Hàn Tử Dương thức dậy, thấy tình hình thực tế của mình, anh một lòng tưởng rằng Cảnh Tô, cho nên trong ánh mắt nhìn Cảnh Tô mang theo dày đặc say đắm và yêu thương, bởi vì chú ý tới trong phòng còn có người thứ ba, Hàn Tử Dương cũng không có truy xét tường tận làm cái gì, nhưng mà anh lại lơ là nhìn xuống đỏ tươi trên giường, Cảnh Tô đã là mẹ của một đứa bé, sao còn có thể như vậy?
“Cảnh Tô, vị này là?” Trong ý thức của Hàn Tử Dương, hình như Cảnh Tô không biết người như vậy?
“Tử Dương, ông ta là bà con của em ở Italy, bây giờ chúng ta lập tức trở về nước đi!” Trong ánh mắt Cảnh Tô có lo lắng, bộ dạng nhìn Hàn Tử Dương rất là thống khổ
“Được rồi, chúng ta lập tức đi ngay!” Hàn Tử Dương kéo Cảnh Tô, bắt đầu chuẩn bị hành lý, Italy, anh ngẫm lại đều là nguy hiểm, lúc trước anh điên rồi mới đáp ứng cô chịu đến Italy, một khắc mang cô đi, anh liền hối hận
“Tử Dương, từ từ, anh giúp ông ta làm hộ chiếu đi!” Cảnh Tô nhìn anh, lập tức không biết xưng hô như thế nào, bởi vì cô chưa bao giờ biết rõ tên của ông ta.
“A, Tư Bang Kỳ!” Đối với ánh mắt kỳ quái của hai người, trong mắt ông chỉ có cô đơn.
Thật ra trong lòng của Cảnh Tô hồi hộp một chút, Tư? Chỉ là giống thôi, hay là trùng hợp như vậy?
Hàn Tử Dương biết rõ trong lòng Cảnh Tô xuấn quýt, nhưng mà cũng không nói ra, chỉ là ôm chặt Cảnh Tô
Nhưng mà rất nhanh, Cảnh Tô liền tránh khỏi ôm ấp của Hàn Tử Dương, cho dù chỉ là cái ôm đơn giản cũng làm cho cô cảm thấy không thoải mái, trong xương cốt của cô vẫn là một thiếu nữ cực kỳ truyền thống, cô cho rằng Tư Mộ Thần, cả đời này, cô hi vọng cùng một mình Tư Mộ Thần hạnh phúc đi tiếp, nhưng mà, lời nói của ông cụ có thật không?
Nhưng mà hiển nhiên ông cụ không chú ý đến không khí cổ quái giữa bọn họ, ông cũng chỉ đắm chìm trong thế giới của mình
"Anh lập tức đi làm!"
- - phân cách tuyến - -
Quốc nội, Hàn Tử Tuấn đặt chân ở chỗ đó, nghe nói, đó là nơi anh và cô cùng nhau du ngoạn, nơi mà cả hai từng có khoảng thời gian vui vẻ
“Tuyết Thần, tôi mang anh đến rồi, anh có muốn mở mắt to để nhìn xem đây có phải là nơi anh từng đến hay không?” Hàn Tử Tuấn nhìn Diêu Tuyết Thần không dám nháy mắt, anh nổ lực nhìn anh ta, một động tác rất nhỏ, anh cũng không dám bỏ qua
Hiển nhiên, anh thật sự có thêm hứng thú với Cảnh Tô, bằng không vì cái gì mỗi khi nhắc đến Cảnh Tô, anh đều có phản ứng, xem ra lần này về nước thật sự đáng gia!
“Alo, chú Diêu, còn nhớ con không?” Hàn Tử Tuấn móc điện thoại ra điện cho Diêu lão đại một cuộc, anh chỉ muốn nói cho ông biết, anh và Tuyết Thần đã về nước, chỉ là thế mà thôi
“Tử Tuấn, con, sao con lại gọi điện thoại đến đây? Có phải là Tuyết Thần nó?” Trong lòng Diêu lão đại khủng hoảng, ông rất lo lắng cho con của mình, để cải thiện y thuật tốt hơn, ông đã học tập với rất nhiều người, thậm chí ông còn đi nghiên cứu máu nhân tạo, sở dĩ Diêu Tuyết Thần hôn mê lâu như vậy, là bởi vì anh bị mất quá nhiều máu, dẫn đến bị sốc, mấy năm nay anh ở nước ngoài bị truyền vào rất nhiều máu, nhưng hình như cũng không có bao nhiêu tác dụng, quan trọng nhất là chính bản thân anh không muốn tỉnh lại
"Không có gì, bác trai, chúng con chỉ là trở về nước, con nghĩ trở về nước, có thể Tuyết Thần sẽ sớm tỉnh lại!” Hàn Tử Tuấn nói qua điện thoại, sau đó ôm người đàn ông đến trên giường, bởi vì hôn mê nên người đàn ông rất nhẹ, rất nhẹ, cho nên dường như chỉ cần một mình Hàn Tử Tuấn là có thể ôm người lên
"A? Các con về nước rồi à? Nhưng mà chúng ta vẫn còn chưa đến Cảnh gia để lấy đồ, chúng ta..” Giọng nói của Diêu lão đại lo lắng lộn xộn, ông rất là sợ hãi, nếu như nó muốn làm ra chuyện gì với con trai của mình, vậy mình nên làm gì bây giờ?
Lúc trong lòng ông đang suy nghĩ, đồng thời cũng âm thầm oán hận người con gái không tốt kia, nếu như không phải cô ta, Tuyết Thần không phải là bộ dáng như bây giờ, Tuyết Thần của ông, trong lòng ông đang rỉ máu!
“Chú Diêu, không nên gấp gáp, đồ tự nhiên là chúng ta phải nhận được, nhưng mà hiện tại quan trọng nhất là làm cho Tuyết Thần sớm tỉnh lại” phong cách này một chút cũng không giống Hàn Tử Tuấn, trong mắt ông, Hàn Tử Tuấn là âm độc, không đạt mục đích không bỏ qua, bộ dạng như vậy ngược lại làm cho ông có chút không quen.
"Ha ha, vậy là tốt rồi, con nha đầu Giang gia kia cũng bị chúng ta nắm ở trong tay rồi, hành động của Tư Mộ Thần đều ở dưới mắt của chúng ta, cho nên chúng ta không cần lo lắng, kế hoạch của bọn họ chúng ta đều biết đến!" Diêu lão đại vui vẻ nói, nhưng mà người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại lại không nghĩ như vậy, Tư Mộ Thần là ai? Nếu như có thể dễ dàng đánh bại như vậy, cũng sẽ không trẻ tuổi như vậy đã ngồi vào vị trí thượng tướng, cho nên anh vẫn có chút quyết đoán.
“Thật sao? Tốt lắm, chú à, mấy ngày nữa chúng con trở về thăm các người một chút! Tốt nhất là nhìn thấy Mộng Lan!” Giọng nói của anh u ám, nhưng lúc này Diêu Mộng Lan cũng đã sớm không còn ở trong nước rồi, cô đã sớm đến Italy
Mà Tư Mộ Thần cũng nhận được tin tức, nghe nói là Hàn Tử Tuấn trở về nước, anh càng lo lắng kế hoạch lúc đầu bị cản trở
"A Tuấn, gia tăng tốc độ, kế hoạch của chúng ta phải tiến hành trước thời hạn!”
Anh nhìn Giang Phỉ Á, giao cho anh ta cái gì đó. Dù thế nào cũng thật không ngờ, anh lại là người vạch ra trận chiến tranh không khói lớn nhất
"Được!"
"A Tuấn, chị dâu của anh ở nước ngoài cũng không biết có ổn hay không?” Tư Mộ Thần nói lảm nhảm một câu
“Lão đại, bằng không anh tự mình đi đón chị dâu trở về đi! Nơi này có chúng tôi!" Anh còn không có người yêu, cho nên không biết cái cảm giác khắc cốt ghi tâm, cho nên không thể nói yêu say đắm như thế nào mới lo lắng như vậy
"A Tuấn, chờ sau khi chúng ta càn quét hết, tôi và cậu sẽ ra nước ngoài đón chị dâu câu!” Kỳ thật chờ đến khi chuyện này kết thúc, không biết anh còn có thể ở trong bộ đội hay không
“Được!” Đường Tuấn cúp điện thoại, liền tranh thủ chọn ra mấy bộ đội tinh anh tản ra bốn phương tám hướng, những công an chìm này đã sớm mai phục tốt ở các bến cảng, lần này một người cũng không để chạy thoát!
“Đường Liên, phát hiện nhân vật khả nghi đang tiến đến bến cảng!
"Lập tức chặn đường, sau đó bí mật giam giữ, tất cả đều tiến hành âm thầm!” Sau khi nhận được tin tức, bọn họ nhất định không thể để sót một người. Khoa trương đã lâu như vậy, cũng đủ rồi, ngẫm lại lão đại và chị dâu bị cấp dưới kích động đắc tội, anh đều vì bọn họ mà đau lòng, còn có Lục Phạm kia, không biết là khiếm khuyết bẩm sinh, trước kia không chỉ là gián điệp, còn cưới một người vợ có thân thế lớn, tuy nhiên về tình cũng có thể tha thứ, nhưng mà, trong lòng anh vẫn không thể xem trọng!
"A phạm, anh cho tôi chết đi, đừng có hương pha ôn nhu, trận địa của chúng ta cần phải có anh!” Đường Tuấn ngồi ở trên xe việt dã, chính là đang tiến đến biên cảnh. Bọn họ chết cũng phải canh giữ mặt trận
"Nha Nha, anh cùng A Tuấn đi chắp hành nhiệm vụ trước! Em phải ngoan ngoãn ở nhà, chăm sóc tốt cho cục cưng và đại ca!” Mấy ngày nay Lục Phạm thấy Giang Phỉ Á yên lặng, trong lòng mơ hồ chờ mong, có lẽ cuộc sống tương lai cũng không phải không có hi vọng.
"Được. anh đi đi!” Giang Phỉ Á nhìn anh nhu thuận trả lời, cô đang dỗ cục cưng bú sữa, sau đó cười ngọt ngào với Lục Phạm
“Nhớ chăm sóc tốt cho mình!” Lục Phạm hôn lên trán cô một cái, sau đó rời khỏi
Ngay khi Lục Phạm ra ngoài, Giang Phỉ Á lái xe mang theo đại ca và cục cưng trở về nhà mẹ đẻ, để bọn họ ở nhà mẹ đẻ
“Mẹ, mẹ giúp con chăm sóc đại ca và cục cưng, đại ca chỉ có thể ăn nhẹ gì đó, nếu như phát hiện tình trạng đại ca bất thường, mẹ lập tức tìm bác sĩ cho đại ca!” Giang Phỉ Á nhẹ nhàng nhắn nhủ vài câu, sau đó rời khỏi, cầm hộ chiếu của mình, bay đi Italy, Tô Tô, việc trước kia đều là do mình sai, bây giờ mình tới bảo vệ bạn
Cô biết tin tức mới nhất, Diêu Mộng Lan đã đến Italy rồi, hơn nữa đi với Cảnh Tô, cô chỉ có thể lập tức đặt chuyến bay đến Italy, hi vọng còn kịp
Thời điểm máy bay đáp xuống, Giang Phỉ Á vừa mới ra khỏi cửa, sau đó nhìn thấy đám người Cảnh Tô đang chuẩn bị đi kiểm vé, không biết vì cái gì, cô muốn xem bọn họ kiểm vé, lo lắng trong lòng không hạ xuống, ngược lại càng thêm lo lắng
Cô đứng nguyên tại chỗ dường như quên đi về phía trước, lúc cô thấy Cảnh Tô xoay người đi bỏ rác, bị một bàn tay to mạnh mẽ bắt được, cô thậm chí không kịp la lên, bọn họ rất nhanh đã đem Cảnh Tô đi, đợi tới khi Giang Phỉ Á phản ứng kịp, cô vội vã đuổi theo
Hàn Tử Dương và ông cụ cũng không nhìn thấy màn này, bởi vì thật sự là quá nhanh, đợi đến lúc đăng ký, Hàn Tử Dương chờ mòn chờ mỏi mà người cũng không đến, anh mới bảo ông cụ lên phi cơ, anh ở lại tìm người, anh gọi điện thoại cho Tư Mộ Thần, dù sao Tư Mộ Thần cũng là chồng của Cảnh Tô, thân thích của Cảnh Tô, Tư Mộ Thần sẽ an bài tốt!
“Alo, Tư Mộ Thần, trên chuyến bay từ thành phố Đàm Sơn đến Italy có một người bà con của Cảnh Tô, anh nhớ đi đón ông ta!” Hàn Tử Dương nói xong vội vàng cúp điện thoại, anh muốn đi tìm Cảnh Tô
“Cảnh Tô, Cảnh Tô, em đang ở đâu?” Hàn Tử Dương ở trong phi trường lại gọi to như vậy, mà vừa vặn lúc Giang Phỉ Á đuổi theo Cảnh Tô ra phía sau sân bay, thấy xe chạy mất
Cô chỉ có thể nghĩ tới người đàn ông trong phi trường kia, sau đó tranh thủ thời gian đi tìm Hàn Tử Dương
“Hàn Tử Dương, mau theo tôi!” Đối với sự xuất hiện của Giang Phỉ Á, trong mắt Hàn Tử Dương đều là kỳ quái, chẳng lẽ cô ta có liên quan đến việc Cảnh Tô mất tích?
“Giang Phỉ Á, tại sao cô lại xuất hiện ở Italy, cô nói, Cảnh Tô đột nhiên không thấy đâu, có phải liên quan đến cô không?” Hàn Tử Dương đỏ mắt, anh nhìn Giang Phỉ Á bằng ánh mắt lạnh lùng
“Được rồi, Hàn Tử Dương, anh đừng động kinh, tranh thủ thời gian đi theo tôi đi! Cảnh Tô bị người ta bắt đi, bây giờ anh tin tôi một lần đi! Thấy không, cái này chính là số đuôi xe Hàn Tử Dương, nếu không tìm thấy Cảnh Tô, anh lại tìm tôi tính sổ, được không? Dù sao tôi cũng không chạy được!” Giang Phỉ Á nhìn xe càng ngày càng xa, cô cấp bách dậm chân
Hàn Tử Dương nhìn bộ dạng của Giang Phỉ Á, cũng không giống đang lừa gạt anh
Thấy Hàn Tử Dương đã tin mình, cô liền kéo Hàn Tử Dương tiến đến bên kia
Hàn Tử Dương ngăn một xe taxi lại, sau đó rất nhanh anh đã liên lạc với người ở chỗ này, anh án theo bản số xe này, sau đó rất nhanh bọn họ đã khóa chặt mục tiêu
Đi vào một cái sân rộng trước, bọn họ mất đi tung tích chiếc xe kia, sau đó bọn họ rất nhanh xuống xe.
"**!" Hàn Tử Dương xuống xe đạp tảng đá trên đường, sau đó chờ xe anh vừa gọi tới
"Đại thiếu!" Người tới cung kính cúi đầu với Hàn Tử Dương
"Được rồi, tranh thủ thời gian đuổi theo dấu vết!” Hàn Tử Dương bực bội nhìn bọn người vô dụng này, sau đó lên xe, anh tới Italy đã phân phó bao lâu, bảo bọn họ bảo vệ Cảnh Tô cho tốt, lại để cho người ta bắt cóc cô ở sân bay, trong lòng anh cực kỳ giận dữ
Ngồi trên xe, Giang Phỉ Á nhìn Hàn Tử Dương, trong ánh mắt đều là vẻ phức tạp
Cô vốn tưởng rằng Hàn Tử Dương chỉ là con trai của doanh nhân bất động sản bình thường, xem ra, anh và tổ chức xã hội đen Italy không thoát được quan hệ, rốt cuộc anh là ai, có thể ở Italy điều động nhiều người như vậy