n sầu khổ của Lăng Tây Nhi, hắn vươn bàn tay to tiếp tục kéo sát Tây Nhi quay về ngực mình.
“Hoàng nãi nãỉ, Lăng Tây Nhi là Vương phi của ta, ta se không cho phép bất luận kẻ nào chạm đến nàng!”
Bất đắc dĩ vuốt vuốt mặt, Đoan Tuấn Mạc Bắc nhẹ thở dài một hơi, thảm rồi, nếu thật sự chọc giận Thái hoàng Thái hậu. . . . Hắn suy mọt tiếng, không dám nhìn nữa .
“Được, ngươi đã kiên trì như vậy, vậy hãy cùng nữ nhân này chịu khổ cũng tốt!”
Thấy Đoan Tuấn Mạc Nhiên không cho bà mặt mũi, Thái hoàng Thái hậu hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng hạ lệnh, thị vệ nhìn nhau một cái tiến lên bắt giữ hai người lại.
“Đem hai người giam vào trong thiên lao, không có mệnh lệnh của ta người nào cũng không thể gặp bọn họ!”
Thái hoàng Thái hậu lạnh lùng mở miệng.
“Vâng!”
Giao thừa năm nay, bởi vì chuyện Vương phi thiệt giả ồn ào trở nên náo nhiệt lạ thường.
Nhà giam tối tăm ẩm ướt nhưng bởi vì thân phận đặc thù của Đoan Tuấn Mạc Nhiên nên một lần nữa được sửa sang lại, có giường, có chăn, gia cụ đơn giản, ngục tốt càng khách khách sáo sáo.
Bởi vì có Đoan Tuấn Mạc Nhiên bên người, Lăng Tây Nhi cũng không phải chịu khổ.
Cảm kích nhìn Đoan Tuấn Mạc Nhiên, Lăng Tây Nhi vươn bàn tay nhỏ bé, tựa như con mèo nhỏ ghé vào trước ngực hắn:
“Tại sao ngươi muốn đi theo ta chịu khổ?”
“Là mệnh lệnh của ngươi!”
Hắn nhàn nhạt mở miệng, lúc thấy ánh mắt của Tây Nhi bất lực nhìn hắn, hắn biết trong lòng nàng nghĩ gì.
“Hử?”
Nhẹ nhăn mày, người nam nhân này làm nhiều chuyện nhứvậy, còn nói hai câu tri kỷ bộ chết hay sao! Không kiên nhẫn liếc mắt một cái, nhưng vẫn dán đầu nhỏ ở trước ngực hắn, ít nhất như vậy nàng có thể không cần hoảng sợ, có Đoan Tuấn Mạc Nhiên ở đây nàng không sợ gì cả.
“Như vậy cũng tốt, sau này cũng không có gì có thể áp chế chúng ta!”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên vẫn như cũ nhàn nhạt nhẹ nhàng thở phào một hơi. Hắn biết với địa vị hôm nay của hắn , Hoàng thượng sẽ không giam cam hắn lâu, có lẽ chỉ cần chịu nỗi khổ vài ngày lao ngục mà thôi.
“Áp chế?”
Lăng Tây Nhi khó hiểu cau mày, không lẽ có người dùng chuyện này để áp chế quá hắn sao?
“Nếu theo pháp luật cổ đại của các ngươi, Thái hoàng Thái hậu sẽ xử trí ta như thế nào?”
Lăng Tây Nhi cau mày, không ngại học hỏi kẻ dưới.
“Tru di cửu tộc!”
“Hù dọa sao!”
Lăng Tây Nhi càng hoảng sợ, sẽ không nghiêm trọng như thế nha, chỉ là thay mặt gả mà thôi!
“Ngươi không tin?”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên tà mị nhìn vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
“Sẽ nghiêm trọng như thế sao?”
Nàng cau mày, tru di cửu tộc cũng không sợ, người nhà của nàng đang ở hiện đại mà, có bản lãnh thì đuổi theo đi, nhưng còn cái mạng nhỏ của nàng . . . .
Nàng sờ sờ đầu, còn có chút không muốn chết nha, lại cau mày nhìn Đoan Tuấn Mạc Nhiên một chút, người nam nhân này, nàng mới chính thức có được trái tim của hắn mà thôi, nhanh như vậy liền chết sao?
“Hôm nay Thái hoàng Thái hậu không giết ngươi, bởi vì hôm nay là giao thừa mà thôi!”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên gật đầu.
“Chúng ta chạy trốn nha!”
Lăng Tây Nhi đứng dậy, lôi kéo Đoàn Tuấn Mạc Nhiên đi hướng ra ngoài, không phải hắn biết võ công sao? ít nhất chạy trốn chắc hẳn là không thành vấn đề.
“Chạy trốn ư? Nơi này là thiên lao của hoàng cung, chỉ riêng thủ vệ cũng mấy ngàn người! Hơn nữa, chúng ta căn bản không cần phải chạy trốn!”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên cười lạnh, bây giờ căn cơ của Đoan Tuấn vương triều không ổn định, Thiên Địa Thịnh còn đang nhìn chòng chọc, đây mới là vấn đề chính, muốn tiêu diệt Thiên Địa Thịnh, Hoàng thượng còn cần hắn cho nên sẽ không làm cho hắn chết nhanh như vậy.
“Vậy làm sao bây giờ?”
Lăng Tây Nhi khóc tang ngước khuôn mặt nhỏ nhắn, sẽ không thật sự vì lập gia đình mà bị chết ở cổ đại nha!
“Chỉ có một biện pháp đó là nịnh bợ ta một chút, nói không chừng ta sẽ thay ngươi cầu tình!”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên cười trêu:
“Nếu ta không nịnh bợ ngươi, ngươi liền không thay ta cầu tình sao?”
Nàng thông minh nháy nháy mắt, sẽ không bị hắn lừa gạt dễ dàng như vậy.
“Cái này phải suy nghĩ một chút rồi, ngươi cũng biết, mục đích thực sự của Mộng Nhan chính là muốn vị trí thập lục Vương phi này, nếu ngươi không chịu ngoan ngoãn , nịnh bợ ta. . .
Hắn đột nhiên cười hì hì mở miệng, mắt to đen lúng liếng còn mập mờ nháy nháy.
“Tiểu tuấn tử!”
Nàng kinh ngạc kêu một tiếng, đem đầu nhỏ chôn trong ngực hắn, hai tay ghì chặt cổ hắn, thật tốt, tại lúc nàng bất lực nhất, tiểu tuấn tử đã trở lại!
“Tây Nhi, đừng sợ đã có ta ở đây, chúng ta nhất định có thể an toàn thoát khỏi nơi này!”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên vỗ vỗ bả vai nàng, chỉ cần hắn cùng nàng một chỗ, Lăng Tây Nhi liền vĩnh viễn sẽ không xảy ra chuyện.
Nhưng chuyện cũng không đơn giản như hắn tưởng tượng vậy, ngày thứ hai, Thái hoàng Thái hậu liền sai người phân Đoan Tuấn Mạc Nhiên cùng Lăng Tây Nhi ra hai nhà tù, mặc dù vẫn có thể nhìn nhau như cũ nhưng trong lòng Đoan Tuấn Mạc Nhiên từ từ bắt đầu cảm thấy bất an.
Ngày thứ ba, Hoàng thượng một mình triệu kiến Đoan Tuấn Mạc Nhiên, đơn giản muốn khuyên hắn không nên đối nghịch với Thái hoàng Thái hậu , sau khi hắn nhàn nhạt cự tuyệt rồi trở lại nhà tù, phía đối diện sớm đã không còn bóng dáng của Lăng Tây Nhi.
“Ngục tốt, ngục tốt…”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên hoảng sợ kêu to lên.
“Ta muốn gặp Hoàng thượng “
Đoan Tuấn Mạc Nhiên lần nữa quay lại ngự thư phòng, nét mặt và ánh mắt không còn vẻ sảng khoái không màng danh lợi, hắn lạnh lùng trừng mắt nhìn Đoan Tuấn Mạc Bắc, hai tròng mắt bởi vì nổi giận mà hơi đỏ lên.
“Ngươi nói Lăng Tây Nhi không phải ngươi phái người mang đi phải không? Hắn lần nữa không kiên nhẫn mở miệng.
“Đúng, thập lục đệ, ta đã nói với ngươi rồi, ta không thể dễ dàng đụng đến nương tử của ngươi…”
Đoan Tuấn Mạc Bắc khẽ thở dài, hắn không có khả năng ngây ngốc vì một nữ nhân mà đem phụ tá đắc lực của mình trừ bỏ.
“Chính là Hoàng nãi nãi…”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên lạnh lùng đi hướng ra ngoài.
“Ngươi muốn đi đâu?”
Đoan Tuấn Mạc Bắc ngăn cản hắn.
“Đi tìm Lăng Tây Nhi.”
“Ngươi làm như vậy thật vô bổ, trừ phi ngươi đáp ứng lấy Mộng Nhan…”
Đoan Tuấn Mạc Bắc thở dài.
“Còn Tây Nhi thì sao?” Hắn phẫn nộ nhướng nhướng mày.
“Nàng có thể làm thị thiếp, cả nhà vui vẻ không phải rất tốt sao?”
Đoan Tuấn Mạc Bắc nhẹ giọng nói.
“Các ngươi bắt Lăng Tây Nhi chính là vì muốn áp chế ta chuyện này sao?”
Đoan Tuấn Mạc Nhiên lạnh lùng ngoái đầu nhìn lại.
“Không phải chúng ta, là Hoàng nãi nãi, từ trên người Liên Thái phi ngươi cũng có thể thấy được tính tình của bà, bà cũng là một người quật cường , chuyện muốn làm thì nhất định sẽ làm được…”
Đoan Tuấn Mạc Bắc mở miệng nói những lời thấm thía.
“Tại sao nói cho bà ấy ?”
Giọng Đoan Tuấn Mạc Nhiên lạnh lùng nói.
“Ta biết trong lòng ngươi mặc dù oán bà nhưng ngươi vẫn yêu bà, nếu không ngươi sẽ không mang theo Lăng Tây Nhi tham gia tiệc tối trong hoàng cung, ngươi không hy vọng Lăng Tây Nhi sẽ giống mẹ ngươi, cả đời cũng không được hoàng thất tiếp nhận, kết quả bị đánh vào lãnh cung.”
Đoan Tuấn Mạc Bắc chậm rãi mở miệng.
“Hoàng thượng, bây giờ ta đang hỏi ngươi Lăng Tây Nhi đang ở chỗ nào?”
Hắn không vui mở miệng, lạnh lùng cao ngạo xoay người.
“Ta đã nói qua, ngươi chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất là lấy Mộng Nhan, Lăng Tây Nhi làm thiếp; thứ hai, Lăng Tây Nhi vĩnh viễn biến mất trên thế giới này, hay là ngươi nên lấy Mộng Nhan đi.”
Đoan Tuấn Mạc Bắc nhẹ thở dài một hơi, hắn đứng ở giữa hai người nên không biết làm sao mới tốt đây.
“Đây là ý chỉ của ngươi hay là ý chỉ của Thái hoàng Thái hậu?”
Hắn đột nhiên ngoái đầu nhìn lại lạnh lùng mở miệng.
“Là ý chỉ của Thái hoàng Thái hậu.” Đoan Tuấn Mạc Bắc nhẹ thở dài một hơi.
“Vậy xin thứ lỗi ta không thể nghe, ta đã từng thề chỉ nghe theo ý chỉ của Hoàng thượng…”
Hắn cao ngạo quyết liệt xoay người đi về hướng cung Duyên Hi .
“Nghe theo ý chỉ của ta sao?”
Đoan Tuấn Mac Bắc cười khổ, nếu thật sự đơn thuần nghe theo ý chỉ của hắn thì tốt rồi!