kiêu ngạo tự mãn.
“Quân Quân ở nhà vẫn giúp tôi làm việc nhà còn giúp tôi nấu cơm, so với con trai tôi nó mạnh mẽ hơn rất nhiều, con trai tôi học thế nào cũng không thể nấu cơm được, có một lần thiếu chút nữa khiến tôi phải vào bệnh viện!”
Trình Hiểu Quân nghe mẹ kể chuyện nấu cơm của mình liền bắt đầu cúi đầu ăn cơm, hi vọng Quân Quân biết mình không thể nấu cơm sẽ không chán ghét mình thêm…
“Con trai không biết nấu cơm cũng không có vấn đề gì.” Ba Trần đặt chén rượu xuống, ánh mắt ảm đạm nhìn con gái đang vùi đầu ăn cơm, “Sợ rằng Quân Quân chỉ có mỗi ưu điểm là biết làm việc nhà.”
“Anh không nên nói như vậy, thật ra Quân Quân cũng có rất nhiều ưu điểm, con bé thích cười, thích náo nhiệt còn thích giúp mọi người xung quanh, rất đáng yêu đấy chứ, không phải thầy cô và bạn bè cũng rất thích con bé sao.” Tần Uyển Linh cũng biết một chút chuyện trước kia của hai cha con, cũng bởi thế cô mới cảm thấy Quân Quân rất đáng yêu, có thể có cuộc sống hoạt bát thoải mái đối với Quân Quân như vậy mà nói mới là quan trọng nhất.
“Tôi cũng biết Quân Quân như thế không có gì là không tốt, chỉ sợ tôi không thể để con bé tiếp tục như vậy, tôi không thể nào bảo đảm cho con bé một cuộc sống cả đời không buồn không lo.” Đây mới là điều ba Trần lo lắng nhất, ông hi vọng con gái có thể nhanh chóng hiểu chuyện một chút, như vậy tương lai cũng sẽ trôi qua khá hơn một chút.
“Anh không nên lo lắng những chuyện ấy quá sớm, tốt nhất là cứ để Quân Quân tự hiểu dần. Đúng rồi!” Tần Uyển Linh hỏi Trần Hiểu Quân đúng lúc cô đang chiến đấu với thức ăn ngon, “Quân Quân, bài kiểm tra hôm qua của cháu đâu rồi, mau đưa cho ba xem một lát!”
Trần Hiểu Quân dừng lại, buông đũa xuống nhìn về phía ba: “Ba à…”
Ba Trần cau mày, chẳng lẽ con gái làm bài rất tệ? Ba Trần thở dài: “Quân Quân, ba sẽ không mắng con đâu, mau lấy ra đây!”
“Hoằng Đào, anh không nên quá xem thường con gái của anh, lần này so với bài kiểm tra tuần trước cao hơn 10 điểm!”
“Thật không?” Ba Trần không thể nào tin được, ông nhẫn nhịn một tháng dạy con gái học bài cũng không có gì khởi sắc, mới chỉ một tuần mà có thể tăng lên tận 10 điểm?
“Không tin anh tự mình xem đi?” Tần Uyển Linh lấy bài thi của Trần Hiểu Quân từ trong túi xách ra đưa tận tay ba Trần.
Ba Trần cầm lấy bài kiểm tra, chăm chú nhìn, quả đúng là 69 điểm, tuần này con bé ở nhà Tần Uyển Linh không hề lười biếng: “Xem ra cô Tần dạy rất tốt, tôi dạy một tháng hiệu quả cũng không bằng một tuần của cô.”
Tần Uyển Linh nghe ba Trần nói vậy không khỏi cười lớn khoát tay nói: “Không phải là tôi dạy cháu đâu, mà là con trai tôi dạy đó. Một tuần nay trên cơ bản là Hiểu Quân dạy Quân Quân học bài, tôi chỉ là có trách nhiệm làm no cái bụng của chúng nó mà thôi.”
Ba Trần biết được nguyên nhân, ngạc nhiên không kém gì việc con gái lần này kiểm tra đạt được “điểm cao”: “Hiểu Quân, có thật không?”
Trình Hiểu Quân ngẩng đầu thay phiên nhìn mọi người hết lượt mới gật đầu: “Là thật ạ, Quân Quân thực ra không ngốc chút nào, hơn nữa còn rất thông minh!”
Sợ rằng trên thế giới này chỉ có một mình con cho là vậy thôi! Tần Uyển Linh và ba Trần cùng nhất trí cảm thán trong lòng. Ba Trần nghĩ như vậy tất nhiên không có gì phải nghi ngờ, mà Tần Uyển Linh nghĩ như vậy hoàn toàn là bởi một buổi tối Quân Quân tới nhà cô học bài, cô tự mình dạy Quân Quân học bài, cũng đã có kinh nghiệm với cô bé. Ngày hôm đó Tần Uyển Linh dạy Trần Hiểu Quân liền ba tiếng cũng không thể khiến cô bé làm xong đống bài tập cô giáo giao về nhà, sau đó may mà có con trai cô ra tay mới miễn cưỡng làm hết số bài tập đó, một khắc ấy cô thầm bội phục sự kiên nhẫn của ba Trần trong lòng. Sau này liền mặc kệ cho Trình Hiểu Quân dạy Trần Hiểu Quân làm bài tập…
Mặc dù ba Trần nghĩ không ra tại sao cùng là trẻ con, Hiểu Quân lại có bản lĩnh như vậy, nhưng quan trọng là … Chyện học hành của con gái mình có hi vọng rồi. Ba Trần đắn đo trong lòn