đã từng được vinh danh trên tạp chí Time, là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy.
Lãnh Tần Vũ cũng từng đọc qua tạp chí về Michael, Quan Hằng Trạch đã từng hình dung Michael như anh trai của hắn, Michael có kinh nghiệm và kiến thức hơn bất cứ ai, ngoài ra còn là người quản lý của Quan Hằng Trạch, giống như Gia Cát Lượng quân sư của Lưu Bị.
"Lãnh tiên sinh, tôi có việc cần anh giúp!" Michael đến gần Lãnh Tần Vũ nói, anh không muốn sự việc Quan Hằng Trạch mất tích trở nên ồn ào.
"Tôi hiểu, tôi có chìa khóa mở cửa, đi thôi!" Anh đưa Michael đi lên lầu.
Lúc này, Lăng Lăng và Quan Hằng Trạch đang nằm ở ban công, không khí vô cùng thân mật.
"Có người mở cửa!" Lăng Lăng rất nhạy cảm, cô đẩy đẩy Quan Hằng Trạch bên cạnh nói: "Em nghe thấy tiếng mở cửa!"
"Thật sao?"
Hai người vội xông đến chỗ cửa, cùng lúc đó, cửa chính vừa mở, bốn người nhất thời yên lặng không một tiếng động...
"Chúng ta tự do rồi!" Trầm Lăng Lăng vui mừng hét lên.
"Cảm ơn mọi người đã đến rồi!" Quan Hằng Trạch cũng vui mừng như điên.
"Tổng giám đốc, anh thực sự ở đây!" Michael nhìn thấy hai người bình yên vô sự, thở dài một hơi.
Lãnh Tần Vũ nhìn hai người quần áo xộc xệch, không khỏi bật cười. "Michael rất lo lắng cho cậu, nghĩ rằng hai người xảy ra chuyện gì không may, thì ra hai người ở đây nói chuyện yêu đương."
"Anh đừng suy nghĩ lung tung!" Lăng Lăng đỏ mặt giống quả cà chua, muốn tìm cái lỗ mà chui xuống. "Không phải như vậy..."
"Chúng tôi... Chúng tôi bị giam ở trong phòng này đã ba ngày rồi." Quan Hằng Trạch ngập ngừng nói.
"Bị giam ?" Michael không giải thích được, Lãnh Tần Vũ chột dạ ho khan.
Quan Hằng Trạch vội vàng dẫn họ đi kiểm tra xung quanh, Lăng Lăng trở về phòng thay quần áo.
"Thật quá đáng sợ!" Bọn họ đều không thể tin được chuyện vừa xảy ra.
"Xin chờ một chút, tổng giám đốc, tôi gọi điện cho bảo vệ tới giám định, xem rốt cuộc đã có chuyện gì." Michael suy nghĩ nói.
"Được! Chuyện này trước hết phải giữ bí mật, không được truyền ra ngoài." Quan Hằng Trạch hạ lệnh.
Không bao lâu, bảo vệ khách sạn tới, sau một hồi kiểm tra, xác định phòng đã bị khóa ở cửa chính, điện thoại, hệ thống truyền tin, còn có điện cao thế ở ngoài cửa sổ... chứa rất nhiều thiết bị.
"Ai đã tạo ra chuyện này?" Quan Hằng Trạch lo lắng không dứt, anh sợ sẽ có lần thứ hai.
Lãnh Tần Vũ vẫn lạnh lùng nói: "Dù sao đi nữa, Lăng Lăng không thể ở đây nữa, nếu em ở đây, anh sẽ không yên tâm."
"Dĩ nhiên, cô ấy đã có gia đình hạnh phúc mãi mãi rồi!" Quan Hằng Trạch công khai. "Tôi sẽ đưa cô ấy về nhà, sống cả đời với cô ấy."
"Tôi rất vui lòng giao Lăng Lăng cho cậu." Lãnh Tần Vũ chúc phúc cho em gái:"Chúc em hạnh phúc mãi mãi, Lăng Lăng."
"Cảm ơn anh! Anh trai."
Quan Hằng Trạch hơi lúng túng nói: "Quá khứ em đã làm chuyện có lỗi với anh, thật xin lỗi. Cảm ơn anh đã thành toàn." Quan Hằng Trạch cũng gọi Lãnh Tần Vũ là anh.
Trầm Lăng Lăng nhìn hai người, không biết rằng nhiều năm trước hai người đã từng gặp mặt nhau.
Một tiếng "anh" này, Quan Hằng Trạch rất cam tâm tình nguyện, trải qua chuyện xảy ra lần này, Lãnh Tần Vũ coi như là ân nhân cứu mạng của họ, hai người đều là đàn ông trừ quan hệ người thân, sẽ trở thành bạn tốt của nhau.
Hốc mắt Trầm Lăng Lăng ửng hồng, nhào vào lòng ôm Quan Hằng Trạch, rốt cuộc cô cũng tìm được cuộc sống hạnh phúc của mình.