Teya Salat
Các trang bạn đã lưu
Trang chủGóc Thủ ThuậtThủ Thuật LMHT

Truyện dài LMHT: Một câu chuyện của Zed (Phần 8)

Một hành trình mới dành cho Syndra cùng với Zed, chặng đường trở về từ vùng đất băng giá Freljord đến Ionia.
ảnh minh họa
Tải ảnh gốc


Suốt quãng đường của hai người, và lần này thì không hề có chuyện Zed hay Syndra chạy trên mặt nước nữa đâu nhé ! Họ làm một con thuyền bằng gỗ của những cây to và vững chắc nhất, chỉ vì Zed đã yêu cầu như thế ngay khi trở về. Có một sự việc ở đây khiến Syndra cũng phải ngẫm nghĩ, anh cứ liên tục than phiền vì cái cơ thể của mình cần được nghỉ ngơi và yêu cầu cô làm hết mọi việc. Từ kiếm thức ăn, đốn gỗ,... nhưng chẳng phải lo về khả năng của Syndra, cô hoàn toàn có thể làm được điều đó rất nhẹ nhàng. Và khi bắt đầu chuyến hành trình, Zed chỉ lặng im một chỗ mà không hề mở ra một lời nào với cô. Đó không phải là tác phong của Zed lúc trước. Hoặc, đó không phải là Zed cô từng gặp...
Trong thâm tâm của Zed bấy giờ, vẫn diễn ra trận chiến vô cùng khắc nghiệt. Và chính xác hơn, là hai bản thể của hai thời đại đang giành quyền kiểm soát thân thể lúc này đây. Trong lần phát nổ ở thế giới tâm linh lần trước, Zed của thời đại hiện tại đã không có lấy một cơ hội phản kích lại. Bất chấp hậu quả và luân hồi, thậm chí bỏ mặc cả lời nói của Ahri, cái bóng của quá khứ đã hoàn tất việc chuyển đổi cơ thể. Đến ngay cả việc, chiếm lấy thể xác và trái tim của Syndra ngay sau đó để bù lại những phần sức mạnh đã mất bấy lâu. Syndra lúc này không hề hay biết, chính bản thân cô lại vô tình trở thành nước cờ tiếp theo của hắn. Tiếng kim loại va chạm, nhưng ở thế giới tâm linh đang tồn tại, thể linh sẽ không bao giờ biết mệt mỏi. Chỉ có kẻ thắng và kẻ bại, nhưng đã trôi qua rất lâu, chưa khi nào Zed có thể gây khó khăn với bản thể trong quá khứ của anh. Một trận chiến một chiều...
Sau mỗi lần thất bại, Zed đều bị giam vào một nhà ngục làm bằng ý chí của bản thân anh. Và mỗi lần như thế, anh đã thấy được sự tuyệt vọng của thế giới, của chính bản thân mình bấy giờ. Anh nhớ về lại những lời dặn của “cha”, về những gì ông đã làm cho anh, và những gì mà ông phải chịu đựng khi phải ra tay với anh. Ông hoàn toàn không hề muốn điều này xảy ra cả, kể cả anh cũng như thế. Nhưng bản thân khi phải đối diện cùng một cái tôi khác, anh hoàn toàn không thể chiến thắng được kẻ địch mạnh nhất này, là bản thân của anh.
Một lần nữa, nhà ngục giam giữ Zed đã mở ra một cách bất ngờ. Anh cảm nhận được sự tồn tại của tên còn lại ngay lúc này đây. Phản ứng của Zed là nhanh chóng ra đòn một cách bất ngờ với hắn. Nhưng thật dễ dàng khi hắn chỉ cần một tay để hất tung anh ra xa vạn dặm. Nếu sức mạnh của hai đối thủ ngang nhau, thì ý chí là thứ duy nhất giúp phân định kết quả của họ. Nhưng, đấu chí của Zed đã hoàn toàn không còn...
"Ngươi... có gan thì giết ta đi...”
- Ta không làm điều đó – hắn bật cười – và cũng không cần thiết phải làm điều đó. Nếu muốn thì cứ thử kết liễu mạng sống và trao trả số năng lượng còn lại mà ngươi đang nắm giữ. Để xem, thế giới này sẽ đi về đâu...
“Vậy thì tại sao... ngươi lại để ta phải sống, bắt ta phải chứng kiến những điều mà ngươi đã làm với cô gái tội nghiệp đó chứ ? Cô ấy hoàn toàn...”
- Câm ngay – hắn quát lên để đáp lại anh - ngươi quá yêu đuối mặc dù ngươi lại chính là ta. Hãy nhớ rằng, đừng bao giờ tin bất kỳ một ai trong thế giới này, ngoại trừ Ahri. Ta đã tin, và cống hiến tất cả mọi thứ. Và đổi lại nổi đau không thể nào bù đắp lại được. Thế giới này đã làm gì cho ngươi ? Và ngươi tại sao phải làm lại cho họ ? Một lũ giả nhân giả nghĩa...
Vừa nói đến đây, hắn đã ở ngay trước mặt Zed, với một cánh tay để nhấc bổng anh lên.
- Không phải rằng cha nuôi của ngươi cũng ưu ái cho Shen hơn ngươi sao? Không phải rằng người anh em ngươi coi như ruột thịt và người cha đó cũng đã muốn giết ngươi sao? Mọi thứ đều chỉ là giả dối ẩn ở đằng sau lớp mặt nạ. Với ta và ngươi, ta nghĩ rằng ngươi phải hiểu rõ câu chuyện của cái mặt nạ chứ nhỉ? Những con người bình thường và như bao kẻ khác, họ luôn có những cái mặt nạ không bao giờ hiện rõ như chúng ta, để che đậy, để chôn giấu những suy nghĩ bên trong bọn cặn bã đó. Cho dù không ai khiến, chúng vẫn cứ phải đeo. Một lũ giả dối.
Đột nhiên, hắn thả tay xuống khi thấy Zed gần như cạn hơi thể. Hắn đã chừa cho anh con đường sống sót :
- Để ta nói cho ngươi biết, hãy ở đây mà nhìn kĩ vào những thứ ta sắp làm. Ta sẽ thay đổi thế giới này ra sao. Cho dù Valoran có quay lưng lại với ta, nàng ấy cũng quay lưng lại với ta, hay cả thế giới chối bỏ lấy nàng. Thì ta sẽ không bao giờ quay lưng lại với nàng...
“Nhưng rồi ngươi cũng đã làm đấy thôi...”
Trong lúc cao hứng, Zed đã ngắt lời của hắn và tiêp tục.
“Cô ấy không hề mong muốn ngươi trở thành thế này. Cô ấy không mong muốn điều đó. Cái ngươi làm chỉ mang lại đau thương, và đừng tự cho mình là thần thánh với ai cả. Ngươi không cần phải đem cái suy nghĩ vĩ đại đó ra để che đậy mọi thứ.”
Hắn không trả lời. Cả hai im lặng đến một hồi sau, cái quá khứ của Zed nhốt anh lại như trước đó. Bỏ mặc một kẻ “đã chết” như anh.
- Chúng ta không phải là thần thánh. Nhưng ta sẽ làm những việc mà thần thánh mới có thể làm, chỉ vì cô ấy. Ta sẽ làm mọi thứ.
Hoàn toàn chiến thắng con người của hiện tại, và ngay bây giờ hắn đã có thể hít thở những hơi nhẹ nhàng sau hàng trăm năm, tận hưởng một cuộc sống hoàn toàn mới. Ý nghĩ trả thù gia tộc Kinkou đã từng phản bội hắn, nhưng với một nửa sức mạnh thì hoàn toàn không thể làm được. Thật không may cho Syndra, không nhận ra sự khác biệt từ hai người, hắn lợi dụng Syndra làm con cờ để tiếp bước kế hoạch. Syndra thì cứ nghĩ mình là người hạnh phúc nhất, thật tội nghiệp cho cô.
Với Zed thật sự, anh không ngừng bất kỳ một giây phút nào để giành quyền khống chế cơ thể, nhưng có lẽ là vô vọng. Bởi vì chỉ cần Zed của quá khứ tập trung suy nghĩ, thì anh không tài nào trở tay được. Tận sâu trong cái linh hồn của trăm năm trước kia, ngoài trả thù, hắn cũng chẳng quên được Ahri. Nhưng hắn biết hiện giờ thì chưa được, đành nén đi cảm xúc để Ahri tiếp tục giấc ngủ của mình, vì khi Ahri tỉnh dậy thì chắc chắn là cô sẽ không cho Zed thực hiện kế hoạch đó.
Zed đang trên con thuyền trở về, hắn ngồi đấy, và đang trò chuyện với kẻ thất bại ngay ngay khi cuộc chiến bên trong có những giây phút nghỉ ngơi...
"Ta thật sơ sẩy để thua ngươi, nhưng thôi. Ngươi định làm gì tiếp theo nào, Zed."
- Ta sẽ giết sạch tất cả người ở gia tộc Kinkou, không phải điều này ngươi cũng biết rồi sao.
Sau một khoảng thời gian, Zed thật sự đã có thể dần biết được bản thân anh làm gì, và anh là ai ngay lúc này. Nhưng dù có lấy lại đấu chí của mình thì cũng khó mà phân thắng bại với một chiến binh dày dạn như hắn :
"Do ngươi không biết, cả trăm năm con người đâu phải chỉ đứng một chỗ."
Cái bóng của quá khứ ngay lúc này đã bật cười :
- Ngươi muốn nói về ai? Shen à? Hay là thằng nhóc Kennen? Hoặc ngươi muốn nói đến con nhóc Akali? Không phải rằng ả ta có giao ước với ngươi sao? Ta sẽ thay ngươi hoàn thành cái việc mà ngươi chưa làm nhé !
"Ngươi động đến Akali, ta sẽ không tha ngươi"
- Thì làm sao nào...
Ngay lúc này, chỉ với một cú phủi tay, Zed đã bị kéo đi vào khoảng không đen tối. Cũng lúc này Syndra cũng tỉnh dậy :
- Anh... có gì sao Zed...
Zed quay xuống, vuốt ve lấy Syndra để trấn an cô, một con cờ quan trọng của mình :
- Không sao cả, cũng còn lâu lắm mới về đất liên, em cứ nghỉ ngơi đi Syndra.
~+~ Ionia – Gia tộc Kinkou ~+~
ảnh minh họa
Tải ảnh gốc

Syndra mỉm cười, rồi nằm lại, tiếp tục giấc ngủ. Cả hai lang thang một thời gian, dòng hải lưu đã đưa họ về Ionia. Tại đây, Zed đã nhờ Syndra cho mình mượn lấy sức mạnh của cô, để thực hiện ý đồ của mình. Đương nhiên là Syndra hoàn toàn đồng ý, họ nghỉ ngơi một tuần lễ, sau đó Zed cùng Syndra trở về đảo của gia tộc Kinkou. Dùng sức mạnh của mình, Zed tạo ra một đội quân bóng tối, hừng hực khí thế, tiến vào dinh thự chính.
Đêm hôm đó, cả đội quân bóng tối, cùng Zed và Syndra bước vào, có lẽ rằng việc đột nhập của cả hai chẳng hề lén lút tý nào, tất cả các ninja khác đã có mặt kịp thời, chặn chân của Zed. Shen bước ra ngay sau đó :
- Ngươi còn về đây làm gì ? Chẳng phải ngươi đã đánh cha của chúng ta trọng thương đấy sao ? Còn mặt mũi mà trở về để rồi lết đi tiếp nữa chăng ?
Zed cười với chất giọng khinh bỉ :
- Chỉ là cha của ngươi, còn bây giờ thì tránh ra, thằng nhãi con. Ta tha mạng cho ngươi. Ta chỉ muốn tìm vật vốn thuộc về ta, đừng bắt ta phải ra tay.
Bị xỉ nhục một cách thẳng thừng trước mặt đồng môn, Shen khó mà giữ được bình tĩnh khi Zed nói vậy.
"Phản bội tất cả, ngươi đã quá khinh thường bọn ta, lên nào, Akali, Kennen" - Shen dẫn đầu tất cả, hét lên.
"Tất cả dừng lại."
Một tiếng nói vang ra, là sư phụ của Zed hiện tại. Ông bước lên từ phía dưới :
" Các nhẫn giả đừng đổ máu vô ích, các ngươi không biết mình đang đối đầu với điều gì đâu..."
Zed vẫn im lặng, có vẻ như rằng ông ta đã phát hiện ra sự thay đổi của Zed, một linh hồn hoàn toàn vấy bẩn. Ngay lúc Zed ra đòn bất ngờ, đã khiến ông lùi về sau :
- Cũng nhanh nhẹn đấy.
Zed chưa dứt câu, vị sư phụ cắm thanh kiếm xuống đất. Không hề có ý định chiến đấu :
"Hãy hứa với ta một điều, tha mạng cho tất cả bọn họ. Chỉ để đổi lấy điều ngươi cần lúc này”
Zed bỏ mặt nạ ra ngay lúc đấy. Hai ánh mắt ẩn đầy sát khí của quỷ dữ khiến tất cả phải rợn tóc gáy :
- Dối trá. Ngươi hoàn toàn biết ta là ai, còn phải đóng kịch. Nhưng ta có thể tha mạng cho kẻ khác, chỉ khi nào sức mạnh còn lại trở về với ta.
Zed nhìn sang Syndra :
- Hãy chờ ta ở đây...
Rồi Zed theo vị sư phụ vào bên trong, cả hai không ai dám nhìn cả hai người họ. Từ bên trong cơ thể ra, Zed thật sự biết hắn không hề có ý định tha cho ai cả. Anh muốn dừng cơ thể mình lại, nhưng chẳng được, không làm gì được lúc này, ngoài việc gào to tên sư phụ. Nhưng không được, chẳng ai biết rằng đây không phải là anh.
- Tốt hơn là nên im lặng đi. - Zed suy nghĩ trong đầu, như để nhạo vào cái sự bất lực của anh.
Đã đến được nơi, vị sư phụ cầm cái hộp ra, đưa cho Zed :
"Khi ngươi còn một nửa sức mạnh, ta cũng không hề là đối thủ của ngươi. Ta nghĩ rằng ngươi sẽ tôn trọng lời hứa đó."
Zed im lặng, rồi bất chợt cười to :
- Cảm ơn lão già, nhưng ta chưa hề hứa điều gì cả. Ta chỉ là “có thể” mà thôi. Nội thương từ đòn đánh của con trai ông cũng khiến ông chật vật ra đấy... Còn muốn ta tha ? Các ngươi có từng tha cho Ahri hay không?
Vị sư phụ trố mắt :
"Ngươi... trơ tráo ..."
- Đúng rồi đấy, giờ thì quá muộn rồi...
Zed mở cái hộp ra, luồng khí bóng tối bao trùm lấy cơ thể anh, nó mạnh mẽ phủ lấy tất cả, Zed hoàn toàn không phòng bị gì vào lúc này vì quá phấn khích với chiến thắng tiếp theo. “Không phòng bị” cũng có thể hiểu là không hoàn toàn để ấy một điều gì đó từ sâu thẳm tâm trí của hắn, cũng là lúc Zed thật sự ra tay, chớp lấy cơ hội. Zed đang thỏa mãn với sức mạnh, hắn ngạc nhiên vì cơ thể dần cứng lại, miệng hắn tự lắp bắp những điều hắn không nghĩ :
- Sự phụ, con không giữ được lâu, ra tay đi, vào ngay lúc này.
12»
Chia sẻ bài viết ???
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?
Thống kê