Nghĩ đến nàng sẽ phải gặp đủ mọi áp lực, ngực hắn chịu một trận co rút đau đớn, tự trách mình tạo thành trận bi kịch này, hận chính mình không thể thay nàng làm được việc gì, hắn gây cho nàng trừ bỏ thương tổn còn có cái gì?
“Con không chịu nói sao? Ta nói cho con biết, nếu là vì cái nữ nhân họ Nhan kia, ta tuyệt đối không thừa nhận nàng là con dâu, đến cửa cũng đừng mong bước vào!” Hoàng Ngàn Doanh dựa vào giác quan thứ sáu, chuẩn xác đoán ra nội tình.
Từ Bồi Nghị cúi đầu không nói, Hoàng Ngàn Doanh nhìn ra được thái độ kiên quyết của hắn, bỏ lại thêm một câu:” Thẳng thắn mà nói, ta cũng không có thích Hà Tĩnh Đình bao nhiêu, nhưng là ta càng chán ghét Nhan Tư Gia, nữ nhân kia vì đạt được mục đích mà không từ mọi thủ đoạn, chính con nên cẩn thận tốt một chút!.”
Từ Bồi Nghị cũng biết trong lời mẹ nói có đạo lý, nhưng hiện tại có nói cái gì thì cũng đều quá muộn, đứa nhỏ qua từng ngày sẽ lớn lên, chẳng lẽ muốn bóp chết cái tiểu sinh mệnh kia sao?
Bởi vậy, hắn chỉ có thể tiếp tục giải thích:” Ba, mẹ, thực xin lỗi.”
“Con trở về đi, thời gian tiếp theo tốt nhất nên có điểm an phận, đừng làm trò cười nữa.” Từ Hoài Niệm không giống như vợ, đầu tư nếu như bất lợi cũng chỉ có thể tận lực giảm thiệt hại mức thấp nhất.
“Con biết, con sẽ cẩn thận.”Từ Bồi Nghị lại cúi đầu thật sâu, nếu có cơ hội, hắn cũng muốn đối với người thân bạn bè Hà gia làm như vậy, chỉ sợ dù hắn có quỳ xuống cũng không nhận được tha thứ.
“Chính mình có chừng mực là tốt rồi.” Hoàng Ngàn Doanh lắc đầu, cố ý cảm khái nói:” Lần trước đến Chương Hóa ăn tiệc đính hôn kia, kỳ thật tư vị rất tốt, người ở đó lại nhiệt tình như vậy, ta như thế nào lại đột nhiên nhớ đến Tĩnh Đình tiểu cô nương này…..”
Từ Niệm Hoài cũng đồng cảm, đối với vợ nói:” Đúng rồi, nhà bọn họ khoai lang còn không có thuốc kích thích, bác sĩ nói khoai lang ở đó ăn rất là tốt, đáng tiếc bây giờ muốn ăn cũng không được.”
Trong lời nói của cha mẹ nuôi, Từ Bồi Nghị đều nghe vào tai, cũng đau ở trong lòng.” Thực xin lỗi, con đi về trước.”
Đi ra khỏi cổng của biệt thự Từ gia, đã là hơn mười một giờ, từ trước hắn đến ăn cơm đều là chín giờ liền cáo lui, đêm nay bởi vị trận mắng kia mà đặc biệt lâu hơn, tuy rằng hắn cũng tự trách lại thêm đau lòng, cũng không chán ghét loại ở chung này, được nhân nuôi mười tám năm, vẫn là lần đầu tiên cảm thấy bọn họ thực sự là người thân của hắn, mới có thể mắng hung như vậy.
Bỗng nhiên điện thoại rung, nguyên lai là tin nhắn đến từ bạn tốt của hắn Lưu Trọng Dương, tin nhắn vết ngắn:” Còn chống đỡ được không? Có rảnh trở về đây giải sầu, mình cam đoan sẽ cho cậu một trận ra trò.”
Hắn nhìn mấy dòng tin kia, lộ ra cười khổ, đây đã là lần thứ hai, Lưu Trọng Dương thông qua báo chí mà biết được chuyện tình cảm của hắn, cũng không hỏi nhiều, chính là cho hắn thêm động lực, dù ở thời điểm toàn thế giới chỉ trích hắn, chỉ cần có một cái tin nhắn thiện ý như vậy cũng đủ, bằng hữu chính là như vậy, chỉ cần tin tưởng là được.
Đáng tiếc chuyện hắn cần giải quyết nhiều lắm, chỉ sợ không có thời gian thoải mái nhàn hạ mà quay trở lại cô nhi viện kia giải sầu.
Lái xe trên đường, hắn mở điện thoại gọi cho mẹ của đứa bé.” Là anh, em hôm nay thế nào? Còn bị nôn mửa sao?”
“Bồi Nghị! Anh muốn tới tìm em sao?” Nhan Tư Gia cực kỳ hưng phấn, nàng đã vài ngày không thấy được hắn, nếu bên ngoài không có nhiều máy chụp ảnh như vậy, nàng đã sớm chạy vội đến bên người hắn.
“Gần đây không có phương tiện, chúng ta không thể gặp mặt thông thường, vạn nhất bị truyền thông phát hiện, em hẳn là biết được hậu quả.” Hắn đã đáp ứng cha mẹ nuôi cẩn thận từ lời nói đến việc làm, tuyệt đối không thể nuốt lời.
Ngày một tháng sáu đó, rất nhiều phóng viên cùng thợ chụp ảnh vây quanh khách sạn, vốn định nắm bắt một ít tin tức mới nhất, lại thấy nghi hoặc như thế nào yến tiệc này lại không có mời nhân viên bảo vệ, trước cửa hội trường liền hé ra một thông báo “Hủy bỏ”, chỉ một thoáng làm toàn trường ồn ào, tin tức liền lập tức được đưa lên, tin tức này không cho nó tận lực phát huy sao được?
Bao nhiêu năm rồi không có chuyện khôi hài như vậy nha!
“Em đương nhiên biết, nhưng là giấy không thể gói được lửa, sớm muộn gì cũng bị phát hiện.” Nhan Tư Gia là người thích hấp dẫn sự chú ý của người khác, thật vất vả mới đoạt lại được bạn trai có thể nào lại giữ bí mật?
Nếu Từ Bồi Nghị không nói sớm, nàng đúng thật là muốn nhận phỏng vấn, nói hết tâm tình cho báo chí.
“Không được, chúng ta nhất định phải nhẫn lại, ít nhất nửa năm sau chúng ta mới có thể kết hôn.”
“Nửa năm?!” Nhan Tư Gia nghĩ chính mình đến lúc đó chỉ sợ đã muốn sinh nều nàng có thai thật như trong lời nói.
Đúng rồi, tình toán thời gian, cũng nên diễn thêm một màn, không ăn được thì đạp đỏ, vì thế nàng nhịn xuống bất mãn, ôn nhu nói:” Bồi Nghị, ngày mai em thật sự muốn đi xem khoa phụ sản, em…. Giống như có điểm xuất huyết.”
“Tại sao có thể như vậy? Anh lập tức mang em đi gặp bác sĩ!” Hắn thoáng chốc mất đi trấn định, mang thai ngoài ba tháng dễ dàng phái sinh chuyện ngoài ý muốn, sách tham khảo hắn xem qua đều nói như vậy, nếu có chút xuất huyết là vận phần gặp tình huống nguy hiểm!
“Hiện tại đều đã mười hai giờ, bảo em đi bệnh viện gấp, không phải tương đương chủ động muốn đăng báo? Em đã hẹn trước một bác sĩ giỏi, sáng sớm ngày mai, trợ lý sẽ đi cùng em, không có việc gì.” Nhan Tư Gia nghĩ rằng như thế nào lại để cho hắn đi theo cùng?
Hay nói giỡn, vạn nhất bị hắn phát hiện ra thì làm sao bây giờ?
Nàng cũng không phải người ngốc như vậy.
“Anh nhất định phải đi cùng em mới được.” Hắn lo lắng, nếu đứa nhỏ có gì ngoài ý muốn, hắn muốn đích thân ở đó.
“Nếu anh đi cùng em, vừa vặn lại bị phóng viên phát hiện được, anh phải làm sao? Anh không phải đã nói phải giữ bí mật, ít nhất qua nửa năm sao?” Gậy ông đập lưng ông, đúng là sở trường lớn nhất của nàng.
Quả thật như lời nàng nói, hai người dùng xuất hiện sẽ gặp nhiều nguy hiểm, huống chi là ở khoa phụ sản địa phương mẫn cảm như vậy?
Vì suy nghĩ cho đại cục, hắn phải thỏa hiệp.
“Được rồi, chúng ta ngày mai hẹn ở câu lạc bộ, anh tới trước, em đi bác sĩ xong rồi cứ tới đây.”
“Ân, em sẽ nói lại lời bác sĩ cho anh.” Câu lạc bộ kinh doanh hai tư giờ, phòng đặt cũng là chỗ diễn trò tốt, nàng nghĩ rằng hẳn là không thành vấn đề, che được bao nhiêu liền che bấy nhiêu.
“Nghỉ ngơi cho tốt, trước đừng nghĩ quá nhiều, có lẽ chỉ là hiện tượng nhất thời thôi.” Hắn không thể thừa nhận mất đi đứa nhỏ đau thế nào, vậy giống như giết chính hắn.
“Đã biết, ngủ ngon, nhớ mơ thấy em cùng con nha, chụt!” Nàng cho hắn một cái hôn gió, mười phần mị hoặc.
“Anh sẽ.” Hắn thật sự nghĩ đến hắn sẽ mơ thấy nàng, kết quả người hắn mơ tới là Hà Tĩnh Đình, nàng ỷ ôi trong lòng hắn, yên lặng khóc, yên lặng run run, bốn phía đều là là nước mắt, nhưng nàng vẫn không ngừng rơi lệ, nếu hắn không nghĩ được biện pháp đình chỉ nước mắt của nàng, chỉ sợ hai người đều sẽ bị bao phủ.
Rạng sáng, thời điểm khi hắn bừng tỉnh, mồ hôi toàn thân chảy như sông nhỏ, hắn biết không thể đi vào con đường này nhưng là hắn bất lực, đời này hắn nhất định không quên được nàng, bởi vì nàng là người duy nhất làm cho hắn có cảm giác chính mình được người thương yêu….