t là ông còn bán đứng bí mật quốc gia, như vậy cũng sẽ bị hình phạt nặng nhất, hoặc là bị phán tử hình
Tư Mộ Thần không biết nên nói cái gì, nhưng mà Cảnh Tô đã mang theo anh đến nhà tù chính phủ
Tư Kiến Quốc đã là phạm nhân số một, theo lý mà nói là không thể thăm hỏi. Nhưng hạ lệnh bắt là Tư Mộ Thần, cho nên Tư Mộ Thần có thể tiến hành thăm hỏi, trên cơ bản, có khả năng chính Tư Mộ Thần sẽ thụ lí án kiện này
“Ba, chúng con tới l*q..đ rồi!” Cảnh Tô cầm điện thoại, nhìn Tư Kiến Quốc, không biết nên là nói cái gì, cô lại kéo Tư Mộ Thần từ phía sau ra ngoài
Cô cảm thấy cha con bọn họ nên nói rõ trong lúc này, nếu không giải quyết, cô biết rõ trong lòng Tư Mộ Thần sẽ có vướng mắc, có thế sẽ bất an cả đời
“Mộ Thần, em ở bên ngoài chờ anh!” Cô không tiếp xúc với cha chồng nhiều lắm, nhưng mà cô cũng biết rõ quả thực cha chồng là một nhân vật
“Ba!” Vẻ mặt Tư Mộ Thần khẩn trương nhìn Tư Kiến Quốc, môi của anh giật giật, chỉ phun ra một chữ này
“Đã đến đây rồi, ngồi đi!” Tư Kiến Quốc chỉ vào ghế bên ngoài nhà tù. Tuy nhiên Tư Mộ Thần không nghe được âm thanh, nhưng nhìn động tác tay, anh cũng biết rõ
Tư Mộ Thần ngồi xuống, nhìn Tư Kiến Quốc đang chỉ chỉ điện thoại phía ngoài
"Ba!" Âm thanh của Tư Mộ Thần từ trong microphone truyền ra rõ ràng
"Không cần khẩn trương, chúng ta nói chuyện rõ một lần, chỉ là giữa cha và con, Mộ Thần, ngẫm lại thật lâu rồi chúng ta không nói chuyện!” Tư Kiến Quốc thoáng qua như già đi vài tuổi, trong nội tâm Tư Mộ Thần có hối hận, vì cái gì mình không thể ích kỷ một chút hoặc là không hồ đồ một chút?
“Mộ Thần, con muốn biết cái gì, con đều có thể hỏi, không cần bận tâm, trong lúc này chỉ có hai người chúng ta!”
“Ba, tại sao phải làm như vậy?” Tư Mộ Thần nhớ tới những chuyện kia, mặc dù giọng nói mang theo oán hận, nhưng cũng không che giấu được nồng đậm quan tâm
“Mộ Thần, kỳ thật ba vẫn không nói cho con biết thân thế của con, kỳ thật ba không phải là con ruột của ông nội con, con ruột của ông nội con là ba của Cảnh Tô, Cảnh Thái Lam!”
“Con biết rõ!” Kỳ thật lúc trước Tư Mộ Thần đã điều tra, đã biết rõ thân thế của mình
“Con đã biết rõ, sao không tới hỏi ba vấn đề này! Con cũng biết rằng, Cảnh Lam phu nhân chính là người sáng lập hắc bang, mà ba chính là người nối nghiệp hắc bang!”
Đã sớm biết rõ đáp án này, nhưng mà từ trong miệng ba mình xác nhận, vẫn là đau lòng như vậy
“Cho nên, ba liền lợi dụng Cảnh Tô để che giấu, đuổi giết, những gì muốn từ trên người Cảnh Tô đều là giả dối đúng không? Cũng đều vì để cho ánh mắt của người ngoài dời đến trên người Cảnh Tô! Phải hay không?"
"Đúng! Nhưng mà, Mộ Thần, trên người Cảnh Tô quả thật có vật người của xã hội đen cần tìm, đó chính là mật mã mở két sắt của một ngân hàng Thụy Sĩ, bên trong lưu lại một tài sản lớn của Cảnh Lam”
"Phải không? Ba, tài sản kia không phải sẽ sớm là của ba sao?” Tư Mộ Thần liền vì Tư Kiến Quốc di chuyển một số tiền lớn mà bắt đầu sinh nghi
“Con, Mộ Thần, khi nào thì con biết?”
“Khi nào thì sao? Ba, từ sau khi con gặp được Cảnh Tô lấy di động, ba đến nhà của con, đúng không? Mặc dù ba tránh khỏi tất cả các camera, nhưng mà tại góc chết ghi lại ba trong nháy mắt.”
“Ba, không phải ba muốn nói chuyện rõ ràng sao? Vậy thì nói rõ ràng đi? Không cần giấu diếm con, ba giấu diếm, con đều biết rõ!”
“Mộ Thần, con trưởng thành, nói cho Cảnh Tô, ba có lỗi với nó! Trong lòng ba muốn nói như vậy!” Tư Kiến Quốc thừa nhận tất cả hành vi phạm tội với Tư Mộ Thần
“Mộ Thần, con trở về đi! Ba không trách con, kỳ thật ba sớm chuẩn bị tốt ngày hôm nay, từ chức phó thị trưởng, cũng là muốn hưởng thụ thời gian nhàn hạ, cùng mẹ con hưởng thụ cuộc sống! Từ nay về sau cũng không cần đến thăm ba, chăm sóc tốt cho mẹ của con!”
Trong đầu Tư Mộ Thần một mực vang vọng lời ba mình vừa nói, về đến nhà ngày hôm sau, bọn họ nhận được bản án của Tư Kiến Quốc, xét thấy thái độ tốt bụng của Tư Kiến Quốc, còn điều tra rõ chuyện bán đứng bí mật quốc gia không phải là thật, mà số tiền tham ô đã được bổ sung toàn bộ, cho nên Tư Kiến Quốc được án tù chung thân, từ nay về sau xem xét thái độ của ông để giảm nhẹ hình phạt
Kết quả này đối với gia đình bọn họ đã là tin tức tốt
Từ dạo đó, mấy người thích làm xằng làm bậy trong Đàm Sơn thị đều bị bắt vào phòng giam, chỉ còn lại vài người kéo hơi tàn
“Nha đầu, ngày mai là giao thừa rồi! Không đi qua ba mẹ ăn tết sao?” Tư Mộ Thần ôm vợ con của mình, trong nội tâm đã rất là hài lòng.
"Đương nhiên là muốn đi, chỉ có điều con rể như anh không phải là nên chủ động đi qua sao? Lúc trước cũng không biết là ai nói cưng chiều em cả đời, cho tới bây giờ liền không muốn cưng em nữa rồi hả? Có phải cảm thấy em già rồi không?” Cảnh Tô hờn dỗi, nhìn ông xã nhà mình, cô muốn trêu cợt một chút
“Bà xã, anh có thể không đi không?” Tư Mộ Thần đen mặt, kêu anh đi đón ba mẹ vợ, đây không phải là đường chết sao?
Anh còn nhớ rõ lần trước, anh qua nhà ba vợ, chẳng qua là kêu mẹ vợ ra ăn cơm, ba vợ nhà anh đen mặt từ trong phòng đi ra, một bộ dạng chưa thỏa mãn dục vọng
Là đàn ông đều hiểu được, anh đã cắt ngang chuyện gì, ngay sau đó mẹ vợ đỏ bừng cả khuôn mặt đi ra
“Bà xã, em không muốn anh sống qua mùa xuân năm sao?” Tư Mộ Thần khẩn cầu vợ yêu của mình
“Nếu anh không đi, em liền không nói cho anh tin tức tốt!” Cảnh Tô cố ý treo khẩu vị của mình
“Được, được! Anh đi!”
Mấy ngày trước Tư Mộ Thần có chuyện treo rồi, bây giờ lại bị hứng thú của mình câu lên
"Con rể đến đấy à? Tranh thủ thời gian ngồi một chút!" Vẻ mặt Cảnh Thái Sinh hoan nghênh nhìn Tư Mộ Thần, xuân phong đắc ý
Nhưng tại sao nhìn dáng vẻ mẹ vợ lại quái dị như vậy, khó hiểu
"Ba ba, nha đầu Tô Tô kia bảo con tới mời hai người qua ăn bữa cơm đoàn viên!”
"Tốt lắm, cảm tình tốt! Bà xã, em không cần vất vả nấu cơm!” Cảnh Thái Sinh thoải mái tùy ý nâng Tống Văn Phi dậy
"Mẹ vợ ngã bệnh sao? Sắc mặt không tốt lắm!" Tư Mộ Thần chỉ muốn nói đi bệnh viện kiểm tra một chút!
Nào biết, "Tư Mộ Thần, tên tiểu tử này, cậu mới bệnh đó!” Cảnh Thái Sinh nhìn anh thật sự là một bụng tức giận.
"Ba ba, con đi xuống chờ mọi người!” Tư Mộ thần vội vàng từ bên trong đi ra, không khí bên trong thật là quỷ dị
"Cậu cũng ra đây?” Ở bên ngoài còn có Tống Tường, trong miệng anh ngậm một điếu thuốc, ngậm mây nhả khói
"Chuyện gì xảy ra?" Tư Mộ Thần hoài nghi, ba mẹ vợ của mình đang làm cái quỷ gì đây, thoạt nhìn không tầm thường!
"Không có việc gì, thật ra tôi đã đáp ứng chị của tôi, muốn giữ bí mật, cho nên cứ chờ chị của tôi tự mình nói đi!” Tống Tường vứt tàn thuốc xuống chui vào bên trong Ferrari
"Mộ thần, lái xe!" Thật vất vả mới chờ đợi ba mẹ vợ tới nơi, nhưng mà sắc mặt mẹ vợ thoạt nhìn không tốt
"Đến đây, đến đây, tranh thủ thời gian xuống xe!" Tư Mộ Thần đưa tay đỡ mẹ vợ của mình ra ngoài, nhưng mà đều bị ba vợ đẩy ra
"Cứ để ba!” Cảnh Thái Sinh từng bước một mời Tống Văn từ trong xe ra ngoài, sau đó đi vào trong nhà, chính bản thân ông từng bước một ôm đi vào!
"Mẹ, uống ly trà!" Cảnh Tô vui vẻ nhìn mẹ của mình, sau đó chờ người Tư gia tới, là có thể ăn cơm rồi.
"Tô Tô, con cho ma ma con uống cái gì, mấy thứ này không thể uống loạn!”
"Ba yên tâm đi, ba ba, con hiểu!" Thiệt là, ông già này liên tục lo lắng
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Ba chính là sợ con quên!" Cảnh Thái Sinh liên tục gật đầu.
"Bà xã nhà bếp thế nào rồi?”
"Nhanh tốt lắm, anh đi xem!"
Cơm tất niên tương đối phong phú, mỗi năm có cá, Tư Mộ Thần liền làm tốt một món ăn, mẹ vợ của anh bị nôn không làm được
"Bà xã, anh thấy thân thể mẹ vợ không tốt lắm, anh vừa mới hỏi ba vợ, nhưng mà ông thóa mạ anh một trận!” Tư Mộ Thần trăm mối vẫn không có cách giải.
"Đổi lại là em, em cũng mắng anh!” Cảnh Tô liếc Tư Mộ Thần, trong mắt cô đều là không lời
“Bà xã, em nói cho anh biết đi”
“Không nói!”
“Xem anh có trị được em hay không” Tư Mộ Thần ra sức chọc lét Cảnh Tô, nhưng mà hình như Cảnh Tô rất bình tĩnh, trời mới biết cô nhịn cười gian khổ đến cỡ nào
“Không được! Không cần náo loạn! Ông nội bà nội sắp đến đây!”
Tư Bang Kỳ mang theo Lý Mục, còn có Tiểu Tiểu Binh, đằng sau còn có mẹ Tư sắc mặt tiều tụy
“Ông nội bà nội, mẹ, các người tới rồi à?” Cảnh Tô vội vàng mời bọn họ ngồi xuống
“Ừ! Nếu là bữa cơm đoàn viên, nhưng mà thiếu một người, cho nên, thời gian sung sướng như thế nào, đều thiếu một phần tư vị.
"Leng keng!" Không biết lúc này, ai sẽ đến nhà bọn họ.
"Ba, ba, sao ba lại tới đây?" Cảnh tô ngạc nhiên nhìn Tư Kiến Quốc.
"Ba chỉ ra đây ăn một bữa cơm liền đi!” Đằng sau đương nhiên vẫn có hai người đồng chí cảnh sát
"Dạ, dạ, mau vào đi! Ba ba, hai vị đồng chí, mời hai người vào!” Cảnh Tô vội bảo nhóm người bọn họ tiến vào, sau đó cho bọn họ một ly nước ấm
“Nha đầu, gọi điện thoại cho A Tuấn đi!” Tư Mộ Thần cũng đỏ hai mắt của mình, chính mình ném cục diện rồi rắm kia cho Đường Tuấn rồi
Kỳ thật sau khi qua sang năm Tư Mộ Thần muốn dỡ trọng trách đó xuống, từ đó về sau anh là một người dân bình thường, không biết nha đầu nhà anh sẽ vui vẻ như thế nào!
“Được! Con gọi” Vốn định gọi điện thoại cho bọn Giang Phỉ Á, nhưng nghĩ bọn họ có nhà của mình, trong lúc này cũng đang ăn bữa cơm đoàn viên, nhất định là bọn họ không tới được rồi!
“Ông xã, A Tuấn không đến, tựa hồ là có cái gì, có cái gì hẹn à?" Cảnh Tô hoài nghi, Tiểu A Tuấn nhà bọn họ cũng yêu đương rồi à?
“Hẹn hò? Tiểu tử kia, càng tốt chứ sao! Không biết là ai đó?"
"Ông xã, anh ta nói anh ta thật sự muốn cùng một chỗ!”
“A?” Lần này Tư Mộ Thần cả kinh ném tạp dề xuống đất
“Tiểu Tử này thật sự đến?”
“Em làm sao biết? Bằng không anh đến hỏi đi!” Cảnh Tô đối với ông xã nhà mình cũng đều là bất đắc dĩ
“Được rồi! Anh đi ăn cơm trước!”
“Tô Tô, con mau tới đây, cho ma ma con túi thuốc!”
“Dạ!” Cảnh Tô tranh thủ thời gian đi lấy túi thuốc, nhưng mà không biết có phải là do gấp gáp quá hay không, cô không cẩn thận run tay lên, lọ thuốc lăn một vòng trước mắt mọi người
"Khụ khụ, thông gia, chúc mừng!" Vẫn là Tư Kiến Quốc kịp phản ứng trước nhất
"Đúng vậy, chúc mừng, chúc mừng, " Tư mẫu đã rất vui vẻ rồi, thấy bà thông gia nhà mình tuổi này lại mang bầu, trong ánh mắt đều là hâm mộ.
"Khụ khụ " Thấy tất cả mọi người đều biết, ngược lại Cảnh Thái Sinh có chút lung túng
“Ba vợ à, ba đúng là càng ngày càng dẻo dai!” Ông cụ này quả thật quý giá vô cùng
“Tiểu tử, đó là do con vô dụng!” Tức chết ông, tiểu tử này tại sao lại không sợ chết như vậy!
“Ba vợ, không phải con không thể mà do Tô Tô không chịu!” Tư Mộ Thần ủy khuất nhìn lão trượng nhân
“Tư Mộ Thần, món ăn trong bếp khét rồi!” Lúc này Cảnh Tô cảm thấy sắc mặt hồng từng khối từng khối nhỏ
Nhìn vợ chồng son ngọt ngào như vậy, trong lòng hai người già cũng đều an ủi
“ai uy uy, nha đầu, em mau tới giúp anh!” Nhìn trong nhà tình huống này, chỉ sợ là muốn vây quanh tra khảo Cảnh Tô
“Tô Tô, con tới với mẹ, ba ba sẽ đi phòng bếp!” Trong phòng bếp, con rể cùng ba vợ trình