có thạch tín cùng thuốc ngủ vậy?” Uông Giai Trừng nắm lấy tay cô, khẩn trương hỏi rõ.
“Thạch tín, thuốc ngủ?” Cô kinh ngạc tự hỏi, trách không được phản ứng của cơ thể cô gần đây lại như vậy, mấy ngày này đầu hay choáng váng cùng phản ứng nôn mửa đôi chút cũng liền trở nên hợp lý
“Cậu vì sao lại ngốc như vậy? Dù là cậu chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng cậu còn có mình là bạn thân mà, lần sau nhất định không được có hành động bừa bãi như vậy, bằng không mình sẽ giận cậu cả đời!” Cô ta mang theo cơn giận nũng nịu nắm tay cô. “Tất cả việc này, mình không biết.” Hàn Nhất Nhất trả lời, tay cô thân thiết mà nắm chặt tay cô ta, Giai Trừng nói vậy khiến cô rất cảm động.
Cũng lúc này đây, Uông Giai Trừng mở to hai mắt, không dám tin tưởng mà nhìn Hàn Nhất Nhất.
Trong đầu Hàn Nhất Nhất, mọi chuyện rất nhanh mà trở về mấy ngày trước khi phát sinh chuyện, đến tột cùng thì thạch tín và thuốc ngủ làm thế nào tiến vào cơ thể cô? Có khả năng đi vào từ đồ ăn, như vậy A Kim…..
Biệt thự của Hạ Thiên Triệu.
A Kim bị vệ sĩ đạp nằm ở trên mặt đất.
“A Kim, tôi cho cậu một cơ hội nữa. . .” Hạ Thiên Triệu trầm tĩnh mà nhìn hắn, giữa những vệ sĩ này, bất luận một người nào hắn đều đã hoài nghi, nhưng A Kim, hắn trước sau cũng không dám tin, mà có đôi khi, chân tướng thường hay khác xa với trực giác của bản thân.
“Thực xin lỗi, Hạ thiếu!” Vẻ mặt của hắn cũng là lạnh lùng, nhìn không thấy một tia áy náy.
Hạ Thiên Triệu đứng lên, một cước đá vào giữa ngực A Kim. Từ trong miệng của hắn phun mạnh ra một ngụm máu tươi.
“Cậu biết tính cách của tôi, không nên ép tôi!” Hạ Thiên Triệu vẫn không nguôi lửa giận, càng nhiều chính là bi ai, một trong những vệ sĩ giúp việc Hạ gia A Kim lại có thể lừa dối hắn
“Thực xin lỗi, Hạ thiếu!” hắn vẫn như trước chỉ mấy chữ này.
Hạ Thiên Triệu đấm hắn, máu tươi lại một lần nữa phun mạnh ra.
“Cậu vì cái gì phải làm như vậy? Cần phải làm cho cô ấy chết, cô ấy có chỗ nào đắc tội cậu?” Hạ Thiên Triệu túm áo hắn, âm độc tra vấn.
“Bởi vì cô ta không xứng đáng nhận được tình yêu của Hạ thiếu!” Lúc này đây, A Kim không lặp lại lời nói lúc đầu, chính là vô lực mà nói.
“Khốn nạn! Bao nhiêu phụ nữ là vợ của tôi như vậy, tại sao cậu chỉ hại chết một mình cô ấy?” Hạ Thiên Triệu truy đến cùng. “Đàn bà nhiều như vậy, ngoại trừ Tĩnh Ân tiểu thư, Hàn Nhất Nhất là người duy nhất làm cho Hạ thiếu đại khai sát giới, vì ngăn cản bi kịch lại xảy ra, tôi phải thay Hạ gia giải quyết cô ta, chẳng sợ trả giá sinh mệnh của tôi.” Ánh mắt hắn vẫn là trấn tĩnh như thế.
Hạ Thiên Triệu lại một lần nữa lớn tiếng “Tôi nói rồi, tên cô gái kia không được ai nhắc tới!”
“Hạ thiếu cần gì phải khăng khăng một mực như vậy, thời điểm nên buông tay tại sao không thể buông ra chứ?”
“A Kim, cậu có thể khuyên thiếu gia tôi buông ra, tại sao nhìn đến thiếu gia tôi yêu một cô gái thì ngược lại muốn giết cô gái này chứ? Đây không phải là rất không hợp lý sao?” Hạ Thiên Triệu không buông tha bất luận một khe hở.
Thực rõ ràng, ánh mắt A Kim có một tia bối rối, cố gắng che giấu.
“Hạ thiếu yêu một người là phúc hay họa, phải xem đã yêu dạng đàn bà nào, mà cô gái Hàn Nhất Nhất này nhất định là họa!” Hắn không nhanh không chậm mà trả lời, trong ánh mắt không hề có một tia bối rối.
“Bậy bạ.” Hắn tức giận phun ra hai chữ.
“A Kim cho tới bây giờ là một người dám làm dám chịu!” Đối với chuyện này hắn không giải thích bất kỳ lời nào cả.
Hạ Thiên Triệu biết, muốn moi được thông tin từ miệng A Kim, chẳng khác nào nhổ răng cọp. Hiện tại chuyện duy nhất có thể làm chính là tin tưởng hắn. Sau đó chậm rãi theo dõi hắn.
A Kim đi theo Hạ Thiên Triệu ba năm, hắn rất hiểu Hạ Thiên Triệu. Cho nên, vì Hạ gia, vì phu nhân, hắn sẽ không cho chính mình đường để rút lui, lại càng không cho Hạ gia thêm phiền phức. Hắn là do người thân cận phu nhân lựa chọn.
Tay Hạ Thiên Triệu chậm rãi buông áo A Kim ra.
Khi hắn đứng lên, khóe miệng lại phun mạnh ra một ngụm lớn máu tươi, ánh mắt bắt đầu chậm rãi nhắm lại “Phu nhân, tôi nên làm đều đã làm, không thể hoàn thành nhiệm vụ bà giao cho tôi, thực xin lỗi, trừ bỏ con đường này, tôi không có cách nào tốt hơn, người chết vĩnh viễn sẽ không bán đứng phu nhân!” “Hạ thiếu, nguy rồi, A Kim tự sát!” Bên cạnh một người nhìn chăm chú vào A Kim, vệ sĩ lớn tiếng kêu lên.
Hạ Thiên Triệu lập tức ngồi xổm xuống, lại chỉ thấy hắn đã bình thản mà nhắm mắt lại, hơi thở đã ngắt.
“A Kim, cậu cần gì phải như vậy!” Trong lòng Hạ Thiên Triệu trào ra một trận đau lòng, dù sao A Kim không phải người khác, hắn đã từng là người Hạ gia rất tín nhiệm.
Sau đó, cha đặc biệt đem A Kim sắp xếp ở bên người hắn, chính là hy vọng bên người hắn có nhiều người tin cậy một chút. A Kim chết, là một lời cảnh cáo, hắn nợ cha hắn một mạng người.
A Kim chết như thế nào làm cho hắn hoang mang lớn hơn nữa, anh ta vì Hàn Nhất Nhất mà chết. Mặc dù là trước đây anh ta hại Hàn Nhất Nhất, nhưng chuyện như vậy không nói rõ nguyên nhân được.
—————–
Hàn Nhất Nhất nín nhịn không muốn vạch trần A Kim, cô cảm thấy được, A Kim là người của Hạ Thiên Triệu, không chừng tất cả điều này là do Hạ Thiên Triệu dạy dỗ cô. Cho dù không phải, cô cũng không muốn gây chuyện sinh sự.
Cô ở bệnh viện ngẩn ngơ ba ngày, ngoại trừ ăn cơm, ngủ chính là châm cứu giải độc. Uông Giai Trừng mỗi ngày đều đến thăm cô, mỗi ngày đều là vẻ mặt hồng hào, vui vẻ mà miêu tả Hạ Thiên Triệu thật là tốt, cô ta với Hạ Thiên Triệu yêu nhau thế nào.
Hàn Nhất Nhất càng thêm thích im lặng, lựa chọn mỉm cười.
——-
Gần biệt thự Uông gia.
Một chiếc xe Maserati chậm rãi dừng lại.
Người đàn bà ngồi ở ghế phụ giơ tay vây lấy thắt lưng người đàn ông, “Em cũng muốn tới!” Thanh âm của ả quyến rũ động lòng người, ánh mắt sáng ngời lộ ra chút ái muội.
“Chúng ta có thể đem hai loại làm cho lâu hơn lâu hơn . . . .” Người đàn ông quay đầu lại, cười xấu xa mà nhìn ả.
“Lâu hơn như thế nào?” Tay ả chậm rãi hướng phía dưới tìm kiếm, mà ánh mắt lại khiêu khích và dụ dỗ hắn. “Dùng thanh âm của em, lâu hơn, lâu hơn, lại lâu hơn!” Chân hắn nhẹ nhàng mà giẫm lên phanh, một tay lại kéo đầu của ả gần thân thể hắn, hô hấp của hắn có chút nặng nề.
“Anh gấp?” Đầu của ả hơi phản kháng mà ngẩng lên, tay cô ta lại cảm nhận được nơi tư mật của hắn rõ ràng thay đổi.
“Em tra tấn anh, Tiểu yêu tinh!” Giọng hắn mang theo một tia sủng nịnh.
Nói như vậy, Uông Giai Vi rất thoải mái, tay ả nắm nơi mẫn cảm của hắn, làm cho nó ở trên tay ả chậm rãi trướng đại, trướng đại nữa.
Hạ Thiên Cơ hơi nhắm mắt lại. . . .
Ả cảm nhận được hắn đang hưởng thụ, tay ả bắt đầu nhẹ nhàng mà di chuyển, ả thích nhìn thấy người đàn ông hiện tại vì ả khiêu khích bao trùm trở nên dễ chịu, trở nên gấ gáp. Mà ả luôn có thể từng bước một làm cho người đàn ông này chiều theo ý muốn của ả.
“Thích không?” Ả khẽ cắn vành tai của hắn, tay thoáng dùng thêm sức.
“A!” Hạ thân Hạ Thiên Cơ vừa thoải mái vừa hơi đau trướng, tra tấn thần kinh hắn.
“Tiểu yêu tinh hại người.” Từ khi cùng Uông Giai Vi có lần đầu tiên, đối với thân thể người đàn bà này hắn lại càng say mê, hắn không thể không thừa nhận, ả có thể phối hợp như vậy, hai người lại ăn ý như thế.
“Em chính là muốn hại người, làm hại anh vĩnh viễn đều rất nhớ em!” Nhịp điệu trên tay ả từ chậm lại trở nên nhẹ nhàng hơn.
“Giai Vi, mau một chút!” Thanh âm của hắn có chút kiềm nén, bàn tay nhỏ bé của ả luôn dễ dàng như vậy mà nắm giữ điểm mẫn cảm của hắn.
“Em chính là muốn tra tấn anh, từ từ tra tấn anh.” Nụ cười của ả nói vậy, tốc độ trên tay đột nhiên trở nên rất nhanh lại đột nhiên ngừng lại.
Thân thể Hạ Thiên Cơ đã cấp tốc bành trướng, ngừng kiềm chế.
Hắn nâng cằm của ả lên, dùng sức mà hôn, trằn trọc cùng cái lưỡi của ả . . . .
Uông Giai Vi ở dưới nụ hôn cuồng dã của hắn, thực dễ dàng liền đánh mất chính mình, ả không phải chưa từng biết tư vị hôn môi đàn ông như thế nào. Nhưng người có thể có kỹ thuật hôn thành thực như Hạ Thiên Cơ thì quả là hiếm có. Ả vừa mới bắt đầu say đắm, Hạ Thiên Cơ một phen buông ả ra. Sau đó đem đầu của ả ấn đến chỗ bắp đùi chính mình. Bản năng Uông Giai Vi muốn ngẩng đầu lên, Hạ Thiên Cơ không có cho ả cơ hội ngẩng đầu, đè lại đầu của ả, không cho phép ả ngẩng đầu lên.
“Giai Vi, anh thích em giúp anh!” Thanh âm của hắn trầm thấp, lại tràn ngập hấp dẫn.
Uông Giai Vi vừa nghe đến hắn gọi tên của ả, đặc biệt dục vọng mãnh liệt đốt cháy, thời điểm kêu tên ả, tim ả không khỏi đạp cuồng loạn lên. . . .
Uông Giai Vi không cự tuyệt nữa, thành thạo mà cởi khóa quần của hắn. . .
Vật thể thật lớn đập vào tầm mắt của ả, tay ả nhẹ nhàng vuốt ve, miệng từ từ kề sát nó, nhẹ nhàng liếm một chút.
“Ân. . . .” Thanh âm của hắn rất thấp rất thấp, tay hắn ấn đầu ả xuống, duy trì trạng thái vốn có.
Ả biết, thanh âm của hắn chính là cổ vũ ả tiến thêm một bước táo bạo hơn nữa.
Miệng của ả đối diện với nó, từng chút từng chút, nghe theo mà chậm rãi từ trên ngậm xuống, cho đến khi ngậm toàn bộ, lại nghe theo mà trượt từ dưới lên trên.
Thân thể Hạ Thiên Cơ thoải mái, thả lỏng cực điểm lại giống như nghẹt thở đến cực điểm.
“Đừng có ngừng!” Tay hắn lại một lần nữa ấn đầu ả xuống, tay kia trượt về phía sau lưng của ả, thành thạo mà cởi khuy áo ngực bên trong của ả, lại đi tới phía trước, ở nơi phấn hồng kia của ả nhẹ nhàng mà lôi kéo.
Nhìn ả bị chặn trong miệng không thể phát ra bất kỳ âm thanh gì, nhưng thân thể lại nhịn không được mà run lên một chút.
Hai người trong không gian nhỏ hẹp, nhưng lại có kích tình mãnh liệt thay đổi khác thường, hai người khiêu khích lẫn nhau, chạm vào thân thể của nhau, thẳng đến khi hai bên đều không thể kiềm chế được nữa mới triệt để tiến nhập lấy nhau, lại cùng phát ra âm thanh kết hợp thỏa mãn hơn nữa.
—————————————————————–
Uông Giai Trừng sớm rời xa taxi một khoảng, chậm rãi đi về phía biệt thự Uông gia, trên mặt toàn là mệt mỏi rã rời, so với lúc đi vào bệnh viện thì đối lập rõ ràng.
Cô ta mỗi ngày đều đến bệnh viện, nhưng không lần nào gặp được Hạ Thiên Triệu.
Cô ta cũng đã gọi điện thoại cho Hạ Thiên Triệu mỗi lần, Hạ Thiên Triệu lại chỉ nói mấy chữ.
“Tôi biết.”
“Tạm biệt!”
Một câu quan tâm cũng không có, mà cô ta lại còn phải ở trước mặt Hàn Nhất Nhất làm ra vẻ cô ta vẫn được Hạ Thiên Triệu yêu thương, mặc dù rất mệt, nhưng trong lúc giả bộ lại hạnh phúc như vậy, giống như Hạ Thiên Triệu thực sự đối xử với cô ta như thế.
Ngay khi cô ta ngẩng đầu lên lần nữa, bởi chiếc xe thể thao ven đường có chút rung chuyển, hướng về bên đó, cô ta thấy có chút quen thuộc lại là lạ.
Lúc ở trường, những tên công tử có tiền, thường cùng vài cô gái ở trong xe làm chuyện mờ ám, tình huống dữ dội bên trong cùng với tính năng của xe có liên quan đến tần suất rung chuyển của xe.
Bên trong chiếc xe đậu bên cạnh biệt thự Uông gia, phát sinh chuyện như vậy, càng thúc đẩy lòng hiếu kỳ của cô ta.
Cô ta đi từ từ hướng tới gần chiếc xe, chiếc xe toàn một màu đen, có một miếng