“Mạc Duy Khiêm, anh cút, đứng lên cho tôi, còn giả vờ ngủ sao!” La Duyệt Kỳ không dám kêu lớn, chỉ có thể dùng giọng điệu tức giận để biểu hiện cơn giận của mình.
Tuy Mạc Duy Khiêm nhắm mắt, nhưng mi mắt giật giật, hiển nhiên là hắn không hề ngủ, nghe La Duyệt Kỳ khẽ kêu như thế liền mở mắt, toàn bộ ánh mắt đều là ý cười: “Em tỉnh rồi?”
“Anh là đồ trứng thối, không phải anh nói là mệt chết đi sao? Không phải nói là không làm được gì hay sao? Vậy bây giờ anh đang làm cái gì hả?”
Nụ cười của Mạc Duy Khiêm càng tươi hơn: “Ngủ một lát đã tỉnh, như vậy càng thoải mái, em đã tỉnh rồi thì để anh làm cho đã đi.”
La Duyệt Kỳ tức đỏ mặt: “Mạc Duy Khiêm, anh đúng là không phải người! Tôi thật sự ngu ngốc, thế mà còn cảm thấy anh đáng thương.”
“Dĩ nhiêm em phải thương anh rồi, bé ngoan, em không cảm nhận được nơi này cứng rắn thế nào sao? Không được làm còn mệt hơn.”
Mạc Duy Khiêm nói chuyện xong lập tức trực tiếp xoay người đè chặt La Duyệt Kỳ, thoải mái đâm mạnh mấy cái vào thân thể cô, khi cảm thấy La Duyệt Kỳ giãy dụa, hắn lại duỗi tay cởi quần áo của cô ra, dùng sức xoa bóp hai luồng nhũ thịt to đầy no đủ trước ngực cô.
“Ngoan, đừng nhúc nhích, bọn người Hàn Giang sẽ nghe thấy được đó.”
Ngực La Duyệt Kỳ bị hắn xoa bóp mấy cái, vừa đau vừa sưng cứng lên. Mặt dưới cũng tê dại, làm trong lòng cô vừa sợ vừa xấu hổ, thân thể lại kìm lòng không được có phản ứng, một cỗ hương vị ngọt ngào cứ như vậy mà thấm ra kiều huyệt, mùi hương mê người nhất thời tràn đầy bốn phía, muốn rên rỉ ra tiếng lại sợ người bên ngoài nghe thấy, chỉ có thể khó chịu vặn vẹo thân thể, nhưng mà vì là giường đơn nên cô càng giãy dụa thì càng dính chặt vào Mạc Duy Khiêm hơn.
“Cứ động như thế, đúng là cô bé ngoan!” Mạc Duy Khiêm cực kỳ sung sướng, càng thêm dùng sức đâm, lay động thắt lưng, giữa hai người không có một chút khe hở, cùng cảm nhận hô hấp nóng rực của nhau.
Mạc Duy Khiêm cúi đầu yêu thương khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, bàn tay càng ra sức xoa nắn hai bầu vú đẫy đà xinh đẹp, phía dưới cũng càng lúc càng làm càn.
“A……” La Duyệt Kỳ động tình vô thức ưỡn cong thân thể lên, đem vú mềm của mình đưa gần hơn về phía hắn, Mạc Duy Khiêm không khách khí, cúi đầu cắn một nhũ tiêm nho nhỏ mềm mại rồi khẽ nở nụ cười.
Vì làm tình trong hoàn cảnh vụng trộm thế này, ngoài cánh cửa phòng kia không biết còn có bao nhiêu người canh gác, La Duyệt Kỳ căng thẳng càng xoắn chặt hoa huyệt vào, thân thể đã thôi giãy dụa nhưng vẫn còn cứng ngắc.
Mạc Duy Khiêm bị cô xoắn chặt không chịu được, hắn nghĩ muốn bất chấp tất cả mà dùng hết sức lực đâm vào cơ thể cô, tận tình yêu thương cô. Nhưng mà hắn cũng biết, nếu như hắn thật là như vậy, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ thèm để ý đến hắn nữa!
Thế là hắn chỉ đành cố nén, động tác tay xoa nắn nhũ thịt xinh đẹp cũng càng thêm dịu dàng vì hắn mong đợi có thể để khiến La Duyệt Kỳ bình tĩnh hơn, môi mỏng liên tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, ngậm lấy môi hồng tỉ mỉ trêu chọc cho đến khi thân thể trong ngực mềm mại dần mới thôi.
Mạc Duy Khiêm cười cười, sau đó cắn môi của cô rồi lại hung hăng hút mút, công kích dưới hạ thân càng lúc càng sắc bén, mỗi một cái cũng đều thẳng tắp tiến vào chỗ sâu nhất của cô, thứ thô to cứng rắn phía dưới ma sát qua vách thành mềm mại bên trong, kích thích La Duyệt Kỳ, tạo ra từng trận khoái cảm khiến cô không tự chủ được mà run rẩy.
Hắn là quyết tâm muốn ép cô tới cực hạn cho thỏa nỗi nhớ mong thời gian qua, cho nên mỗi một lần tấn công đều không chút lưu tình, nhưng hắn cũng chú ý không làm cô bị thương, quy đầu khổng lồ nhiều lần tiến vào miệng tử cung nhỏ hẹp mềm mại, không chờ nó thích ứng liền rút lui ra khỏi, sau đó lại ngay lập tức xâm nhập vào, cái mông gầy gò chuyển động giống như motor chạy bằng điện loại mạnh nhất vậy, sức mạnh nam tính vào giờ khắc này càng lộ rõ, không thể nghi ngờ.
Thấy La Duyệt Kỳ dùng tay cố sức che cái miệng nhỏ nhắn thật chặt đến mức gương mặt gần như biến dạng, mày rậm liền cau lại, một bàn tay to với tới đem hai móng vuốt nhỏ bé dễ dàng kéo xuống đưa lên đỉnh đầu, phía dưới càng thêm nhẫn tâm bắt đầu đâm rút, tiếng vang dâm mỹ do thân thể giao tiếp vang dội cả căn phòng.
“Ư ư… ưm…” Theo mỗi một động tác của hắn, La Duyệt Kỳ khó có thể không ưm ra tiếng, nhất là khi hắn xấu xa cố ý tiến vào sâu hơn càng dùng sức hơn, thanh âm của cô cũng không khống chế được mà càng trở nên yêu kiều ngọt ngào hơn, trong lòng rõ ràng không muốn như vậy nhưng lại không chịu nổi mà kêu lên, chung quy lại thì phản ứng của thân thể là thứ không thể đánh lừa được.
Mạc Duy Khiêm nhìn khóe mắt La Duyệt Kỳ tràn ra giọt nước mắt trong suốt, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, hôn hôn lên cánh môi của cô, còn cái tay khác sờ lên nhũ thịt mềm mại xinh đẹp rất tròn, vừa xoa vừa nắn, khiến cho thân thể mềm mại của La Duyệt Kỳ khẽ run, một chữ cũng không thốt ra được.
Tiếng rên của La Duyệt Kỳ bị môi hắn chặn lại vẫn rỉ ra được tiếng ưm kiều mỵ uyển chuyển khiến Mạc Duy Khiêm gần như muốn tháo giáp đầu hàng ngay lập tức. Nhưng hắn vẫn cố khắc chế tinh thần để không buông thả dục vọng, bàn tay buông hai cổ tay của La Duyệt Kỳ ra liền đổi chỗ bò lên vòng eo mảnh khảnh mềm mại, thời điểm chạy nước rút liền nắm lấy eo của cô nhẹ nhàng bừa bãi chuyển động theo hắn, đồng thời để cho chính mình vào sâu trong cô hơn.
“Ư ư ư” La Duyệt Kỳ có lẽ đã đánh mất năng lực ngôn ngữ, hai tay nhỏ bé dù đã lấy lại được tự do nhưng chỉ có thể níu chặt cần cổ hắn, thân thể trắng như tuyết bị hắn bừa bãi động lúc lên lúc xuống, thỉnh thoảng có hương vị chất lỏng ngọt ngào từ bộ vị kết hợp của hai người trào ra, mùi thơm nồng đậm làm cho cả gian phòng càng thêm lộ vẻ sắc tình dâm mỹ.
Còn hai bầu vú yêu kiều ở dưới móng vuốt to lớn đang nở rộ ra, đầu vú mềm mại ướt át nho nhỏ nhu nhu nhược nhược đứng thẳng lên, màu hồng xinh đẹp làm cho người ta không nhịn được sinh ra một loại dục vọng muốn hung hăng giày xéo nó.
Mạc Duy Khiêm nuốt một ngụm nước miếng, cúi đầu ngậm lấy một bên đầu vú mềm mại dùng sức ở trong miệng bắt đầu cọ sát lẫn nhau, hàm răng bén nhọn mỗi một lần đều lướt qua quầng vú mềm mại, đem trọn cả kiều nhũ cắn vào làm hiện ra đầy vết đỏ, mềm mại đỏ tươi càng trở nên cứng rắn vô cùng, nũng nịu rung động , dáng vẻ đó khiến cho ngọn lửa dục vọng trong Mạc Duy Khiêm bùng cháy mạnh mẽ hơn.
Chỗ của cô căn bản rất chặt giờ lại càng thêm khít khao vì căng thẳng, mà kích cỡ của Mạc Duy Khiêm lại rất lớn, huống chi lúc này hắn đang vô cùng hưng phấn lại càng thêm cứng rắn hơn, La Duyệt Kỳ sao có thể chịu nổi chứ?
Cô nhận thấy vật kia ở trong thân thể giống như lại căng lớn thêm một vòng nữa, làm cô sợ tới mức đôi mắt cũng chuyển hồng, cái miệng trơn mềm ẩm ướt nhỏ nhắn khẽ khép lại, có cảm giác muốn khóc. Đúng là tự gây nghiệt không thể sống, ai bảo cô mềm lòng…
Tròng mắt đen chứa đầy dục vọng nồng nặc, nơi kết hợp của hai người nóng rực cơ hồ như có thể đem La Duyệt Kỳ đốt cháy luôn vậy. Cho dù trong lòng lo sợ nhưng cô cũng hiểu hiện tại muốn Mạc Duy Khiêm dừng lại căn bản là chuyện không thể nào, bình thường hắn ra vẻ đạo mạo nhưng lên giường rồi tuyệt đối sẽ hóa thân thành cầm thú hoang dại, hiện nay muốn hắn ngừng, còn bắt hắn không được làm, đó là chuyện tuyệt đối không thể. La Duyệt Kỳ cũng có thể tưởng tượng được cảnh cô ngăn cản hắn thì hắn sẽ còn hành hạ cô bằng những cách như thế nào.
Mạc Duy Khiêm thông minh cỡ nào, hắn lập tức nhận ra La Duyệt Kỳ có ý đồ gì đó ── mà loại ý đồ này đối với hắn là tuyệt đối cực kỳ bất lợi đây! Thế là cái mông gầy gò hữu lực bắt đầu càng thêm mãnh liệt đụng vào, mỗi một lần chạy nước rút cũng đi vào nơi sâu nhất, không cho cô cự tuyệt.
Trên cái bụng tuyết trắng bình thản nổi lên một vật hình trụ rất rõ ràng, theo mỗi lần rút ra đưa vào của Mạc Duy Khiêm cũng biến mất rồi lại xuất hiện, tràn đầy tinh lực đoạt lấy làm tiếng rên rỉ của La Duyệt Kỳ cũng tan ra, trở thành từng mảnh nhỏ ── ban đầu cô nghĩ nếu cự tuyệt tự nhiên cũng không giải quyết được gì, hiện tại đừng nói là cự tuyệt, cô có muốn rên rỉ cũng rên không ra tiếng nữa là!
Đầu óc cô hỗn độn chìm đắm trong khoái cảm tràn đầy, La Duyệt Kỳ chỉ cố giữ lại chút lý trí để không kêu lớn lên đánh động những người bên ngoài hành lang.
Vì bên ngoài còn có người mà chiếc giường bệnh này thỉnh thoảng còn vang lên tiếng cọt kẹt do rung động của hai người bên trên, nên Mạc Duy Khiêm cũng không dám dùng hết sức, sung sướng trong lòng không thể dùng sức mà phát tiết, hắn chỉ có thể cúi xuống hôn sâu La Duyệt Kỳ, dường như chỉ hận không thể nuốt cô vào bụng luôn.
La Duyệt Kỳ vốn đã bị hắn đâm tới không thở nổi mà còn bị hôn sâu đến vậy, suýt nữa tắt thở luôn, muốn đẩy hắn lùi ra một chút nhưng cô hoàn toàn không đẩy nổi, ngay cả tiếng rên cũng không thoát ra được chứ nói gì là kêu gọi hắn chậm lại, dưới tình thế cấp bách, cô chỉ có thể vói tay xuống nơi giao hợp của hai người, sờ sờ thứ cứng rắn đang ra vào cơ thể cô và hai trái trứng căng cứng rất tròn của hắn.
Không biết đã trải qua bao lâu, cô chỉ cảm thấy tốc độ chạy nước rút của người đàn ông trên người cô càng tăng càng nhanh, mỗi một cái đều hung hăng xông vào chỗ sâu nhất của cô, loại cảm giác bị hung hãn đoạt lấy khiến La Duyệt Kỳ không nhịn được chảy nước mắt, thân thể mềm mại nhu nhược giống như thác nước vô lực tựa vào trong ngực của Mạc Duy Khiêm thừa nhận cơn bộc phát của hắn.
Một dòng dịch nóng bỏng vọt vào thân thể của cô, rưới vào tử cung nhỏ nhắn mềm mại, La Duyệt Kỳ giật nảy người, rùng mình một cái, mắt đẹp hơi khép lại, vào thời khắc cao trào, cô liều mạng cắn chặt môi không để tiếng kêu của mình vang ra.
Toàn thân Mạc Duy Khiêm đều run lên, ngoan ngoãn giao nộp binh khí, qua vài giây cứng ngắc lại dịu dàng hôn La Duyệt Kỳ.
La Duyệt Kỳ lại nhìn một lát, sau đó đưa tay kéo tóc Mạc Duy Khiêm ý bảo hắn đứng lên.
Lúc này Mạc Duy Khiêm buồn cười mới hé miệng ra, buông lỏng đầu lưỡi La Duyệt Kỳ.
“Anh muốn ép em tắt thở phải không? Mau rút ra ngoài đi!” La Duyệt Kỳ thở phì phò, tham lam hít sâu từng ngụm không khí.
Mạc Duy Khiêm cắn cắn vành tai còn đỏ ửng của La Duyệt Kỳ, cười nói: “Đợi lát nữa đã, còn căng cứng lắm.”
La Duyệt Kỳ thật sự không chịu nổi cơn tức, lại không thoát khỏi Mạc Duy Khiêm, đành cất giọng căm giận nói: “Mạc Duy Khiêm, nếu còn có lần sau thì anh thử xem xem em có dám trực tiếp cắt sạch cái thứ không biết xấu hổ kia của anh không!”
“Lần sau sẽ không lừa em nữa, chúng ta làm quang minh chính đại! Đúng là bé con đòi mạng mà!” Mạc Duy Khiêm nhìn La Duyệt Kỳ đang tức đỏ mặt dưới thân, lại không nhịn được bắt đầu đưa đẩy cọ xát thân dưới.
Lại dây dưa ép buộc thêm nửa giờ, La Duyệt Kỳ đã mệt muốn chết: “Anh còn không chịu đi ra? Khó chịu muốn chết!”
“Anh lại đang thoải mái muốn chết đây! Ngoan nào, nhịn thêm một lát, một lát là tốt rồi.”
La Duyệt Kỳ chịu nổi, mơ màng ngủ mất, Mạc Duy Khiêm cuối cùng cũng thỏa mãn,
Nhìn La Duyệt Kỳ ngủ sau, Mạc Duy Khiêm vẫn xoa bóp bầu vú tuyết trắng căng tròn nặng trịch của cô một lát, hôn xuống trán cô, thật lâu sau lòng hắn quyết định.