Tôi bắt đầu tiếp xúc lần đầu với Liên Minh Huyền Thoại cách đây khoảng 2 năm, nhờ sự “dụ dỗ” của thằng bạn thân. Nói về bản thân, tôi vốn là một thằng con trai khá nhút nhát, chỉ biết ăn và học mà thôi. Game online đầu tiên tôi chơi là Audition, một tựa game dính liền với cái mác ẻo lả của bọn con gái. Nhưng cũng vì game này mà tôi có một phản xạ rất tốt và một đôi tay cực kì kéo léo – tiền đề thật tuyệt để bước vào LMHT.
Tướng đầu tiên tôi chơi là Twister Fate, vì tôi thấy vị tướng này trông có vẻ khá ngầu. Và đương nhiên, tôi chơi rất tệ. Sau đó, nhờ sự chỉ dạy của “sư phụ” (thằng bạn thân), tôi mới biết trong một đội LMHT có 5 vị trí: Đường trên- Đi rừng- Đường giữa- Xạ thủ- và cuối cùng là … hỗ trợ. Nghe qua nhiệm vụ của từng vị trí, tôi liền có cảm hứng với vai trò hỗ trợ. Một phần là lúc đó, tôi nghĩ hỗ trợ không quan trọng lắm, một phần là nó có ít nhiệm vụ, và có thêm một người đi cùng mình nên chắc chắn sẽ an toàn hơn rất là nhiều.
Lần đầu làm người Hỗ trợ
Tướng tôi chơi đầu tiên dưới vai trò là một Supporter là… Yi. Chắc các bạn sẽ cười tôi rất nhiều khi lại lấy “thánh vét” này đi hỗ trợ. Nhưng thử nghĩ xem, người nào mới tập chơi LMHT đều nhận định rằng, Master Yi là một vị tướng… dễ chơi, dễ trúng thưởng, vừa có chiêu để tấn công, vừa hồi máu, vừa có chiêu để chạy. Tôi bắt đầu công việc hỗ trợ với kiếm doran và máu (nghĩ lại tới bây giờ tôi buồn cười ). Trong giai đi đường, tôi hay ks lính và cả xe của xạ thủ, trong người chả có một con mắt nào, khi rừng xuống thì bỏ chạy là việc đầu tiên tôi nghĩ đến, mặc cho xạ thủ mình đang bị “đánh hội đồng”. Chính vì thế, tôi luôn được những người chơi cùng dành tặng những lời rất ư là “vàng ngọc”.
Buồn lắm chứ, nhất là với một thằng khá là nhút nhát và hiền lành như tôi. Không bằng lòng với điều đó , tôi lên Youtube và lân la cả buổi trời. Rồi cuối cùng Madlife cũng đã đến với cuộc đời tôi. Chắc hẳn độ khủng của “thánh sp” này thì không ai phải bàn cãi. Nhìn cách anh ấy chơi, tôi mới biết được nhiệm vụ của người đi hỗ trợ là như thế nào: Cắm mắt, kiểm soát tầm nhìn, cấu rỉa máu, ép góc đối phương, sẽ phải mang kiếp chết thay và quan trọng nhất là… làm xạ thủ xanh nhất có thể.
Từ khi được thánh Madlife khai sáng cuộc đời, tôi chơi như lên đồng ở vị trí hỗ trợ, dù mất khá nhiều thời gian. Những con mắt dần tạo được nhiều thuận lợi cho đồng đội, những pha đảo gank ở các đường khác dần trở nên thuần thục, cách tính time rồng và Baron tôi đều nắm rõ. Càng ngày càng lên tay, champ tủ tôi không còn là Master Yi nữa mà thay vào đó là Thresh, Leona, Blitzcrank, .v.v… Thế nên mùa thứ 3, tôi kết thúc ở bậc Vàng 3.
Chỉ với vị trí hỗ trợ,tôi đã có những thành công nhất định
Tình cờ đến với xạ thủ
Mùa 4 tới, cũng là khoảng thời gian mà vai trò của hỗ trợ lên ngôi với nhiều vật phẩm khiến cho việc hỗ trợ trở nên thuận tiện hơn, ảnh hưởng của hỗ trợ cũng lớn hơn với trận đấu. Chính vì thế, có lẽ đây là khoảng thời gian tôi sung sướng nhất. Dù hỗ trợ khó có thể gánh team được, nhưng tôi vẫn vui vẻ chấp nhận nó. Vì đối với tôi, bảo vệ đồng đội là một điều gì đó hết sức cao cả.
Mọi chuyện vẫn diễn ra khá tốt đẹp cho đến khi….
Trong một trận xếp hạng, tôi nằm ở vị trí s5. Cũng giống như mọi khi, câu chat cửa miệng của tôi là “ mình sp cho”, nói là vậy nhưng 4 người phía trên có vẻ không quan tâm và pick theo ý thích, để lại cho tôi vị trí…. xạ thủ. Tôi bối rối lắm, vì tôi chưa bao giờ chơi xạ thủ cả. Tôi cũng chẳng có nhiều tướng xạ thủ, ngoại trừ chỉ có duy nhất tướng Lucian do được thằng bạn tặng. Và có lẽ đó là lựa chọn khả dĩ nhất của tôi lúc bấy giờ.
Mọi chuyện trôi qua khá ổn thỏa. Nhờ những kinh nghiệm khi hỗ trợ, tôi đã có vài lợi thế khi đi đường. Trận đấu xếp hạng kết thúc với chiến thắng thuộc về đội của tôi, và tôi cũng có một KDA khá là đẹp 23-4-12.
Tôi dần quen hơn với công việc của một xạ thủ
Rồi tôi chợt nhận ra rằng, mình có tố chất để chơi xạ thủ, mình có thể gánh đồng đội, mình có thể là chìa khóa để đưa cả team đi đến chiến thắng. Nhưng tôi không ảo tưởng sức mạnh của mình một cách quá đáng. Tôi nghiên cứu cách chơi của các xạ thủ nổi tiếng trên thế giới như : Piglet, Deft,Uzi,Rekkles.v.v… học cách last hit lính, cách di chuyển, cách lựa chọn vị trí.v.v… Từ đó, dàn tướng tủ của tôi đổi từ Thresh, Leona, Morgana, Braum... sang Lucian, Corki, Tristana, Twitch.
Mọi chuyện trở nên rất thuận lợi với tôi kể từ khi chuyển thành AD, và niềm vui khi chơi LHMT của tôi đã thay đổi, không còn là bảo vệ đồng đội nữa, mà là gánh đồng đội trên vai để đi tới chiến thắng. Những nỗ lực từ một đứa nhút nhát chơi vị trí hỗ trợ tới một tay xạ thủ liều lĩnh là một bước tiến rất lớn cả ở trong game lẫn ngoài cuộc sống thực. Tôi cũng dần trở nên mạnh dạn hơn, thích phiêu lưu hơn, cứng rắn và mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Tướng đầu tiên tôi chơi là Twister Fate, vì tôi thấy vị tướng này trông có vẻ khá ngầu. Và đương nhiên, tôi chơi rất tệ. Sau đó, nhờ sự chỉ dạy của “sư phụ” (thằng bạn thân), tôi mới biết trong một đội LMHT có 5 vị trí: Đường trên- Đi rừng- Đường giữa- Xạ thủ- và cuối cùng là … hỗ trợ. Nghe qua nhiệm vụ của từng vị trí, tôi liền có cảm hứng với vai trò hỗ trợ. Một phần là lúc đó, tôi nghĩ hỗ trợ không quan trọng lắm, một phần là nó có ít nhiệm vụ, và có thêm một người đi cùng mình nên chắc chắn sẽ an toàn hơn rất là nhiều.
Lần đầu làm người Hỗ trợ
Tướng tôi chơi đầu tiên dưới vai trò là một Supporter là… Yi. Chắc các bạn sẽ cười tôi rất nhiều khi lại lấy “thánh vét” này đi hỗ trợ. Nhưng thử nghĩ xem, người nào mới tập chơi LMHT đều nhận định rằng, Master Yi là một vị tướng… dễ chơi, dễ trúng thưởng, vừa có chiêu để tấn công, vừa hồi máu, vừa có chiêu để chạy. Tôi bắt đầu công việc hỗ trợ với kiếm doran và máu (nghĩ lại tới bây giờ tôi buồn cười ). Trong giai đi đường, tôi hay ks lính và cả xe của xạ thủ, trong người chả có một con mắt nào, khi rừng xuống thì bỏ chạy là việc đầu tiên tôi nghĩ đến, mặc cho xạ thủ mình đang bị “đánh hội đồng”. Chính vì thế, tôi luôn được những người chơi cùng dành tặng những lời rất ư là “vàng ngọc”.
Buồn lắm chứ, nhất là với một thằng khá là nhút nhát và hiền lành như tôi. Không bằng lòng với điều đó , tôi lên Youtube và lân la cả buổi trời. Rồi cuối cùng Madlife cũng đã đến với cuộc đời tôi. Chắc hẳn độ khủng của “thánh sp” này thì không ai phải bàn cãi. Nhìn cách anh ấy chơi, tôi mới biết được nhiệm vụ của người đi hỗ trợ là như thế nào: Cắm mắt, kiểm soát tầm nhìn, cấu rỉa máu, ép góc đối phương, sẽ phải mang kiếp chết thay và quan trọng nhất là… làm xạ thủ xanh nhất có thể.
Từ khi được thánh Madlife khai sáng cuộc đời, tôi chơi như lên đồng ở vị trí hỗ trợ, dù mất khá nhiều thời gian. Những con mắt dần tạo được nhiều thuận lợi cho đồng đội, những pha đảo gank ở các đường khác dần trở nên thuần thục, cách tính time rồng và Baron tôi đều nắm rõ. Càng ngày càng lên tay, champ tủ tôi không còn là Master Yi nữa mà thay vào đó là Thresh, Leona, Blitzcrank, .v.v… Thế nên mùa thứ 3, tôi kết thúc ở bậc Vàng 3.
Chỉ với vị trí hỗ trợ,tôi đã có những thành công nhất định
Tình cờ đến với xạ thủ
Mùa 4 tới, cũng là khoảng thời gian mà vai trò của hỗ trợ lên ngôi với nhiều vật phẩm khiến cho việc hỗ trợ trở nên thuận tiện hơn, ảnh hưởng của hỗ trợ cũng lớn hơn với trận đấu. Chính vì thế, có lẽ đây là khoảng thời gian tôi sung sướng nhất. Dù hỗ trợ khó có thể gánh team được, nhưng tôi vẫn vui vẻ chấp nhận nó. Vì đối với tôi, bảo vệ đồng đội là một điều gì đó hết sức cao cả.
Mọi chuyện vẫn diễn ra khá tốt đẹp cho đến khi….
Trong một trận xếp hạng, tôi nằm ở vị trí s5. Cũng giống như mọi khi, câu chat cửa miệng của tôi là “ mình sp cho”, nói là vậy nhưng 4 người phía trên có vẻ không quan tâm và pick theo ý thích, để lại cho tôi vị trí…. xạ thủ. Tôi bối rối lắm, vì tôi chưa bao giờ chơi xạ thủ cả. Tôi cũng chẳng có nhiều tướng xạ thủ, ngoại trừ chỉ có duy nhất tướng Lucian do được thằng bạn tặng. Và có lẽ đó là lựa chọn khả dĩ nhất của tôi lúc bấy giờ.
Mọi chuyện trôi qua khá ổn thỏa. Nhờ những kinh nghiệm khi hỗ trợ, tôi đã có vài lợi thế khi đi đường. Trận đấu xếp hạng kết thúc với chiến thắng thuộc về đội của tôi, và tôi cũng có một KDA khá là đẹp 23-4-12.
Tôi dần quen hơn với công việc của một xạ thủ
Rồi tôi chợt nhận ra rằng, mình có tố chất để chơi xạ thủ, mình có thể gánh đồng đội, mình có thể là chìa khóa để đưa cả team đi đến chiến thắng. Nhưng tôi không ảo tưởng sức mạnh của mình một cách quá đáng. Tôi nghiên cứu cách chơi của các xạ thủ nổi tiếng trên thế giới như : Piglet, Deft,Uzi,Rekkles.v.v… học cách last hit lính, cách di chuyển, cách lựa chọn vị trí.v.v… Từ đó, dàn tướng tủ của tôi đổi từ Thresh, Leona, Morgana, Braum... sang Lucian, Corki, Tristana, Twitch.
Mọi chuyện trở nên rất thuận lợi với tôi kể từ khi chuyển thành AD, và niềm vui khi chơi LHMT của tôi đã thay đổi, không còn là bảo vệ đồng đội nữa, mà là gánh đồng đội trên vai để đi tới chiến thắng. Những nỗ lực từ một đứa nhút nhát chơi vị trí hỗ trợ tới một tay xạ thủ liều lĩnh là một bước tiến rất lớn cả ở trong game lẫn ngoài cuộc sống thực. Tôi cũng dần trở nên mạnh dạn hơn, thích phiêu lưu hơn, cứng rắn và mạnh mẽ hơn rất nhiều.