- Sao lại không? Ti vi nhiều hình ảnh thế, có tác dụng hơn bài giảng khô khan của em. Nhớ có một bộ phim truyền hình, trong đó có một đứa con gái mười lăm tuổi đã có thai, bị người yêu bỏ, nó phải làm bà mẹ đơn thân, học cũng không học tiếp được, người cũng béo lên, muốn hẹn hò đứa khác cũng rất khó. Tiểu Kim có ấn tượng rất sâu đối với bộ phim đó.
- Haizz, vất vả nuôi một đứa con gái trưởng thành rồi lại bị thằng tiểu tử đó…
Cô không nén nổi cười:
- Tiếc rằng anh vẫn là đàn ông, em cũng là con gái được người ta nuôi vất vả bao năm đấy, mà chẳng phải bị anh…
- Sao em lại nói như vậy? Lẽ nào em không cảm nhận được hạnh phúc trong đó sao?
- Đúng thế, lẽ nào Tiểu Kim không thể có được hạnh phúc trong đó sao?
- Nhưng lúc đó em đã gần ba mươi, còn Petal mới bao nhiêu?
- Lại quay lại vấn đề đó, em đã nói với anh rồi, giờ thời đại khác rồi, địa điểm cũng khác, sắp ba mươi tuổi vẫn chưa có kinh nghiệm về tình dục thì không còn là chuyện đáng tự hào gì đâu. Bạn học của Tiểu Kim rất nhiều đứa đều đã nếm trải rồi.
- Bạn học của nó đã có kinh nghiệm tình dục rồi hả? Nước Mỹ thật chẳng có luật pháp gì hết!
- Lẽ nào Trung Quốc không như vậy?
- Anh không biết giờ Trung Quốc thế nào, ít nhất chúng ta lúc đó…
- Nhưng giờ không phải là lúc đó nữa!
Chỉ Thanh vẫn không phục, nhưng không tìm ra câu nào để phản bác.
Cô quyết định hành động của ngày hôm nay dừng đến đây, không nên để con gái phát hiện họ theo dấu, sẽ làm hỏng tình cảm với con bé, cũng làm hỏng hình tượng của họ trong mắt con gái.
Hai người lái xe về nhà, lên gác, cô đang chuẩn bị vào phòng tắm để thay quần áo thì Chỉ Thanh một tay ôm chầm lấy cô, giống như vừa rồi ôm cô để cho cô theo dõi con gái, cô giật mình, gỡ tay anh ra hỏi:
- Anh làm gì thế? Làm gì thế? Hành động này đã kết thúc lâu rồi.
Anh đặt cô xuống, nhưng vẫn áp sát, hôn lên môi cô, cô tránh ra:
- Anh mới là kẻ có ý đồ xấu.
- Xuất phát từ tình yêu.
- Tình yêu bừa bãi!
- Không phải tình yêu bừa bãi.
- Không phải tình yêu bừa bãi thì là gì? Bên kia anh có một cô, bên này anh cũng muốn một cô.
- Bên kia không cần.
- Bên kia không cần thì nhớ đến bên này?
- Em biết không phải như vậy, xưa nay anh vẫn yêu em.
- Xưa nay anh cũng vẫn yêu cô ta, muốn có cả hai.
- Không phải em cũng muốn có cả hai người đó sao?
- Em không thế.
- Thôi thôi, em không muốn cả hai, em chỉ muốn anh ta, em vì anh ta mà đẩy anh đi, nhưng kết quả thì thế nào? Anh ta không biết trời cao đất dày, em vẫn là một người phụ nữ cô đơn.
- Anh nghe ai nói thế?
- Nghe Petal nói.
- Cho nên anh đến chế giễu em?
- Không phải chế giễu em, mà muốn thay thế anh ta. Bé yêu, chúng ta mới thuộc về nhau, chúng ta đều là kẻ thừa, giờ chúng ta đều mất đi phần thừa của mình, mình hãy về với nhau đi.
Cô từ bỏ kháng cự, để anh bế cô lên giường.
Không thể phủ nhận, kĩ thuật trên giường của Chỉ Thanh càng ngày càng cao, thiếu mất sự vồ vập của tuổi trẻ, nhưng lại thêm sự dẻo dai của người đàn ông đã trưởng thành, thêm vào những lời ong bướm bởi hai ngôn ngữ Anh Trung, khiến cuộc ân ái như lên tận mây xanh.
Vừa quấn quýt nhau xong thì nghe thấy tiếng xe bên ngoài, hai người vội vàng chạy xuống lầu, ngồi trong phòng ra vẻ đang xem ti vi.