Nghe câu phát ngôn đó của cô , anh chỉ lắc đầu chán nản , không còn gì để nói. Anh cũng biết vợ anh rất ngốc , nhưng mà ngốc đến mức này… Thì vượt qúa mức tưởng tượng của anh . Anh cũng không hiểu tại sao ngày đó anh lại bị cô cuốn hút , mê hoặc nữa . Đáng lẽ ra ngày đó anh lên tránh xa con”hồ ly ” bé nhỏ ngốc nghếch này , thì có phải bây giờ anh …
- Này ! Anh đang nghĩ gì ? Mà mặt đần ra thế ? Cô bĩu môi hờn giận nhìn anh . ” người ta đang buồn sắp chết vì tiền đến tay mà không lấy được . Mà anh chẳng thèm hỏi han câu nào cả”
- Anh đưa em về phòng.
Vừa đặt cô nằm xuống giường xong , anh chậm rãi đứng dậy , khiến cô tròn mắt ra nhìn , ” anh ta không có ý kiến gì ? Tên này hôm nay sao vậy nhỉ? Bình thường anh ta ham hố lắm mà ? Dõ dàng lúc này mọi thứ đều rất thuận lợi , mình còn đang nằm trên giường thế này ! Mà anh ta ngoảnh mặt làm ngơ ? Lạ thật đấy ?? Hay tên này bất lực rồi??? Nếu thế thật con xin cảm tạ trời đất ! Hahaha . Vậy thì mình phải trêu ngươi hắn mới được . Lại còn phải cầu xin cho mấy người kia nữa chứ , mệt thật ”
- E Hèm… Anh à… ( cô còn chưa biết phải tiếp truyện với anh thế nào , thì anh đã độp vào mặt có)
- Em nghỉ ngơi đi , trông em mệt lắm rồi đó ! Anh về phòng làm việc trước đây .
- Nhưng bây giờ tối rồi mà ” Mắt chớp chớp , môi chu ra hờn rỗi”
- Anh làm xong rồi sẽ qua.
Anh nói xong rồi quay lưng bước đi “EM lại muốn xin xỏ gì nữa đây , chuyện trong bang anh không thể để em lún sâu vào được . Hai~~Tối nay chẳng lẽ mình phải ngủ ở phòng làm việc lạnh lẽo một mình à ?”
- Anh… Anh … ” Không được ! Nếu để anh ta đi mất thì kế hoạch của mình phá sản à”
Huhuhu ! Oaoaoa đau qúa ! Đau qúa đau đầu qúa ” tên khốn xem ngươi có chịu dừng lại không ” {Chân anh bắt đầu bước chậm lại , nhưng vẫn chưa chịu dừng lại}
” vợ ngốc em lại định giở trò gì nữa đây . Mình có lên đi tiếp không? Nhưng lỡ cô ấy bị đau thật thì sao ”
Thảo Quyết Minh thấy anh đã bắt đầu do dự . Cô liền lăn quay ra giường , đập đầu vào gối gào thét ,dẫm đạp .
Aaaaaa Đau đầu qúa!!! Đau chết tôi mất!!! Huhuhu ba mẹ ơi huhuhu Đưa con về đi … Con ở đây không ai thương con cả… Người ta bỏ mặc con rồi Oaoaoa
(=_=”) Khiếp qúa đi mất cái cô này )
- Ngoan ! có anh đây ? Đau lắm à? au:Đúnglàdạigái,bịlừarồi
Anh thấy cô khóc lớn vội chạy đến bên cô , ôm cô vào lòng dỗ dành .
- Em đau lắm à ? Để anh gọi bác sĩ đến nhé
- Không ! Không cần ! Có anh ở đây với em là được rồi !
0
- Không được !!! Đã bảo là từ từ đã rồi mà . Chúng ta nói chuyện đã ( cô dùng sức lấy 2 tay đẩy cổ anh ra, khiến anh khó chịu hậm hực nhìn cô )
- Em muốn nói chuyện gì?
- Chuyện về Anh phòng Phong đó ! Anh tha cho anh ấy đi mà ! Nhé! Nhé! Nhé!