Lúc trời tờ mờ sáng, Cảnh Tô liền rời giường, hai chân cô mềm nhũn, đi đến chiếc gương to trước tủ quần áo. Vẻ mặt Cảnh Tô đỏ ửng, Tư Mộ Thần để lại dấu hôn ngân lớn nhỏ không đồng đều trên thân thể cô, thậm chí trong bắp đùi cũng có dấu hôn. Cô nghĩ tối hôm qua Tư Mộ Thần làm những việc này trên thân thể cô, trong lòng liền ngượng ngùng.
Tư Mộ Thần biết cô rời giường để làm gì, nhưng mà anh lại nhẹ nhàng trở mình một cái, dọa Cảnh Tô sợ, vì thế cô liền mặc quần áo vội vàng đi ra ngoài. Cô chỉnh lý tốt liền bỏ chạy lấy người. Ở một bên, Tư Mộ Thần cười trộm, đây là cuộc chiến tâm lý.
“Mẹ, rốt cuộc người đến rồi.” Cảnh Tô nhìn Tiểu Tiểu Binh mang theo bao lớn bao nhỏ như là muốn chạy trốn, cô liền cảm thấy buồn cười.
“Bảo bối, chúng ta đi mua vé máy bay.” Cảnh Tô ôm lấy cô nhóc, gọi xe đi đến sân bay.
“Tiểu thư, tôi muốn mua vé máy bay.”
“Được, tiểu thư, xin cô xuất trình giấy tờ chứng nhận.”
Cảnh Tô tìm thật lâu trong túi của mình giấy tờ căn cứ, kỳ quái, vì sao thẻ căn cứ cùng hộ chiếu của cô đều không thấy nữa? Đột nhiên cô nghĩ tới tối hôm qua Tư Mộ Thần nhận được điện thoại, ngẫm lại hành vi của anh, cô liền tức giận.
“Bảo bối, chúng ta không thể đi được.” Cảnh Tô nhỉn khuôn mặt nhỏ nhắn uể oải, cô không đành lòng, cô cũng muốn mang con gái bỏ trốn, cô cũng muốn cho Tư Mộ Thần nếm thử cảm giác chia cách cùng con gái 3 năm, để cho anh cũng nếm thử cảm giác cô đơn.
Tiểu Tiểu Binh không càng không cần phải nói, chỉnh lão ba của bé, bé cực kỳ vui vẻ.
Nhưng mà mẹ nói với bé, không thể đi, bé nháy mắt liền uể oải, tùy ý Cảnh Tô nắm tay bé đi ra cửa sân bay.
Tư Mộ Thần ở nhà vui vẻ xem báo, Cảnh Tô một bước đá văng cửa, thế tới ào ạt.
“Tư Mộ Thần, anh đi ra cho em.” Cảnh Tô quăng vali trước cửa, Lục Phạm tưởng thành công, liền lập tức uể oải không phấn chấn, lão đại nhà bọn họ không hổ là quân cơ lão luyện nhất.
“Nha đầu, em trở lại rồi, sức lực thật là lớn nha.” Tư Mộ thần nói làm cho Cảnh Tô nghĩ tới hành vi của anh tối hôm qua, không để ý Lục Phạm cùng Tiểu Tiểu Binh ở đây, cô liền tiến tới túm Tư Mộ Thần trở về phòng.
“Tư Mộ Thần, anh ngồi xuống cho em.”
“Nha đầu, tức giận?”
“Anh là con hồ ly, trước kia anh nói Dung Thiểu Tước là hồ ly, em xem anh mới đúng, hừ, mệt chết em.” Cảnh Tô nhìn Tư Mộ Thần vừa bực vừa hận.
“Hiện tại anh ngồi xuống cho em.”
“Ừ, sau đó?”
“Lớn tiếng kêu lên cho em.”
“Kêu?” Tư Mộ thần nghi hoặc, muốn anh nói cái gì?
“Nói là anh không dám, anh sai lầm rồi.” Cảnh Tô ra chiêu này còn ác hơn.
“Tô Tô, em thật độc ác.” Tư Mộ Thần lớn tiếng nói, sau đó ở trong phòng kêu lớn.
Ở ngoài cửa phòng, Lục Phạm đang uống nước liền bị sặc.
“Nha đầu, đủ chưa, đã bớt giận?” Tư Mộ Thần buồn cười ôm Cảnh Tô thật lâu, sau đó mặt mày hớn hở nhìn cô.
“Đủ rồi.”
“Nha đầu, hôm nay là ngày lại mặt, ngày mai là đến tuần trăng mật rồi.” Tư Mộ Thần nhìn Cảnh Tô cười. Cảnh Tô thì sửng sốt một phen, lại mặt?
Cô đột nhiên nhớ tới, hiện tại cô đã lập gia đình rồi, cô không còn độc thân, hiện tại cô đã là vợ của người ta, loại cảm giác này thật là kỳ diệu.
“Tư Mộ Thần, em mới phát hiện, thi ra bản thân đã kết hôn rồi.”
Tư Mộ Thần thật là muốn té xỉu, giờ cô mới ý thức được mình đã kết hôn? Đúng là quỷ hồ đồ.
“Được rồi, nên đi ra ngoài, anh đã gọi điện thoại cho ba mẹ, nhanh lên thôi.” Tư Mộ Thần mang quần áo đã sớm chuẩn bị tốt ra cho Cảnh Tô thay.
Anh vừa bước ra ngoài, ánh mắt Lục Phạm nhìn anh rầu rĩ, “Lão đại, anh kêu rất lớn.”
“Ba, người thật dọa người.” Tiểu Tiểu Binh vốn là cực kỳ buồn bực, hiện tại nhìn ba của bé thi càng thêm buồn bực.
Tư Mộ Thần vẫn rất bình tính, đi đến lấy tờ báo của mình, sau đó tiếp tục xem, giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.
“Được rồi, đi thôi.” Cảnh Tô cũng là cực kỳ bình tĩnh nhìn bọn họ một cái.
Lục Phạm nhìn đôi vợ chồng này, thật là có điểm hết chỗ nói, thì ra đây mới thật sự là vợ chồng, đây mới chân chính là tướng vợ chồng.
Một dạng lòng dạ đen tối, một dạng làm cho người ta bị giết ngay lập tức trong nháy mắt.
“Mẹ, thì ra con biết rõ, con vì sao lại đẹp như vậy.”
Lục Phạm nghe một chút lời nói của bé, lại càng muốn té xỉu, cả gia đình này, quả nhiên không phải là người bình thường có thể hiểu được.
Ở trên xe, có lẽ là vui vẻ, Tiểu Tiểu Binh nhảy lên nhảy xuống, cực kỳ linh động.
Phía sau Cảnh Tô vịn cô bé, nếu là xe có quẹo cua hay gì đó, chỉ sợ đụng trúng bé.
Tư Mộ Thần cũng là bị loại không khí nào cuốn hút, nhưng mà có một số việc gọi là vui quá hóa buồn.
“Cảnh Tô, trong nhà đã xảy ra chuyện.” Tư Mộ Thần biết Cảnh Thái Lam vẫn còn tồn tại vấn đề, nhưng mà hiện tại trong thời điểm quan trọng này, nếu là Đổng Sự Trưởng xảy ra chuyện, chính là sẽ tạo thành kết quả gì? Anh cũng không dám tưởng tượng tới, tới cùng là ai ở sau lưng cho một kích trí mạng này?
“Ông xã, là Cảnh Thái Lam xảy ra chuyện sao?” Cảm Tô thăm dò hỏi, bởi vì hiện tại cô cảm thấy chỉ có Cảnh Thái Lam xảy ra vấn đề.
“Nha đầu, nếu anh nói so với tình huống này càng thêm tệ thì sao?”
“Ý của anh là, không, em không tin.” Cảnh Tô gần như là muốn khóc, vì cái gì lại trở thành thế nào?
Cô nhớ bác sĩ nói, độc của ông rõ ràng là độc mãn tính, làm sao có thể là cái dạng này?
“Mẹ, đừng khóc.” Tiểu Tiểu Binh lau nước mắt cho Cảnh Tô, cô ôm con bé càng dùng thêm lực, mạnh mẽ làm cho bé thấy đau, nhưng mà Tiểu Tiểu Binh vẫn chịu đựng. Tư Mộ Thần nhìn mà lòng đau đớn, nhưng cũng cảm thấy vui mừng, người phụ nữ của anh quả nhiên rất kiên cường.
Xe chạy vào một lối rẽ, nhà họ Cảnh từ từ xuất hiện trước mắt bọn họ.