g ty ‘Điện Mã’, cô hẳn không phải lựa chọn hàng đầu của anh chứ?
“Không sai, tìm người thích tôi diễn sẽ tương đối tự nhiên, nhưng cũng gặp nhiều phiền toái, đối phương có thể cho rằng tôi có cảm giác đặc biệt với cô ta, mới tìm cô ta diễn trò, ngộ nhỡ cô ta nói đùa mà thành thật, suốt ngày bám lấy tôi, sẽ rất phiền toái, tôi không muốn cho người khác những mong đợi sai lầm.”
“Cho nên anh tới tìm tôi…” Bởi vì cô sẽ không gây phiền toái đúng không?
“Bởi vì cô sẽ không đùa giả thành thật, sẽ không bám lấy tôi không chịu buông, tôi nhớ cô nói cô sẽ không yêu tôi… Ưm, hẳn là không nên, đúng không?” Giọng nói của anh khẳng định, khiến huyết áp của Trình Dư Nhạc tăng lên.
“Tôi không nên yêu anh?” Vẻ mặt của cô giống như bị vũ nhục. “Tôi ‘đồng ý, sẽ không, nên’ yêu anh?”
“Đúng.” Anh cố ý khích cô. “Tôi nói là củi khô dễ bốc, long trời lở đất, cực Nam gặp cực Bắc, chuyện đã xảy ra là không thể ngăn cản, anh anh em em còn nồng đậm hơn cả sữa đậu nành, mối tình điên cuồng mãnh liệt, lúc đang diễn trò cô lại cho rằng mình thật sự là bạn gái của tôi, sau khi diễn xong cô còn say mê trong ảo tưởng, khóc cầu xin tôi không muốn chia tay, bởi vì cô yêu tôi thật sâu, cô không có tôi thì sẽ chết, hại tôi còn muốn đi chết hơn cô…”
“Đủ đủ đủ!” Trình Dư Nhạc bịt tại kêu to, không biết xấu hổ, cô không muốn lại nghe anh nói chuyện hoang đường, anh sợ cô sẽ yêu anh? “Anh có lo lắng quá nhiều rồi không? Tôi tuyệt đối sẽ không yêu anh? Trên mặt tôi có viết ‘tôi là một người si tình’ sao? Ý của anh là tôi sẽ điên cuồng yêu anh, yêu đến khùng, không có anh thì không được, muốn dính chặt anh như vậy…” Để tỏ vẻ dính có bao nhiêu chết, hai tay cô cũng kịch liệt quấy rối, hai bàn tay không giống như yêu thương lẫn nhau, mà trái ngược lại đang công kích lẫn nhau.
Anh liếc nhìn mười ngón tay của cô xoay tới xoay lui. “Cô dang biểu diễn bạch tuộc sao?”
“Tôi đang cường điệu lời nói của anh có bao nhiêu buồn cười! Tôi mà yêu anh thì chính là heo!”
Cô hét lại anh, anh ngược lại cười cười. “Đúng, không sai, cô tình nguyện làm một con heo còn hơn đi yêu tôi, cho nên tôi an toàn, không ngại, cô là người thích hợp nhất để diễn trò.”
“Tôi có đồng ý không?”
“Cô không dám đồng ý? Cô sợ thật sao?” Anh làm bộ than thở. “Ai, ta sẽ giải thích, bình thường tôi không có đặc biệt thể hiện sức hấp dẫn của mình, thì là có một đồng phụ nữ chủ động lại gần, muốn bỏ cũng không bỏ được, cô tám phần cũng thầm yêu tôi, nhưng lại luôn dùng tính cách nóng nảy của mình để che giấu. Có thể đây là cách khác của cô, muốn tôi chú ý tới…”
“Tôi không thích anh, tôi cực kì chán ghét anh, được chưa?” Cô nóng giận không lựa lời nói. Trời ạ, trời ạ, anh thật có bản lĩnh khiến cô phát điên.
“Nếu không sao cô lại không đồng ý?”
“Tại sao tôi phải đồng ý?”
“Không ai lại không động lòng trước năm triệu, trừ khi cô sợ.”
“Tôi mới không sợ!”
“Được rồi, vậy là cô không sợ.”
“Không sai, sao tôi lại phải sợ!”
“Cô cũng không thể yêu tôi.”
“Đúng, tôi không yêu anh chút nào!”
“Cô cũng không phải bất mãn với số tiền năm triệu, cảm thấy chưa đủ.”
“Không sai,năm triệu là rất nhiều.”
“Cho nên cô đồng ý.”
“Đúng!” Cô mơ màng trả lời, mới phát hiện không đúng. “Không đúng, tôi không có…”
“Cô đồng ý, tôi nghe thấy, không cho phép đổi ý.” Tròng mắt đen của Âu Quan Lữ lóe lên sự hài lòng. “Cứ vậy đi, cho cô mấy ngày để chuẩn bị tâm lí thật tốt, chờ sau khi tôi xác định ngày gặp mặt, chúng ta lại bàn chuyện chi tiết.”
Trình Dư Nhạc hoàn toàn sửng sốt. Âu Quan Lữ đưa tay cầm tay phải của cô, nhẹ nhàng lay, mỉm cười với khuôn mặt đờ đẫn của cô. “Chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ…”